Chương 917 Ùn ùn kéo đến (2)
Giải thích chuyện này với Thạch Minh Phong là vô nghĩa, nhưng tóm lại đây không phải là một điều kiện quá phận.
Tô Trầm đã mở miệng, Thạch Minh Phong cũng liền đồng ý.
Tinh Hồng Chi Thủ - An Tư Lợi là hậu duệ Ảo tộc chân chính, lục hoàn Đại Ảo Thuật Sư, thực lực tương đương với thất phẩm liên thai cho đến đê giai Nhiên Linh. Bản thân lại là tội phạm quan trọng truy nã nhiều năm của Long Tang, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, trên cơ bản bảo hắn là Nhiên Linh cảnh cũng không sai, thực lực chân thật tuyệt đối nằm ở trên Tử Ảnh vừa mới tấn thăng Lĩnh Chủ không lâu.
Nhưng mà cũng chỉ như thế mà thôi.
Hắn có mạnh, cũng không có khả năng mạnh hơn Lý Sùng Sơn.
Đúng vậy, Tô Trầm căn bản không định đích thân ra tay.
Sau khi biết được vị trí An Tư Lợi từ Thạch Minh Phong, Tô Trầm để cho Lý Sùng Sơn dẫn theo Tử Ảnh, Sở Anh Uyển, Quân Bảo Kiếm cùng với một đội trăm người của Chiến Đường đi chuyến này.
Hai đại Nhiên Linh cộng thêm hai đại Diêu Quang đích thân ra tay, một trăm Khai Dương phụ trợ, kết quả tự nhiên không cần nói cũng biết.
Nửa tháng sau, đám người Lý Sùng Sơn trở về, thuận tiện còn mang về một xấp thật dày giấy chứng nhận sản nghiệp của An Tư Lợi.
Tô Trầm chỉ nhìn lướt qua liền không hỏi tiếp, đối với hắn, trọng tâm chân chính vẫn luôn là nghiên cứu và tu hành.
Trong khoảng thời gian này, người bên ngoài dần dần trở về.
Đầu tiên là Cương Nham dẫn theo Cụ Phong Nham tộc đến đây.
Tô Trầm từng đáp ứng Cương Nham, vì Cụ Phong Nham tộc tìm một mảnh thổ địa an sinh. Hứa hẹn này hắn làm được, Vạn Kiếm Sơn sơn địa rộng lớn, có nhiều địa phương có thể cấp cho Cụ Phong Nham tộc. Tô Trầm để Cương Nham đích thân tuyển một ngọn sơn phong, làm nơi an cư cho Cụ Phong Nham tộc, ở trong này, Nham tộc có được địa vị hoàn toàn ngang hàng với Nhân tộc.
Sau đó không lâu, Lý Thứ cũng dẫn theo Minh Tâm, Chu Hoành đến đây. Bọn họ đến là để giải quyết một vấn đề lớn của Tô Trầm, đó là thiếu thốn nhân tài buôn bán.
Làm lão nhân trong nhà Tô Trầm, những năm gần đây Lý Thứ, Chu Hoành luôn phấn đấu vì sự nghiệp gia tộc Tô Trầm. Tuy Tô Trầm không để những sản nghiệp này vào lòng, nhưng Lý Thứ lại kinh doanh rất sinh động.
Mà hiện tại, giá trị của bọn họ rốt cuộc phát huy tác dụng.
Nói đúng hơn là Tô Trầm cần không phải sản nghiệp mà là một lượng lớn nhân tài được đào tạo ra từ việc quản lý sản nghiệp trong những năm gần đây.
Trong Vô Cực Tông quân hán nhiều, nhân tài quản lý thiếu, bọn người Lý Thứ đến bổ khuyết vào những chỗ thiếu hụt trong việc văn trị.
Cho nên Tô Trầm không chút do dự đưa đám người Lý Thứ, Minh Tâm, Chu Hoành đến thương đường để phụ trách nghiệp vụ, ngay cả bộ hạ cũ của Lý Thứ cũng được trọng dụng. Những người này đi theo hắn nhiều năm, ngày hôm nay coi như được an bài lại.
Thời gian cực nhanh, đảo mắt đã một năm trôi qua.
Trong một năm này, Vô Cực Tông làm gì thì chắc đó, dần dần có chút trụ cột.
Trong khoảng thời gian này Tô Trầm không lại làm nên đột phá gì nữa, mà dùng hầu hết tinh lực để chỉnh hợp thực lực bản thân.
Hiện tại phương thức chiến đấu chủ lưu của Tô Trầm đã dần dần định hình, ở phương diện cận chiến hắn có nguyên huyết pháp tướng. Nguyên huyết pháp tướng không có uy lực thần thông to lớn, nhưng có thể gia tăng lực lượng Tô Trầm lên một trình độ, tựa như là một thuộc tính tăng phúc vậy. Viễn trình thì có Hỏa Phượng Thần Thông, môn thần thông này từ xưa tới này luôn là thủ đoạn công phạt cường đại nhất trong tay Tô Trầm, liệu thiên liệt diễm rất có uy lực.
Bản thân thì có thể chất Bạo tộc, sinh mệnh cường đại sinh sôi không ngừng, ngoài ra còn có ảo ảnh ảo thuật cùng pháp môn thuấn di Bạch Tháp Chiết Dược, hơn nữa ám ảnh phục chế ra hai loại đạo kiện đặc biệt, qua đó hình thành một bộ phương thức chiến đấu toàn diện.
Tiếc nuối duy nhất là thủ đoạn lôi hệ của Tô Trầm không có nhiều đột phá, Lôi Âm Đao đã không theo kịp bước đi của hắn, trong tình huống công kích bình thường, Tô Trầm hoàn toàn ỷ lại lực lượng gia trì của nguyên huyết pháp tướng mà khuyết thiếu nguyên kỹ gia trì.
Đối với việc này, Tô Trầm cũng chỉ có thể từ từ tiến đến, không thể vội vàng.
Hôm nay Tô Trầm lại tiếp tục nghiên cứu Lôi Linh Đồ Đằng.
Hắn hạ bút vẽ xuống bề mặt đồ án, cảm thụ khí tức hỗn loạn bàng bạc ở bên trong, Vi Sát Chi Nhãn được vận hành, nỗ lực nhìn thấu bí mật bên trong.
Chỉ tiếc là mặc hắn nỗ lực thế nào, trên Lôi Linh Đồ Đằng đều được bao phủ bởi một tầng năng lượng thần bí, không cách nào nhìn thấu.
Đang buồn bực, Cương Nham đi lại: “Chủ nhân, Vân Báo đến đây.”
“Vân Báo?”
Nghe được tin tức của Vân Báo, Tô Trầm chấn động tinh thần, để Lôi Linh Đồ Đằng xuống liền xông ra ngoài.
Trong đại đường, Vân Báo đứng như một cây tiêu thương.
Tô Trầm xuất hiện như gió, nhìn thấy Vân Báo, ôm cổ hắn.
“Ha ha, Báo tử, đã lâu không gặp, tớ nhớ ngươi muốn chết.”
Vân Báo đen mặt lại: “Hừ, ngươi nhớ cái rắm.”
Tô Trầm kinh ngạc: “Ôi chao, sao ngươi lại nói như vậy.”
“Nếu ngươi nhớ ta, lúc trước đã không tự mình chạy đến Bạo tộc rồi.” Vân Báo than thở nói.
“Ài, ngươi còn vì chuyện này mà giận ta à? Ta không phải đã nói rồi sao? Lúc trước ta làm thế là vì tốt cho các ngươi, lúc đó đi Bạo tộc là chuyện cửu tử nhất sinh, ta không muốn các ngươi có chuyện. Lại nói sau đó Thiên Uy Quân trở về, còn không phải là dựa vào mọi người các ngươi sao? Chỉ thiệt thòi các ngươi thôi không phải sao?”
“Vậy thì sao tới giờ này ngươi mới cho ta biết?”
“Ôi chao, ngươi nói vậy oan uổng ta, ta vừa rời khỏi Lưu Kim cứ điểm đã bảo người đi báo cho các ngươi, là tiểu tử ngươi phiêu bạc khắp nơi, tìm không ra a!” Tô Trầm kêu oan.
“Ngươi chắc chứ?” Vân Báo hồ nghi nhìn Tô Trầm.
“Chắc!” Tô Trầm nói rất chắc ăn, trong lòng khó tránh khỏi có điểm hỏng.
Kỳ thật là hắn vội vàng thành lập tông môn, nghiên cứu nguyên cốt, thêm vào một đống chuyện để đề thăng bản thân, rất nhiều chuyện rối tinh rối mù nên thật sự là quên thông báo cho vài tên huynh đệ về chuyện này, trước kia không lâu chợt nhớ tới, kháo, ta bàn chuyện tới Vạn Kiếm Sơn còn chưa có thông báo các huynh đệ nha, lúc này mới cho người nhanh chân đi tìm đám người Vân Báo.
Nhưng Vân Báo dễ dụ, tuy tuổi không nhỏ nhưng làm người có chút trẻ con, vài câu nói hay là Tô Trầm đã dụ hắn không có chuyện gì rồi.
Trấn an Vân Báo, Tô Trầm biết được trong khoảng thời gian sa vào trong nghiên cứu và đột phá này, thật đúng là sơ sót rất nhiều chuyện.
Việc khác không nói, riêng Cố Kinh La bên kia là một vấn đề.
Lúc trước đã nói qua sau khi cứu Thiên Uy Quân trở về sẽ đi tìm Cố Khinh La, kết quả vì chuyện của tông môn mà trì hoãn đến bây giờ vẫn chưa đi. Sau cùng hắn không có hoàn toàn quên đi việc này cho nên mới chọn Vạn Kiếm Sơn làm nơi khai tông lập phái.
Vạn Kiếm Sơn ngay cạnh Không Sơn, trong đó có một phần thậm chí thuộc về Không Sơn.
Có lẽ đây là lúc mình nên đi gặp Cố Khinh La, Tô Trầm nghĩ.
Nhưng ý niệm này vừa hiện ra trong đầu đã bị đè xuống.