Chương 866 Hiến kế (1)
Hắn muốn đoại lại bảo vật đã mất, thậm chí đạt được càng nhiều hơn.
Vì mục đích này, có thể không tiếc trả giá tất cả!
Dưới tình huống như vậy, trận chiến này không thể không diễn ra.
Sau khi tốn một ngày tu sửa Phi Lan Hà, hai mươi vạn Bạo tộc đại quân tiến vào Tam Sơn.
Trong Tam Sơn Bảo, rất nhiều Thú tộc đã tập kết đợi lệnh. Chúng nó đóng tại các nơi đầu tường, giống như Bạo tộc, từ trên cao như hổ rình mồi nhìn về phía trước.
Lúc này đây, Bạo tộc là bên tiến công.
Thú tộc là người tiến công.
“Ta muốn một lưới bắt hết chúng nó.” A Nỗ Bỉ hào hùng vạn trượng nói.
A Nỗ Bỉ không phải nói ngoài miệng.
Hắn thật sự cho rằng có thể một lưới bắt hết đối phương - Sau khi Tô Trầm phân tích với hắn về tâm tình của Phi Sắc Chi Tâm.
Cho nên sau khi quân đội tới nơi, A Nỗ Bỉ làm ra một quyết định.
“Cái gì? Chia binh bao vây? Vĩ đại bệ hạ, việc này hoàn toàn không cần thiết. Để ta dẫn đại quân trực tiếp giết lên là được chứ gì!”
Trong đại trướng Bạo tộc, Lực Khắc Nhi Long quát nổ vang âm thanh độc đáo của hắn. Đại hán ngay cả cái đầu đều tràn đầy cơ nhục bóng lưỡng này chính là mãnh tướng A Nỗ Bỉ tín nhiệm nhất, đệ nhất dũng sĩ Liệt Diễm bộ lạc.
Tác phong của hắn hoàn toàn giống với hình tượng của mình, đó là trực tiếp, đơn giản, thô bạo, lý do hắn phản đối A Nỗ Bỉ là vì hắn cảm thấy phiền toái, từ điểm này nói lên, đây cũng là lý do duy nhất A Nỗ Bỉ có thể tiếp nhận, bởi vì làm như vậy sẽ làm cho hắn thoạt nhìn càng thêm anh minh.
Nhưng những Bạo tộc khác phản đối lại khiến cho hắn không vui chút nào.
“Tam Sơn Bảo cũng không phải là một địa phương thích hợp bao vây. Hai bên sơn cốc dựng đứng, địa hình phức tạp, không dễ triển khai quân đội, cho dù bao vây được hiệu quả cũng không lớn.” Tân Bái Khắc nói.
Tân Bái Khắc là quan hậu cần của A Nỗ Bỉ, chủ quản chuyện hậu cận của đại quân. Tuy hậu cần Bạo tộc nổi danh lộn xộn và không ổn định, nhưng ít ra hậu cần của Tân Bái Khắc cũng có coi như tạm được, ít nhất không phải quá hỏng bét. Có thể làm đến một bước này ý nghĩa hắn ở trong Bạo tộc cũng thuộc về loại có trí lực tương đối cao kia, bởi vậy sắm vai tham mưu cho A Nỗ Bỉ.
Trên thực tế bởi vì tầng thứ tiếp xúc cho nên A Nỗ Bỉ tiếp xúc phần lớn là những Bạo tộc có vẻ thông minh, dù sao làm việc dưới tay A Nỗ Bỉ, không có chút ánh mắt thật sự sống không thọ. Có thể trèo lên địa vị cao, phần nhiều không phải là hạng người thô kệch.
Tân Bái Khắc năm nay hơn hai trăm tuổi, tuổi này dĩ nhiên không nhỏ cho nên nói chuyện cực kỳ cẩn trọng.
Tân Bái Khắc nói chuyện chỉ là khiến cho A Nỗ Bỉ không vui mà thôi, so sánh xuống, một vị nói chuyện thật sự khiến hắn nổi trận lôi đình.
“Đó là một kế hoạch ẩu thả ngu xuẩn. Địa hình như vậy, nếu đại quân muốn bao vây xong thì cần tối thiểu một ngày, trong một ngày này Thú tộc có thể xuất kích bất cứ lúc nào, mà chúng ta sẽ vì hành quân mà không thể bày ra phòng ngự. Cho dù chúng ta có đứng vững trước công kích cũng vô dụng, bởi vì địa hình ngăn trở, quân đội sẽ vì thế mà bị chia thành mấy bộ phận. Thú tộc hoàn toàn có thể mượn địa thế để cường công từng bộ phận. Tứ phía vây công, sau cùng sẽ biến thành từng bộ phận bị tiêu diệt.”
Làm Thống soái hai mươi vạn đại quân Bạo tộc, Cổ Tra có tư cách nói như vậy.
“Đây là kế hoạch của ta, ta muốn bắt sống tên khốn kiếp kia!” A Nỗ Bỉ nói.
Lời này hàm ý là, ngươi còn dám bảo kế hoạch này ngu xuẩn nữa, ta liền lột da của ngươi.
Cổ Tra bắt đầu phát huy ra bản sắc vốn có của một tên Bạo tộc chân chính.
Cố chấp, cường ngạnh, không chịu nghe lời.
Hắn nói: “Kế hoạch này không những khiến ngươi không thể bắt sống được hắn, mà còn làm ngươi trở thành một tên thất bại ngu ngốc.”
“Câm miệng, cái tên khốn kiếp chết tiệt này!” A Nỗ Bỉ rít gào nhào lại: “Ta muốn làm thịt ngươi!”
Hắn xông lên chính là một quyền.
Đáng tiếc Cổ Tra không phải là A Liêu Sa phu nhân, thiết quyền của hắn không thể oanh sát đối thủ, chỉ là tạo nên một trận sóng gợn cực đại.
“Cho dù ngươi là Hoàng đề cũng đừng nghĩ muốn làm gì thì làm!” Cổ Tra rít gào phản kích.
Hắn vậy mà phản kích!
Đây là lần đầu tiên Tô Trầm nhìn thấy loại chuyện này phát sinh, tuy hắn đã có điều chuẩn bị trước đối với sự ngốc nghếch hung dữ của Bạo tộc nhưng giờ phút này khi chứng kiến chuyện phát sinh, hắn vẫn không thể nào thích ứng được.
Hoặc là, đây mới là Bạo tộc chân chính. Trước kia mình thấy, đều là mặt ngoài của Bạo tộc mà thôi.
Một trận chiến đấu giữa Hoàng đế cùng Thống soái của hắn cứ như vậy diễn ra, các binh sĩ Bạo tộc không có vì chuyện này mà kinh hoảng và rối loạn. Bọn họ thậm chí vây ở một bên, lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.
Luận thực lực, Cổ Tra thân là Thống soái Bạo tộc, sớm đã là đồ đằng đỉnh phong, sáu lần tẩy lễ, thực chiến nhiều năm, thực lực càng ở bên trên A Nỗ Bỉ. Nhưng A Nỗ Bỉ dù sao cũng là Hoàng đề, người này thậm chí còn không ngại bày ra uy quyền của mình.
Hắn một bên xuất thủ một bên gầm rú: “Đây không phải Tháp Khố Sa, mà là ta, vĩ đại A Nỗ Bỉ • Liệt Diễm, đây là trừng phạt giành cho tên khốn kiếp nhà ngươi. Ngươi không được phản kích, nếu ngươi làm thương ta, chính là phản nghịch.”
“Ngươi đừng có chụp cái tội danh này lên đầu ta.” Cổ Tra không chút yếu thế la lên, nhưng ra tay vẫn có tiết chế.
Bọn họ cứ như vậy đánh nhau phành phành trong một hồi, sau cùng vẫn là Cổ Tra bị A Nỗ Bỉ đá mấy cái để tuyên cáo trận đấu kết thúc, mà A Nỗ Bỉ cũng bị Cổ Tra đấm mấy bụp tay.
Ở trên mặt.
Xoa dấu quyền trên mặt cùng dấu chân, hội nghị tiếp tục bắt đầu.
A Nỗ Bỉ bất mãn phát ra bực tức: “Tát Khắc Nhĩ đã chết, ta vẫn như cũ không thể đạt được tự do.”
“Ý tưởng sàm bậy của ngươi sẽ trở thành tai nạn cho tộc đàn, ngươi tốt nhất nên học cách khắc chế mình.” Một thanh âm cổ lão truyền đến từ góc trại.
Đó là một vị lão giả tóc trắng xóa, trong tay còn chống quải trượng.
Tuy hắn già như vậy, nhưng mà không có Bạo tộc nào dám khinh thường hắn.
Bởi vì hắn chính là Tổng Tế Đại Thần Miếu Bạo tộc - Cung Cổ Nhĩ Đồ, là người phát ngôn của Thiết Huyết Quốc, là người chấp chưởng dân tâm.
Có thể nói, Cung Cổ Nhĩ Đồ chính là vị Hoàng đế không vương miệng của Bạo tộc, không có hắn ủng hộ, bất luận một hồi chiến tranh nào của Bạo tộc cũng sẽ trở thành vô nghĩa, chịu phải nguyền rủa.
Nếu như nói Cổ Tra chống đối Hoàng đế có một phần ba đến từ sự quyền thế của hắn, hai phần ba đến từ tính tình thì Cung Cổ Nhĩ Đồ giáo huấn A Nỗ Bỉ là chuyện thiên kinh địa nghĩa, là tất nhiên, tựa như Tát Khắc Nhĩ vậy, là trưởng giả giáo huấn vãn nối.
Đối mặt Cung Cổ Nhĩ Đồ giáo huấn, kiêu ngạo ngu ngốc hung tàn ngang ngược như A Nỗ Bỉ cũng chỉ có thể cúi đầu.
“Được rồi, vậy các ngươi nói đi nên làm gì tiếp theo? Trực tiếp công thành?” A Nỗ Bỉ có chút dỗi hỏi.