← Quay lại trang sách

Chương 1242 Tăng lên huyết mạch

Hải triều đã bị tiêu diệt.

Đêm đó đảo Trường Thanh tiến hành một lần ăn mừng thanh thế lớn.

Đây cũng là điều Hải tộc bao nhiêu năm rồi chưa từng có.

Đánh bại hải triều không hiếm lạ gì.

Nhưng dùng trả giá ít nhất, hơn nữa không có cứ điểm Hải Thần và đảo Thiên Huyễn ủng hộ đánh bại hải triều, thì hiếm lạ hơn nhiều.

Tô Trầm hướng toàn bộ Hải tộc tỏ rõ một khả năng, một cái khả năng càng cường đại hơn, một cái khả năng có thể càng thêm thoải mái đối kháng hải thú.

Đó là lực lượng Chúc Long huyết mạch.

Phải nói, lần tập kích hải triều này có thể đại thắng, Cố Khinh La công từ đầu tới đuôi. Không có nguyên thú huyết mạch của nàng uy hiếp, hải triều không có khả năng dừng tấn công, lâm vào hỗn loạn. Có thể nói sức của một mình nàng, đã thay thế tác dụng của toàn bộ cứ điểm Hải Thần.

Đương nhiên cái này không phải nói người Cố gia đều có thể làm đến, 40% huyết mạch lực, trên lịch sử Cố gia còn chưa từng có ai làm được.

Năm đó vị vua mất nước Diệu Đế được xưng Phong Hoàng (hoàng đế điên), nghe nói cũng chỉ là trình độ thức tỉnh 30%, đã biến thành điên điên khùng khùng, khát máu tàn bạo. Nhưng đời sau rất nhiều người cho rằng, đây chẳng qua là cách nói hậu nhân dát vàng lên mặt cho Diệu Đế, không quan hệ với làm người tàn bạo và huyết mạch của kẻ này.

Nhưng tóm lại, thức tỉnh 40% huyết mạch là một con số xa xa không thể chạm tới, cho dù biết có phương pháp này có thể sử dụng, cũng chỉ có Cố Khinh La có thể làm được.

Nhưng hôm nay chỉ có Cố Khinh La, ngày mai lại chưa chắc.

Ý nghĩa tồn tại của Tô Trầm, không phải là sáng tạo trước một cái kỳ tích, sau đó đem kỳ tích biến thành phổ biến sao?

Ở sau khi Cố Khinh La bày ra lực lượng vượt qua thường quy, rất nhiều người liền có ý tưởng đối với việc này.

Đêm hôm ăn mừng.

Mọi người tụ tập một chỗ cười nói vui vẻ.

Chung Trấn Quân mang rượu tới gặp Tô Trầm, nói với hắn: “Tô huynh đệ, rượu này là lão phu kính ngươi. Lão phu sống hơn bốn trăm năm, chưa từng kính ai, nhưng hôm nay, ngươi là người đầu tiên.”

Tô Trầm cười hì hì nhận một chén này: “Chung đại thủ lĩnh nói như vậy, Tô Trầm xấu hổ không dám nhận.”

“Ngươi xứng đáng!” Chung Trấn Quân nói: “Có thể khiến người vô huyết thành tựu Diêu Quang, khiến người có huyết lại sáng tạo đỉnh phong, ngươi công đức vô lượng đối với Nhân tộc. Thử nghĩ huyết mạch Nhân tộc ta nếu là ai cũng có thể đẩy mạnh một phen nữa...”

Trong miệng Chung Trấn Quân thổn thức, đã hiện ra bộ dáng vô hạn khát khao.

Tô Trầm hiểu ý tứ lão.

Thật ra lão chính là muốn để mình giúp huyết mạch của lão cũng đẩy mạnh một phen.

Chung Trấn Quân là Huyết Hống huyết mạch, đây là một loại huyết mạch Yêu Hoàng, thực lực cường hãn.

Huyết Hống huyết mạch của Chung Trấn Quân hôm nay đã thức tỉnh đến tình trạng cực hạn 50%, đây cũng là nguyên nhân căn bản thực lực của lão cường hãn. Khi lão toàn lực ứng phó, có thể hóa thân Huyết Hống Yêu Hoàng, đạt được yêu thú huyết mạch tăng phúc cực lớn. Nhưng cũng bởi vậy, Chung Trấn Quân không thể tiến một bước thức tỉnh tiếp, không những như thế, còn cần cẩn thận mọi lúc, sợ không cẩn thận thức tỉnh một lần nữa, bản thân sẽ phải chuyển hóa thú tộc.

Nhưng Cố Khinh La hiện thân thuyết pháp khiến lão ý thức được, thì ra thế giới này rất nhiều giới hạn không phải là không thể đánh vỡ.

Tô Trầm có thể tăng lên mức giới hạn cho Cố Khinh La, tự nhiên cũng có thể tăng lên thượng hạn cho lão.

Đề cập đến ích lợi thiết thân, Chung Trấn Quân cho dù kiêu ngạo nữa cũng phải cúi đầu.

Hiểu ý tứ của lão, Tô Trầm cười nói: “Trên lý luận là có thể, nhưng cái này cần rất nhiều thời gian cùng tinh lực. Hôm nay việc cấp bách, là Thâm Hải Chi Thương. Ở trước khi giải quyết vấn đề Thâm Hải Chi Thương, ta tạm thời không muốn phân tâm thứ khác.”

Chung Trấn Quân lập tức hiểu ý tứ của hắn: “Sau khi chuyện Thâm Hải Chi Thương giải quyết là có thể sao?”

Tô Trầm cúi đầu suy tư một phen, lại lắc đầu nói: “Chuyện này ta không muốn lừa gạt Chung đại thủ lĩnh. Nói tới, việc này tựa như không khó, nhưng nghiên cứu phép vô huyết cùng nghiên cứu phép tăng lên huyết mạch thượng hạn có sự khác nhau. Phép vô huyết một khi thành công, đối với toàn bộ mọi người đều có hiệu quả. Phép tăng lên huyết mạch thượng hạn, lại cần đúng bệnh hốt thuốc. Thiên hạ cực nhiều huyết mạch, huyết mạch khác nhau, thậm chí người với người cùng huyết mạch cũng có khác nhau, muốn ta lần lượt nghiên cứu, sợ là không dễ.”

Chung Trấn Quân hiểu ý tứ của hắn: “Cho nên ý tứ Tô huynh đệ là muốn mang tính lựa chọn cung cấp một ít bí pháp cải tiến?”

“Đúng vậy!” Tô Trầm trả lời.

Thật ra toàn bộ huyết mạch đều cần châm chích cải tiến sao? Không có phương pháp thống nhất?

Chưa chắc.

Nhưng Tô Trầm lần này là thật không muốn làm như vậy.

Hắn lập chí hướng, tuy lấy Nhân tộc quật khởi là chính, nhưng bản thân cũng có ý tứ đánh vỡ quý tộc huyết mạch thống trị.

Cung cấp một ít phương pháp cải tiến cho huyết mạch quý tộc, tranh thủ thời gian cho mình, chế tạo giảm xóc cho đối lập lẫn nhau, đây là điều cần thiết. Vô Cực Tông không cần thứ khác, chỉ cần thời gian.

Nhưng một lòng một dạ cung cấp phép cải tiến cho các quý tộc huyết mạch, thì có chút lẫn lộn đầu đuôi rồi.

Tô Trầm không muốn như vậy.

Ở trong kế hoạch tương lai của hắn, huyết mạch, định sẵn là lực lượng phụ trợ, mà không phải lực lượng chủ đạo.

Huyết mạch quý tộc có thể tồn tại, nhưng chữ ‘quý’ này, chung quy vẫn phải cầm đi.

Tương lai Nguyên Hoang đại lục, nên là thế giới người tu hành lấy tông môn làm chủ thể, mà không là thiên hạ các quý tộc huyết mạch độc chiếm nữa.

Đây là bản thiết kế tương lai trong cảm nhận của Tô Trầm, lại không cần thiết giải thích đối với Chung Trấn Quân.

Chung Trấn Quân lại nghĩ lầm Tô Trầm là đang chào giá.

Chưa có phương pháp thống nhất, lại có thể cung cấp phục vụ cá biệt, vậy tương lai các quý tộc huyết mạch nếu muốn đạt được nhiều thực lực hơn, không phải cần lấy lòng hắn sao? Vậy thật sự là tốt hơn nhiều so với sáng tạo phương pháp thống nhất.

Nói cách khác, chỉ cần lão ủng hộ Tô Trầm, Tô Trầm tự nhiên sẽ giúp lão.

Chung Trấn Quân tự nhận là nhìn thấu kế hoạch của Tô Trầm, cười ha ha nói: “Tô huynh đệ lòng mang chí lớn, quả nhiên là có tố chất làm ăn. Chung mỗ nguyện dốc sức ủng hộ Tô huynh.”

Một câu nói thật bừa bãi, lòng mang chí lớn cùng tố chất làm ăn có quan hệ gì? Tô huynh đệ cũng biến thành Tô huynh.

Nhưng lão già này chính là vô sỉ như vậy, dùng phương thức này biểu đạt thái độ của mình.

Chỉ cần ngươi chịu giúp ta, như thế nào cũng dễ nói chuyện.

Tô Trầm cũng tiếp nhận, tuy Chung Trấn Quân không phải thứ tốt đẹp gì, Tô Trầm cũng không cần thiết làm sạch thiên hạ. Trong lúc này, có người nguyện ý cống hiến, còn là Hoàng Cực duy nhất của giai đoạn này, tự nhiên không có đạo lý không tiếp nhận.

Về chuyện tăng lên huyết mạch thượng hạn, hai người liền cứ thế ở trong cuộc chuyện trò vui vẻ định ra.

Hàn huyên chốc lát, Chung Trấn Quân quay đầu nhìn, thấy Giang Tích Thủy đã chờ ở nơi đó, cười nói: “Có người còn chờ vị trí của ta, lão nhân sẽ không làm phiền thêm nữa.”

Chắp tay tự đi.

Giang Tích Thủy và Cơ Hàn Yến thấy hắn đi rồi, liền tới lấp vào vị trí.

Cơ Hàn Yến nói thẳng: “Tô Trầm, ngươi có thể tăng lên huyết mạch thượng hạn, việc này ngươi sao không nói sớm. Nói đi, huyết mạch thượng hạn của hai nhà ta cùng Tích Thủy ngươi làm sao bây giờ?”

Đây là thực không đem Tô Trầm coi là người ngoài.

Tô Trầm cười nói: “Chuyện Bát tự còn chưa đối chiếu đâu. Khinh La có thể thành, là vì ta đối với Chúc Long huyết mạch vốn là nghiên cứu thời gian dài, nàng lại là nữ nhân của ta. Bây giờ dù là đổi một người khác của Cố gia, ta cũng không nhất định có thể làm được.”

“Cho nên phép này không thể mở rộng đến toàn bộ Cố gia?” Phong Hàn bên cạnh đột nhiên xen mồm.

Hắn cùng bọn Giang Tích Thủy quan hệ không tệ, cho nên bọn Giang Tích Thủy qua đây, Phong Hàn cũng không tị hiềm, dù sao ai còn không biết ai chứ, hai bên đều là cùng mục đích, chỉ là quan tâm cụ thể lại có chỗ khác nhau.

Chung Trấn Quân chỉ quan tâm mình, chỉ cần huyết mạch thượng hạn của bản thân lão tăng lên, Chung gia như thế nào là không có quan hệ với lão.

Cơ Hàn Yến và Giang Tích Thủy quan hệ là huyết mạch gia tộc, hy vọng tăng lên không chỉ có mình, mà là năng lực thượng hạn của toàn bộ huyết mạch.

Phong Hàn lại khác, hắn là Hải tộc, có hệ thống tu hành của chính bọn họ, lực lượng huyết mạch không có ý nghĩa đối với bọn họ.

Nhưng Chúc Long huyết mạch 40% độ tinh khiết có thể áp chế hải triều, lại cực có ý nghĩa.

Phong Hàn không dám bảo Cố Khinh La vĩnh viễn trấn thủ cứ điểm Hải Thần, nhưng bọn họ ít nhất có thể chờ mong mời người nào đó của Cố gia đến tọa trấn.

Nếu làm được một điểm này, cho dù kế hoạch Thâm Hải Chi Thương thất bại, có người Cố gia, cũng có thể bù lại.

Nhưng muốn làm được điểm ấy, thì cần hai điều kiện, một là Cố gia có người đạt tới trình độ này, hai là có thể đi ra khỏi Không Sơn.

Hai điểm này, hôm nay đều chỉ có Tô Trầm có thể giải quyết.

Cho nên Phong Hàn cũng sốt ruột hỏi việc này.

Tô Trầm cười cười: “Xem ra Phong Hàn vương tử vẫn không quá có lòng tin đối với chuyện ta giải quyết Thâm Hải Chi Thương nha.”

Phong Hàn đỏ mặt lên.

Quả thực, Hải tộc chưa từng trông cậy vào Tô Trầm thật sự giải quyết việc này, điều bọn họ hy vọng trước giờ chỉ là Tô Trầm nghiên cứu có thể ngăn chặn phiền toái của Thâm Hải Chi Thương, đạt được điều kiện sinh tồn tốt hơn cho Hải tộc. Sự thật cũng đã chứng minh, Tô Trầm thực sự có thể làm được điểm ấy.

Chưa để ý bị Phong Hàn xem nhẹ, Tô Trầm nói: “Khinh La có thể thành công, thật ra còn có rất nhiều điều kiện thêm vào. Những điều kiện này không giải quyết, người Cố gia cũng rất khó tái hiện huy hoàng của nàng.”

“Điều kiện gì?” Phong Hàn Tây Mẫn đồng thời hỏi.

Xem tư thế này, là vô luận như thế nào cũng phải nghĩ cách giải quyết.

Tô Trầm mỉm cười: “Máu của hoang thú, nguyên thú tinh hoa.”

Ầm!

Hai vị vương tử cung chủ Hải tộc như bị nổ đầu, cả người đều ngẩn ra.

“Máu hoang... Hoang thú?” Phong Hàn run giọng hỏi.

“Nguyên... Nguyên thú tinh hoa?” Thân thể mềm mại của Tây Mẫn lảo đảo.

Hai người này đều bị Tô Trầm dọa không nhẹ.

Nhưng mà Tô Trầm cũng không nói dối.

Cố Khinh La tăng lên, lại há là dễ dàng hoàn thành như thế?

Năm đó Tô Trầm từ chỗ Phi Sắc Chi Tâm đạt được máu hoang thú, từ chỗ Phệ Kim Chi Lão đạt được nguyên thú tinh hoa, mới là mấu chốt Cố Khinh La đột phá.

Chất lỏng màu đỏ lúc trước Cố Khinh La uống, chính là máu hoang thú từng pha loãng.

Nếu không có hai vật này, Cố Khinh La cũng không có khả năng tăng lên nhanh như vậy... Có một số việc, không phải ngươi không sợ chết thì có thể làm được.

Đương nhiên Tô Trầm chưa đem toàn bộ nguyên thú tinh hoa cùng máu hoang thú đều cho Cố Khinh La dùng, chỉ là dùng một bộ phận nhỏ trong đó, dù vậy, đối với rất nhiều người mà nói, đây cũng là điều mong muốn mà không thể làm được.

Hải tộc tuy lắm tiền, máu hoang thú còn có thể lấy ra một chút, nguyên thú tinh hoa lại là thật sự không có.

Với lại cho dù có cũng tất nhiên số lượng có hạn, không thể nào đều dùng ở trên thân một ngoại tộc, cho nên cách này chung quy là không thể thực hiện được.

Chung quy, vẫn phải đem mục tiêu đặt ở trên Thâm Hải Chi Thương sao?

Huynh muội hai người cùng nhau thổn thức.

“Nguyên thú huyết mạch rất khó tăng lên, nhưng càng xuống dưới, phí tổn lại càng thấp, độ khó tăng lên cũng sẽ hạ xuống...” Tô Trầm đã nói với Giang Tích Thủy và Cơ Hàn Yến.

Giang Tích Thủy và Cơ Hàn Yến đồng thời liếc mắt nhìn nhau.

Cơ Hàn Yến giãn mặt cười: “Nói như vậy, ta huyết mạch cấp thấp này, ngược lại muốn chiếm tiện nghi một hồi? Chỉ không biết có thể tăng lên tới trình độ nào.”

Tô Trầm cười nói: “Cho ngươi đủ đè ép Giang huynh, phát triển thê uy (cái uy của người vợ), hẳn là không có vấn đề gì.”

Cơ Hàn Yến vỗ tay cười to: “Ta thích cách nói này!”