← Quay lại trang sách

Chương 940 Quá thành (Trung) (1)

“Tìm chết!”

Nam tử bị đánh bay lúc trước khoái tốc dấn tới gần, vung ra một ngón tay về phía Cương Nham, ngón tay này đâm tới, ngay cả không khí cũng vì đó mà nứt nổ, bốn phía đột nhiên hình thành một vùng chân không, tiếp sau liền hình thành một cỗ lực lượng cực lớn ép hướng Cương Nham.

Lại có người dấn lên, trong tay nắm một thanh thương, sau lưng hiện ra hư ảnh thanh mãng cực lớn, hiển nhiên là nắm giữ một loại huyết mạch cự mãng nào đó, khiến thanh thương này lao đến như là cự mãng xuất động, mang theo uy phong sắc bén.

Người thứ ba lại dùng đao, đao thế hùng hậu, tại trong quá trình phách trảm còn phát ra từng trận lôi minh, có vài phần tương tự như Lôi Âm Đao của Tô Trầm, chỉ là Lôi Âm Đao càng có lực xuyên thấu, đao này thì càng thêm bá đạo hùng hồn.

Người thứ tư không dùng vũ khí mà trực tiếp biến thân, thoáng chốc đã hóa thành một tên quái vật đầu trâu thân người, nháy mắt thân thể biến cao ba trượng, nhìn qua cực kỳ doạ người. Đây là biểu hiện của huyết mạch thuần hậu đến cực điểm, hư tượng ngưng thực, huyễn hóa yêu thân. Huyết mạch người này cấp độ không cao, chỉ là yêu thú thượng phẩm, nhưng đã tám lần thức tỉnh huyết mạch, độ đậm huyết mạch đạt đến 40%, vì vậy có thể biến ảo ra yêu thân hoàn chỉnh, là một con ngưu đầu cự quái. Tuy chỉ tương đương Khai Dương cảnh, nhưng thực lực không nghi ngờ là mạnh nhất trong bốn người. Có điều mới Khai Dương đã huyễn hóa yêu thân, đồng nghĩa sau này cũng chẳng có mấy tiềm lực để phát triển nữa.

Khắc này bốn tên Khai Dương cảnh đồng thời phát động công kích về phía Cương Nham.

Vân Báo nhíu mày, đang định ra tay, Tô Trầm lại đè xuống, nói:

“Để hắn đánh.”

Trong tình huống bình thường, một tên Khai Dương Nham tộc có lẽ có thể đánh bại một tên Khai Dương Nhân tộc phổ thông, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.

Ưu thế của bọn họ nằm ở chỗ thể phách cường tráng, nhược thế lại nằm ở chỗ thiếu thốn năng lực vận dụng nguyên lực.

Bốn tên Khai Dương cảnh đã vượt quá cực hạn mà một tên Khai Dương Nham tộc có thể khiêu chiến, đặc biệt là còn có một tồn tại huyễn hóa yêu thân, thực lực đặc biệt xuất chúng, cơ bản không thể nào chiến thắng.

Nhưng hiển nhiên Cương Nham khác với Nham tộc thông thường.

Những năm gần đây, Cương Nham đi theo bên người Tô Trầm, có thể nói là người hiểu rõ Tô Trầm nhất, cũng là người được Tô Trầm chỉ điểm nhiều nhất.

Về cơ bản Tô Trầm đã dạy hết những gì có thể dạy cho Cương Nham, vô luận là Vô Cấu tâm pháp, hay là Nguyên Huyết chi đạo, người khác có, Cương Nham có, người khác không có, Cương Nham cũng có.

Trận chiến này, là thử thách đối với Cương Nham.

Một quyền một chỉ, một đao một thương đồng thời giết tới Cương Nham, giữa thiên địa cuộn lên từng cơn lốc sát ý.

Đối mặt với cảnh này, Cương Nham đáp lại bằng cánh vung tay hống một tiếng.

“Grrrào!”

Trong tiếng hống cự đại, thân thể Cương Nham ầm ầm ầm lớn mạnh, từng khối từng khối cơ thịt gồ lên.

Cương Nham thể trạng vốn đã to lớn, nháy mắt lại lớn thêm gấp đôi, đồng thời trên dưới khắp toàn thân cũng lập loè ra một phiến quang trạch màu ám kim.

Kim Cương Chiến Thể.

Đây là nguyên kỹ Tô Trầm phát minh lúc còn ở Dẫn Khí cảnh, đến hiện tại, bản thân Tô Trầm đã bỏ đi không cần, nhưng Cương Nham vẫn còn dùng.

Hơn nữa đây là nguyên kỹ hắn dùng số lần nhiều nhất, quen thuộc nhất.

Ầm!

Thiết quyền nghênh không xuất kích, oanh lên mũi thương đâm tới, một thương gia trì lực lượng cự mãng sắc bén cuồng dã, vậy mà lại bị quyền này ngăn trở, không chỉ vậy, thân thương còn bị uốn cong thành hình cây cung, may mà thương này cũng là nguyên khí, dưới sức xung kích của lực lượng cuồng dã như vậy song vẫn không hủy, thế nhưng khắc sau cán thương uốn lượn đột nhiên bung thẳng ra, cự lực từ thân thương bùng phát, người nắm thương không giữ nổi cán thương, “Ầm” một tiếng, bị chuôi thương bắn trúng cằm, cả người ngã bay ra ngoài.

Cùng lúc đó, một đao hai quyền từ ba đầu còn lại cũng đánh lên người Cương Nham, lại như đập trúng kim thiết, phát ra tiếng vang thanh thúy.

Cương Nham như không hề hấn gì, xoay người, lại một quyền oanh ra, lần này là đánh lên cổ tay của người xuất chỉ.

Lúc này Tố Dương chỉ của người kia chỉ mới điểm đến trên người Cương Nham, nhưng đồ lao vô công, không thể phá phòng, trong lòng chính đang kinh hãi, quyền của Cương Nham lại đã đánh vào cổ tay hắn, chỉ nghe răng rắc giòn vang, cổ tay hắn đã bị đánh gãy. Hắn đau đến ngửa đầu kêu to, khắc sau Cương Nham lại tung ra một quyền đánh vào ngực, gia hỏa xui xẻo này lần thứ hai bị oanh bay ra ngoài.

Ầm Ầm hai tiếng vang.

Quái nhân đầu trâu cúi đầu xuống, hai chiếc sừng đâm vào ngực Cương Nham.

Lần này, sừng rốt cục đâm vào được, nhưng chỉ nhập thịt ba phân liền bị kẹp lại, sau đó liền thấy trong tay Cương Nham biến ảo ra một mặt thuẫn bài to lớn, nện xuống đầu người kia.

Trong tiếng chấn vang kịch liệt, đầu trâu quái bị đập cho ngã sấp xuống, Cương Nham cũng lui liền mấy bước, hai đạo suối máu bắn ra, nhưng tiếp sau liền ngừng lại, khôi phục.

Thôn Thực Thiên Địa.

Đồng thời sương máu phun ra lập tức hình thành từng mảng từng mảng cương khí bảo vệ toàn thân, chính là Huyết Sát Chân Cương kích phát bởi huyết mạch Lạc Du.

Huyết Sát Chân Cương kết hợp cùng Kim Cương Chiến Thể, khiến phòng ngự của Cương Nham lần nữa tăng vọt.

Cương Nham tiếp tục ra tay, va chạm cùng kẻ xuất đao. Lúc này hai người bị đánh bay lúc trước đã lần nữa quay về, cùng người sử đao giáp công Cương Nham, song phương cứ thế Đùng Đùng Đùng chiến thành một đoàn.

Chiến pháp của Cương Nham không hề phức tạp, xuất quyền cực đơn giản, nguyên kỹ cũng đơn giản không kém, là các loại thủ đoạn bắt đầu từ Dẫn Khí liền đã có như Kim Cương Chiến Thể, Thiết Sơn Thuẫn.

Nhưng đây không phải là bởi hắn không có nguyên kỹ càng tốt, mà là hắn không cần.

Từ mới bắt đầu Cương Nham liền biết, bản thân không phải Tô Trầm, không có được đầu óc thông minh cơ biến, chơi không được quá nhiều thủ đoạn, trường kỳ đi theo bên cạnh Tô Trầm, hắn cũng không cần thủ đoạn quá mức biến hóa —— biến hóa là thứ thuộc về chủ nhân, chất phác mới là thứ thuộc về chính mình.

Vì vậy hắn lựa chọn con đường đơn giản nhất chất phác nhất, chính là không ngừng đánh vững căn cơ, cường hóa thể phách. Hắn không làm được mâu trong tay chủ nhân, liền làm thuẫn mạnh nhất trong tay chủ nhân.

Đây cũng là một con đường chú định kiên nhẫn khó đi, phải chịu được cô quạnh, ăn được đau khổ. Nhưng chỉ cần chịu đựng được, vậy dù là nguyên kỹ bình thường nhất, hắn cũng có thể trán phóng ra hào quang rực rỡ.

Kim Cương Chiến Thể cũng được, Thiết Sơn Thuẫn cũng được, Thôn Thực Thiên Địa cũng được, đều là như vậy.

Trong quá trình không ngừng đánh vững căn cơ, từ lâu chúng sớm đã trở thành một phần thân thể của Cương Nham, sớm đã vượt qua phạm trù chúng nên có.

Dù là người khai sáng như Tô Trầm, về mặt vận dụng những loại nguyên kỹ này cũng không bằng được Cương Nham. Dù Tô Trầm cũng trải qua quá trình đánh vững căn cơ của Bạo tộc, nắm giữ thể phách cường hóa, nhưng về độ kiên cố thân thể, hắn cũng không bằng Cương Nham.

Luận thể chất, Cương Nham sớm vượt qua những người khác quá nhiều, so với Bạo tộc càng thêm Bạo tộc!