← Quay lại trang sách

Chương 1139 Mẫu Thần Cung (Hạ) (1)

U Mộng Hoa Liên rời khỏi, Ngọc Lưu Hương tiếp quản.

Chỉ là ánh mắt nhìn Tô Trầm vẫn chán ghét như cũ.

Nàng lạnh lùng nói: “Điện hạ có chỉ, ngươi đi theo ta.”

Tô Trầm lại không đi, chỉ là nói: “Ta nghe nói trong Mẫu Thần Cung có một loại thuốc bí mật, có thể giải gút mắc trong lòng.”

“Ngươi nói là Thanh Tâm Đanà, được, ta bây giờ đi lấy cho ngươi.”

Tô Trầm lại lắc đầu: “Không phải Thanh Tâm Đan, dược lực Thanh Tâm Đan không đủ, hơn nữa sau khi dùng sẽ dẫn tới tinh thần lực tan rãtrình độ nhất định. Ta muốn là Phong Lâm Ngọc Lộ.”

Ngọc Lưu Hương bỗng nhiên xoay người nhìn Tô Trầm: “Đó là kính dâng hạng nhất mới có thể có được, kính dâng của ngươi không đủ.”

Tô Trầm lập tức nói: “Theo ta được biết, cống hiến có thể tăng lên kính dâng. Kính dâng bậc ba tăng lên tới bậc một, cần bao nhiêu cống hiến?”

Ngọc Lưu Hương nhìn xem Tô Trầm: “Ngươi chuẩn bị rất đầy đủ nhỉ?”

Tô Trầm trả lời: “Trên đường tới đây, ta đã nghĩ rất nhiều. Vô luận như thế nào, ta muốn đánh vỡ khúc mắc trong lòng, như vậy mới có thể phá tan gông xiềng, rửa sạch sỉ nhục trước đây.”

Nghe được lời rửa sạch sỉ nhục trước đây, vẻ mặt Ngọc Lưu Hương rốt cuộc buông lỏng một chút, như cũng ít nhiều lý giải cách nghĩ của Tô Trầm, gật gật đầu: “Tốt, tăng lên tới kính dâng bậc một cần trăm vạn nguyên thạch. Nếu ngươi...”

Tô Trầm đã đem một nguyên giới đưa tới.

Không phải là trăm vạn nguyên thạch sao? Đối với Tô Trầm mà nói thật đúng là không tính là gì.

Nếu không phải kính dâng không phải ai cũng có khả năng, cũng cần có cửa, Tô Trầm căn bản sẽ không mạo hiểm tới gặp U Mộng Hoa Liên.

Quá nguy hiểm rồi!

Vừa rồi hắn vàU Mộng Hoa Liên đối thoại nhìn như đơn giản, nhưng chỉ cầncó chút không cẩn thận, liền có thể bị nhìn ra vấn đề.

Phải biết rằng U Mộng Hoa Liêncũng là áo thuật sưcấp Truyền Kỳ, nàng cũng có thể nhìn thấu Tô Trầm ngụy trang.

Nàng không nhìn ra chỉ là vì nàng không có khả năng rảnh rỗi không có việc gì đối với từng Vũ tộc tới gặp nàng đều sử dụng áo thuật phân biệt. Nhưng chỉ cần có hoài nghi, như vậy phân biệt chính là điều không thể tránh được.

Cho nên nói một chuyến này yết kiến giáo hoàng, quả nhiên là một hiểm chiêu, lấy tính cáchTô Trầm, nếu không phải thật sự là không có cách nào, cũng sẽ không như thế.

Thời khắc này nhìn thấy Tô Trầm lấy ra nguyên giới, Ngọc Lưu Hương ngây ra một lúc, tiếp nhận nhìn lướt qua, cũng ngây người: “Ngươi...”

“Trôi qua nhiều thời gian như vậy, ta cũng không nhàn rỗi.” Tô Trầm trả lời.

“Xem ra ngươi thật sự rất cố gắng.” Ngọc Lưu Hương liếc hắn, đã lấy đi bộ phận giá trị trăm vạn, sau đó đem chỗ còn lại trả cho Tô Trầm: “Ở chỗ này chờ ta.”

“Không biết đại chủ giáo có thể để ta đi nội khố một phen, ồ, ý tứ của ta là, ta muốn xem xem mình có phải còn cần cái gì khác hay không. Vừa lúc chỗ ta còn có chút tiền dư...” Tô Trầm cũng không nói tiếp, Ngọc Lưu Hương đã hiểu ý tứ của hắn, nghĩ một chút gật đầu nói: “Đến đây đi.”

Lấy kính dâng đổi phần thưởng, đối với Vũ Thần Giáo mà nói là chuyện kiếm chác, bằng không cũng không có khả năng làm việc như thế.

Thúy Vũ Không Ngânnày đã kiếm được không ít tiền, lại muốntiêu ở nơi này, Ngọc Lưu Hương tự nhiên cũng không có đạo lý ngăn cản.

Thời khắc này mang theo Tô Trầm đi thẳng.

Kho trong Vũ Thần Giáo ở trong một tòa thiên điện sau Mẫu Thần Cung.

Mang theo Ngọc Lưu Hương tới trong điện, vài tên thị vệ kho trong đồng thời hướng Ngọc Lưu Hương chào hỏi.

Tô Trầm nhìn ra được, tuy chỉ là thị vệ, nhưng các thị vệ này thực lực gần như đều tương đương với cấp bậc Diêu Quang.

Lấy thực lực Diêu Quang trấn thủ nơi đây, có thể thấy được kho trong nơi này vẫn có chút giá trị.

Đúng vậy, Tô Trầm sở dĩ tốn nhiều công như vậy, tự nhiên không phải vì cống nạp choVũ Thần Giáo, mà là tính làm theo hành vi trước kia ở núi Vạn Độc, cướp sạch Vũ Thần Giáo một phen.

Khắc Lôi Tây Đạt chính là con mồi tốt nhất, có gã, Vũ Thần Giáo tuyệt đối sẽ như đối mặt đại địch, không nói dốc hết cả ổ, đại bộ phận cường giả ra tay là khẳng định.

Đây là cơ hội của Tô Trầm.

Mượn lấy kính dâng đổi thuốcđể tiếp nối, Tô Trầm nhân cơ hội tiếp cận khó trong.

Thời khắc này tới cửa kho trong, Ngọc Lưu Hương nói: “Ngươi cứ chờ ở chỗ này, ta sẽ bảo chủ quản kho trong cho ngươi một phần danh sách kho, ngươi căn cứ danh sách quyết định kính dâng đi, ta đi đem thuốccầm đến cho ngươi trước.”

Nói xong muốn đi vào.

Tô Trầm biết, đến một bước này cũng xấp xỉ rồi, Ngọc Lưu Hương vô luận như thế nào cũng không có khả năng dẫn hắn vào kho, liền nói: “Xin chờ một chút.”

“Hả?” Ngọc Lưu Hương ngẩn người.

Tô Trầm đã thấp giọng nói: “Nhìn vào mắt ta.”

Ngọc Lưu Hương nghe tiếng nhìn về phía trong mắt của hắn, liền nhìn thấytrong mắt hắn xuất hiện một luồng thần quang, trong lòng Ngọc Lưu Hương rùng mình, ngay sau đó đã bị lạc ở trong tâm linh ảo thuật của Tô Trầm.

“Phù!” Thấy Ngọc Lưu Hương như thế, Tô Trầm cũng nhẹ nhàng thở ra.

Tuy nói mình ngay cả Khắc Lôi Tây Đạt loại Truyền Kỳ áo thuật sư này cũng mê hoặc rồi, đối phó một mình Ngọc Lưu Hương hẳn là không khó, nhưng mọi việc không thể quơ đũa cả nắm, ai cũng không biết ai có bí thuật độc môn nào có thể chống lại tâm linh ảo thuật. Hơn nữa Vũ Thần Giáo có thần linh phù hộ, trong lòng sáng trong, chống cự đối với ảo thuật loại tâm linh đặc biệt mạnh chút, bây giờ lại là ở Mẫu Thần Cung, Ngọc Lưu Hương nếu thật có thể chống được, Tô Trầm cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái. Cho nên hắn mới cầntheo đến nơi đây trước rồi mới động thủ, vì một khi thất bại còn tiện dùng sức mạnh động thủ, kiếm một khoản rồi bỏ chạy.

Bây giờ xem ra vận khí của mình cũng không tệ, ít nhất không cần động thủ ngay bây giờ.

Tô Trầm đã nói: “Mang ta vào phòng kho.”

Ngọc Lưu Hương nhẹ nhàng gật đầu, đã mang theo Tô Trầm đi vào phía trong phòng kho.

Có Ngọc Lưu Hương dẫn đường, chủ quản kho trong tự nhiên không dám nói gì, ngoan ngoãn cho đi.

Tô Trầm tự nhiên là thành thật không khách khí bắt đầu vơ vét.

Đừng nói kho trong của Vũ Thần Giáo thật sự có không ít thứ tốt. Vô Căn Thủy, Hãn Hải Sa, ThiênDương Châu Quả, Thiên Tâm Thần Loa, Bích Hải Liên Tâm vân vân, các loại linh tài nổi trội xuất sắc đủ cả, hơn nữa cơ bản đều là cấp Quý Hiếm, ngay cả linh tài cấp Khó Được cũngkhông nhìn thấy. Thành phẩm cũng là như thế, nguyên khí cơ bản đều là tứ phẩm trở lên, dược phẩm đều là Trác Tuyệt trở lên, từng món đều là bên ngoài hiếm có.

Nhưng cũng chỉ như thế.

Tô Trầm ở trong phòng kho cũng chưa nhìn thấy linh tài cấp Truyền Kỳ, dược phẩm cũng không có đại sư trở lên, nguyên khí nhị phẩm trở lêncũng không có.

Không kỳ quái, đây dù sao chỉ là phòng kho trân phẩm, không phải kho trung tâm bí mật, thứ tốt chân chính tự nhiên sẽ không giấu ở chỗ này.

Cho nên Tô Trầm vừa phóng ra Xúc Tu Không Khí, ba chân bốn cẳng nhanh chóng vơ vét kho báu, vừa hỏi Ngọc Lưu Hương: “Kho bí mật trung tâm ở đâu?”

Ngọc Lưu Hương trả lời: “Ta không biết.”

Không biết sao, cũng đúng, lấy thân phận Ngọc Lưu Hương, không biết cũng không kỳ quái.