Chương 1168 Mục đích (1)
Tương lai này bởi vậy bị thay đổi, nhưng lại không phải Nguyên Cốt Quyền Trượng tiên đoán không chuẩn xác, mà là bản thân tương lai đã tràn ngập biến số, Nguyên Cốt Quyền Trượng đưa ra chỉ là một trạng thái trước khi “chưa biết”, sau khi chưa biết trở thành đã biết, tương lai theo đó xảy ra thay đổi cũng không kỳ quái.
Chính bởi vậy, Tô Trầm có thể tiên đoán mình tiếp xúc với Khắc Lôi Tây Đạt, mà không đi thực hành, nhưng hắn nhất định phải làm một kế hoạch cụ thể có thể thực thi, mới có thể khiến Nguyên Cốt Quyền Trượng cho ra tiên đoán tương quan tương lai.
Vì thế Tô Trầm một hơi làm ra hơn trăm kế hoạch, cùng sử dụng hóa thân tự mình thực tiễn, để bảo đảm trong vô số tương lai này có đáp án mình muốn.
Để hóa thân đi gặp Khắc Lôi Tây Đạt, trừ cần truyền đạt tin tức, tương tự cũng là vì nghiệm chứng đáp án, quy hoạch tương lai, bảo đảm Nguyên Cốt Quyền Trượng tiên đoán không ra vấn đề.
Mà ở sau khi biết là Thâm Am Hồi Hưởng, Tô Trầm lại một lần nữa tiên đoán phương pháp giải quyết, lần này phí tổn nhỏ hơn nhiều, rất nhanh một bình thuốc giải châm chích đã nghiên cứu ra.
Nhưng Tô Trầm cũng phát hiện, tuy là mình “tốn thời gian rất lâu” nhằm vào Thâm Am Hồi Hưởng phai phá ra thuốc giải, nhưng bởi vì chịu giới hạn bởi tài nguyên vùng Thiên Không Thành, dẫn tới hiệu quả của thuốc giải cũng không phải đặc biệt tốt, cũng không thể hoàn toàn lau đi ảnh hưởng của Thâm Am Hồi Hưởng.
Bởi vì tài nguyên hạn chế, không quan hệ với kỹ thuật, Tô Trầm cho dù tiên đoán như thế nào nữa, cũng tìm không ra phương pháp lấy tài liệu ở gần có thể giải quyết vấn đề tốt hơn.
Kết quả của việc không thể hoàn toàn giải quyết chính là, Khắc Lôi Tây Đạt không thể phát hiện chuẩn xác vị trí của Tô Trầm, lại biết đại khái phương vị của hắn.
Đầu tường Thiên Không Thành.
Vĩnh Dạ Lưu Quang ngồi ở khu khán đài tầng cao nhất, lẳng lặng nhìn chiến trường, ở bên cạnh hắn là Khắc Lôi Tây Đạt chắp tay đứng trang nghiêm.
“Cho nên, con bò sát này chung quy vẫn thoát khỏi ngươi, đúng không?” Vĩnh Dạ Lưu Quang giọng điệu bình thản nói.
Nhưng ai hiểu biết lão đều biết, Vĩnh Dạ Lưu Quang giọng điệu càng bình thản, phẫn nộ trong lòng lại càng đậm.
Khắc Lôi Tây Đạt bất đắc dĩ gật đầu: “Hắn so với ta nghĩ còn mạnh hơn, cho tới bây giờ, ta cũng không rõ hắn là làm như thế nào để thoát khỏi Thâm Am Hồi Hưởng. Nhưng may mắn, hắn thoát khỏi không hoàn toàn, ta có thể cảm giác được hắn còn ở Thiên Không Thành, chỉ là khó có thể tìm được vị trí cụ thể của hắn.”
Vĩnh Dạ Lưu Quang ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn: “Đối thủ của chúng ta, so với trong tưởng tượng còn giảo hoạt hơn, cũng cẩn thận hơn. Hắn nhìn như điên cuồng, sau lưng thật ra có tính kế tinh vi. Hắn không phải vô duyên vô cớ ra tay...”
“Ý tứ bệ hạ là...”
“Dạ Thần Thương, có bao nhiêu cửa hàng bị cướp?”
“Bẩm bệ hạ, tổng cộng mười bảy nhà.”
“Là mười bảy nhà nối liền một chỗ sao?”
“Không phải, bệ hạ, có mấy nhà Thúy Vũ Không Ngân nhảy qua, không để ý tới.” Dạ Thần Thương nói.
“Đem cửa hàng tổn thất thống kê ra một phần.”
“Đang thống kê, rất nhanh sẽ tới.” Dạ Thần Thương hầu hạ Vĩnh Dạ Lưu Quang thời gian dài, biết thói quen làm việc của lão, nhất là ở trên mấu chốt xuất hiện sai sót này, làm việc càng không dám sai mảy may.
“Các cửa hàng chưa bị cướp kia, tìm hiểu một phen tình huống của bọn họ, cũng thống kê một phần cho ta.”
“Vâng.”
Không qua bao lâu, hồ sơ cửa hàng khu thượng tầng đã đưa tới.
Vĩnh Dạ Lưu Quang cầm hồ sơ cẩn thận lật xem.
Lão xem rất chậm, cũng rất cẩn thận.
Ở sau khi xem xong, khép lại hồ sơ tự hỏi chốc lát, lão nói: “Kẻ này, cần nguyên tinh.”
Chỉ là căn cứ tình huống tổn thất của các cửa hàng lớn phân tích sơ qua, Vĩnh Dạ Lưu Quang liền biết mục đích chân thật của Tô Trầm. Trong đó tất nhiên có Tô Trầm thật sự lấy nguyên tinh làm mục đích mà hành động, nhưng có thể từ trong nhiều tin tức tìm ra chân tướng, Khắc Lôi Tây Đạt cũng không thể không thán phục Vĩnh Dạ Lưu Quang.
“Bệ hạ trí tuệ mênh mông như biển sâu.” Khắc Lôi Tây Đạt nói.
“Đối thủ của chúng ta cũng không kém đâu.” Vĩnh Dạ Lưu Quang thuận miệng nói, ánh mắt vẫn như cũ dừng lại ở chiến trường phương xa.
Chiến tranh nơi đó vẫn đang tiếp tục.
Khắc Lôi Tây Đạt nghi hoặc nói: “Nguyên tinh... Vì sao hắn sẽ cần nguyên tinh? Hơn nữa vừa có được nguyên tinh, liền giải trừ Thâm Am Hồi Hưởng của ta, trong đó lại có gì liên hệ?”
Khắc Lôi Tây Đạt cũng là kẻ thiên tư hơn người, rất nhanh liền phát hiện liên hệ giữa nguyên tinh cùng Thâm Am Hồi Hưởng.
Sức chú ý của Vĩnh Dạ Lưu Quang lại không ở chỗ này.
Với hắn mà nói, cái này thuộc loại vấn đề quá khứ, lão muốn xem lại là tương lai.
Lão nói: “Ta càng cảm thấy hứng thú là, vì sao người này phải chờ tới hôm nay mới động thủ?”
Khắc Lôi Tây Đạt giật mình: “Tự nhiên là bởi vì hoang thú công thành, bên trong Thiên Không Thành trống rỗng, mới là thời cơ tốt để hắn xuống tay.”
“Vậy vì sao không phải ngày hôm qua? Vạn Độc Thiềm Thừ từ ngày hôm qua đã bắt đầu công thành.” Vĩnh Dạ Lưu Quang nói.
Khắc Lôi Tây Đạt ngạc nhiên.
Đúng vậy, chờ hoang thú đến tấn công mới hạ thủ, cách nói này là thông, kế hoạch của Tô Trầm cũng thật là như vậy.
Nhưng vì sao ngày hôm qua không động thủ?
Vẫn là Vĩnh Dạ Lưu Quang tự mình đưa ra đáp án: “Bởi vì hắn đang quan sát.”
“Quan sát?” Bị một lời của Vĩnh Dạ Lưu Quang nhắc nhở, Khắc Lôi Tây Đạt lâm vào trầm ngâm.
Hắn rốt cuộc cũng là đại nhân vật đã làm thủ lĩnh nhiều năm như vậy, rất nhanh ý thức được điều gì, trong ánh mắt hiện ra nét tàn nhẫn: “Gã này, hắn là muốn xuống tay với Thiên Không Thành!”
Quan sát, là vì hành động tốt hơn.
Trận chiến tranh này, bởi vì có thuốc giải không hoàn toàn của Khắc Lôi Tây Đạt, khiến thủ đoạn mạnh nhất của Vạn Độc Thiềm Thừ không có hiệu quả, cũng khiến thực lực của nó bị cắt giảm đi rất nhiều.
Thiên Không Thành vốn đã có năng lực độc lập đối kháng hoang thú, bây giờ lại là đối phó một con hoang thú phiên bản suy yếu, thắng lợi hầu như là tất nhiên, điều cần cân nhắc chỉ là cái giá vì thắng lợi chiến trường cần trả.
Nhưng có Tô Trầm, thì lại khác.
Vạn Độc Thiềm Thừ là hoạ ngoại xâm, Tô Trầm là nội ưu.
Thân là nội ưu, Tô Trầm nếu không chế tạo chút phiền toái cho Thiên Không Thành, vậy cũng sẽ không là Tô Trầm.
Trên lịch sử bao nhiêu thành cao lũy sâu, không phải ngã ở trong tay đối thủ mạnh, mà là chết bởi nội bộ bán đứng, đâm sau lưng.
Con dao găm này của Tô Trầm đâm vào trái tim quân địch, chỉ cần phát huy tốt, thì có thể ở thời điểm mấu chốt tạo ra được tác dụng cực kỳ quan trọng.
Nói trắng ra, chỉ cần hắn có thể đóng cửa vòng bảo hộ Thiên Không Thành, hủy diệt bộ phận tháp áo thuật, thì có thể cho Vạn Độc Thiềm Thừ cơ hội đánh vào trong thành, mà một khi vào thành, Vũ tộc cũng chỉ còn lại phần bị tàn sát.
Nhưng đây là chuyện Tô Trầm không làm được.
Con dao găm này của Tô Trầm có vấn đề lớn nhất chính là: nó không phải bí mật tồn tại.
Nội ứng nếu là để người ta biết họ tồn tại, tác dụng liền mất đi hơn phân nửa.