← Quay lại trang sách

Chương 1209 Gặp lại bạn cũ (1)

Cố phủ.

Trong phòng nhỏ, sau khi Cố Tâm Dong hiểu hết tình hình bắt đầu thổn thức.

“Lần này là lão thân lỗ mãng.”

Lão thái bà chưa từng cúi đầu đã phá phá lệ nhận sai trước Tô Trầm.

Điều này là đương nhiên, không chỉ vì nàng phạm sai lầm mà càng bởi vì đối phương là Tô Trầm.

Tô Trầm nắm giữ tam đại cấm chú, Tô Trầm là hiền giả của nhân loại, Tô Trầm có thể chống lại thần lực của chính mình, lão tiền bối đã nhận sai,

Tô Trầm cũng không so đô, việc này cứ như vậy mà cho qua.

Biết được Cố Khinh La có được Vũ thần giáo chiến y thiên không, lão thái bà cũng trợn tròn hai mắt.

Thần khí, đó là thần khí!

Lão thái bà đã sống tới ngàn năm, cũng chưa có được một cây thần khí.

Hiện tại chắt của mình lại có được, trong mắt lão thái bà tỏa sáng, la hét muốn nhìn thấy. Vì ánh sáng quá mạnh nên suýt nữa Cố Khinh La nghĩ bà nội muốn cướp thần khí của mình…

Một lúc lâu sau.

Cố Tâm Dong cũng buông chiến y thiên không ra.

Thổn thức không thôi.

“Khinh La à, ngươi tìm được một nam nhân tốt.”

Ách, ngươi nói lời này không phải là vì muốn Tô Trầm tặng ngươi một siêu phẩm nguyên khí sao?

Dường nhìn ra tâm tư của Cố Khinh La, Cố Tâm Dong lấy ra hai căn sinh mệnh nguyên chúc nói:

“Đây, đừng nói ta chiếm tiện nghi của ngươi.”

Đối với sinh mệnh nguyên chúc, Tô Trầm muốn càng nhiều càng tốt, cho nên không khách khí nhận lấy nói:

“Đa tạ lão tổ tông.”

Cố Tâm Dong hài lòng với cái tên lão tổ tông này nói:

“Tô Trầm, khó được một chuyện tới đây, ở lại thêm vài ngày đi.”

Tô Trầm mỉm cười nói:

“Ta cũng nghĩ như vậy.”

Cố Khinh La sững sờ nói:

“Chàng không đi tới Thủy Trạch sao?”

Tô Trầm muốn ngăn cản tam quốc xuất binh, bây giờ còn không đi thuyết p hcuj Thủy Trạch, dừng lại ở đây là có ý tứ gì.

Tô Trầm cười nói:

“Không đi cũng được.

Không đi cũng được?

Đây là ý gì?

Mấy ngày sau các nàng sẽ hiểu ý tứ này.

Bởi vì người của Thủy Trạch tới.

Giang Tích Thủy.

Cơ Hàn Yến.

Giang Tích Thủy và Cơ Hàn Yến đã trở thành vợ chồng.

Năm đó ở Thanh Hà, Giang Tích Thủy trợ giúp Tô Trầm tiếp quản vực thượng lưu, làm ra một phen thành tựu.

Khi hắn còn chưa mêm luyến Cơ Hàn Yến thì ngược lại Cơ Hàn Yeenslaij cảm thấy Giang Tích Thủy là một người nam nhân đảm đương.

Cứ như vậy, hai người dần dần ở cùng nhau.

Sau khi Tô Trầm rời khỏi Thanh Thủy, không lâu sau Giang Tích Thủy cũng trở về Thủy Trạch, hiện tại đã trở thành phó quân chủ hải quân Thủy Trạch, tu vi đã đạt tới mức độ Diêu Quang. Ba năm trước Cơ Hàn Yến đã sinh cho Giang Tích Thủy một tiểu tử kháu khỉnh, tin tức được thông báo tới Tô Trầm, Tô Trầm còn tặng lễ vật chúc mừng.

Mọi người đều là bạn tốt cho nên gặp mặt cũng không khách khí.

Giang Tích Thủy trực tiếp ôm lấy Tô Trầm, sau đó đánh một quyền vào đầu Tô Trầm:

“Tiểu tử ngươi có ý gì?”

“Cái gì mà có ý gì?”

Tô Trầm cười tủm tỉm hỏi.

“Còn làm bộ?”

Giang Tích Thủy ra vẻ tức giận nói:

“Liêu Nghiệp, Không Sơn ngươi đều chạy tới, còn Thủy Trạch của ta ngươi không tới, ngươi có ý gì?”

“Cho nên nói, lệnh tôn sớm biết ta muốn đến nên chờ?”

Giang Tích Thủy trợn mắt nói:

“Có thể không chờ sao? Liêu Nghiệp Không Sơn đều ngừng kế hoạch tiến công, ngươi không thể để cho một mình Thủy Trạch ta đi tấn công Vũ tộc đó chứ?”

“Đây là nguyên nhân ta không đến.”

Tô Trầm ung dung trả lời.

Tuy Vũ tộc vì Vạn Độc Thiềm Thừ mà dẫn tới quốc lực đại suy, nhưng có điểm yếu chưa chắc đã dễ đối phó. Vì vậy việc tấn công Vũ tộc mới cần ba nhà liên minh.

Nhưng hiện tại hai nhà trong đó đã rút lui, còn lại Thủy Trạch sẽ gặp khó khăn.

Các ngươi cũng không chơi, một mình ta chơi cái gì? Ta và Vũ tộc quan hệ không lớn, ta không chạy thật xa quay lại đánh làm gì?

Còn lại mọt nhà Thủy Trạch cũng không đánh được, cũng không nguyện đánh, vì lẽ đó Tô Trầm muốn khuyên bảo đương nhiên là chuyện thuận lợi.

Tô Trầm cố tình không tới.

Bỏi vì hắn cũng nhìn ra được Thủy Trạch khó xử.

Liên minh chính là như vậy, thường một nhà xảy ra vấn đề thì toàn bộ liên minh sẽ tan nát.

Liêu Nghiệp đồng ý buông ra, Không Sơn không áp lực theo phía sau, cuối cùng Thủy Trạch muốn kiên trì mới là chuyện lạ.

Cho nên bọn họ chờ, chờ Tô Trầm đến để lấy được lợi ích tốt.

Kết quả Tô Trầm không đến.

Ngay cả lợi ích cũng giảm đi.

Nhưng Giang Cư Thánh Giang đại quốc chủ không vui.

Ba nhà liên minh đánh Vũ tộc, hai nhà được lợi ích buông ra, còn là một nhà không được là có ý gì.

Cái này không riêng gì vấn đề lợi ích, còn là vấn đề mặt mũi. Sau này nói ra, Thủy Trạch bị lừa.

Tuy Giang Cư Thánh Giang đại quốc chủ không phải là người hư vinh nhưng sinh tình liên quan tới mặt mũi quốc gia, vẫn muốn tranh thủ vài phần.

Cho nên Giang Tích Thủy đã tới đây.

Lúc này nghe được Tô Trầm trả lời như vậy, Giang Tích Thủy cũng vui vẻ nói:

“Ta biết tiểu tử ngươi quỷ dị, nếu có thể tiết kiệm tuyệt đối không ra điều kiện tốt. Đúng không Hàn Yến, ta nói không sai chứ?”

Cơ Hàn Yến trả lời:

“Tô Trầm, ta và Giang Tích Thủy đánh cược. Tích Thủy cho rằng ngươi không đến Thủy Trạch, khẳng định là bởi vì tính toán một mình Thủy Trạch không thể xuất binh. Mà ta cho rằng ngươi không phải kẻ hẹp hòi như vậy, càng không muốn Thủy Trạch khó xử.”

Tô Trầm cười nói:

“Hai vợ chồng các ngươi một đấm một xoa thật không tệ, nếu ta nói là ta tính toán khôn khéo thì cũng không thể mở miệng, bằng không chẳng phải thành hại Tích Thủy, để Giang quốc chủ cho rằng những năm này hắn lăn lộn ở Long Tang, vậy mà ngay cả một chút sức ảnh hưởng tới bằng hữu cũng không có, đặc biệt là bằng hữu như ta vậy.”

Cơ Hàn Yến nhíu mày nói: - ngươi biết là tốt rồi. Thế nào? Cho lời giải thích đi chứ?

“Nếu như ta nói là ta muốn giúp Tích Thủy thì sao?”

Tô Trầm hỏi lại.

Giang Tích Thủy và Cơ Hàn Yến nhìn nhau, đồng thời hưng phấn hẳn lên.

Giang Tích Thủy nói:

“Tô huynh có ý là… việc này có thể đàm luận?”

Tô Trầm thản nhiên nói:

“Một con ngựa đuối, hai con ngựa cũng là đuối, cũng không khác nhau nhiều. Huống chi huyết mạch lạc du là huyết mạch Hoang thú ta tiếp xúc sớm nhất, căn nguyên huyết pháp của ta cũng sinh ra từ đây, hiểu rõ nhiều nhất, muốn tăng lên lại càng dễ. Trên thực tế… trước khi các ngươi tới đây, ta cũng đã làm tốt.”

Hắn ném ra một cuốn sách viết tay, Giang Tích Thủy sau khi nhận xem xong mừng như điên nói:

“Là phương pháp tăng huyết mạch Lạc Du.”

Cơ Hàn Yến đắc ý nói:

“Tích Thủy đã thua ta.”

“Cũng không tính là thua hoàn toàn, bỏi vì ta cũng có chuyện cần Tích Thủy hỗ trợ.”

“Chuyện gì? Ngươi nói đi?”

“Ta nghe nói Tích Thủy hiện tại là phó quân chủ Trấn Hải quân, mà Trấn Hải quân là đệ nhất quân đoàn chủ lực của hải quân Thủy Trạch.”

“Đúng vậy.”

“Ta muốn cho Tích Thủy trở thành quân chủ Trấn Hải quân.”

“Điều đó là không thể.”

Giang Tích Thủy và Cơ Hàn Yến cùng nhau lên tiếng.

Thủy Trạch không giống các nước khác, sức mạnh chủ yếu của nó là thủy quân, dưới trướng là tam đại thủy quân, Trấn Hải, Bình Hải, Hám Hải, trong đó Trấn Hải là chủ lực số một,

Bỏi vì thủy quân rất quan trọng cho nên quân chủ của Trấn Hải quân luôn là người tối thân tín với quốc chủ.