Chương 959 Chặn lại (2)
Hắn đương nhiên không nhìn thấu che đậy của cái thứ Huyền Minh Ngọc Kính gì đó kia, chỉ là hắn nhìn thấy tương lai. Biết Vũ tộc ngay ở góc kia, thậm chí biết mình sẽ dùng cách nào để đánh bọn chúng ra.
Hắn liền làm theo.
Hắn đã thành công.
Lại một lần nghiệm chứng tiên đoán hiện thực —— hắn vốn có thể dùng cái giá càng nhỏ bé hơn để hoàn thành.
Nguyên Cốt Quyền Trượng khốn kiếp, sẽ có lúc khiến ngươi cảm thấy tiếc nuối.
Đầu bên kia Chư Vân Nhan cũng kêu lên:
“Dung Hướng Thăng, ngươi thật to gan, dám bán đứng Nhân tộc!”
Chuyện đến nước này, mọi người còn gì không hiểu.
Dung gia sớm đã bị Vũ tộc thu mua, vì lợi ích Vũ tộc mà dẫn lên gia tộc Yêu Hoàng tự giết lẫn nhau.
Không cần biết trong này còn có âm mưu càng sâu nào không, chỉ riêng điểm “cấu kết Vũ tộc” đã đủ khiến Dung gia chịu vạn đao bầm thây.
Ngay cả Tiền Thư Trung cũng biến sắc:
“Dung Hướng Thăng, ngươi gạt chúng ta?”
Tiền gia liên hợp cùng Dung gia, nhưng hiển nhiên Tiền gia không biết chuyện Dung gia cấu kết cùng Vũ tộc, bọn hắn chỉ kết hợp vì lợi ích khổng lồ mà Dung gia đưa ra. Dùng cách nói của Dung Hướng Thăng thì bọn hắn và Chư gia sớm đã là cục diện không chết không thôi, vì tiêu diệt kẻ thù, tình nguyện từ bỏ hết thảy lợi ích.
Tiền gia bị lợi ích làm cho mê muội, thật sự tin tưởng lời dối trá đó mới phái người xuất thủ, lại không ngờ chân tướng sẽ thế này.
Khoảnh khắc nhìn thấy Vũ tộc, Tiền gia cũng hoảng —— tội danh “cấu kết cùng Vũ tộc” quá nghiêm trọng, Tiền gia gánh vác không nổi.
Tiền Thư Dũng kêu lên:
“Tiền gia ta tuyệt đối sẽ không cấu kết cùng Vũ tộc, từ giờ trở đi, liên thủ vô hiệu.”
Chư Vân Nhan nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng:
“Như vậy chưa đủ, các ngươi phải cùng ta đồng thời đánh hạ bọn hắn, như thế mới chứng minh được trong sạch!”
“Được!”
Ba huynh đệ Tiền gia đồng loạt đáp ứng.
Đứng trước dân tộc đại nghĩa, không cho phép có nửa điểm qua loa do dự, bằng không chính là kết cục hủy gia diệt môn vạn chúng phỉ nhổ.
Tình thế nháy mắt nghịch chuyển, ba huynh đệ Tiền gia vừa nãy còn liên thủ với Dung gia đối phó Chư gia quay ngược lại giết tới đám người Dung Hướng Thăng.
Cục diện đột ngột chuyển biến, mấy người Dung Hướng Thăng đều ứng phó không kịp.
Bên kia ba tên Vũ tộc thấy tình thế không ổn, lập tức vội vàng bay lên muốn trốn.
“Muốn chạy?”
Tô Trầm hừ một tiếng, hô lớn:
“Tử Ảnh Chi Thương!”
Giữa không trung phần phật hiện ra một phiến quang ảnh màu trắng.
Không phải loại “trắng” như mộng ảo của Bạch Lộc Tiền gia, mà là vô số giấy trắng chi chi chít chít rơi xuống từ không trung, mỗi một mảnh giấy trắng đều sôi trào gợn sóng năng lượng quỷ dị, mang theo khí tức tử vong, quấn quanh đuổi tới.
Ba tên Vũ tộc kia vừa thấy tình thế không ổn, hai tên nam tính Vũ tộc lập tức xông lên, giương cung lắp tên, bắn ra từng đạo từng đạo vũ tiễn vàng rực.
Vũ tộc giỏi nhất là công kích tầm xa, cung tiễn gần như là trang bị tiêu chuẩn của bọn họ, khắc này mũi tiên rời tay nổ ra quang huy lôi đình, rõ ràng là sử ra tiễn kỹ cường đại.
Nhưng rơi vào trong mảnh giấy trắng kia, liền thấy khí tức hôi hủ quấn quanh, nháy mắt vũ tiễn vàng rực liền khô héo mục nát.
Nữ tử Vũ tộc đã thừa cơ bay đi, hai cánh giang rộng, tốc độ cực nhanh.
Chỉ là nàng nhanh, Tô Trầm càng nhanh hơn.
Hắn trực tiếp tung ra Ngân Nguyệt toa, điều khiển Ngân Nguyệt toa bay về phía trước, nháy mắt đã đuổi kịp nữ tử, cười nói:
“Muốn ta dắt ngươi đi một đoạn không?”
Đáp lại hắn là một lôi đình từ trời giáng xuống.
Năng lực cảm ứng nguyên năng của Vũ tộc vượt trên Nhân loại, vì vậy hệ thống nguyên năng của bọn hắn càng tiếp cận Áo tộc, thủ đoạn sử dụng cũng càng tương tự Áo thuật thượng cổ. Khắc này chỉ vẫy tay một cái, lôi đình từ trời giáng xuống đánh lên Ngân Nguyệt toa, uy lực to lớn, tốc độ nhanh chóng, khiến Tô Trầm cũng bị dọa cho nhảy dựng.
Cũng may có Ngân Nguyệt toa ngăn cản cho hắn, Tô Trầm trực tiếp thu hồi Ngân Nguyệt toa, đứng lại giữa trời, xuất ra Trảm Nhạc Đao chém tới Vũ tộc kia. Đối phương tuy là nữ tính, nhưng một đao này của Tô Trầm lại hoàn toàn không có nửa điểm thương hương tiếc ngọc.
Vũ tộc kia ngẩng đầu kêu một tiếng, thanh âm thanh thúy, như tiếng hạc kêu hót, từng đạo sóng âm như thực chất đánh lên đao Tô Trầm, ngăn trở đao thế, khiến đao này không chém xuống tiếp được.
“Có chút cân lượng!”
Ánh mắt Tô Trầm lấp lóe, sau lưng chớp hiện thân ảnh cực lớn, phóng thích ra Nguyên Huyết hóa thân. Thân hình khổng lồ kia ngẩng đầu gầm lên, Trảm Nhạc Đao trong tay cũng đột nhiên tăng gấp mười lực lượng, lần nữa hung mãnh chém xuống.
Nữ tử Vũ tộc kia biết không hay, há miệng phun ra một viên ngọc châu.
Viên châu xoay tròn phóng đại, tràn ra muôn vàn quang hoa, lần nữa ngăn đỡ đao của Tô Trầm.
Nữ tử nhân cơ hội bỏ chạy.
Chỉ là nàng muốn chạy, Chư Tiên Dao lại xuất hiện kịp thời, giương tay vung một cái, một bức họa bị nàng quăng ra.
Bức họa này Tô Trầm chưa từng gặp qua, phỏng chừng là nguyên khí Chư gia cho nàng sau này, khắc ấy vừa triển khai liền phóng ra ngàn vạn đạo hào quang, chụp lên người nữ tử Vũ tộc, khiến nàng không cách nào nhúc nhích.
Đồng thời hai tên Diêu Quang ngự bộc sau lưng Chư Tiên Dao cũng đồng loạt xông lên.
Hai tên Diêu Quang này tuy thực lực phổ thông, nhưng rốt cục vẫn là Diêu Quang cảnh, hai người liên thủ, tuyệt đối không phải dễ dàng có thể chạy trốn. Nữ tử Vũ tộc mắt thấy hai người nhào lên, cắn răng ném ra một mặt gương, mặt gương kia lăng không chiếu lên thân mình, từ trong gương đột nhiên đi ra một nữ tử Vũ tộc, bay về một hướng khác, đồng thời mặt kính cũng theo đó nứt vỡ.
Dù cho nữ tử Vũ tộc đi ra từ trong gương nhìn như một phân thân được phục chế ra, Tô Trầm lại không dám khinh thường, thân hình chớp động tiến lên ngăn cản.
Nữ tử trong gương vung hai tay lên, ầm ầm ầm, vô số hỏa cầu được ném về phía Tô Trầm.
“Chơi lửa với ta?”
Tô Trầm cười lớn.
Hắn không dùng đao nữa, tay trái nhấn lên hư không một cái, từng khối từng khối hỏa cầu bị hắn ngưng lại giữa trời.
Lật tay một cái, ngón tay nhẹ nhàng khiêu động, liền thấy những hỏa cầu kia cấp tốc hóa giải, hóa thành rất nhiều đốm lửa, sau đó lần nữa ngưng tụ hình thành một con hỏa diễm phượng hoàng cực lớn, giang rộng đôi cánh lửa khổng lồ.
“Làm sao có thể?”
Nữ tử Vũ tộc kia nhìn mà kinh hãi.
Phải biết thứ Tô Trầm hóa giải không phải là vật thực mà là thứ do hỏa diễm nguyên lực ngưng kết mà thành!
Phải có lý giải sâu sắc đối với nguyên năng hỏa diễm mới có thể làm được?
Đây chính là chỗ độc đáo của Tô Trầm.
Người khác tăng cao thực lực, yếu tố dựa vào là huyết mạch, là rèn luyện, trong khi Tô Trầm đề thăng lại dựa vào lý giải.
Không ai hiểu rõ phương thức nguyên năng vận hành hơn hắn, hiểu biết về thế giới vi mô, về nguyên năng của hắn vượt xa sự tưởng tượng của người khác.
Chỉ có điều những hiểu biết này trong thời gian tương đối lâu thì khó mà hóa thành lực lượng.
Nếu so sánh giữa dã man và trí tuệ ra thì dã man chính là điển hình của tiền kỳ cường thế, trí tuệ là điển hình của hậu kỳ cường thế.