Chương 908 Hiến tế (Thượng) (1)
Nguyên cốt điện phủ.
Đây là miếu đường Tô Trầm cố tình xây nên cho Nguyên Cốt Quyền Trượng.
Đó là một gian phòng được tạo từ các loại xương yêu thú, tràn ngập khí tức nguyên thủy hoang dã, có vẻ không hợp với vẻ đường hoàng của Vô Cực Tông.
Nhưng mà đây là hoàn cảnh mà Nguyên Cốt Quyền Trượng thích, chỉ có ở trong hoàn cảnh tràn ngập khí tức nguyên thủy Nguyên Cốt Quyền Trượng mới có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất, đây cũng là một kinh nghiệm Tô Trầm học được từ Bạo tộc.
Nguyên Cốt Quyền Trượng được đặt trên mặt tế đàn đặc chế, ngoại trừ cái đó ra bốn phía trống không không có một vật gì, nhưng mà trong phòng tràn ngập khí tức viễn cổ thâm thúy, khiến cho người ta vẫn như cũ có thể cảm nhận được uy lực đáng sợ đến từ viễn cổ Nguyên thú Chúc Long này.
Tô Trầm trước tiên để một khối nguyên thạch lên trên mặt tế đàn, sau đó hỏi ra vấn đề đầu tiên của mình.
“Ta muốn biết giữa trưa ta ăn cái gì?”
Đúng vậy, làm đơn vị chứa đựng nguyên lực cơ bản nhất, nguyên thạch có thể dùng để hiến tế.
Nguyên thạch trên tế đàn biến mất, Tô Trầm không có nhận được hồi đáp nào.
Tô Trầm biết lần này hiến tế thất bại.
Giữa trưa ngày mai ăn cái gì là một vấn đề rất đơn giản, nhưng nó vẫn thất bại.
Việc này có nghĩa Nguyên Cốt Quyền Trượng tuy thích vật gì đó có nguyên năng nhưng không có nghĩa là chỉ có nguyên năng không. Nó có chút bắt bẻ đối với vật hiến tế.
Cho nên vấn đề của Tô Trầm thật ra không phải hỏi mình ngày mai ăn gì mà là hỏi Nguyên Cốt Quyền Trượng thích ăn gì.
Từ đáp án này nhìn lên, nguyên thạch thứ này có vẻ cơm canh đạm bạc quá.
Ngay sau đó hắn ném ra một gốc Thanh Tâm Thảo, đây là một loại tài nguyên tu luyện, giá trị cao hơn một khối nguyên thạch một chút.
Sau đó Tô Trầm tiếp tục hỏi ngày mai mình ăn gì.
Đáp ra đi ra.
Trên tế đàn huyễn hóa ra một bức họa, đó là vô số người đang ngồi ở bên cạnh lửa trại cười vui, nướng thịt.
“Thịt nướng... lại là thịt nướng, tựu không có cái khác sao?” Tô Trầm có chút buồn bực. Nhưng ngẫm lại lúc này trên núi vừa hoàn công, rất nhiều nơi còn chưa xây xong, bao gồm hồ chứa cũng chưa xong, ngoại trừ thịt nướng ra thì đúng là không có gì ăn.
“Đã vậy, buổi tối ngày mai ta ăn gì?” Tô Trầm tiếp tục hỏi, lại ném ra một gốc Thanh Tâm Thảo.
Lần này không có đáp án.
Tô Trầm lặp lại vấn đề, sau đó ném ra một trái Vân Quả.
Vân Quả có giá trị thấp hơn Thanh Tâm Thảo một chút, mà buổi tối ăn gì, đáp án này hiển nhiên xa hơn giữa trưa ăn gì một chút.
Đáp án lại đi ra.
Qua đó có thể thấy, đáp án của Nguyên Cốt Quyền Trượng hiển nhiên không phải thông qua hiến tế để phán định.
Như vậy là được rồi!
Khác những Bạo tộc ngu ngốc kia, ngay từ đầu Tô Trầm cũng không nóng lòng đạt được đáp án.
Việc đầu tiên hắn phải làm là tìm kiếm quy luật hiến tế của Nguyên Cốt Quyền Trường, xem Nguyên Cốt Quyền Trượng thích cái gì, không thích cái gì. Giá trị vật hiến tế bất đồng nghĩa là trong việc này có rất nhiều kẻ hở có thể chui vào, vĩnh viễn có một vài vật giá trị không cao, nhưng có khả năng Nguyên Cốt Quyền Trượng lại thích.
Kế tiếp Tô Trầm bắt đầu một đống thí nghiệm.
Hắn hỏi xong đêm mai ăn gì, liền hỏi kỹ xem sáng mai người đầu tiên nhìn thấy sẽ là ai, nhìn thấy người thứ hai là ai, nhìn thấy người thứ ba là ai, tiếp theo lại hỏi mình sẽ mặc quần áo gì, người khác sẽ mặc quần áo gì? Hỏi xong ngày mai liền hỏi ngày kế, hỏi xong ngày kế còn có ngày kia.
Dù sao thì Tô Trầm tận lực hỏi những vấn đề đơn giản nhất, vô luận Nguyên Cốt Quyền Trượng có cấp cho hắn đáp án hay không hắn đều đưa ra kết luận, cũng ghi lại trong tinh thể linh hồn trong đầu mình.
Nhưng khi hắn hỏi đến lần thứ hai muoi, Nguyên Cốt Quyền Trượng đột nhiên ông một tiếng, khí tức trong phòng chợt giảm, kế tiếp vô luận là Tô Trầm hỏi như thế nào đều không chiếm được đáp án.
“Hóa ra ngươi biết sinh khí à?” Tô Trầm kinh ngạc.
Tinh thể linh hồn tữ động ghi nhớ: Mỗi ngày tối đa chỉ có thể hỏi hai mươi lần.
Hai mươi lần, nói nhiều không nhiều, nói ít không ít.
Đối với đáp án quan trọng, như vậy tuyệt đối là đủ.
Đối với những đáp án thí nghiệm thì có hơi ngại ít.
Nhưng mặc kệ như thế nào, Tô Trầm cũng chỉ có thể tiếp nhận kết quả này.
Ngày kế tiếp, Tô Trầm như trước liên tục thí nghiệm Nguyên Cốt Quyền Trượng, tìm loại tế phẩm nó thích nhất mà giá lại rẻ nhất.
Trong quá trình liên tục hiến tế, Tô Trầm tổng kết ra mấy quy luật mới.
Thứ nhất, Nguyên Cốt Quyền Trượng thích huyết nhục yêu thú hơn thực vật, thích vật phẩm nguyên tố hơn yêu thú, thích vật phẩm thời không hơn tất cả cái khác.
Thứ hai, số lượng chồng chất sẽ làm cho độ thích của Nguyên Cốt Quyền Trượng hạ xuống. Ví dụ như hiến một khỏa nguyên quả có thể nhìn thấy đáp án ba ngày sau của người nào đó, nhưng hiến một trăm khỏa cũng không thể cho ngươi nhìn thấy đáp án ba trăm ngày sau của cùng một người.
Thứ ba, tế phẩm khác nhau có thể chất chồng, tựa như hiến lên rất nhiều đồng tiền thì Nguyên Cốt Quyền Trượng rất thích cũng như tán thành cách giao dịch này. Chiến thuật chất chồng hợp lý có thể gia tăng hiệu quả hiến tế lên.
Thứ tư, Nguyên Cốt Quyền Trượng có yêu thích nhất định đố với những vật phẩm phong phú và có đồ án rực rỡ. Nếu ngươi đạt được một vật phẩm, đem nó đi gia công tỉ mỉ rồi lại hiến tế thì có khả năng đạt được hiệu quả cao hơn. Chú ý, có khả năng một vài vật phẩm khi mạo hiểm gia công sẽ làm giảm giá trị lại.
Thứ năm, nội dung tiên tri bất đồng sẽ quyết định sự tiêu hao của Nguyên Cốt Quyền Trượng. Trong đó nhân tố ảnh hưởng lớn nhất là khả năng thừa nhận ý nguyện của người sử dụng.
Nói đơn giản, nếu như Nguyên Cốt Quyền Trượng tiên tri ra một kết quả, kết quả này người sử dụng tiếp nhận được, như vậy chi phí tiên tri sẽ bình thường.
Nếu Nguyên Cốt Quyền Trượng tiên tri ra kết quả, nhưng kết quả này người sử dụng kháng cự thì chi phí tiên tri sẽ cao hơn, rất có khả năng khiến cho lời tiên tri không thể đi ra.
Đây là vì tương lai có tràn ngập tính chất không xác định, một khi có một lời tiên đoán được tiên tri ra, liền có nghĩa nó có khả năng bị thay đổi.
Nguyên Cốt Quyền Trượng là quyền trượng tiên tri, bản năng sẽ có xu hướng tiên tri ra lời tiên đoán “Chân thật”, tức là kết quả có thể sẽ không bị thay đổi.
Cho nên nếu là một chuyện tốt, thì người muốn tiên đoán có thể sẽ không đi thay đổi kết quả đ, như vậy chi phí tiên đoán sẽ thấp, lời tiên đoán cũng có thể được thực hiện.
Nếu là một kết quả mà người muốn tiên đoán không thể tiếp nhận thì một khi kết quả của tiên đoán xuất hiện, người sử dụng bản năng sẽ đi thay đổi kết quả này, mà làm như thế người sử dụng sẽ vi phạm lời tiên đoán. Từ góc độ suy nghĩ của Nguyên Cốt Quyền Trượng, một lời tiên đoán không chuẩn xác, ta không hy vọng bắt nó nói ra. Nếu như ngươi không muốn biết nó, để cho ta “Mất linh” một lần thì ngươi nhất định phải trả giá thêm.