← Quay lại trang sách

Chương 916 Ùn ùn kéo đến (1)

“Bồi tội?” Tô Trầm ngây ra một hồi: “Ý ngươi là...”

“Tôn Mặc.” Thạch Minh Phong trả lời.

Nghe cái tên Tôn Mặc này, Tô Trầm có chút hiểu ra.

Hơi trầm ngâm một chút, Tô Trầm nói: “Về Tôn Mặc, ta đúng là cần một lời giải thích.”

Thạch Minh Phong nói: “Kỳ thật cũng không có gì. Ngươi cũng biết Vĩnh Sinh Điện Phủ tuy là tổ chức lớn nhưng tổ chức càng lớn thì quan hệ giữa người và người càng phức tạp. Đỉnh núi san sát, lục đục với nhau, quốc gia có thể có những chuyện này thì trong tổ chức lớn cũng có hết. Chuyện của Tôn Mặc, kỳ thật là bằng chứng tốt nhất để nói lên loại quan hệ này.”

Tô Trầm gật gật đầu: “Ta đoán được.”

Chuyện của Tôn Mặc, nói trắng ra là ám chỉ bên trong Vĩnh Sinh Điện Phủ có vấn đề, Tô Trầm có thể không biết ngọn nguồn nhưng bản chất thì biết.

Tựa như quan hệ của đám người Tang Trăn trong Mã Nhân Trạch vậy.

Dưới thái dương vô số chuyện mới mẻ, có một số chuyện nói trắng ra cũng không có gì kinh ngạc.

Chẳng qua là tranh đấu lan đến chỗ Tô Trầm, khiến cho hắn khó tránh khỏi có chút nén giận.

Cho nên Tô Trầm nói: “Mặc kệ nói như thế nào chuyện này khiến cho ta rất phiền toái. Tôn Mặc lên án ta tuy bị hồ lộng trôi qua nhưng đó không vì lời giải thích của ta mà là vì công huân của ta. Hiện tại có không ít người đã đoán được ta và các ngươi có liên hệ, cho nên hợp tác giữa chúng ta sợ là phải ngừng hẳn.”

Ngừng hẳn hợp tác thứ nhất là vì tránh lời đồn đại, phòng một bước kích thích Long Tang, thứ hai là vì hiện tại Tô Trầm có người của mình, rất nhiều chuyện không cần Vĩnh Sinh Điện Phủ trợ giúp.

Cho nên hiện tại là lúc kết thúc hợp tác.

Thạch Minh Phong vội nói: “Tô huynh đệ đừng vội, ngươi hãy nghe ta nói. Chuyện này là do An Tư Lợi một tay gây nên, Vĩnh Sinh Điện Phủ rất bất mãn với cách làm của hắn, đã nghĩ cách đối phó hắn.”

Tinh Hồng Chi Thủ - An Tư Lợi, chính là thủ trưởng Mã Nhân Trạch trước kia, cũng là người đối đầu với lão đại của Thạch Minh Phong. Tô Trầm đứng phía Thạch Minh Phong, tự nhiên liền đứng ở mặt đối lập An Tư Lợi, có hắn ở trong đó giở trò quỷ, chuyện của Tôn Mặc cũng có thể giải thích.

Mà lần này Thạch Minh Phong lại đây tìm Tô Trầm chính là dự định đối phó An Tư Lợi.

Cao tầng Vĩnh Sinh Điện Phủ chính là được cấu thành như thế này; cao tầng là ban trị sự, do bảy tên đại lão tạo thành, phân bố ở Nhân tộc thất quốc, dưới mỗi vị đại lão còn có ba vị thủ tịch.

Tinh Hồng Chi Thủ - An Tư Lợi chính là một trong ba thủ tịch, có thể nói là tồn tại cao tầng tối cao ở Vĩnh Sinh Điện Phủ.

Người như vậy cho dù phạm sai lầm gì, kỳ thật cũng rất khó làm gì hắn.

Nhưng lúc này đây, An Tư Lợi thả Tôn Mặc ra hố Tô Trầm, có chút phạm vào húy kị.

Dù sao hiện tại thân phận và địa vị của Tô Trầm không phải là nhỏ, hắn mang đến cho Vĩnh Sinh Điện Phủ chỗ tốt càng là đong đếm bằng trăm triệu, sau này có khả năng hắn còn mang đến nhiều chỗ tốt nữa.

Dưới tình huống này, An Tư Lợi chém cây rụng tiền thì sẽ đắc tội rất nhiều người - Đoạn người tài lộ như giết cha mẹ người ta a.

Cho nên có không ít người của Vĩnh Sinh Điện Phủ có tâm tư nổi dậy thanh trừ hắn.

Nhưng An Tư Lợi ở Vĩnh Sinh Điện Phủ là thâm căn cố đế, không hề thiếu bằng hữu tay chân, đối phó hắn không phải là một chuyện dễ dàng. Quan trọng nhất là một khi bên trong nổi lên tranh đấu, rất có khả năng sẽ khiến cho tàn sát thăng cấp, đấu tranh khuếch đại, đây chính là chuyện cao tầng Vĩnh Sinh Điện Phủ không muốn nhìn thấy.

“Cho nên các ngươi liền tìm đến tan, muốn mượn tay ta để đối phó hắn?” Trong phòng, Tô Trầm ung ung rót cho mình chén trà, cười lạnh nói: “Đây là một kế hoạch mượn đao giết người không tệ a.”

Thạch Minh Phong nói: “Chuyện Tôn Mặc là An Tư Lợi hại ngươi, Tô huynh đệ không định báo thù sao?”

Tô Trầm miễn cưỡng nói: “Chung quy không có hại tới.”

Thạch Minh Phong nói gấp: “Nhưng chung quy là hoài nghi tới ngươi. Nếu ngươi có thể tru sát An Tư Lợi liền cho triều đình thấy được lòng trung thành của mình...”

“Nhưng cũng sẽ dẫn đến sự kỳ thị của người của An Tư Lợi trong Vĩnh Sinh Điện Phủ, đúng không?” Tô Trầm hỏi lại: “Ta giúp các ngươi giải quyết phe phái đối địch, thuận tiện lôi kéo cừu hận, các ngươi không đánh mà thắng, bài trừ dị kỷ, muốn hay lắm.”

Thạch Minh Phong cười xấu hổ: “Đây không phải là hai bên đều thắng sao?”

Tô Trầm trả lời: “Với ta thì không phải, bởi vì ta không lạ gì cái nhìn của triều đình.”

Tô Trầm đúng là không lạ.

Hướng triều đình biểu thị lòng trung thành?

Thôi đi, Tô Trầm hắn đi đến bây giờ không phải dựa vào những cái này.

Hắn không cần thông qua việc tru sát An Tư Lợi để chứng minh sự trung thành của mình, bởi vì hắn vốn không muốn trung thành.

Thạch Minh Phong có chút buồn bực.

Tuy vốn biết Tô Trầm không phải người dễ xúi như vậy, nhưng khi đạt được đáp án vẫn rất thất vọng.

Thạch Minh Phong bất đắc dĩ nói: “Ngươi ngay cả triều đình cũng không cần, sao có khả năng để ý đến thế lực trong Vĩnh Sinh Điện Phủ của An Tư Lợi? Hay là nói điều kiện đi.”

Tô Trầm cười nói: “Nhìn đi, như vậy mới phải chứ.”

Quen nhau quá lâu, mọi người đều hiểu rõ.

Tô Trầm không dễ lừa, nhưng có thể mua được.

Muốn hắn giết An Tư Lợi rất đơn giản, cho chút chỗ tốt là được.

Thạch Minh Phong rất rõ ràng điểm ấy, nói trắng ra là nói ra những lời kia là vì không có chỗ gì tốt.

Về phần có hữu dụng hay không thì khó mà nói.

Tô Trầm nói thẳng: “An Tư Hợi chắc là có rất nhiều sản nghiệp nhỉ?”

Nghe nói như vậy, Thạch Minh Phong kinh ngạc: “Ngươi muốn mấy thứ này à? Ngươi có thiếu tiền đâu.”

Ở trong mắt Thạch Minh Phong, Tô Trầm cảm thấy hứng thú vĩnh viễn là tri thức, sau đó mới là tài nguyên, sản nghiệp thế tục chỉ là công cụ kiếm tiền, đối với Tô Trầm mà nói chắc là không quá quan trọng, không nghĩ tới hắn lại cảm thấy hứng thú với mấy thứ này.

Tô Trầm trả lời: “Ta không thiếu tiền, nhưng ta thiếu sản nghiệp.”

“Có khác nhau sao?”

“Đương nhiên?”

Khác nhau đó là sản nghiệp là gà, tiền là trứng.

Sản nghiệp là nền tảng để bày trí nhân viên, nó làm cho ai cũng có chuyện làm.

Một tổ chức khỏe mạnh tuyệt đối không chỉ trông vào một mình Tô Trầm truyền máu nuôi sống tổ chức, mà bản thân có cần có năng lực kiếm lợi nhuận, như thế mới có thể tồn tại khỏe mạnh trong thời gian dài.

Thân là tông chủ Vô Cực Tông, Tô Trầm tự nhiên cần một ít sản nghiệp để an bài môn nhân đệ tử khổng lồ của mình, không những làm cho mọi người có việc để làm, sinh lợi, bản thân nó cũng là xúc tua đối ngoại của Vô Cực Tông.

Vì nguyên nhân này, những sản nghiệp ngày thường không đặt vào mắt hiện tại bị Tô Trầm đặt ở trong lòng.

Hắn không chỉ muốn sản nghiệp của An Tư Lợi, còn muốn tiếp tục duy trì quan hệ với Yến Giang bên kia. Phi Thiên Hành từng do một tay hắn phát triển rồi giao cho Cố gia, hắn cũng sẽ sáp nhập vào. Ngoài ra bộ hạ cũ của hắn, đám người Lý Thứ cũng đã triệu hồi, bắt đầu công tác ở các nơi.

Vô Cực Tông nằm ở thâm sâu Vạn Kiếm Sơn, nhưng râu ria nhất định phải lan đến cả nước, không, khắp nơi trong toàn Nhân tộc.