Chương 1028 Cảm ứng không gian (1)
Có thể vừa ra tay liền phán đoán ra thủ pháp, thân phận của mình, chỉ có thể nói Tử Ly tuyệt không xa lạ gì mình, nghĩ đến tao ngộ đặc thù của Lý Đạo Hồng, có thể hiểu sau khi nghe được chuyện về Tô Trầm, Lý Đạo Hồng chắc cũng nảy sinh ý nghĩ tương tự như hắn.
Như thế, sưu tập một ít tình báo liên quan mình cũng là điều tất nhiên.
Trên thực tế Lý Đạo Hồng theo đuổi Chư Tiên Dao rất có thể là vì liên quan đến Tô Trầm.
Tử Ly cũng không ngờ mình vừa ra tay lại đụng phải Tô Trầm.
Chính bởi vì quá hiểu rõ Tô Trầm, thế nên hắn biết chênh lệch giữa mình và Tô Trầm lớn cỡ nào.
Không sai, hắn cũng là Diêu Quang cảnh, song đều là Diêu Quang, nhưng hai bên hoàn toàn không cùng một đẳng cấp!
Khắc này nội tâm hắn kinh hãi cực độ, hoàn toàn không còn ý định tranh đấu, chỉ muốn mau mau thoát khỏi đây, thông báo cho chủ nhân. Chỉ cần mang về tin tức, vậy là mình đã lập công to!
Nơi đây là ngõ nhỏ, bên ngoài toàn là Vũ tộc, một khi đánh lên, kinh động Vũ tộc, Tô Trầm cũng sẽ sợ ném chuột vỡ đồ, là cơ hội cho mình trốn thoát. Thậm chí có khả năng nhân đó vạch trần thân phận Tô Trầm, mượn tay Vũ tộc giết Tô Trầm.
Nhưng hắn cũng rõ ràng chủ tử nhà mình kiêng kỵ và chán ghét Tô Trầm đến cỡ nào.
Chính vì nguyên nhân này, hắn toàn lực đột phá ra ngoài, dù đụng đến vỡ đầu chảy máu cũng không dừng lại, nguyên lực toàn thân tuôn động đến đỉnh điểm, hắn không cầu mạnh hơn Tô Trầm, chỉ cầu tạm thời áp chế trong thoáng chốc.
Sinh khắc vốn chỉ là tương đối, dù là khắc tinh, nếu mục tiêu bị khắc chế quá mức mạnh mẽ, khắc chế mấy cũng vô dụng.
Tựa như con cá ra sức giãy dụa trong lưới, nó hoàn toàn có khả năng giãy khỏi lưới, chạy về biển rộng.
Chính vì nguyên nhân này, vừa thấy Tô Trầm tung ra Tu Di Chi Không, tuy rằng chỉ giao thủ trong nháy mắt, nhưng Tử Ly đã trực tiếp dùng ra toàn lực, không chút giữ sức!
Trên người Tử Ly bắn ra năng lượng xung kích Tu Di Chi Không, Liên Đài hiển hiện, muốn toàn diện phá tung không gian cầm cố. Dưới sự xung kích của hắn, Tu Di Chi Không của Tô Trầm bắt đầu vặn vẹo, không áp cường đại bị ngăn cản đến mức tốc độ quay của vòng xoáy cũng chậm lại.
“Không ngờ...”
Tô Trầm cũng kinh ngạc với năng lực mà đối phương bạo phát ra khi dốc hết toàn lực.
Chẳng qua cũng chỉ là cả kinh.
Sau đó hắn cười lạnh, tay thu lại, Tu Di Chi Không đột nhiên bóp chặt.
Tu Di Chi Không dù là thủ đoạn do Thạch Khai Hoang khai sáng, nhưng ở trong tay Tô Trầm từ lâu đã đạt đến trình độ trò giỏi hơn thầy. Tu Di Chi Không của Thạch Khai Hoang chủ yếu lấy phụ trợ làm chủ, bản thân nó không có lực sát thương, nhưng dưới tay Tô Trầm, lực lượng phong cấm cường đại có thể từng tầng từng tầng chồng chất không ngừng, tùy theo thời gian tăng trưởng, áp lực càng lúc càng lớn, bản thân liền sẽ hình thành sát thương, từ một nguyên kỹ phụ trợ phát triển trở thành một nguyên kỹ diệt sát.
Khắc này tùy theo hắn nắm chặt, Không Gian Tu Di giống như tường đồng vách sắt, Tử Ly cảm thấy mình đang phải đối mặt với từng đạo lực cản là không khí mà không còn là không khí. Chúng tầng tầng lớp lớp ùn ùn quấn quanh trước mặt, vô cùng vô tận, hắn càng xung kích, áp lực phải chịu lại càng lớn.
Nhưng Tử Ly vẫn xông về phía trước!
Bởi vì hắn là Tử Ly!
Không phải bởi vì hắn họ Tử, mà bởi hắn là tử sĩ của Lý Đạo Hồng.
Tử sĩ của chủ nhân, chỉ có thể chiến tử, không thể lui bước.
Hắn toàn lực vọt tới, trong mắt bùng lên đấu chí hừng hực. Lúc này, hắn không còn dự định có thể sống sót ra ngoài, hắn biết mình trốn không thoát, nhưng hắn vẫn muốn xông, dù là để phát ra chút thanh âm kinh động Vũ tộc cũng được.
Vô luận thế nào, không thể để mình lặng lẽ chết ở nơi đây.
Nhất định phải truyền tin tức về cho chủ nhân!
Đây là suy nghĩ cuối cùng của hắn.
Ôm theo ý niệm này, hắn toàn lực lao tới!
Ngay cả Tô Trầm cũng bị đấu chí của hắn cảm động.
“Hay cho một con chó trung thành, nếu không thành toàn, há chẳng phải đáng tiếc.”
Xuất phát từ tôn trọng dành cho Tử Ly, khắc đó Tô Trầm thậm chí từ bỏ ý tưởng muốn cầm đối phương làm vật thí nghiệm.
Ngay lúc hắn định hạ sát thủ, lại đột nhiên khẽ hô một tiếng.
Tô Trầm khẽ hô, là bởi vì vào lúc đó hắn phát hiện không gian trước mắt mình xuất hiện dị tượng vặn vẹo.
Đó là một tình trạng cổ quái không nói ra được.
Khi Tử Ly toàn lực vọt tới trước, Tu Di Chi Không của hắn không ngừng va chạm, trước mắt Tô Trầm bất chợt nổi lên từng đạo từng đạo gợn sóng kỳ dị.
Loại gợn sóng này trước đây hắn chưa từng gặp qua, nó vặn vẹo giống như ánh lửa, lóng lánh quang thải và sắc trạch kỳ lạ, hệt như đang nói cho Tô Trầm, nơi này có một thế giới hoàn toàn mới.
Không chút nghi vấn, đây là một phát hiện vĩ đại, tuy Tô Trầm còn không biết đó là cái gì, nhưng hắn có thể cảm giác được, đây tuyệt đối là tồn tại chạm tới bí mật không gian.
Nếu nói đối phương bạo phát trong lúc chiến đấu, thì Tô Trầm đang “bạo xem” trong lúc chiến đấu.
Năm đó ở chiến trường Bạo tộc, hắn phát hiện nguyên lực lưu động, khiến hắn có thể bất chấp nguyên lực loạn lưu mà chiến đấu, mà giờ hắn lại có thể càng tiến một bước, nhòm ngó đến bí mật không gian.
Phát hiện này khiến hắn hưng phấn không thôi, kéo theo đó là giảm mạnh hứng thú giết chết Tử Ly—— nếu có thể, hắn hy vọng Tử Ly cứ thế cường hành đột kích, để hắn có thể quan sát nhiều thêm chút.
Vi Sát Chi Nhãn vận dụng đến đỉnh điểm, mỗi màn cảnh tượng mê ly đều được hắn ghi chép lại, để tiện đi về phân tích.
Thế là hắn bắt đầu có ý thức khống chế Tu Di Chi Không, tận hết khả năng cấp cho Tử Ly cơ hội, song vẫn không để hắn chạy thoát.
Tử Ly hiển nhiên không ý thức được tâm thái của Tô Trầm, hắn chỉ cảm thấy xem ra mình sắp thành công rồi, không gian phong cấm kia có vẻ buông lỏng phần nào, chỉ cần thêm chút sức là hắn có thể lao ra. Còn Tô Trầm, hiện tại hình như đang bị chuyện nào đó hấp dẫn chú ý, rất tốt, cứ vậy, cứ vậy, toàn lực xung kích!
Tử Ly bất chấp hết thảy toàn lực xông mạnh, liều mạng xung kích vùng không gian này, thải quang kích đãng ra càng lúc càng sặc sỡ.
Đương nhiên, hào quang này chỉ có Tô Trầm mới có thể nhìn thấy, cũng chỉ ở trong mắt Tô Trầm chúng mới có ý nghĩa.
“Hóa ra là vậy... Hóa ra là vậy...”
Trong mắt Tô Trầm lấp lánh sắc thái mê ly.
Hắn đang quan sát, cũng đang lý giải, càng là đang phân tích.
Rất nhiều then chốt vốn trước đây không hiểu, khắc này thông quan quan sát từng lần xung kích, thoáng chốc đã hiểu được, rất nhiều thứ cuối cùng được vén lên bản chất.
Khi ngươi có thể nhìn thấy những thứ người khác không thể nhận ra, tầm mắt của ngươi chú định liền cao hơn người khác một bậc.
Đúng, chính là như vậy.
Tô Trầm hô to trong lòng.
Tử Ly còn đang xông tới, tâm tình kích động lại đã dần dần trầm xuống.
Tại sao? Tại sao vẫn không xông ra được?