Chương 933 Điều kiện (Thượng) (1)
Đáng lẽ ra nàng phải kinh ngạc tại sao Tô Trầm có thể thi triển Ma Yết Thần Chú, nhưng thời khắc này bị Ma Yết Thần Chú của Tô Trầm khống chế, nàng phẫn nộ trong lòng. Tức giận vượt quá kinh ngạc, mở miệng liền lớn tiếng chất vấn trước.
Tô Trầm thấy đối phương không động thủ, liền cũng không khống chế Cố Tâm Dung nữa —— Cường độ tinh thần Cố Tâm Dung quá cao, khống chế nàng gần như dùng hết toàn bộ lực lượng của Tô Trầm, lại không cách nào kéo dài. Chỉ mới khống chế trong thoáng chốc đã khiến Tô Trầm gần như hư thoát. Đồng thời điều này cũng khiến Tô Trầm hiểu rõ, cường độ tinh thần của mình cần được đề thăng rất nhiều. Nói cách khác, nếu hắn thực sự đối trận cùng Cố Tâm Dung, dù nắm giữ Ma Yết Thần Chú cũng không phải là đối thủ.
Đây chính là chỗ Ma Yết Thần Chú không bằng Ma Yết trượng, Ma Yết trượng có thể bất chấp cường độ tinh thần, cường hành khống chế một người, dù người đó là Hoàng Cực cảnh.
Chỉ là bề ngoài Tô Trầm vẫn tỏ vẻ thản nhiên như không có chuyện gì:
“Giờ đã có thể ngồi xuống nói chuyện rồi chứ?”
Sở Nguyên để thủ hạ ra tay vốn là có ý thăm dò, dù sao những gì Cố Phi Hồng nói quá mức kinh thế hãi tục, hắn cần chứng thực một phen.
Bây giờ đã chứng thực, trong lòng tuy kinh nộ, nhưng vẫn tính là còn giữ được bình tĩnh.
Sở Nguyên trầm giọng nói:
“Sao ngươi lại nắm giữ Ma Yết Thần Chú?”
Tô Trầm trả lời:
“Nghiên cứu thôi. Thần chú dù sao cũng là do người phát minh. Nếu đã là thứ do người phát minh, vậy thì không lý do nào mà không bị nhìn thấu, lợi dụng, đúng chứ?”
Lời này khiến đám đông nghe mà ngây dại.
Sở Giang Ngọc hừ một tiếng:
“Nếu dễ dàng như vậy, thế tại sao ba ngàn năm qua chưa từng có ai phá giải được?”
Tô Trầm cười nói:
“Bởi vì ta là Tô Trầm. À, có lẽ các ngươi còn chưa biết cái tên này, nhưng cái tên Vân Bức thì chắc phải biết chứ?”
“Cái gì?”
Đám đông chấn kinh:
“Ngươi là Vân Bức?”
Cái tên Vân Bức thực sự là như sấm nổ bên tai.
Ánh mắt Sở Nguyên khẽ lóe lên:
“Hóa ra là Vân Bức tiên sinh, đương thế đại hiền trước sau phát minh ra phương pháp vô huyết trùng kích Phí Huyết, trùng kích Khai Dương, Sở Nguyên thất lễ.”
“Đương thế đại hiền?”
Tô Trầm cũng sững sờ.
Hắn không biết từ lúc nào mà mình đã có cái danh hiệu “đương thế đại hiền”.
Nhưng thực tế đúng là vậy, tùy theo pháp môn vô huyết trùng kích liên tục được phát hành, cấp độ tu luyện của toàn Nhân tộc cũng bắt đầu đề thăng.
Cách làm của Tô Trầm có thể nói là đẩy hạn cuối của Nhân tộc từ Dẫn Khí cảnh đề thăng lên Khai Dương cảnh.
Cũng giống như một thanh 10-70 Đồ Long bảo đao, sau hai lần Tô Trầm phát ra phương pháp vô huyết trùng kích, trực tiếp đề thăng đến 30-70, ý nghĩa lớn lao vô cùng.
Lấy công tích vĩ đại như thế, giành được xưng hào “đương thế đại hiền” cũng đâu có gì quái lạ.
Danh hào hiền nhân đối với Tô Trầm mà nói thì không là gì, nhưng đối với kẻ thù của hắn lại là một vấn đề.
Người sống một đời, có rất nhiều thứ cần kiêng kỵ.
Danh vọng, tình thân, ái tình, lợi ích, sinh tử, mặc kệ là loại nào, chung quy phải có một ít thứ cần để tâm.
Nếu không có điều gì kiêng kị, vậy khoảng cách điên cuồng cũng đã không xa.
Sở Nguyên không phải người điên.
Thế nên hắn cũng có kiêng kỵ của riêng mình, đó chính là danh vọng.
Đối với Sở Nguyên mà nói, để vị đương thế đại hiền này chết trong tay mình không nghi ngờ là một phiền toái lớn vô cùng.
Mẹ nó, vị đại hiền này đi nghiên cứu vô huyết pháp môn thì cũng đủ rồi, đột nhiên vô duyên vô cớ chạy tới Không Sơn của ta làm cái khỉ khô gì không biết? Còn dày vò ra cách phá giải ba đại trớ chú.
Vừa nghĩ tới phải để vị đương thế đại hiền này chết trong tay mình, Sở Nguyên không khỏi đau đầu.
Nhưng dù đau đầu đến mấy, bí mật ba đại trớ chú cũng tuyệt không thể tiết lộ ra ngoài.
Dù bởi vậy mà ô danh hậu thế cũng sẽ không tiếc.
Ánh mắt Sở Nguyên nhìn Tô Trầm thoáng chốc liền tràn ngập sát ý lạnh lẽo.
Lạnh lùng nhìn Tô Trầm, Sở Nguyên nói:
“Hóa ra là Vân Bức đại hiền giả, khó trách có thể phá giải bí mật ba đại thần chú của Không Sơn ta. Có điều dù là đương thế đại hiền thì cũng không thể tùy ý trộm bí pháp Không Sơn ta được.”
“Ài. Ta phá giải bằng bản lĩnh, sao có thể gọi là trộm?”
Tô Trầm không phục.
“Mặc kệ là trộm hay phá, ba đại thần chú chỉ có thể do Sở gia nắm giữ!”
Sở Giang Ngọc nói.
Tô Trầm nhún nhún vai:
“Nếu ta nhất định phải nắm giữ thì sao?”
Sở Giang Ngọc tiến lên một bước:
“Vậy thì chết!”
Sở Nguyên ngăn con trai lại.
Cố thị Tam Hoàng vẫn còn, có bọn hắn ở đây, tình thế bất lợi cho bọn họ.
Sở Nguyên không biết tai hại trong khẩu quyết khống chế Ma Yết Thần Chú của Tô Trầm, bản năng cho rằng cách khống chế của Tô Trầm đã vượt qua trình độ của Ma Yết trượng.
Vì vậy hắn nói:
“Kính xin mấy vị rời khỏi đây trước, để tránh bị người lợi dụng.”
Cố Tâm Dung hung hăng trừng Tô Trầm một cái, ba người mang theo Cố Phi Hồng lùi lại, nháy mắt đã bay ra ngoài bảy tám dặm, chỉ là mỗi người đều lưu lại tinh thần ấn ký nhằm theo dõi động tĩnh nơi đây.
Ngoài ý chính là, Tô Trầm không ngăn cản Tam lão rời đi.
Đuổi đi bia đỡ đạn lợi hại nhất, Sở Nguyên cũng thở phào một hơi.
Sở Nguyên nói:
“Không có người Cố gia ở đây, để xem ngươi chống lại thế nào? Bắt!”
Nói động thủ liền động thủ, Sở Nguyên không do dự chút nào.
Một tên cường giả Hóa Ý lập tức ra tay, đồng thời một phiến uy áp cực lớn cũng được sản sinh, toàn bộ thiên địa đều bị cấm cố dưới sức ép của ba đại cường giả Hóa Ý.
Ở trong cấm cố đó, Tô Trầm ngay cả việc điều dụng nguyên lực thiên địa cũng cực kỳ khó khăn, càng đừng nói tới sử dụng các loại thủ đoạn như Bạch Tháp Chiết Dược để chạy trốn.
Đây chính là chỗ kinh khủng khi tu vi đạt đến Hóa Ý, ý niệm liên kết cùng thiên địa, một lời nói một hành động đều có thể dẫn động lực lượng thiên địa, có thể hóa thiên địa thành lao tù gông xiềng giam giữ đối thủ, thành là chủ tể giữa thiên địa.
Tô Trầm lại không chút để ý, vẫn tiếp tục nói:
“Bắt ta cũng không làm được gì...”
Nguyên lực thiên địa đã hóa thành bàn tay vô hình chụp tới Tô Trầm, phong vân tản ra, mang theo uy năng cuồn cuộn.
Dưới lực lượng khủng bố đó, quang mang liên đài của Tô Trầm đều trở nên nhỏ bé, phảng phất như là ánh nến giữa cuồng phong, tùy thời đều có thể bị thổi tắt.
Lời Tô Trầm vẫn tiếp tục vang lên:
“Nếu ta chết hoặc bị bắt, bí pháp khống chế ba đại trớ chú sẽ được tản ra...”
“Dừng lại!”
Tiếng bạo quát vang lên, bàn tay nguyên lực dừng tại cách gáy hắn 3 xích, không tiến nửa phân.
Sắc mặt Sở Nguyên cực khó coi, nhìn chằm chằm Tô Trầm nói:
“Làm sao ta biết điều ngươi nói là thật hay giả?”
“Thế giới Mộng.”
Tô Trầm trả lời:
“Ta thông báo một phần thông tin liên quan tới ba đại trớ chú ở trong đó, mặt trên phụ gia thêm một tin tức nằm ở trạng thái phong kín. Điều kiện giải phong là nếu ta không tiến vào thế giới Mộng trong một khoảng thời gian nhất định, tin tức liền sẽ tự động phóng thích.”