← Quay lại trang sách

Chương 846 Vào cung (2)

“Cũng có thể là Linh tộc.”

“Linh tộc không có nhu cầu về nguyên năng cao bằng Nhân tộc.”

“Nhân tộc chết tiệt!”

“Thông cáo toàn thành, nhất định phải tìm ra tên chết tiệt kia, phóng xuất toàn bộ Động Sát Giả!” A Nỗ Bỉ lớn tiếng hạ lệnh.

Sau đó hắn nhìn Tô Trầm: “Trước tiên bắt đầu từ hắn!”

Quả nhiên là Phong Quân, Tô Trầm làm ra cống hiến trác tuyệt nhưng hồi báo đầu tiên lại là bị Động Sát Giả có ưng nhãn quan sát.

Nhưng lúc này đây, Động Sát Giả nhất định thất bại.

Khi tiếp nhận Nguyên Năng Thánh Điện tẩy lễ, Tọ Trầm cũng hóa thân thể mình thành Bạo tộc, trên một trình độ nhất định khóa chắt thân thể này lại. Hắn hiện tại, khí lực mạnh mẽ, lực lượng phong phú, thân bên ngoài cứng rắn không kém Bạo tộc chút nào, có thể nói đã có những phần đặc thù của Bạo tộc rồi.

Đây là đặc thù thật sự chứ không phải đặc thù giả dối, chẳng qua đều tập trung bên ngoài thân, còn kết cấu bên trong vẫn là thân thể nhân loại, bởi vậy vừa có được linh hoạt của Nhân tộc vừa có sự mạnh mẽ bá đạo của Bạo tộc.

Động Sát Giả chỉ có thể nhìn thấu ngụy trang chứ không phải nhìn xuyên vào trong cơ thể, nếu Tô Trầm ngụy trang thành bộ dáng khác thì còn có thể bị nhìn thấu, nhưng mà thể chất Bạo tộc của hắn đã đạt tới một mức độ không còn là ngụy trang nữa rồi, đã thành chân thật, cho nên Động Sát Giả kia liếc mắt một cái liền thấy được thân thể Tô Trầm hoàn toàn là chân thật. Chỉ có một vấn đề duy nhất là nguyên năng lực của hắn tràn ra ngoài - Rất cao, vượt qua cả Bạo tộc.

Nhưng Động Sát Giả rất nhanh lại thoải mái: Đối phương vừa tiếp nhận thánh điện tẩy lễ, chỉ sợ nguyên năng lực còn không có hoàn toàn tản hết, có biểu hiện này cũng rất bình thường.

Cho nên gật đầu nói với A Nỗ Bỉ: “Bệ hạ, hắn là Bạo tộc chân chính.”

A Nỗ Bỉ chỉ là thuận miệng hạ lệnh mà thôi, vốn không trông mong gì cả, cho nên cũng không cảm thấy kỳ quái, phất tay nói: “Trong Bạo tộc khó được một tên thông minh. Ngươi gọi Long Đồ phải không? Có nguyện ý đi theo ta không?”

Tô Trầm tựa như là kiêu ngạo, quỳ một gối: “Nguyện đi theo vĩ đại bệ hạ A Nỗ Bỉ.”

Bạo tộc trọng nhất trung thành, Tô Trầm không chút do dự phản bội bộ lạc chuyển hướng A Nỗ Bỉ, lập tức khiến cho rất nhiều Bạo tộc khinh thường.

Nhưng y như sở liệu của Tô Trầm, việc này đối với A Nỗ Bỉ hoàn toàn không phải việc to tác.

Hắn ngửa đầu cười to: “Tốt lắm, tốt lắm. Không ngờ lần này lại còn có thu hoạch như vậy. Ta thích tên thông minh, bởi vì trong đầu bọn họ luôn có thể nghĩ ra các loại cổ quái đa dạng ta ngạc nhiên và vui vẻ, vậy thì ngươi đây? Tiểu tử? Ngươi sẽ mang cái gì tới cho ta?”

...

Cho nên ngươi thu nhận Bạo tộc thông minh để tìm vui cho mình?

Tô Trầm thâm sâu không biết nói gì.

Nhưng hắn không thể không nói.

Nghĩ ngợi, Tô Trầm đáp: “Vậy thì nó quyết định bởi bệ hạ muốn có cái gì, đang thiếu cái gì. Ta nghĩ là, mặc kệ khoái hoạt như thế nào, đều thành lập trên những việc hiếm thấy. Có được đồ vật mà mình không có, có thể làm việc mà mình chưa làm. Nếu là việc vừa cúi đầu đã gặp, thì khoái hoạt sẽ có hạn, lại càng không thể kéo dài.”

Nghe nói như vậy, A Nỗ Bỉ rõ ràng ngây ra một lúc, sau đó hắn ngửa mặt lên trời cười to: “Nghe thấy không? Những thần dân của ta, Long Đồ này hiểu được chân lý khoái hoạt đó. Dẫn hắn hồi cung, giảng giải cho hắn biết về một số chỗ cốt trong cung, cũng bù vào những vị trí mà ta thiếu. Nếu sau ba ngày hắn không làm cho ta cảm thấy thú vị vậy thì giết hắn.”

Nói xong A Nỗ Bỉ nhanh chân rời đi.

Lúc sắp đi ném con gà vào trong tay một tên thủ hạ: “Mang nó đi hầm nước canh cho ta!”

Đan Ba cùng Tô Trầm cùng nhìn nhau.

Sau đó Đan Ba vươn ngón tay cái.

Coi như ngươi cao minh!

——————————————

Y Khắc Đặc Lỗ là một tòa cung điện Bạo tộc tràn ngập khí tức nguyên thùy cùng hoang dã.

Tuy nó từng mời Vũ tộc đại sư đến để thiết kế nhưng cổ khí phách man hoang cuồng dã kia thì không cách nào dấu đi.

Chính điện Y Khắc Đặc Lỗ được xây nên từ đá thuần trắng, chủ điện trung tâm nhất chính là khu chính sự, các khu vực khác phân biệt thành lục cung, bao gồm phòng của Hoàng đế, phòng của hậu phi, phòng của hạ nhân trong cung, khu giải trí của Hoàng đề, khố phòng dùng để chứa tài vật khí phòng và phòng của quân sĩ thủ vệ.

Tô Trầm đi vào chính là khu giải trí A Nỗ Bỉ chuyên môn dùng để hưởng lạc.

Nhưng nói là khu giải trí, thật ra nội dung giải trí của Phong Quân khá là có hạn, suy cho cùng chỉ có đơn giản mấy thứ: Uống rượu, ăn thịt, trảo nữ nhân.

Trừ cái đó ra, việc vui vẻ duy nhất Phong Quân có thể làm chính là giác đấu.

Trong cung của Phong Quân có một giác đấu tràng chuyên dụng, mỗi ngày sẽ bắt đầu rất nhiều yêu thú để giác đấu với nô lệ. Có khi là yêu thú giác đấu yêu thú, có khi là Bạo tộc giác đấu Bạo tộc, cũng có khi Bạo tộc giác đấu với yêu thú, nội dung cụ thể phải nhìn nhu của Phong Quân.

Khi Tát Khắc Nhĩ còn sống, khu giác đấu Bạo tộc được tạo nên chủ yếu bởi các Bạo tộc phạm tội.

Kể từ khi Tát Khắc Nhĩ chết, việc chọn Bạo tộc giác đấu liền được quyết định bởi nhu cầu của Phong Quân.

Ngoại trừ cái đó, trong ngu cung cũng có các khu phong cảnh như là hoa viên, thủy tạ dọc bờ sông.

Nhưng Phong Quân không có tình thú với cái đẹp cho nên không hứng thú nhìn phong cảnh, cái đẹp duy nhất hắn có thể thưởng thức đại khái là nữ nhân lõa thể.

Cho nên sau khi tiến vào ngu cung, Tô Trầm liền chiếm được cảnh cáo từ nội vệ của Phong Quân: Nếu muốn làm việc gì rực rỡ đa dạng thì đại khái có thể buông tha ý nghĩ này đi, bởi vì bệ hạ sẽ không thưởng thức đâu.

Mà bệ hạ thì không thích giải trí, đã không có giải trí thì tìm chết đi.

Y Khắc Đặc Lỗ mấy chục năm qua không có tìm được món giải trí nào làm cho A Nỗ Bỉ hài lòng, mà hiện tại Tô Trầm phải dùng ba ngày để tìm ra.

Đây có lẽ là cái giá phải trả khi thần tốc tiến cung, muốn một bước lên trời thì trước tiên phải trộm thiên công.

Tô Trầm không có gì phải vội, đi dạo ở trong cung.

Y Khắc Đặc Lỗ khí thế bao la, phong cảnh vẫn không tệ. Phong Quân không thưởng thức, Tô Trầm hắn lại rất thưởng thức.

Nhất là những chỗ kết hợp giữa sự cuồng dã của Bạo tộc và sự nhẵn nhụi của Vũ tộc, hoàn hảo thể hiện ra sự tinh tế mỹ cảm.

Y Khắc Đặc Lỗ thủ vệ rất nghiêm ngặt, nhưng nhìn được ở đây kết cấu kỷ luật nhìn thì cao, nhưng muốn làm ra chuyện ám sát thì có nhiều lỗ hổng để chui lắm. Chân chính cam đoan cho an toàn của Quốc chủ thật ra không phải là mấy tên cấm vệ này, trái lại là bản thân Quốc chủ.

Ví dụ như Tô Trầm, hiện tại đã hỗn đến bên người A Nỗ Bỉ nhưng nếu hắn muốn ám sát A Nỗ Bỉ thì nhiều nhất chỉ có thể tạo thành chút thương thế cho hắn, sau đó sẽ bị A Nỗ Bỉ vỗ thành đống thịt.

Bởi vì bản thân A Nỗ Bỉ chính là võ sĩ đỉnh phong đã viên mãn sáu lần thánh điện.