Chương 1004 Tinh hoa (2)
“Xác ngoài máy Khang Ba Đức, tinh hoa giao chất sinh vật Luân Bột Lãng, bánh răng Phỉ Đức, tinh hạch ý thức Phỉ Á, còn cả thủy tinh khép kín và trung tâm năng lượng, nơi này có không ít thứ tốt, chẳng qua đều dùng để chế khôi lỗi, lại thêm Vô Hoa Chi Luân vốn đặt ở trên người khôi lỗi, xem ra đây là những thứ hắn thu thập để chế tác thân thể mới cho mình.”
Tư Ba Sắt đã từng muốn tìm cho mình một thân thể mới, nhưng cuối cùng bởi vì Nguyên thú xuất hiện mà từ bỏ kế hoạch.
Những thứ cất giữ trong vương tọa này hẳn là vật liệu hắn sưu tập được lúc trước.
Tuy Tư Ba Sắt không phải Trí Tộc, nhưng chính như hắn từng nói, nắm giữ trí tuệ liền có tư tâm. Vì vậy Anbel chưa hề bỏ đi những thứ này, mà cất chúng vào trong vương tọa, cuối cùng cùng với Vô Hoa Chi Luân thành là đồ kỷ niệm.
Dù vậy, thế lại tiện nghi Tô Trầm, bởi vì thời gian phong cấm, những thứ này vẫn như mới, hoàn toàn có thể sử dụng được.
Có điều phát hiện thực sự khiến người kinh thán còn ở phía sau.
“Trời ạ, đây là tinh hoa Nguyên thú!”
Mạt Đặc Lạc Khắc kêu lên.
Hắn nâng lên một tinh thể màu vàng to bằng nắm tay, nó tỏa sáng lập lòe trong bàn tay Mạt Đặc Lạc Khắc, xem qua như là một tinh thể hình thoi màu vàng.
Tinh hoa Nguyên thú thực ra là một dạng khác của nguyên tinh, nguyên tinh Nguyên thú bởi vì quá mạnh mẽ nên sau khi chết rồi thường không cách nào giữ được mà phân liệt thành vô số mảnh vỡ, trong đó phần lớn tiêu tán giữa thiên địa, số ít bảo lưu lại được chính là thứ được gọi là tinh hoa Nguyên thú.
Năm đó Cố U Hoàng trộm lấy huyết mạch Chúc Long, kỳ thực chính là máu Nguyên Thú có lẫn tinh hoa Chúc Long, là tinh huyết, bằng không không tạo ra được loại lực lượng huyết mạch cường đại kia.
Trong đó, tinh hoa đứng đầu, huyết mạch ngược lại phải xếp sau.
Khối tinh hoa trước mắt này phân lượng có thể nói là tương đối lớn, rất có thể chính là tinh hoa Phệ Kim Chi Lão lưu lại trước khi chết. Tinh hoa này cùng với những vật chất khác bị chôn dấu dưới vương tọa, đồng thời được năng lượng cuối cùng của hắn bảo vệ.
Bên trong lời nhắn của Tư Ba Sắt không nói hắn đặt những những thứ này và tinh hoa Nguyên thú vào trong vương tọa, tâm tình lúc đó của hắn thế nào đã không ai biết được, nhưng mặc kệ ra sao, lần này lại tiện nghi Tô Trầm và Mạt Đặc Lạc Khắc.
“Lần này chúng ta phát tài rồi!”
Mạt Đặc Lạc Khắc cười to nói.
“Thật ư? Nhưng đáng tiếc hình như tạm thời không dùng được.”
Tô Trầm nói thầm.
Thứ quá tốt, có lúc lại trở nên xa không thể với.
Sáu bảo vật đạt được từ trong Yêu Hoàng cung năm đó, cho tới nay vẫn còn ba thứ là nguyên tinh Yêu Hoàng, máu Hoang thú, Lôi Linh đồ đằng chưa dùng, ngược lại ba kiện bảo vật Thì Chi Sa Lậu, Hà Nguyên thảo, Đại Đạo Thiên Ca Thạch đều đã phát sinh tác dụng. Thì Chi Sa Lậu cung cấp Thì Chi Sa, dù là hiến tế hay tác chiến đều có hiệu dụng, Hà Nguyên thảo tạo nên tài nguyên quan trọng của Vô Cực Tông, Đại Đạo Thiên Ca Thạch thì mở ra ngộ đạo chi địa, tất cả đều có diệu dụng.
Bây giờ tinh hoa Nguyên thú này đẳng cấp còn cao hơn máu Hoang thú, sợ là không biết phải ở trong tay Tô Trầm bao nhiêu năm mới có thể dùng được.
Mạt Đặc Lạc Khắc cười nói:
“Đồ tốt còn sợ không dùng được? Chỉ là mãi tới giờ ngươi vẫn chưa đi nghiên cứu chúng thôi.
Nói thế cũng đúng, lúc trước nghiên cứu chủ lực của Tô Trầm luôn là pháp môn vô huyết đột phá, nghiên cứu phụ trợ là các loại chiến pháp thay thế nguyên kỹ huyết mạch, những thứ đó có một đặc tính chung, chính là có thể truyền bá. Tô Trầm làm vậy, đầu tiên là thông qua truyền bá chúng để thu được lượng lớn tài nguyên, tiếp tục nghiên cứu, thứ hai cũng là bởi lý niệm vì Nhân tộc quật khởi mà phấn đấu trong thâm tâm.
Nhưng hiện tại, tình hình đã khác.
Đầu tiên là hắn trùng kích Nhiên Linh cảnh thuận lợi ngoài ý liệu. Bản thân Nhiên Linh cảnh là một lần thăng hoa ở phương diện linh hồn, tinh thần lực cơ bản cao tới hơn hai ngàn của Tô Trầm là căn cơ quan trọng nhất, có cơ sở này, vô huyết trùng kích không phải việc khó, phá giải chỉ là vấn đề thời gian. Nói trắng ra, hắn chỉ cần phóng ra loại pháp môn chuyên môn rèn luyện tinh thần lực là Chân Linh Bí Giải, lại điểm ra mấy điểm mấu chốt cần phải chú ý khi tu hành, thì dù hắn không nghiên cứu, phương pháp vô huyết trùng kích Nhiên Linh khả năng chẳng mất bao năm liền có thể được nghiên cứu ra. Thế là bỗng chốc hắn có rất nhiều thời gian.
Thứ hai là tình hình bây giờ của hắn đã khác trước. Trước đây hắn nghiên cứu, không ai biết Vân Bức là người nào, Tô Trầm chỉ núp trong bóng tối, phiền phức tạm thời không tìm được tới trên đầu hắn.
Giờ thân phận của hắn đã công khai, vô số người biết hắn, những kẻ vận công nén kình tìm hắn gây sự muốn hắn chết phỏng chừng không ít. Vì vậy hiện tại Tô Trầm vô cùng cần thiết tiến một bước đề cao thực lực bản thân. Tuy thực lực hiện tại của hắn đã rất mạnh, nhưng đối thủ của hắn lại càng lúc càng mạnh. Trong tình trạng đó, thu được tài nguyên không còn là điều quan trọng nhất nữa, chuyển hóa tài nguyên đã nắm giữ thành thực lực mới là quan trọng nhất.
Cuối cùng chính là hắn đã không còn một thân một mình.
Sau lưng hắn còn có Vô Cực Tông.
Vô Cực Tông chú định có tương lai rộng lớn vô hạn, nhưng trước khi nó trưởng thành đến bước kia, nó chú định cũng sẽ phải đối mặt vô số khiêu chiến.
Không muốn nó chết yểu quá sớm thì Tô Trầm nhất định phải mau chóng đề thăng bản thân, để ứng tận trách nhiệm mà một tông chủ nên có.
Có được nhận thức này, Tô Trầm liền biết nên làm thế nào.
“Ừ, cũng đúng. Đằng nào cũng là đợi Vũ tộc, thế tranh thủ khoảng thời gian chờ đợi này, tập trung nghiên cứu chuyển hóa tài nguyên thành thực lực đi. Loại chuyện đặt bảo bối trong bảo khố đợi người đến trộm như Phi Sắc Yêu Hoàng, ta tuyệt đối không làm.”
Tô Trầm nói.
“Vậy mới đúng.”
Mạt Đặc Lạc Khắc vỗ tay cười nói:
“Có một số chuyện, vấn đề rốt cuộc vẫn là có muốn hay không. Thu được tài nguyên vĩnh viễn khó hơn lợi dụng tài nguyên, nào có đạo lý được bảo vật rồi lại không biết nên sử dụng thế nào?”
“Ngươi nói đúng, dùng tiền mà, ai không biết. Then chốt là xem xài thế nào. Phải dùng những tài nguyên này vào lưỡi đao.”
Tô Trầm cũng ý vị thâm trường nói.
“Chờ ngươi thực sự dùng đi những tài nguyên đó, ta nghĩ dù là Hóa Ý cảnh cũng có thể đánh một trận.
Mạt Đặc Lạc Khắc nói.
Lấy thân phận Diêu Quang mà có thể đối đầu với Hóa Ý, đây tuyệt đối là chuyện ngưu bức vô cùng.
Nhưng Tô Trầm lại không quá để ý.
Ánh mắt của hắn cho tới nay luôn không hạn chế ở điểm ấy, đừng nói Hóa Ý cảnh, dù là Hoàng Cực cảnh cũng chưa chắc hắn đã để vào trong mắt.
Nhân sinh hữu hạn, trí tuệ vô hạn.
Lấy thân phận hữu hạn, theo đuổi cảnh giới vô hạn, đó mới là lạc thú.
Tất cả mới chỉ bắt đầu!
Trở lại Chư gia, Tô Trầm bắt đầu nghiên cứu những thứ vừa tới tay.
Chính như Mạt Đặc Lạc Khắc từng nói, thanh Vô Hoa Chi Luân này quả thực là một kiện vũ khí vô cùng tốt, nó có được tính dẫn nguyên năng cực tuyệt, có thể trực tiếp kết hợp Áo thuật cùng vũ khí, thi triển ra một ít Áo thuật tấn công cường đại.