← Quay lại trang sách

Chương 924 Thiêu tình (2)

Trong sơn động, ấm áp như xuân.

Một tấm da thú trải ngang trên đất, một chiếc tinh đăng treo trên vách tường.

Tô Trầm nhẹ nhàng đặt Cố Khinh La lên da thú, dưới ánh đèn mờ mờ, sắc mặt Cố Khinh La tràn đầy vẻ e thẹn.

Khác với lần chia tay ồn ào huyên náo lúc trước, sau khi trải qua hai năm lắng đọng, tình cảm kìm nén đã lâu sớm đã lên men thành kích động tự nhiên nguyên thủy nhất, khiến cho khi thời khắc này tới, hết thảy đều trở nên hết sức tự nhiên. Dù cho còn có chút ngượng ngùng, nhưng càng nhiều là sự chờ mong.

Cố Khinh La nhìn người yêu, trong mắt tràn ngập nhu tình, trong mắt Tô Trầm cũng tràn đầy mật ý.

Lúc này, tất cả nghiên cứu và lý tưởng đều phải đứng dịch sang bên, chỉ có hai con người hòa quyện với nhau mới là quan trọng nhất.

Hắn cứ thế nhẹ nhàng cúi người xuống, đặt miệng mình lên môi Cố Khinh La.

Khắc này, miệng lưỡi hai người quấn quýt lấy nhau.

Nhiệt tình cấp tốc tăng vọt, kích động tình dục khiến Tô Trầm gần như không cách nào tự chủ, hắn tóm lấy quần áo Cố Khinh La, nhẹ nhàng rút đi, lộ ra da thịt đẹp tuyệt vời bên dưới.

Sau đó Tô Trầm hôn xuống, miệng rơi trên điểm đỏ hồng kia, Cố Khinh La khắc chế không được phát ra tiếng rên khẽ.

Tô Trầm dừng động tác lại, ngước nhìn Cố Khinh La, Cố Khinh La bỗng lần nữa ấn đầu hắn xuống, đặt lên ngực mình.

Vậy là Tô Trầm bắt đầu cảm thụ hương thơm da thịt kia, bắt đầu tham lam bú mút từng tấc da dẻ trên người Cố Khinh La, không bỏ qua bất kỳ chỗ nào.

Cố Khinh La ngẩng đầu lên, hưởng thụ ái lang âu yếm, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên nhẹ thoải mái.

Tiếng rên này kích thích Tô Trầm, khiến động tác của hắn dần dần từ ôn nhu chuyển thành kịch liệt, thậm chí còn dẫn theo chút khí tức bạo ngược.

Hắn dùng sức bóp lấy nhũ phong Cố Khinh La, xoa nắn chúng đến biến hình.

Khăng khăng Cố Khinh La lại rất hưởng thụ cảm giác này, kiềm chế không được phát ra tiếng rên rỉ:

“Dùng sức chút nữa...”

Vậy là động tác Tô Trầm càng lúc càng cuồng dã.

Lúc này miệng hắn đã từ thân trên di động xuống phía dưới, chôn giữa hai chân Cố Khinh La, miệng bơi lội ở khu vực mẫn cảm của nàng, khiến Cố Khinh La kích động đến độ toàn thân run rẩy.

Nàng chăm chú ôm lấy đầu Tô Trầm, sau đó luống cuống tay chân lột ra y phục của hắn, lộ ra thân hình cường tráng kia.

Hai người không một sợi vải quấn lấy nhau.

Bọn hắn cứ vậy ôm ấp lẫn nhau, trao đổi nhiệt độ với nhau, cảm nhận sự mềm mại và nhiệt tình của đối phương.

Sau phút ôm ấp ngắn ngủi, Tô Trầm lại trở về chiến trường thuộc về hắn, tiếp tục hôn lên thân thể Cố Khinh La.

Giờ phần lưng hắn bắt đầu phát động tiến công.

Cố Khinh La cảm thấy mình như bị một con rắn hôn khắp toàn thân, còn có một cỗ sí nhiệt nóng bỏng thỉnh thoảng lại ma sát thân thể nàng, khiến cho nàng khó lòng kìm nổi.

Ngay lúc Tô Trầm lần nữa đi xuống bên dưới, nàng đột nhiên xoay người đẩy ngã Tô Trầm.

Nàng nói:

“Ta muốn...”

Ngữ khí quyết tuyệt mà kiên định.

“Ta còn chưa...”

Tô Trầm muốn nói tiết tấu của hắn còn chưa xong thì Cố Khinh La đã nhào tới.

Nàng nói:

“Sau đó lại tiếp tục.”

Liền như thế hung ác “bao vây” Tô Trầm.

Tô Trầm cảm thấy mình phảng phất như rơi vào trong một phiến đại dương nóng ấm, tâm linh thoải mái không cách nào diễn tả.

Cố Khinh La giống như một mảnh hải dương, hắn rơi vào trong hải dương đó, không cách nào đào thoát, cũng không muốn đào thoát.

Cho nên bọn họ cứ vậy kết hợp cùng nhau, không ngừng đong đưa.

Kinh ngạc nhất chính là, Cố Khinh La mới là bên chủ động.

Nàng lấy tư thái tiến công công thành chiếm đất Tô Trầm, thân thể lên xuống nhịp nhàng, uyển chuyển như thơ như hoạ.

Nàng thân là nguyên khí sĩ, cơ thể mảnh mai như nữ tử bình thường, nhưng thể lực lại hoàn toàn không là vấn đề, vận động tư thế kiểu này có làm một ngày nàng cũng không sợ mệt, cho nên nàng cứ thế không ngừng rong ruổi trên người Tô Trầm, cũng từ vẻ thục nữ ban đầu dần dần tiến vào trạng thái dã mã chạy chồm xung kích cuồng dã.

Tô Trầm cảm nhận được từng cỗ khí nóng trào dâng trong người, dần dần không cách nào tự kiềm chế.

Hắn kêu to, họng phát ra tiếng hô kìm nén bấy lâu, nương theo tiếng hô hoán đó, toàn bộ nhiệt tình của Tô Trầm cũng phun trào.

“Hống!”

Hắn thấp giọng gào lên.

Khắc này, thân thể hai người đồng loạt run rẩy kịch liệt, tràn ra nhiệt tình kịch liệt nhất, như núi lửa phun trào.

Qua một lúc lâu cả hai mới đồng thời bất động, ôm chầm lấy nhau.

Cố Khinh La nằm trên người Tô Trầm, đột nhiên cười lên phóng đãng.

Cười rất tùy ý mà thoải mái.

Nàng nói:

“Xong rồi?”

“Ừ!”

Tô Trầm nhẹ nhàng trả lời.

Suy nghĩ một lát, hắn lại bổ sung:

“Đây là kết thúc, nhưng cũng là bắt đầu.”

Vậy là trong mắt Cố Khinh La lần nữa hiện ra thần thái hưng phấn.

Thân là nguyên khí sĩ cao giai, Cố Khinh La có thể nắm giữ thể lực cần thiết để điên cuồng chiếm cứ chủ động, Tô Trầm cũng có thể nắm giữ kỹ năng bất tử tái sinh để kim cương không đổ gục.

Chiến hỏa lại bùng lên!

“Ầm!”

Chén thanh hoa Túy Hồng Trần Ngọc đánh xuống mặt đất bằng kim thạch, vỡ văng tung tóe.

“Một đám phế vật! Các ngươi cứ thế để chúng chạy mất?”

Cố Phi Hồng sắc mặt tái xanh nhìn thủ hạ.

Một tên thủ hạ run rẩy trả lời:

“Thưa thiếu gia, chuyện này thực sự quá mức kỳ lạ, Tô Trầm kia không biết dùng bí thuật gì, rõ ràng đã đuổi kịp rồi, lại đột nhiên nhảy vào trong nước, tiêu thất vô tung, thoạt nhìn như là một loại thủy độn chi thuật nào đó.”

“Tô Trầm có thủy độn chi thuật hay không thì ta không biết, nhưng Cố Khinh La có hay không chẳng lẽ ta còn không rõ ràng? Nàng biết thủy độn từ lúc nào? Rõ ràng là các ngươi hành sự bất lực, giả tìm mượn cớ để nguỵ biện!”

Cố Phi Hồng vừa quát vừa oanh ra một quyền, đánh bay tên hạ nhân kia ra ngoài, mắt thấy khó mà sống nổi.

Không thể trách Cố Phi Hồng quá mức cố chấp, thực sự là thủ đoạn Tô Trầm sử dụng trước nay chưa từng xuất hiện ở Nguyên Hoang Đại Lục.

Không phải là loại năng lực phân thân này chưa ai làm được, một ít huyết mạch đặc thù cũng có thể diễn sinh thuật phân thân, nhưng đại thể thời gian kéo dài có hạn, hơn nữa không cách nào rời khỏi chủ thể quá xa.

Thuật phân thân Tô Trầm sử dụng là thuật phân thân xuất sắc nhất Nguyên Hoang Đại Lục cho tới bây giờ, có lẽ không phải là thuật có sức chiến đấu xuất sắc nhất, nhưng năng lực hành động độc lập tuyệt đối là mạnh nhất. Chuyện này một mặt là nhờ mức độ hiểu biết và nắm giữ của hắn đối với nguyên chất, mặt khác cũng là nhờ hắn có năng lượng linh hồn cường đại đặc hữu mới có thể không quan tâm hao tổn, dùng hình thức phân liệt linh hồn để khống chế phân thân.

Khi một chuyện đã đánh vỡ thường quy thì phán đoán đưa ra dựa trên cơ sở thường quy không có vấn đề mới là lạ.

Nhưng dù là vậy, sau khi phản phục thẩm vấn, Cố Phi Hồng phát hiện hai người kia đúng là đã biến mất sau khi nhảy vào trong nước. Mặc kệ có phải là thủy độn hay không, xem ra Tô Trầm nắm giữ một loại bí pháp đào mạng nào đó là thực tế không thể chối cãi.