← Quay lại trang sách

Chương 880 Rút lui (Hạ)

“À!” Người phụ trách điều khiển Nghiêm Khai lúc này mới như tỉnh lại từ trong mộng, điều khiển Liệt Dương Toa vội vàng rời đi.

Cứu xong Liệt Dương Toa, Tô Trầm đang định rời đi, lại nghe ở nơi xa có âm thanh thâm trầm và tràn ngập oán độc vang lên: “Thì ra ngươi ở đây, Tô Trầm!”

Phi Sắc Chi Tâm!

Không ổn!

Nghe thanh âm kia, Tô Trầm biến sắc, đầu cũng không quay lại hướng về đằng xa bay đi.

Chân trời một đạo lưu quang thần tốc bay tới, lao thẳng tới Tô Trầm.

Tô Trầm chỉ quay đầu nhìn thoáng qua đã biết tộc độ của mình tuyệt đối không nhanh hơn đối phương, Ngân Nguyệt Toa của hắn lại không ở bên người, nghĩ ngợi, tâm tư đi vòng vèo rồi lại trở về chiến trường.

Phi Sắc Chi Tâm hiển nhiên không ngờ tới hắn sẽ quyết đoán bực này, lắp bắp kinh hãi, nhưng vẫn truy đuổi theo.

Hắn nhận được tin tức của lão Xuyên Sơn Giáp, biết được hết thảy đều do nhân loại này gây nên, mà hiện tại trên tay nhân loại này lại nhiều thêm Nguyên Cốt Quyền Trượng và Bản Sinh Mệnh Đồ Đằng, mình mất đi tất cả đều đã quay về trong tay cho nên không tiếc tất cả muốn giết chết Tô Trầm, khẩn trương nhìn chằm chằm Tô Trầm lao xuống.

Tô Trầm rơi xuống chiến trường, ngay tại chỗ quay cuồng mấy vòng đã biến thành bộ dáng một tên Bạo tộc.

Phi Sắc Chi Tâm không giỏi nhìn rõ nhưng mà nếu Tô Trầm dừng ở trong mắt hắn rồi bị hắn tập trung chặt chẽ thì cho dù hắn biến hóa như thế nào đều không có khả năng thoát đi ánh mắt của hắn. Tô Trầm biến hóa hoàn toàn không lừa được hắn, cũng may Tô Trầm muốn lừa không phải là hắn.

Chỉ vài lần Bạch Tháp Chiết Dược, Tô Trầm đã hoàn toàn lẫn vào trong đàn Bạo tộc, khiến cho những Bạo tộc này phân không rõ địch ta.

Cùng lúc đó ở trên bầu trời Phi Sắc Chi Tâm đã giết đến.

Hắn đứng ở không trung nhìn xuống phía dưới.

Lúc này mới thấy được, vị này đường đường là Yêu Hoàng giờ phút này thế mà toàn thân là máu, quyền trượng bảo thạch ba màu trong tay không thấy, trên người che kín vết thương. Lấy thực lực Yêu Hoàng, vết thương bình thường rất dễ khép lại nhưng hiện tại một thân đầy vết thương này lại chậm chạp không có khôi phục, nếu không phải thương thế đặc biệt nặng thì chính là bản thân hao tổn lớn khiến cho ngay cả việc khôi phục đều cực kỳ gian nan.

Mặc dù như vậy, hắn vẫn như trước là Yêu Hoàng, Hoàng giả cường đại mà vô địch.

Thời khắc này vừa xuất hiện, ánh mắt đã khóa trụ Tô Trầm.

“Chết đi cho ta!” Đại thủ kình thiên ấn xuống Tô Trầm.

Không có Thâm Lam Lĩnh Vực, không có Thương Long Chi Viêm, càng không có Khô Nuy Chi Xà, them quyền trượng bảo thạch ba màu vỡ vụn cùng với thân thể bị thương nặng, Phi Sắc Chi Tâm đã dùng không được ba loại nguyên tố bí thuật bá đạo của mình, nhưng cho là ra tay một cách đơn giản nhất vẫn có mang theo lực lượng cường nãn không thể địch.

Một khắc này, Tô Trầm tựa như về tới Thanh Hà thành, đối mặt với một kích tuyệt thiên của Vương gia lão tổ, hay là đầu thành Yến Giang, Mạn Thiên Phong Lôi của Lôi Đình Yêu Vương.

Vẫn như cũ là tình cảnh tuyệt vong, làm cho người ta không nâng lên được một tia phản kháng nào.

Khác biệt duy nhất là ngày hôm này Tô Trầm cường đại rồi.

Xoát!

Thân ảnh trong nháy mắt biến mất vô tung. Bạch Tháp Chiết Dược được khắc làm thiên phú hơn nữa còn tấn thăng lên đỉnh cấp, khoảng cách thuấn di đã tăng lên rất lớn, ở điểm này thậm chí có thể so với hiệu quả mà Thâm Lam Lĩnh Vực của Phi Sắc Chi Tâm mang lại, cho nên dễ dàng đào thoát khỏi phạm trù công kích của một chưởng này.

Nhưng tu vi đến cấp bậc như Phi Sắc Chi tâm, ngươi có thể đào thoát công kích của hắn nhưng không cách nào thoát đi sự tập trung của hắn.

Vì cái gì sau khi Phi Sắc Chi Tâm thuấn di Cung Cổ Nhĩ Đồ vẫn như trước có thể khởi xướng công kích trước, chính là vì loại tập trung cường đại này.

Ngay sau đó Tô Trầm hiện ra, Phi Sắc Chi Tâm lại bổ một chưởng xuống.

“Thao!”

Tô Trầm mới hiện đã đã bị bức phải sử dụng chiết dược một lần nữa.

Đối mặt cường giả như Phi Sắc Chi Tâm, việc duy nhất hắn làm được là chạy trốn, ngạnh kháng? Nghĩ cũng đừng nghĩ.

Vì thế chợt nghe tiếng bạo lôi liên tục vang lên rầm rầm rầm.

Một cái lại một cái chưởng ở trên trời điên cuồng vỗ xuống, điên cuồng rơi xuống đàn Bạo tộc ở bên dưới, tử thương vô số. Thân ảnh Tô Trầm vù vù vù liên tục chớp động, trong chớp mắt đã thoát ly nửa chiến trường, công kích của Phi Sắc Chi Tâm cũng đi theo một đường đâm xuyên chiến trường, mở một đường máu.

Cái giá lớn phải trả cho sự rêu rao này là vô số lợi phủ bổ tới Phi Sắc Hi Tâm, càng có một ít Tướng quân phản kích giết tới Phi Sắc Chi Tâm. Công kích cuồng bạo của Phi Sắc Chi Tâm rốt cuộc bị ép phải bỏ dở.

Đồng thời Tô Trầm cũng liên tục chớp hiện trong không trung.

“Oa!” Tô Trầm chỉ cảm thấy một đầu đầu váng mắt hoa, suýt nữa nôn ra.

Dù tinh thần lực hắn cường hãn nhưng chớp nhoáng liên tục vẫn cảm thấy đầu đau muốn nứt. Nếu không có Bạo tộc chống cự Phi Sắc Chi Tâm thì hắn rất khó chống đỡ tiếp được.

Tô Trầm mở một tọ tỉnh thần dược tề rồi uống hết, tiêu tan cảm giác mệt nhọc của tinh thần, có điều cảm giác đứng ngồi không yên vẫn như trước tồn tại.

Tô Trầm biết đây là bị Phi Sắc Chi Tâm tập trung, chết sống không làm cho hắn đào tẩu.

“Muội ngươi, vậy mà không hố chết ngươi, đủ rồi nha!” Tô Trầm mắng một câu.

Tuy không trông cậy hai bên tranh chấp thì một bên hẳn phải chết nhưng mà nhìn thấy Phi Sắc Chi Tâm còn sống chạy đến, thậm chí còn dư lực đuổi giết hắn, Tô Trầm vẫn không khỏi có hơi thất vọng.

Nhưng mà đây là sự thật, Phi Sắc Chi Tâm sống đến tuổi này, hỗn đến cấp bậc này, đánh cho quyền trượng ba màu bạo tạc đã là cực hạn rồi, sao có khả năng ngay cả sinh mệnh đều giao ra? Nhất là khi hắn biết được có khả năng Cung Cổ Nhĩ Đồ cũng là bị lợi dụng.

Nếu không phải nhìn thấy một đao kia của Tô Trầm, có lẽ Phi Sắc Chi Tâm đã rút lui rồi.

Tô Trầm xuất hiện, khiến cho Phi Sắc Chi Tâm thật sự có lý do để mà liều mạng.

Đây không phải là một trận hỗn chiến mà là thật sự có mục tiêu để truy đuổi.

Vì mục tiêu này, Phi Sắc Chi Tâm ép toàn bộ Thú tộc vào biên cảnh thậm chí không tiếc sinh mệnh của mình!

Rống!

Tiếng hô khiếu phẫn nộ quanh quẩn phía chân trời.

Phi Sắc Chi Tâm ngự trên bầu trời, thổi ra một trân mây lửa.

Liệt diễm lại xuất hiện, mặc dù không có quyền trượng ba màu gia trì vẫn mạnh như trước kia.

Không có Cung Cổ Nhĩ Đồ và Kình Diện Chi Lão khắc chế, Thương Long Chi Viêm toàn lực tàn sát bừa bãi, nhanh chóng khuếch đại thành một trận mây lửa khổng lồ, trên bầu trời rơi xuống vố số lưu tinh hỏa vũ, oanh kích khắp các mặt trận.

Thật sự oanh kích khắp các mặt trận!

Vị Yêu Hoàng này điên thật rồi!

Hắn muốn giết Tô Trầm, tất cả người hay là thú ngăn cản hắn đều phải chết.

“Hắn điên thật rồi.” Cung Cổ Nhĩ Đồ nhìn thấy vậy cũng trợn mắt há mồm.

Vì Thần Miếu Tổng Tế này đồng dạng toàn thân cháy đen, ngay cả chòm râu đều bị đốt trụi, Tế Tự bên người thì chết không chừa một tên.