← Quay lại trang sách

Chương 948 Tình ý (1)

Hành vi này khiến toàn bộ người Chư gia xung quanh âm thầm cau mày.

Nếu Tô Trầm lấy thân phận vị hôn phu của Chư Tiên Dao tới đây, luận bối phận chính là vãn bối của Chư phủ, đối với Chư Vân Nhan không hành xử như với mẹ, thì chí ít cũng là địa vị con cháu.

Nhưng Tô Trầm hiển nhiên không dự định như vậy.

Nhìn biểu hiện của hắn, có vẻ như là tính đứng ngang hàng cùng Chư Vân Nhan.

Chư Vân Nhan còn giữ được bình tĩnh, nhưng người Chư gia bên cạnh lại không khỏi có phần bất mãn, có kẻ tính khí nóng nảy liền hừ ra tiếng.

Vào cửa, đám người ngồi vào vị trí. Chư Vân Nhan ngồi ghế cao nhất, Tô Trầm ngồi ở bên tay phải Chư Vân Nhan, bên trái là một tên lão giả, gọi Chư Vân Phong, là ca ca của Chư Vân Nhan. Bên dưới tay trái lần lượt là Chư Vân Phàm, Chư Vân Vũ cùng Chư Vân Nguyệt. Cũng như Chư Vân Nhan, bọn họ là năm trụ cột của Chư gia, dưới chút nữa là một ít trưởng lão chi thứ.

Ở Tô Trầm bên này lần lượt là đám đệ tử đời thứ ba của Chư gia, bao gồm cả Chư Tiên Dao Chư Tiên Linh.

Về phần kẻ nắm quyền thực sự của Chư gia, trường diện như này hắn sẽ không xuất hiện.

Nói trắng ra, bọn họ chưa thực tâm để ý Tô Trầm.

Đây là một thời đại vũ lực quyết định địa vị, dù cho Tô Trầm có trí tuệ sáng tạo cực cao, nhưng thứ căn bản quyết định địa vị hắn vẫn là cảnh giới, là thực lực.

Khắc này sau khi giới thiệu qua mọi người, Chư Vân Nhan mới nói:

“Tô thiếu đường xa tới chơi, vừa đến Bình Thiên thành liền giải quyết cho Chư gia ta một cường địch, ở chỗ này ta xin cảm ơn trước.”

Tô Trầm nói:

“Gia chủ khách khí, ta từ Không Sơn mà đến, ngang qua nơi này, nhớ đến Tiên Dao ở đây liền quyết định tới thăm một lát. Không ngờ vừa khéo gặp lúc hai nhà đối đầu.”

Hắn đặc ý nhắc đến mình từ Không Sơn qua đây, lần tới này hoàn toàn là “tiện đường”, Chư Vân Nhan đã phần nào hiểu ý của hắn.

Nàng hỏi:

“Không Sơn... Là đến thăm Cố Khinh La cô nương?”

“Đúng.”

Tô Trầm gật đầu.

Chư Vân Nhan gật gật đầu:

“Chẳng trách, huyết mạch Nguyên thú, quả thực mạnh hơn Chư gia ta rất nhiều.”

“Không liên quan huyết mạch, chỉ là tình cảm tại trước.”

Tô Trầm cải chính nói.

Nghe câu đó, Chư Vân Nhan triệt để hiểu ý Tô Trầm.

Nàng nhè nhẹ nhai nuốt lời này, miệng lẩm bẩm:

“Tình cảm tại trước... Tình cảm tại trước. Hiểu rồi.

Chư Vân Nhan gật gật đầu, không nói gì thêm, ngược lại chủ động chuyển sang chủ đề khác.

Hai bên đàm tiếu phong thanh, kể ra cũng khá là tâm đầu ý hợp.

Nói chuyện một lúc lâu, chợt có hạ nhân đi tới nói nhỏ vài câu bên tai Chư Vân Nhan, Chư Vân Nhan nói:

“Xin lỗi, có một số chuyện cần phải xử lý. Tô thiếu đường xa vất vả, không bằng đi nghỉ ngơi trước. Dao nhi, ngươi giúp ta chiêu đãi quý khách.”

“Vâng!”

Chư Tiên Dao cung kính ứng một tiếng, dẫn Tô Trầm rời đi.

Nhìn bóng lưng Tô Trầm rời đi, Chư Vân Nhan chầm chậm nói:

“Các ngươi đều nghe được chứ?”

Chư Vân Phong ở bên cạnh hừ một tiếng:

“Làm sao còn nghe không hiểu, Tô Trầm này muốn cho Dao nhi làm thiếp.”

Tất cả mọi người đều lộ vẻ bất mãn.

Gia tộc Quỷ Tâm Yêu Hồ xưa nay nữ tử xưng tôn, chỉ có kén rể, không có xuất giá.

Gia tộc mà đến xuất giá đều không tồn tại, bây giờ trưởng nữ lại phải làm thiếp cho người ta, điều này sao bọn hắn có thể chấp nhận?

Đối với Chư gia mà nói, đây không chỉ là chuyện đánh vỡ thường quy, càng là chuyện liên quan tới tôn nghiêm mặt mũi. Ngày sau nói đến trưởng nữ Chư gia làm thiếp cho người ta, còn làm sao thống lĩnh gia tộc?

Thật ra nếu chuyện này phát sinh lúc ở Lâm Sơn thành, không chừng Chư gia đã đáp ứng, dù sao khi đó Tô Trầm chính đang vì Chư gia điều chế dược tề đề thăng lực lượng huyết mạch. Nhưng hôm nay dược tề đã thành, sự tình liền thành chuyện đã qua, tâm thái biến hóa, cách nghĩ tự nhiên cũng bất đồng.

Cũng may Chư Vân Nhan không trực tiếp phản đối, nàng không phải người ánh mắt thiển cận, tin tưởng lấy năng lực của Tô Trầm, tương lai phát triển nhất định không chỉ có vậy.

Nhưng chính vì nguyên nhân này, nàng càng muốn Tô Trầm ở rể, về dưới cửa, để hắn triệt để thành người Chư gia.

Vậy mới nói, để mắt cũng được, xem thường cũng được, cuối cùng đều là muốn kéo Tô Trầm vào Chư gia, chứ không phải đẩy Chư Tiên Dao ra ngoài.

Ra khỏi đại sảnh, Tô Trầm và Chư Tiên Dao một đường đi tới, đám người Cương Nham theo ở mặt sau.

Chư Tiên Dao tựa vào ngực Tô Trầm, trong lòng tràn đầy ngọt ngào.

Khác với cách nghĩ của Chư Vân Nhan, đối với nhu cầu của Tô Trầm, Chư Tiên Dao không có gì chống đối. Dù sao đối với nàng mà nói, có thể gả cho Tô Trầm mới là đại sự quan trọng nhất.

Thứ Chư Vân Nhan suy xét là bộ mặt gia tộc, trong khi thứ Chư Tiên Dao cần lại là ái tình.

Trong khi đám quý tộc lụi bại còn đang khổ sở giãy dụa vì giữ thể diện thì từ lâu người bên dưới đã vì ấm no mà đường ai nấy đi, hiện trạng bây giờ chính là như vậy.

Từ khi ở Lâm Sơn thành đã xác nhận tình cảm của mình, lúc đó Chư Tiên Dao đã hiểu được điểm này. Cho nên nàng kiên định muốn làm nữ nhân Tô gia, trước khi đạt thành mục tiêu đó, nàng không hứng thú nghĩ đến những vấn đề khác.

“Lần này đến, đầu tiên là muốn thăm nàng, hai là cũng muốn xem có thể đón nàng tới Vô Cực Tông không.”

Tô Trầm nói qua về chuyện mình thành lập môn phái cho nàng.

Ở thời đại này, môn phái không hiếm lạ, chỉ có điều thế lực môn phái suy yếu, không đáng để người chú ý. Thêm một Vô Cực Tông thì cũng chưa là gì, ngược lại khối địa bàn Vạn Kiếm sơn mới càng khiến người chú ý hơn.

“Không ngờ lại đặt chân ngay cạnh Liêu Nghiệp, thế mà chàng không sớm nói cho ta, gọi ta tới đó.”

Chư Tiên Dao giận dữ trách Tô Trầm.

“Ta cho nàng biết, nàng có thể tới được ư?”

Tô Trầm cười nói:

“Nàng nhìn tình cảnh hôm nay thì biết, bọn họ chỉ thiếu nước cường hành giam ta ở Chư gia.”

Miệng nhỏ Chư Tiên Dao cong lên:

“Đó chẳng phải cũng là bởi coi trọng chàng.”

“Nếu bà ta thật sự coi trọng thì không nên bỏ mặc Chư Tiên Linh phái người ám sát ngươi. Nhìn bộ dạng sinh long hoạt hổ của muội muội nàng, ta rất hoài nghi yêu thương mà bà ta giành cho nàng.”

Tô Trầm chầm chậm nói.

Tây Lai Nạp cổ bảo, Chư Tiên Linh phái người ám sát Chư Tiên Dao, nếu không phải Tô Trầm ngụy trang Vưu Thiên Dưỡng kịp thời ra tay, Chư Tiên Dao đã vẫn lạc. Lúc này Tô Trầm chính đang nhắc tới chuyện đó.

Chư Tiên Dao thở dài:

“Muội muội xưa nay hành sự cẩn thận, những thích khách kia, không có bất kỳ chứng cớ nào chứng minh là nàng phái tới.”

“Thì ra tới bước này của nàng, hành sự vẫn phải giảng chứng cứ.”

Tô Trầm cười hì hì nói.

Chư Tiên Dao mang theo bí mật có thể đề thăng huyết mạch Chư gia trở về, đề thăng huyết mạch Chư gia, đồng thời cũng đề thăng địa vị của mình, đây là nguyên nhân nàng có thể sống nhẹ nhàng ở đây.

Thế nên Tô Trầm rất ngạc nhiên vì sao Chư Tiên Linh còn có thể tiêu dao tự tại, không phải “Chư Tiên Linh phái người ám sát bị thu được chứng cứ, lên án thụ thẩm”, mà lại thành “Chư Tiên Dao quyền lực tăng mạnh, về nhà báo thù.”