Chương 1044 Liệp Phong Đạo (Trung)
“Chặn được rồi, chúng ta chặn được rồi.” Có người bởi vậy phát ra tiếng hô hưng phấn.
Tô Trầm lại khinh thường bĩu môi.
Liệp Phong Đạo đã lựa chọn bọn họ, muốn nói có thể bị ngăn lại dễ dàng như vậy, không khỏi quá mức buồn cười chút.
Bây giờ chỉ là đồ ăn khai vị, vở tuồng thật sự hẳn là còn ở phía sau.
Quả nhiên, rất nhanh phương thức chiến đấu của đám Liệp Phong Đạo liền xuất hiện biến hóa.
Từng đám Liệp Phong Đạo kia mục tiêu công kích chủ yếu thế mà không là người trên thuyền nữa, mà là bản thân thuyền rồng.
Một lại một áo thuật cường đại trực tiếp hướng về thuyền rồng, xem ra không đem chiếc thuyền rồng bay trên trời này đập vỡ nát thì tuyệt không dừng lại.
Tuy thuyền rồng cứng rắn, bản thân cũng có màn phòng hộ, nhưng chung quy không chịu nổi nhiều Liệp Phong Đạo như vậy đánh phá.
Hàng trăm Bạo Liệt Hỏa Cầu nện ầm ầm ở màn phòng hộ của thuyền rồng, nhộn nhạo lên từng vầng sáng, Vụ Nguyệt Mỹ nhìn mà đau lòng không thôi. Năng lượng của màn phòng hộ không ngừng giảm xuống, mắt thấy không chống đỡ được bao lâu, một khi bị đập hỏng, thuyền rồng tất nhiên rơi xuống. Nàng có thể chết, nhưng mẫu trùng bại lộ thì không thể tránh khỏi. Một khi mẫu trùng bị bắt, hoặc là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy thật sự là làm gì cũng không thể cứu vãn lại được.
Vì bảo vệ thuyền rồng, Vụ Nguyệt Mỹ không thể không để thủ hạ của mình chủ động ra đòn, ngăn cản công kích.
Vậy tương đương với lấy thân làm khiên, lại cho đám Liệp Phong Đạo cơ hội thật lớn. Đám cường đạo Vũ tộc càn rỡ kia ở trên bầu trời đắc ý cười lớn, điên cuồng tấn công trận hình thuyền rồng, máu do bị thương nổi lên từng mảng ở trên bầu trời, thường thường còn có binh sĩ Vũ tộc từ trên bầu trời ngã xuống.
“Không biết xấu hổ, vô sỉ!” Vụ Nguyệt Mỹ tức giận mắng to.
Sự phẫn nộ của nàng đổi lấy chỉ là bọn Liệp Phong Đạo đắc ý làm ầm cùng hò hét.
“Tới tình thế này rồi, chàng còn không ra tay sao?” Chư Tiên Dao lui về hỏi, trên mặt của nàng cũng không khỏi lộ ra vài phần lo lắng.
“Loại tình thế này là tình thế gì?” Tô Trầm lại hỏi ngược: “Nguy cấp lắm sao?”
“A?” Chư Tiên Dao ngẩn người, không hiểu lời này của Tô Trầm có ý tứ gì.
Tô Trầm lại cười cười nhìn về phía bầu trời xa xa, nói: “Nàng xem...”
Trên bầu trời xa xa, Chư Vân Nhan đang đối chiến với Quạ Đỏ một trong các đầu lĩnh thổ phỉ Liệp Phong Đạo.
Vị thất hoàn đại áo thuật sư này thực lực khá cường hãn, hắn sở trường là phong —— tuyệt đại đa số Vũ tộc đều sở trường phong, cho nên vẫy tay một cái là mảng lớn gió lốc đánh tới. Hắn có chút giống Phong Ám Nha, Phong Bạo Nha Vương ở trên gió lốc có thiên phú không gì sánh kịp, Quạ Đỏ chế tạo gió lốc mạnh và dữ dợn tương tự, tàn sát ngàn vạn. Nhưng lại có sự khác biệt, gió lốc của Phong Ám Nha là gió lốc thuần túy, Quạ Đỏ thì còn xen lẫn lửa.
Gió trợ thế lửa, cho nên gió lốc của hắn lấy hình thế lửa cháy trải ra, cuối cùng hóa thành một con quạ lửa khổng lồ, không ngừng phun ra nuốt vào gió lốc cùng lửa, tiến công Chư Vân Nhan.
Đối mặt vị phong hỏa áo thuật đại sư cường đại này, Chư Vân Nhan cũng không thể không toàn lực chống lại.
Là người có được Quỷ Tâm huyết mạch, Chư Vân Nhan tự nhiên không phải một người, nàng còn có ngự phó.
Chư Vân Nhan có ba ngự phó vĩnh cửu, một tên Nhiên Linh, hai tên Diêu Quang, trong đó hai tên Diêu Quang cảnh, một kẻ là Hồng Yêu huyết mạch, phụ trợ là chính, không giỏi chiến đấu, còn một kẻ chính là Dung gia Dung Hướng Kiền.
Chư Vân Nhan đi ra, ba người này tự nhiên cũng đi ra, nhưng đáng tiếc lại chưa thể liên thủ với Chư Vân Nhan, mà là bị vài tên Liệp Phong Đạo khác ngăn cản. Ngăn cản tên Nhiên Linh ngự phó kia là một thất hoàn áo thuật sư khác, ngăn cản hai gã Diêu Quang là hai ngũ hoàn áo thuật sư.
Ngoài ra, lần này đi chung Chư gia còn có một gã Nhiên Linh ba gã Diêu Quang, cũng đều bị cùng nhau ngăn cản, chém giết từng đôi.
Vụ Nguyệt Mỹ bên kia cũng tương tự, vài người thực lực mạnh nhất cũng bị chặn đứng.
Nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện đây thật ra là một loại hiện tượng rất thú vị —— các cao tầng cường thủ có một tính một, ai cũng không bỏ sót, mỗi người đều có đối thủ.
Bản chất chiến tranh là bùng nổ dữ dội, hỗn loạn, vô tự, là chú ý tập trung binh lực ưu thế công kích binh lực yếu thế.
Chém giết từng đôi loại chuyện này ở trong quyết đấu giang hồ có lẽ tương đối thông thường, ở trên chiến trường cơ bản không có, có sẽ chỉ là vô tận tính kế, nghĩ mọi cách suy yếu đối thủ, tăng cường bản thân. Ước gì mình dùng hai tiểu binh có thể bám trụ một đại năng của đối phương, nhân thủ mạnh mẽ của mình thì tập kết cùng nhau diệt cao tầng của đối phương trước.
Nhưng một lần này, tình huống lại tỏ ra quỷ dị như thế, toàn bộ mọi người như bị phân phối sẵn, đại bộ phận cao tầng đều có đối thủ của mình, hơn nữa thực lực áp sát, thắng bại khó phân, chỉ có những kẻ tầng dưới chót chết bao nhiêu cũng không đau lòng ở trong không ngừng chém giết phân ra sinh tử, cao tầng lại lâm vào trạng thái giằng co kỳ diệu.
Nhưng cho dù như thế, chiến trường hiểm ác, binh hung chiến nguy, nếu muốn ở trong tiếng hô giết đầy trời nhìn ra điểm ấy cũng không phải chuyện dễ dàng.
Thời khắc này Chư Tiên Dao được Tô Trầm chỉ điểm, mới rốt cuộc phát hiện vấn đề.
Nàng kinh ngạc mở to mắt: “Sao có thể? Chẳng lẽ...”
“Bọn hắn tính sẵn rồi.” Tô Trầm nói: “Ở trước khi đến, bọn hắn đã biết đối phó của mình là ai.”
“Vậy bọn hắn còn dám tới?”
“Có lẽ chính bởi vì như thế, bọn họ mới có thể đến.” Tô Trầm từ từ nói: “Có thể là có người không yên tâm, muốn thử chúng ta, hoặc là có một tầng suy tính sâu hơn.”
Mẫu trùng quan hệ trọng đại, nhưng ở trong lúc nó được bồi dưỡng, đã trải qua tình huống ù ù cạc cạc đánh mất, mất mà lại được.
Ở sau khi trải qua một giai đoạn như vậy, chưa ai biết nó đã xảy ra cái gì.
Có lẽ nó chưa xảy ra chuyện gì cả, nhưng luôn có người đa tâm.
Huống chi Chư gia cũng tới theo.
Ai biết Chư gia ở lúc này tiến vào rốt cuộc có dụng ý gì?
Đơn thuần là vì làm ăn? Hay là vì cái gì khác?
Bọn họ rốt cuộc có phát hiện manh mối mẫu trùng hay không? Có có âm mưu gì hay không?
Những thứ này đều là con số chưa biết, cũng là chỗ khiến người ta không yên tâm.
Đã không yên tâm, tự nhiên phải thử một chút, thử đến yên tâm mới thôi.
Dưới tình huống như vậy, ngự dụng đả thủ ra trận cũng sẽ không kỳ quái.
Đáng thương Vụ Nguyệt Mỹ hiển nhiên không biết loại tình huống này, còn đang buồn bực vì đám phỉ đột nhiên đánh tới này, lo lắng cho tương lai mẫu trùng, càng đánh giế tới mức mái tóc rối bời, hơi thở hỗn loạn, nôn nóng không thôi. Với nàng mà nói, nếu là mẫu trùng ở trong tay nàng lại xảy ra chuyện, vậy tội trạng rất lớn rồi.
Có Tô Trầm nhắc nhở, Chư Tiên Dao cũng phát hiện vấn đề, cười nói: “Thì ra là như thế, vậy không cần để ý tới nữa.”
Tô Trầm lại nói: “Không để ý tới không thể được, chuyện lớn như vậy, nếu không có chút đáp lại ra hồn, bọn họ khẳng định sẽ ý thức được bị nhìn thấu rồi.”