Chương 906 Phát triển (1)
Chỉ có nhiều tài lực như hắn mới có thể cho mỗi một binh sĩ Thiên Uy Quân một cái nguyên giới, càng quan trọng hơn là chỉ có hắn mới có thể diễn toán ở trình độ cao như thế, bảo đảm mỗi người đều có thể phát huy ra tác dụng của mình mà không hề loạn chút nào.
Chỉ điểm này thôi Nhân tộc liền không có ai có thể vượt qua hắn.
Thời khắc này mọi người đang hết sức tán thưởng, một gã đệ tử đi lại báo.
“Tông chủ, có một nữ nhân cầu kiến.”
Kể từ khi đến ngọn núi này, Tô Trầm đã không còn là Tô Trầm nữa mà là tông chủ Vô Cực Tông, lãnh thụ của mọi người, tám ngàn Thiên Uy Quân cũng không còn là Thiên Uy Quân nữa mà tự động trở thành đệ tử Vô Cực Tông. Còn đám người Lỳ Sùng Sơn thì tự động trở thành trưởng lão tông môn.
Thời khắc này nghe đệ tử báo cáo như vậy, Tô Trầm cũng ngây ra một hồi: “Nữ tử?”
“Đúng vậy! Chính là nữ tử hai ngày trước làm người dẫn đường cho chúng ta?”
“Là nàng? Nàng tới làm gì?” Tô Trầm thất thần.
Đệ tử kia trả lời: “Nàng nói muốn tới bái sư vào tông môn ta.”
“Vào tông môn ta?” Tô Trầm kinh ngạc, sau đó hắn nhịn cười không được: “Còn chưa khai trương mà đã có khách hàng lâm môn rồi sao?”
Nghe nói như vậy mọi người đều cười ra tiếng.
“Vậy... tông chủ, vị đệ tử này chúng ta thu không?”
“Thu! Vì sao không thu?”
“Không cần kiểm tra tư chất sao?”
Tô Trầm nhíu đầu mày: “Đầu nhập chúng ta, đó là hữu duyên, hữu giáo vô loài, cần gì tư chất.”
Bảy ngày sau, quần thể kiến trúc lấy Vô Cực Cung là trung tâm cơ bản đã hoàn thành, tiếp theo là trang trí ở bên trong.
Trang trí ở bên trong cần sự tinh tế, nên không cách nào thay thế bằng nguyên kỹ được, trái lại cần phải tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Nhưng việc này không sao, dù sao quần thể kiến trúc đã hoàn thành, sinh hoạt bình thường đã không có vấn đề gì.
Sau khi hoàn thành cơ bản việc xây dựng, Vô Cực Tông còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Đầu tiên là xây dựng tổ chức.
Hệ thống vốn có của Thiên Uy Quân khẳng định không thích hợp bảo lưu, sau khi trải qua thương thảo, Vô Cực Công được lập xuống ba bộ, phân biệt là Lưu Hỏa Bộ, Trường Phong Bộ và Minh Kính Bộ.
Ba bộ gọi là đại bộ, phân biệt quản lý chiến đấu, tài nguyên và nhân sự.
Trong đó Lưu Hỏa Bộ phụ trách chiến đấu, bên dưới có lục đường, quản lý các phương diện chiến đấu, tình báo, phòng ngự tông môn.
Trường Phong Bộ phụ trách tài nguyên, bên dưới có lục đường, quản lý các phương diện nông, công, mục, hộ, thương, khố.
Minh Kính Bộ thì phụ trách nhân sự, bên dưới có lục đường, quản lý các phương diện chấp pháp, huấn luyện, giám sát, phân phát nhiệm vụ.
Lão Thiên Uy Quân là xuất thân quân sĩ, lấy chiến làm chủ, Lưu Hỏa Bộ này tự nhiên không thiếu nhân tài, nhưng Trường Phong Bộ phụ trách tài nguyên kinh tế, Minh Kính Bộ phụ trách chính trị, nhân sự thì thiếu rất nhiều nhân tài.
Cũng may hiện tại tông môn cũng mới xây dựng mà thôi, hơn nữa quần thể đều là cùng chung hoạn nạn nhiều năm, vạn người một lòng nên không có nhiều phiền toái, cho nên hai bộ tuy hư nhưng tạm thời không có vấn đề gì lớn, sau này theo sự mở rộng sẽ chậm rãi bổ khuyết vào.
Lý Sùng Sơn phụ trách Lưu Hỏa Bộ, Lâm Thiếu Hiên là trợ thủ của hắn, Sở Anh Uyển phụ trách Trường Phong Bộ, Thạch Khai Hoang là trợ thủ, tuy trong quân Thạch Khai Hoang có địa vị cao nhưng hắn một lòng nghiên cứu, trên năng lực quản lý kém xa Sở Anh Uyển cho nên không thèm quan tâm bị hàng chức, trái lại rất vui vẻ vì mình rốt cuộc lại có thể làm nghiên cứu. Quách Văn Trường thì phụ trách Minh Kính Bộ, người này trong Thiên Uy Thất Hùng là thực lực thấp nhất, nhưng suy nghĩ sáng suốt, là tham mưu trong quân, am hiểu nhất là quản lý, mặc kệ bộ nào đều quản lý được. Đường Kiếp vốn định để hắn phụ trách Trường Phong Bộ, nhưng vì người này đồng dạng am hiểu quản lý tài nguyên, nhưng nghĩ đến chuyện chính trị càng thêm phức tạp cho nên lựa chọn ổn thỏa nhất là để hắn quản lý Minh Kính Bộ, Quân Bảo Kiếm làm trợ thủ cho hắn.
Tiếp theo là Trình Điền Hải, tính tình hào sảng không nhiều tâm cơ, không thích hợp quản lý đại bộ nên để hắn đi làm Đường chủ Chiến Đường. Cũng may Trình Điền Hải tùy ý nên không quan tâm cái này.
Bảy mươi ba gã lão binh Thiên Uy đi theo Tô Trầm vào năm đó thì được Tô Trầm hợp thành bảy mươi ba kiếm thị, do Nhạc Phong dẫn đầu, Tô Trầm tự mình phụ trách.
Sau khi hoàn thành xây dựng tổ chức, điều lệ tương ứng cũng được đề ra. Vô Cực Công trên danh nghĩa vẫn như cũ thuộc Long Tang, nhưng vì là lãnh địa tư nhân của Tô Trầm cho nên ở trên đất mình làm chủ, Tô Trầm có quyền lợi sanh sát trong tay, bởi vậy có thể ban bố quy định trong lãnh địa của mình, bao gồm việc thu thuế, chỉ cần không tạo phản, không phản đối sự thống trị của Lâm gia thì cơ bản không có ai quản hắn.
Nhưng Vạn Kiếm Sơn không có hộ gia đình, ngay cả Bình Sơn Trấn nghiêm khắc mà nói cũng không thuộc phạm vi Vạn Kiếm Sơn nên Tô Trầm không có quyền thu thuế.
Nếu thật sự muốn thu, thì hắn chỉ có thể thu từ tám ngàn đệ tử nhà mình mà thôi.
Cũng may là hiện tại Tô Trầm không quan tâm đến chuyện này, đương nhiên, không cần là không cần, nhưng các phương diện liên can tới thuế má đều phải ban bố và chấp hành, việc này là cần thiết cho phát triển sau này.
Tiếp theo là chính thức phát triển.
Một tổ chức nếu muốn phát triển lớn mạnh tuyệt đối không chỉ thu đồ thu đệ, mở một môn nhân là đủ, cần phải thành lập cho mình một hệ thống sinh thái hoàn thiện.
Cho nên sau khi hoàn thành xây dựng cơ bản, bận rộn nhất chính là Trường Phong Bộ, mà việc đầu tiên cần phải làm đó là phát triển nông nghiệp.
Nông Đường không có người không sao, điều từ Lưu Hỏa Bộ qua a!
Hôm nay bách phế đãi hưng, mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, chính là lúc Vô Cực Tông mạnh nhất, cái này gọi là ta là một khối gạch, nơi nào cần, ta sẽ chuyển đến đó.
Lão Thiên Uy Quân mỗi người đều là siêu nhân, hôm nay thì là thợ thủ công trên công trường, ngày mai biến hóa nhanh lẹ tựu thành nông hộ.
Đầu tiên là phi kiếm toái vũ chém ra hơn một ngàn mảnh thổ địa, tiếp đó kiếm khí tung hoành, bổ ra từng bờ ruộng ngang ruộng dọc. Sau đó là nguyên pháp biến hóa mang đến nguyên năng vô hạn hóa thành mưa bay lả tả, rơi xuống mặt đất cải tạo chất đất, trở thành nguyên thổ. Sau đó chính là vung mầm, tiến hành gieo trồng.
Tô Trầm đi một chuyến Bạo tộc và biên cảnh Thú tộc, tất cả tài nguyên quý hiếm thu hoạch được đều lấy ra một ít, trong đó có một số có thể ghép hoặc là tái sinh, cũng có một số không xài được, nhưng mặc kệ được hay không được Tô Trầm đều gieo nó xuống.
Bởi vì hắn có Hà Nguyên Thảo.
Hà Nguyên Thảo cải thiện hoàn cảnh, biến nơi cằn cỗi thành ốc thổ, biến ốc thổ thành linh thổ, vì thế đất đai màu mỡ, tài nguyên phong phú, càng tuyệt hơn là bốn mùa hài hòa, dùng được các loại nguyên thực quý hiếm, có thể nói là hầu hết những loại nguyên thực đều có thể phát triển khỏe mạnh trên trên mảnh đất có gieo trồng Hà Nguyên Thảo.