← Quay lại trang sách

Chương 929 Khống chế (2)

“Thiếu gia tránh ra!”

Cố Bạch Dạ nhanh chóng xuất thủ, ngăn trở Cố Lục An.

Luận thực lực, hai người chênh lệch không nhiều, chẳng qua rõ ràng Cố Lục An không hoàn toàn mất đi khống chế, chính hắn cũng đang cố gắng chống lại Ma Yết Thần Chú, thế nên lực lượng khi ra tay yếu mất mấy phần, sau hai ba chiêu liền bị Cố Bạch Dạ áp chế.

“Quả nhiên, khống chế của ngươi đối với Ma Yết Thần Chú vẫn không được?”

Cố Khinh La thở dài nói.

Khống chế Ma Yết thực sự là thứ có thể khống chế hoàn mỹ một người, chắc chắn không nảy sinh tình cảnh phản kháng như Cố Lục An.

Bởi vậy có thể thấy, tuy Tô Trầm có thể khống chế Ma Yết Thần Chú, nhưng rốt cuộc không sánh bằng tác dụng của Ma Yết trượng.

Tô Trầm chỉ khẽ mỉm cười, không giải thích gì nhiều, chỉ là âm luật phát ra trong miệng lại trầm thấp thêm mấy phần, vậy là Cố Khinh La hãi nhiên nhìn thấy cảnh cả người Cố Bạch Dạ chợt chấn động, cũng bắt đầu không thể khống chế, trên mặt hiện ra mảng lớn Ma Yết thần văn.

“Làm sao lại thế được?”

Cố Khinh La giật nảy cả mình.

Ma Yết Thần Chú là khống chế chú trong ba đại trớ chú, một khi phát động có thể trực tiếp khống chế hành động của mục tiêu, có thể nói là trớ chú thần kỳ nhất.

Nhưng loại trớ chú này có một nhược điểm, chính là một lần chỉ có thể sử dụng với một người.

Hoàn toàn không có hạn chế số lượng là Hồng La Quỷ Ấn, Hồng La kính vừa mở, hết thảy huyết mạch Cố thị đều hiện ra trong gương.

Về phần Nguyên Mộng Sát Pháp thì xen vào giữa hai thứ, kẻ sử dụng dùng mắt thường nhìn về phía mục tiêu, mục tiêu liền bị Nguyên Mộng Sát Pháp ảnh hưởng, không ngừng hao mòn sinh mệnh lực, thẳng tới tử vong.

Thế nhưng giờ phút này Ma Yết Thần Chú mà Tô Trầm sử dụng lại đánh vỡ hạn chế của Ma Yết chú, đồng thời khống chế hai người huyết mạch Cố thị...

Không, còn có thể càng nhiều!

Bởi vì thanh âm của Tô Trầm vẫn đang tiếp tục, tiếp theo lại thấy một tên môn hạ Cố thị cũng nối gót đồng đội, thân thể mất đi khống chế khua múa loạn xạ.

“Tại sao lại như vậy? Tại sao lại như vậy?”

Chứng kiến cảnh này, Cố Phi Hồng sợ hãi kêu to.

Khắc ấy, người bên cạnh chính đang nối gót nhau phản bội hắn, bắt đầu tàn sát lẫn nhau.

Một phần môn hạ Cố thị bị khống chế giết tới bộ phận không bị khống chế, bức bách đối phương không thể không ra tay đánh trả.

“Hóa ra là vậy, chàng dùng phương pháp chú ngữ phát động Ma Yết Thần Chú, tuy lực khống chế không bằng Ma Yết trượng, nhưng lại có thể đồng thời ảnh hưởng nhiều mục tiêu.”

Cố Khinh La đã ý thức được chỗ khác biệt trong thủ pháp của Tô Trầm.

Ma Yết trượng lấy thiết bị để khống chế, Tô Trầm là lấy chú ngữ để khống chế, nếu bàn về chiều sâu khống chế, Ma Yết trượng càng mạnh, nhưng nếu bàn về độ rộng khống chế, Ma Yết chú của Tô Trầm lại có hiệu quả tốt hơn.

Cố Khinh La đoán đúng phân nửa.

Ma Yết chú quả thực không bằng Ma Yết trượng về chiều sâu, nhưng ngoại trừ nguyên nhân tự thân chiều sâu ra, thứ thực sự ảnh hưởng nó là cường độ linh hồn.

Đây là vì bản thân Ma Yết Thần Chú là bí thuật khống chế nhằm vào linh hồn —— Ma Yết nguyên chất trực tiếp sản sinh ảnh hưởng đối với linh hồn, cũng cường hành sản sinh lực khống chế.

Vì vậy Ma Yết Thần Chú có thể khống chế nhiều mục tiêu, mà số lượng mục tiêu nó có thể khống chế quyết định bởi cường độ linh hồn của mục tiêu, chính là tổng cường độ linh hồn của mục tiêu bị khống chế không thể vượt quá cường độ linh hồn của người khống chế.

Đồng thời cường độ linh hồn của song phương càng tiếp cận, gánh nặng lên linh hồn của Tô Trầm cũng sẽ càng lớn, thời gian có thể duy trì sẽ càng ngắn.

Cũng may cường độ linh hồn của Tô Trầm khá lớn, cho nên mới có thể một hơi khống chế nhiều người như vậy, nếu chỉ là cường độ linh hồn bình thường, vậy thì đến cả một tên Nhiên Linh cảnh đều không khống chế được.

Từ phương diện này mà nói, Ma Yết chú không sánh bằng Ma Yết trượng.

Khăng khăng căn cơ của người phát minh lại cực thâm hậu, hoàn toàn che giấu đi khiếm khuyết này, trái lại phát huy ra ưu thế khống chế nhiều mục tiêu.

Thời khắc này tất cả mọi người đều rơi vào chém giết —— Ma Yết chú của Tô Trầm một hơi khống chế hơn mười người, bao gồm hai tên Nhiên Linh cảnh, ba tên Diêu Quang cảnh.

Hắn cố ý không khống chế Cố Phi Hồng, bởi vì thời điểm này hắn muốn thưởng thức bộ dạng tuyệt vọng của Cố Phi Hồng.

“Làm sao lại thế được? Làm sao lại nhiều người như thế?”

Cố Phi Hồng trợn mắt há hốc mồm chứng kiến tất cả những điều xảy ra trước mặt.

Hắn lại nhìn Tô Trầm, nghe được âm luật kỳ lạ phát ra từ trong miệng kia, sâu trong nội tâm dấy lên từng tia từng tia khiếp đảm, phảng phất ma âm quấn tai, khiến hắn có cảm giác muốn phục tùng.

Khắc đó cuối cùng hắn đã rõ ràng.

“Là ngươi? Là ngươi khống chế bọn hắn? Sao có thể có chuyện đó?”

Cố Phi Hồng sợ đến hồn phi phách tán.

Tại sao Tô Trầm biết bí pháp khống chế huyết mạch Cố thị?

Có điều giờ hắn đã không kịp tìm hiểu đáp án, bởi vì nguy cơ sinh mệnh đã giáng lâm đến trên đầu.

Ma Yết chú còn đang phát động, lần lượt từng tên môn nhân Cố thị ngã xuống trong vũng máu.

Tô Trầm hoàn toàn không có ý hạ thủ lưu tình, nếu đối phương đã muốn hắn chết, vậy hắn cũng không cần khách khí.

Hắn toàn lực thôi phát Ma Yết chú, khống chế đám người Cố Lục An Cố Bạch Dạ phát động cường công, dù có người bị đối phương giết chết cũng không sao, hắn có thể lần nữa khống chế một tên.

Mà dù là nhiều người như vậy bị khống chế, tổng cường độ linh hồn cũng không sánh bằng Tô Trầm, thế nên Tô Trầm còn có thể chơi thêm trò này một lúc lâu.

Cố Phi Hồng lại đã không chịu được nữa.

“Không, không!”

Hắn hô to lên định bỏ chạy.

Đáng tiếc hắn muốn chạy, Tô Trầm sao có thể đáp ứng.

Âm luật đột chuyển, một âm phù khác thường chợt vang lên.

Cố Lục An đột nhiên xoay người lao tới Cố Phi Hồng, giương tay đánh ra một phiến kình khí.

Kích này Tô Trầm tăng mạnh khống chế linh hồn, lực độ ra tay của Cố Lục An rõ ràng tăng thêm, một cỗ khí tức hùng vĩ uy nghiêm khuếch tán ra.

Dưới khí thế cuồn cuộn đó, Tô Trầm không khỏi cảm thấy thân thể bất chợt nặng nề, đến cả hô hấp dường như cũng khó khăn hơn mấy phần.

Đây mới là uy thế huyết mạch Nguyên thú nên có, mà Cố Lục An thậm chí còn chưa phát huy ra toàn diện.

Cố Phi Hồng biết sự thể không hay, toàn lực kích phát huyết mạch Nguyên thú, một cỗ khí thế uy nghiêm cũng được khuếch tán ra.

Đáng tiếc hắn chỉ là Diêu Quang cảnh, mạnh mấy đều không hơn được Cố Lục An, dưới khí tức Nguyên huyết của Cố Lục An, Nguyên huyết vừa mới kích phát bị cường hành áp chế trở về.

Đây thuần túy là cảnh giới áp chế, dưới tình trạng huyết mạch hoàn toàn tương đồng, ai cảnh giới cao, ai cấp độ huyết mạch thức tỉnh cao, người đó liền áp chế kẻ còn lại.

Cố Phi Hồng kích phát huyết mạch nhưng không hiệu quả, trảo của Cố Lục An lại đã chụp xuống.

Mắt thấy chỉ chút nữa là chụp trúng Cố Phi Hồng, đột nhiên trên người Cố Phi Hồng lóe lên quang hoa, chặn lại một chưởng này của Cố Lục An, đồng thời Cố Phi Hồng chợt hóa thành một đạo quang ảnh lao lên trời cao, nháy mắt đã biến mất vô tung.