← Quay lại trang sách

Chương 953 Mồi nhử (2)

Chỉ là sau khi quyền thế tiêu tan, trên mặt đất lại không nhìn thấy dù chỉ là một chút máu thịt tàn dư.

Dung Hướng Chiến cũng không cảm nhận được bất kỳ sinh mệnh nào tiêu vong trên tay mình, chỉ là người vừa đứng đó đã biến mất vô tung.

Chuyện gì thế này?

Tô Trầm cứ thế biến mất rồi?

Dung Hướng Chiến kinh ngạc, hắn còn đang quan sát chung quanh, nhưng không thấy bất kỳ động tĩnh nào.

Chốc lát, liền nghe sưu sưu sưu mấy bóng người rơi xuống, là đám người Dung Hướng Thăng.

“Gia chủ? Sao ngươi cũng tới?”

Dung Hướng Chiến ngạc nhiên.

Dung Hướng Thăng sắc mặt tái nhợt nhìn hiện trường.

Hắn đến, tự nhiên là để phòng ngừa Chư gia biến nơi này thành cạm bẫy, vì vậy mới cầm Dung Hướng Chiến ra làm mồi. Nếu Chư gia bố trọng binh ở chỗ này, như vậy Dung Hướng Thăng liền sẽ thừa cơ giết ra.

Nhưng kết cục lại vượt ngoài dự liệu.

Tô Trầm quả nhiên không phải Tô Trầm, phục kích trong chờ mong cũng chưa từng xảy ra.

Tất cả phảng phất như một trò đùa, cứ thế lặng yên xuất hiện, rồi lại lặng yên biến mất.

Nhìn mặt đất trống trơn, Dung Hướng Thăng lẩm bẩm:

“Tô Trầm, rốt cục ngươi đang làm trò gì?”

—————————————————

Chư phủ.

Tô Trầm chầm chậm nói:

“Phân thân ở Thiên Hậu sơn chết rồi, ra tay là Dung Hướng Chiến.”

“Thiên Hậu sơn?”

Chư Tiên Dao run người lên:

“Vậy tức là... Đám người tiểu muội?”

Tô Trầm dùng một cách rất đơn giản để khoanh vùng kẻ tình nghi, chính là cố ý dùng phân thân lộ diện trước mặt người mình muốn kiểm tra, sau đó đi tới những địa điểm khác nhau.

Chỉ cần phân thân hướng nào xảy ra vấn đề, liền có thể biết kẻ nào tiết lộ hành tung của hắn.

Bởi Chư gia nhiều người, Tô Trầm không thể thả một phân thân trước một người, thế này cách này chỉ có thể nhằm vào từng nhóm từng nhóm, dù không thể xác định đến cùng là kẻ nào đang bán đứng Chư gia, nhưng chí ít có thể xác định phạm vi đại thể.

Nhóm người đối ứng với phân thân ở Thiên Hậu sơn chính là đám thế hệ trẻ của Chư gia gồm Chư Tiên Linh, Chư Thiếu Kiệt.

“Còn chưa thể xác định, hơn nữa, chẳng phải ngươi cũng đã nói, Chư Tiên Linh không biết chuyện huyết mạch sao.”

Tô Trầm trả lời.

Chư Tiên Dao tức giận nói:

“Ngoại trừ nàng thì còn có thể là ai? Nhất định là biết được tin này từ một kẻ không biết giữ mồm giữ miệng nào đó, sau đó mới bán đứng gia tộc.”

“Có phải thế hay không, thử một chút liền biết.”

Nói xong Tô Trầm liền lấy ra Nguyên Cốt Quyền Trượng và tế đàn, thả lên tế phẩm.

Đây là lần đầu tiên Chư Tiên Dao nhìn thấy Tô Trầm tiến hành tế tự, cảm nhận được cỗ lực lượng khôi hoằng bàng đại kia, cả người không khỏi mềm nhũn:

“Đây chính là lực lượng của Nguyên thú? Dù đã chết đi vạn năm, xương cốt vẫn còn vĩ lực phi phàm.”

“Ừ, nhưng không phải mỗi đoạn xương cốt đều như vậy, đoạn này là tinh hoa.”

Tô Trầm cải chính nói. Hắn không quá tán thành cách nói tồn tại cường đại chết rồi vẫn còn có uy năng đủ để ảnh hưởng đương thế, tuy cái đó quả thực rất “ghê gớm”, nhưng không ghê gớm đến thần kỳ như vậy. Quan trọng nhất chính là, đối với kẻ lấy cường đại Nhân tộc, vượt qua Thú tộc làm mục tiêu như Tô Trầm, nếu Thú tộc cường đại đến mức một khúc xương đã chết đi còn vĩ đại đến thế, Nhân tộc liền thật sự chẳng có hi vọng nào.

Bây giờ cây Nguyên Cốt Quyền Trượng này tuy rằng cường hãn, nhưng không chỉ bởi nó là xương cốt Nguyên thú, mà còn có rất nhiều nhân tố khác thêm vào, tỷ như tế tự, tế luyện, tế phẩm, bằng không tại sao Cố gia có được huyết mạch Nguyên thú lại không làm được những điều mà quyền trượng này có thể làm được?

Nói tóm lại, ở trong mắt Tô Trầm, tất cả cường đại đều có giới hạn, đều nhất định có thể theo đuổi, bằng không nhân sinh cũng sẽ mất đi động lực.

Bởi vì chỉ là thử nghiệm, Tô Trầm cũng có tâm tư thí nghiệm, hắn muốn xem xem sau khi dùng cách loại bỏ bớt biến số thì sẽ tiết kiệm được bao nhiêu tài nguyên, cho nên bắt đầu trực tiếp thăm dò từ hiến tế cấp thấp, làm tốt chuẩn bị hiến tế nhiều lần.

Không ngờ vừa bắt đầu hiến tế, hình ảnh đã hiện ra.

Không ngờ mới hiến tế một lần đã thành công?

Ở trong hình ảnh mông lung kia, cảnh hai người nhìn thấy hách nhiên là cảnh Chư Tiên Linh quỳ dưới mặt đất, tiếp thụ Chư gia chất vấn.

Không có âm thanh, hình ảnh cũng mơ hồ, Chư Tiên Dao không cách nào xác nhận bọn hắn đang nói gì, nhưng khắc đó Chư Tiên Dao vẫn hưng phấn kêu lên:

“Quả nhiên là nàng, tiện nữ nhân này bán đứng gia tộc! Ta lập tức đi bẩm báo mẫu thân.”

Nói rồi Chư Tiên Dao đã nhanh chóng đứng lên đi tới đại sảnh gia tộc.

Tô Trầm muốn gọi nàng lại, nhưng nhìn hình ảnh trên tế đàn còn đang tiến hành, trong lòng khẽ động, cuối cùng không nói gì, chỉ yên lặng nhìn Chư Tiên Dao rời đi.

Lại một lát sau, tế phẩm trên tế đàn biến mất, cảnh tượng triệt để tan biến.

Tô Trầm cúi đầu trầm tư một lúc, lúc này mới đi về phía đại sảnh Chư gia.

Chỉ nháy mắt hắn còn theo dõi họa diện, đại sảnh Chư gia đã nháo lật trời.

Lúc Tô Trầm tiến vào, Chư Tiên Linh đã quỳ trên mặt đất, đang tiếp thụ Chư gia chất vấn.

Không thể không quỳ, tội danh bán đứng gia tộc này, thực sự rất nặng.

Chẳng qua đối với Tô Trầm mà nói, càng làm hắn chú ý chính là cảnh tượng trước mắt —— giống hệt như nội dung tế đàn tiên đoán.

Quả nhiên, phí tổn thấp là bởi không bị thay đổi?

Thời điểm Chư Tiên Dao xông tới đại sảnh, Tô Trầm từng muốn ngăn cản nàng, bởi vì trong lòng hắn còn có một chút nghi vấn.

Nhưng khắc đó, một ý niệm khác nổi lên, chính là vấn đề liên quan tới phí tổn hiến tế.

Hắn dự đoán được tình huống này, vì vậy hắn không đi ngăn cản Chư Tiên Dao, từ đó thúc đẩy tương lai tiếp tục tiếp diễn men theo dự ngôn đã định sẵn.

Điều này khiếntiên đoán trở thành một tiên đoán không bị thay đổi, biến thành chân thực, cũng vì vậy mà giảm mạnh đại giá tiên đoán.

Như vậy nếu lúc đó mình ngăn cản thì sẽ thế nào?

Ngăn cản Chư Tiên Dao, tiên đoán sẽ bị thay đổi.

Nhưng vấn đề là khi đó tiên đoán đã phát sinh, phí tổn cũng đã thu lấy, xác định là phí tổn mức thấp nhất, nếu lúc này mình lại cường hành thay đổi, liền sẽ xung đột cùng phí tổn mà tế đàn đã nhận.

Rõ ràng là thu phí dựa theo tiên đoán không bị thay đổi, nếu bởi vì một ý niệm lâm thời của mình mà cường hành xoay chuyển, vậy sẽ thế nào?

Hay là, ngay từ đầu Nguyên Cốt Quyền Trượng đã biết mình sẽ không thay đổi kết quả này, cho nên mới chọn phí tổn thấp nhất?

Ngay từ đầu nó đã biết? Hoặc là nó âm thầm ảnh hưởng tới mình?

Là trong tối tăm tự đã chú định? Hay là can thiệp của thời quang đối với thế giới?

Tô Trầm không biết, dù sao trước đây hắn toàn tiên đoán những chuyện nhỏ nhặt hoặc nghiên cứu nguyên năng, loại chuyện như trước mắt thì vẫn lần đầu tiên.

Trong đại sảnh, quá trình thẩm vấn Chư Tiên Linh chính đang diễn ra.

Chư Tiên Dao nói ra hết chuyện đã xảy ra, đám người Chư Vân Nhan nghe xong đều ngạc nhiên.

Chư Vân Nhan hỏi:

“Dao nhi, ngươi có dám chắc những gì đã nói đều là thật?”

Chư Tiên Dao trả lời:

“Mẫu thân, câu nào Tiên Dao nói cũng đều là thật.”