← Quay lại trang sách

Chương 1018 Đi sứ (Thượng) (1)

Có thể nói, ai thu được quyền lợi này, kẻ đó liền nắm giữ con đường cực kì trọng yếu. Hơn nữa cái quyền lợi này chỉ nắm giữ trong tay một ít người, bằng với nắm trong tay lợi ích khổng lồ.

Còn về quyền kinh doanh đặc biệt là loại quyền hạn kinh doanh đối với một số tài nguyên đặc thù. Hai tộc đều có một ít tài nguyên chiến tranh hoặc tu hành đặc thù có nhu cầu giao dịch, nhưng trong tình trạng chưa qua cho phép, giao dịch những tài nguyên đó là vi cấm, chỉ khi được trao quyền cho phép kinh doanh mới có thể mua được những tài nguyên đặc thù kia.

Trước nay, tranh chấp giữa Chư gia và đoàn sứ tiết chủ yếu nằm ở điểm thứ hai này.

Điều thứ nhất không có gì đáng tranh, chỉ là vấn đề cho ai mà thôi. Vũ tộc không phải chưa từng phân phát quyền hạn thông hành đặc biệt cho Nhân tộc, lại thả một tờ cũng không vấn đề gì.

Điều thứ hai lại phải thêm ra rất nhiều chi tiết, then chốt ở chỗ thương phẩm nào có thể đặc biệt cho phép kinh doanh, số lượng cho phép lại là bao nhiêu.

Chư gia giở công phu sư tử ngoạm, một hơi muốn hết thảy đồ cấm phẩm, Vũ tộc tự nhiên không thể đồng ý, song phương dây dưa không ngừng. Vốn Vũ tộc không có ý định thật sự hoàn thành giao dịch, thế nên mới cố ý tranh chấp ở vấn đề này. Giờ thì hay rồi, vừa nghe có tù phạm nắm giữ bí mật mẫu trùng, Vụ Nguyệt Mỹ lập tức đồng ý, thả ra quyền giao dịch 12 loại cấm phẩm, số lượng cũng cấp rất rộng rãi. Đây đã là nhượng bộ tương đối lớn.

Còn về phóng thích bốn mươi tên Nhân tộc, đây chủ yếu là vãn hồi chút mặt mũi cho Vũ tộc.

Nói là trao đổi con tin, nhưng nếu cũng phóng thích sáu mươi tên Nhân tộc, như vậy trong tình thế một đổi một, dựa vào cái gì Vũ tộc phải cho Chư gia nhiều đặc quyền như vậy? Quyền thông hành tuy nói là một đổi một, nhưng thứ Chư gia cho là quyền tự do thông hành Bình Thiên thành, còn thứ Vũ tộc cho là quyền tự do thông hành Thiên Không chi thành, hai thứ đó có thể cầm ra so sánh ư?

Cho phép kinh doanh đặc biệt cũng tương tự, Bình Thiên thành mở cửa thị trường, cho phép Vũ tộc mua không hạn chế, nhưng một nơi như Bình Thiên thành của ngươi, có thể có bao nhiêu tài nguyên đặc thù? Có thể đánh đồng với tài nguyên của cả địa giới Vũ tộc ư?

Chịu thiệt thòi như vậy, đương nhiên chỉ phải dùng phóng thích thiếu hai mươi tên Nhân tộc để bổ khuyết.

Như vậy bề ngoài Vũ tộc không phải chịu thiệt, mà là càng thêm yêu quý bản tộc, tình nguyện trả thêm chút lợi ích để cứu về càng nhiều bản tộc.

Còn chuyện cứu thêm hai mươi tên Vũ tộc rốt cục có đáng cái giá ấy hay không —— đứa nào dám đứng ra nói con dân Vũ tộc ta không đáng giá thử xem?

Giá trị của sinh mệnh là cái gì? Cái này là thứ rất khó cô lượng.

Nhưng có thể khẳng định, trên danh nghĩa nó rất cao, về phần ở trong chấp hành thực tế, đôi khi còn không bằng cả cứt chó.

Trong đàm phán thương thảo giữa hai bên, thật ra không ai coi tù binh điều gì quá to tát, nhưng làm quân cờ, bọn họ bị giằng co, dùng để thăm dò lẫn nhau quả thực khá là tiện dụng.

Vũ tộc giương cao đại kỳ chính nghĩa, vui vẻ ký kết khế ước cùng Chư gia, mua lại sáu mươi tên... À không, năm mươi chín tên tù binh. Chư gia lại khá là ngại ngùng, nói có cần chúng ta mua từ Đại Đô về một tên bù cho ngươi, Tử Lâm Lưu vung tay lên, rất hào sảng nói không cần.

Tin tức cuối cùng cũng được đưa đi, Tô Trầm thở phào một hơi.

Đúng, hắn còn ở Chư gia.

Lúc này, hắn đương nhiên còn chưa qua đó.

Sau khi giành lại những tù binh kia, Vũ tộc nhất định sẽ nghĩ đến chuyện Chư gia giở trò, tất sẽ làm kiểm tra triệt để đối với từng tên Vũ tộc.

Đương nhiên, bọn họ cũng sẽ không phát hiện được gì, dù như có, vậy cũng là Chư gia đặc ý lưu cho, dùng để thỏa mãn lòng hư vinh của bọn họ thôi.

Còn Thúy Vũ Không Ngân, một tên quý tộc không nằm trong bộ phận kế thừa tước vị bởi vì bị cường bạo mà dẫn tới tinh thần sụp đổ mà thôi, không đáng nhắc tới. À, có thể dùng để biểu thị kháng nghị, không chừng sẽ đòi được một chút lợi ích.

Thế đấy.

Có Ngọc Lưu Minh cung cấp tình báo, lần này, rất nhanh đám người Vụ Nguyệt Mỹ đã tìm được mẫu trùng.

Nhìn mẫu trùng đã lớn hơn trước rất nhiều, Vụ Nguyệt Mỹ thở phào một hơi:

“Cuối cùng cũng tìm ra.”

“Chính là nó? Nó chính là mục tiêu của chúng ta?”

Tử Lâm Lưu nhìn mà trợn mắt há mồm.

“Không sai.”

Vụ Nguyệt Mỹ đi tới, đưa tay đặt trên thân mẫu trùng.

Mẫu trùng không có động tác phản kháng.

Dù vậy, Vụ Nguyệt Mỹ vẫn là chăm chú cảm nhận một phen, sau đó gật đầu nói:

“Nó đã bị lạc xuống Linh Hồn Cương Ấn... Nói cho ta, ngươi trung thành với ai?”

“Đối tượng trung thành đầu tiên của ta là toàn bộ Vũ tộc, đối tượng trung thành thứ hai là Khinh Ngữ không sào, đối tượng trung thành thứ ba là Lưu Hỏa Chi Oanh.”

Mẫu trùng trả lời.

Nghe nói thế, Vụ Nguyệt Mỹ hơi nhíu mày:

“Lưu Hỏa Chi Oanh lớn mật, không ngờ dám tự mình bóp méo nội dung Linh Hồn Cương Ấn.”

Nội dung trung thành của Linh hồn cương ấn có yêu cầu cực nghiêm ngặt, Lưu Hỏa Chi Oanh không nói cho Tô Trầm, Tô Trầm cũng không biết.

Chẳng qua không sao, không biết thì ta vẫn có thể nói bừa mà.

Ai cũng có tư tâm, Lưu Hỏa Chi Oanh cũng không ngoại lệ. Nếu đã là nàng chấp hành mệnh lệnh của Vũ tộc, liền khó tránh khỏi sẽ có tư dục. Mệnh lệnh nàng hạ xuống mang theo một ít tư dục cũng là điều bình thường.

Tô Trầm đưa ra ba mục tiêu trung thành, thể hiện ra trong lòng Lưu Hỏa Chi Oanh vừa có đại cục lại vừa có tư tâm, nghe có vẻ cực kỳ chân thực, thế nên Vụ Nguyệt Mỹ tuy bất mãn, nhưng vẫn lập tức tin tưởng.

Cũng may Lưu Hỏa Chi Oanh đã chết, Vụ Nguyệt Mỹ còn cơ hội, nàng lập tức nói:

“Ta cần sửa đổi chỉ lệnh, mục tiêu trung thành của ngươi là Vũ tộc chi chủ vĩ đại Vĩnh Dạ Lưu Quang bệ hạ và giáo hoàng Mẫu thần U Mộng Hoa Liên miện hạ, chỉ có bọn họ cùng với người được bọn họ trao quyền mới có thể điều khiển ngươi.”

Mẫu trùng nhàn nhạt đáp:

“Ngươi không phải chủ nhân linh hồn của ta, không thể tự tiện sửa đổi chỉ lệnh.”

Vụ Nguyệt Mỹ nói:

“Lưu Hỏa Chi Oanh đã chết, chỉ lệnh xảy ra vấn đề, cần phải sửa đổi.”

“Không cách nào sửa đổi, từ chối tiếp thu.”

Sắc mặt Vụ Nguyệt Mỹ khẽ biến:

“Chỉ lệnh đầu tiên của ngươi là trung thành với Vũ tộc, Vĩnh Dạ Lưu Quang bệ hạ và U Mộng Hoa Liên miện hạ chính là đại biểu của Vũ tộc.”

“Chỉ lệnh đã thông, có thể tiếp thu.”

Mẫu trùng đáp như khôi lỗi.

Lúc này Vụ Nguyệt Mỹ mới thở phào nhẹ nhõm.

Chuyện kế tiếp liền dễ làm hơn nhiều, Vụ Nguyệt Mỹ làm đại biểu thực quyền của Vũ tộc ở chỗ này, thu được thiết bị lâm thời khống chế mẫu trùng. Sau khi trao đổi qua cùng mẫu trùng, Vụ Nguyệt Mỹ đại thể hiểu được phần nào những chuyện đã xảy ra.

“Nói như vậy, khoáng mạch Tinh Đàm kim rất quan trọng với ngươi?”

Mẫu trùng trả lời:

“Đúng ra mà nói, hết thảy khoáng mạch nơi đây đều rất quan trọng với ta. Chúng đều là hài cốt Phệ Kim Chi Lão năm đó biến thành, có cùng nguồn gốc, hấp thu được sẽ có trợ giúp rất lớn đối với trưởng thành của ta.”