← Quay lại trang sách

Chương 868 Trận chiến cuối cùng (Thượng)

Thế quân Thú tộc có vẻ càng đơn giản, mỗi một yêu thú hình dạng khác nhau đứng đầy trên mặt đất, dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn bọn họ. Thú tộc thiếu sự sáng tạo không biết cái gì gọi là quân trận, nhưng chúng nó có thân thể khổng lồ, sinh mệnh cường hãn, nanh vuốt sắc bén, quan trọng nhất là bẩm sinh có nguyên năng dư thừa có thể sử dụng.

Chúng nó mới là chủ nhân của thế giới này, vẫn đang thống trị thế giới trong mấy vạn năm qua. Cho dù những năm gần đây Chư tộc quật khởi, nhưng cũng không cách nào gạt bỏ Thú tộc, chúng nó vẫn như cũ là chủng tộc cường đại nhất.

Mấy ngày nay, chúng nó đi theo Hoàng giả của mình, công thành chiếm đất, đạt được vô số thực vật, cũng kích thích bản tính khát máu của chúng nó, khiến chúng nó càng thêm thị sát và tham lam.

Vốn là Yêu Hoàng, việc nó phải làm lúc này là khắc chế loại xúc động này, nhưng mà lúc này đây, Phi Sắc Chi Tâm lại bỏ mặc cho đám Thú tộc bày ra bản tính hoang dã nguyên thủy nhất trong lòng.

Thời khắc này hai bên cứ như vậy giằng co nhau, mồm to thở gấp.

Không khí giằng co dần dần trở nên khẩn trương, ngưng đọng.

“Ô!”

Tiếng kèn ngân nga rốt cuộc vang lên.

“Tiến lên!”

“Tiến lên!”

“Tiến lên!”

Một tiếng rống từ sở chỉ huy vang ra, Bạo tộc bắt đầu giẫm chân đi về phía trước.

Rầm rầm rầm rầm!

Bộ pháp nổ vang chấn vào đại địa, vô số binh sĩ giơ trường mâu, chiến phủ, thuẫn bài tạo thành quân trận như thép, tựa như tường cao tầng tầng áp xuống.

Thú tộc tức khí không bao trì được trầm mặc cùng yên tĩnh.

Nhưng Bạo tộc không phải là một chủng tộc có thói quen bước đi chậm rãi, cho nên rất nhanh bọn họ bắt đầu biến hóa.

Theo khoảng cách càng ngày càng gần, tiếng kèn đột nhiên biến hóa, từ minh âm kéo dài biến thành âm thanh ngắn vừa nhanh vừa dồn dập.

“Ô ô ô ô!”

“Xung phong!”

“Xung phong!”

“Xung phong!”

Hò hét tiếp tục diễn ra.

Một trận gào to này tựa như chăm cây đuốc vào trong chảo lửa, trong nháy mắt điểm lên ngọn lửa hừng hực trong lòng vô số mãnh hán Bạo tộc.

Nguyên bản Bạo tộc quân trận vẫn đang giậm chân trong phút chốc phóng xuất ra năng lượng của mình, gia tăng cước bộ chạy như bay.

Giờ khắc này, chiến ý, lửa giận, nhiệt huyết ở trong lòng, tất cả được phóng thích, sôi trào, dào dạt!

Bọn họ điên cuồng thét lên, gào to nhằm phía Tam Sơn Bảo.

Cùng lúc đó, Tiên Huyết Phù Cung cũng phát ra một tiếng minh hưởng thanh thúy.

Theo tiếng minh hưởng này toàn bộ Thú tộc đồng loạt ngửa đầu lên trên kêu la thảm thiết, sau đó cuồng bạo lao ra.

Trên mặt đất hai dòng nước lũ cứ vậy mà khởi xướng trùng kích về phía đối diện, càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, cho đến khi chạm mặt.

Oành!

Bình địa nổ ra một mảng máu tươi như là nước lũ.

Chỉ một khắc khi hai quân va vào nhau, đã có hàng trăm sinh mệnh trong nháy mắt tiêu vong.

Sinh mệnh cường hãn tại thời khắc nay tựa như biến thành trò cười, mặc kệ ngươi có thực lực mạnh bao nhiêu, khi đối mặt với ngàn vạn đối thủ, đối mặt với nguyên năng lực mãnh liệt như thủy triều, đều có vẻ yếu ớt như thế.

Rầm rầm rầm rầm.

Tiếng nổ tung liên tiếp vang giữa lòng quân.

Đó là cường giả trong quân đang va chạm, toàn lực phóng thích năng lượng của mình.

Không lưu thủ, không hậu bị, không giữ bài, chỉ dốc hết toàn lực chém giết. Bởi vì không ai biết mình có thể sống được hay không, tận lực trước khi chết trận phóng xuất ra toàn bộ lực lượng của mình mới là hành động thực tế nhất.

Vì thế trận chiến nay trở thành nơi nguyên năng tàn sát bừa bãi.

Năng lượng mãnh liệt mà cuồng bạo mang theo sát ý mênh mông, một đợt lại một đợt quét ngang tứ phương.

Dưới tình huống như vậy, việc mượn lực lượng của thiên địa đã bị hạn chế rất nhiều.

Nguyên năng không phải không khí, tuy có mặt khắp nơi nhưng số lượng hạn chế. Khi một khu vực có đại lượng nguyên năng được vận dụng và rất nhiều sinh mệnh đi hấp thụ nguyên năng thì kết quả sẽ làm cho nguyên năng không đủ, thậm chí phóng xuất nguyên kỹ đều do đó bị ảnh hưởng.

Dưới tình huống như vậy, làm cách nào để phát huy thực lực hiệu quả nhất, là những kiến thức cơ bản mà những quân nhân là Nguyên sĩ phải có.

Đây cũng là lý do vì sao cường giả cũng có thể ngã xuống ở trong tình huống như vậy, không chỉ vì đối phương số lượng nhiều, có năng lực liên hợp tác chiến, càng là vì hoàn cảnh thiên địa xung quanh, dưới tình huống như vậy đã bị ảnh hưởng và thay đổi.

Phần phật!

Trong tiếng dao động bén nhọn, một đạo sóng đao bắt mắt hoa lê xông ra ngoài, nhưng chỉ bay bảy tám trượng, đã bị dòng chảy năng lượng bốn phương tám hướng trung hòa hóa giải, đối kháng, sau cùng trừ khử thành vô hình.

Nếu là thi triển dưới tình huống bình thường, nguyên kỹ cường đại này có thể tạo ra lực sát thương dài đến trăm trượng, nhưng ở trên chiến trường nguyên năng loạn vũ, dòng chảy luân chuyển cuồng bạo như này thì sẽ bị áp chế không còn một phần mười.

Mà tình huống giống như vậy còn phát sinh ở rất nhiều nơi.

Ngược lại, ngẫu nhiên sẽ có một số người may mắn vì như vậy mà được tăng cường.

Oành!!!

Một mảnh khí lưu chợt bạo liệt nổ tung, sóng xung kích cực đại nháy mắt quét ra phạm vi không gian mấy chục trượng, cuồn cuộn thổi bay toàn bộ sinh mệnh lên không trung, một ít sinh mệnh lực yếu kém chết thảm tại chỗ.

Tạo nên sóng xung kích khủng bố này bất quá chỉ là một tên Thánh Điện Dũng Sĩ cấp thấp nhất của Bạo tộc mà thôi. Hắn chỉ phóng ra một cái hỏa diễm vào trung tâm, lại không ngờ rằng đánh trúng điểm hội tụ năng lượng. Điểm hội tụ năng lượng này do năng lượng cuồng bạo của mọi người giao hội mà thành, chỉ tồn tại trong khoảng thời gian một phần mười giây, xác suất xuất hiện cực kỳ nhỏ.

Nhưng chỉ cần có xác suất, là có khả năng xảy ra, kết quả là tạo ra một trận oanh kích cuồng bạo như vậy. Nhưng người may mắn kia cũng không có thể chạy ra được phạm vi bạo tạc, bị nổ chết tại chỗ.

Đứng ở phía sau chiến trường, Tô Trầm bàng quan nhìn tất cả, yên lặng thu hết thảy vào trong đáy mắt. Tuy hắn từng xuất chiến qua vài lần cùng Thiên Uy Quân, nhưng bởi vì đều là dùng chiến thuật lôi đình kích lấy mạnh đánh yếu, khuyết thiếu đối thủ ngang cơ, vì vậy rất khó nhìn thấy được năng lượng loạn lưu mãnh liệt một cách rõ ràng như thế này.

Nếu nói những hiện tượng năng lượng loạn lưu lúc này là mười, như vậy lúc trước Thiên Uy Quân công Cực Quang Thành năng lượng loạn lưu chỉ có một.

Loại chiến đấu quy mô lớn này giam tăng hiệu quả phóng xuất của năng lượng loạn lưu, đến nỗi cường giả Hoàng cấp đều chịu ảnh hưởng trầm trọng, khó có thể phát huy toàn bộ thực lực. Khó trách cho dù là cường giả khi đối mặt với chiến trường như lò sát sanh đều sẽ lâm vào biến sắc.

Nhưng nếu hắn có thể năm lấy quy luật chế trụ năng lượng loạn lưu thì trái lại hắn có thể lợi dụng điểm ấy? Tô Trầm chợt nghĩ đến.

Quy luật của năng lượng loạn lưu thật ra chính là những phản ứng có liên quan tới quy luật của những Nguyên sĩ khi họ ra tay, chúng nó biến hóa từng phút từng giây, không nhất định có thể tìm ra quy luật đó, cho dù có thì chỉ một chớp mắt là trôi qua, rất khó nắm bắt.