Chương 1389 Viện binh (hạ)
Ra ngoài dự liệu, khuôn mặt già nua khổng lồ chưa đưa ra lời đáp lại gì, ngược lại không cho là đúng lắc đầu: “Cái này đâu có liên quan tới ta?”
A?
Khổ Trà sững sờ.
Khuôn mặt già nua khổng lồ đã nói: “Ta sắp chết rồi, bắt đầu từ một khắc thức tỉnh, sinh mệnh của ta đã đi hướng suy vong, chiến đấu sẽ chỉ khiến sinh mệnh của ta tăng tốc trôi đi. Ta còn muốn sống thêm mấy ngày, bây giờ, ta chỉ muốn ngồi im lặng, mãi cho đến chết.”
Khổ Trà cuống lên nói: “Nhưng lão tổ, Yêu tộc sắp xong rồi.”
“Cái đó lại có quan hệ gì với ta. Nếu không xem ở trên phần ngươi không phải người đánh thức ta, ta sớm đã giết ngươi rồi.” Khuôn mặt già nua khổng lồ nói xong đã dần dần nhạt đi, xem ra là muốn không để ý tới Khổ Trà nữa.
Khổ Trà không ngờ thế mà sẽ có nguyên thú lão tổ hoàn toàn không thèm để ý đối với hậu thế tồn vong, nhưng ngẫm cũng đúng, ai quy định nguyên thú thì nhất định phải vào sống ra chết vì con cái?
Chuyện Chúc Long nguyện ý làm, không có nghĩa là nguyên thú khác nguyện ý làm.
Mạnh như Huyết Tổ, lúc đó chẳng phải đem chuyện thức tỉnh giao cho Man Tổ sao?
Nhưng nếu Man Tổ cũng không thích thì sao?
Đánh thức Man Tổ, chẳng khác nào đưa hắn lên đường chết, Man Tổ chẳng may mất hứng...
Nhớ tới lời khuôn mặt già nua khổng lồ nói, Khổ Trà không khỏi rùng mình.
Man Tổ sẽ đi đối phó Nhân tộc hay không, hắn không biết, nhưng mình đánh thức hắn, nói không chừng sẽ như khuôn mặt già nua khổng lồ nói, dưới cơn giận dữ đánh chết mình.
Vừa nghĩ tới đây, ý muốn đi gặp Man Tổ của Khổ Trà lập tức yếu đi vài phần.
Chỉ là hắn chung quy là Yêu tộc đại đế, muốn nói cứ như vậy nhìn Yêu tộc suy vong tự nhiên không cam lòng, mắt thấy khuôn mặt già nua khổng lồ kia sắp rời khỏi, Khổ Trà nghĩ đến điều gì đó, hô: “Ta có Huyết Tổ Huyết Tủy, có thể kéo dài tuổi thọ cho lão tổ!”
“Ừm? Huyết Tổ?” Khuôn mặt già nua khổng lồ quay đầu nhìn Khổ Trà.
Khổ Trà gật đầu: “Vâng! Huyết Tổ Huyết Tủy, thần vật tạo hóa, là vô thượng thần dược, có thể kéo dài tuổi thọ cho lão tổ ba ngày. Huyết Tổ bảo ta đi đánh thức Man Tổ, đối phó Nhân tộc. Nhưng lão tổ đã tỉnh, Khổ Trà nguyện đem vật ấy đưa lên, còn xin lão tổ ra tay, đối phó Nhân tộc!”
Khuôn mặt già nua khổng lồ chợt tới gần Khổ Trà: “Ngươi sẽ không sợ, ta giết chết ngươi, đoạt vật ấy, sau đó vẫn như cũ không ra tay sao?”
Khổ Trà kiên trì trả lời: “Lão tổ nếu muốn, Khổ Trà không dám cứng đầu lưu lại, cứ việc cầm đi. Nếu lão tổ không chịu đi, Khổ Trà cũng chỉ có thể tiếp nhận số mệnh.”
Khuôn mặt già nua khổng lồ nhìn hắn, cứ nhìn chằm chằm như vậy, nhìn tới mức Khổ Trà dựng đứng lông tóc.
Sau đó khuôn mặt già nua khổng lồ cười lên hê hê: “Lấy Huyết Tủy ra đây.”
Khổ Trà đã lấy ra Huyết Tủy.
Khuôn mặt già nua khổng lồ kia há to mồm, mây mù tản ra, đem Huyết Tủy cuốn lấy, trong mây mù liền phát ra thanh âm hài lòng: “Không tệ, không tệ, quả nhiên là vô thượng thần dược, khó được nha, khó được!”
Khổ Trà nghe mà ngạc nhiên, chợt nghe khuôn mặt già nua khổng lồ kia nói: “Ngươi nói Huyết Tổ, bản mạng là gì? Uy lực ra sao?”
Khổ Trà giật mình: “Lão tổ không biết đại danh Huyết Tổ?”
Khuôn mặt già nua khổng lồ: “Ngươi chẳng lẽ biết mỗi một tiểu yêu trong tộc ngươi?”
Khổ Trà đương nhiên không có khả năng biết mỗi Yêu tộc trong tộc, nhưng nguyên thú thì khác, thượng cổ nguyên thú cũng không có số lượng nhiều như vậy, nếu là số lượng khổng lồ như Yêu tộc bình thường, vậy cho dù Nguyên Hoang đại lục quá nửa cũng bị xé nát rồi, căn bản không thừa nhận nổi.
Nhưng Khổ Trà không dám cứng đầu, đành phải nói: “Huyết Tổ chính là Vạn Kiếp Huyết Bức lão tổ, có thể hóa thân ngàn vạn, biến ảo khó dò, uy lực vô biên, là một vị tồn tại trong thượng cổ lão tổ cũng cực kỳ cường đại.”
“Ồ, vậy Man Tổ thì sao?”
Khổ Trà trả lời: “Man Tổ là...”
Hắn nói được một nửa đột nhiên khựng lại, kinh hãi nhìn khuôn mặt già nua khổng lồ.
“Sao không nói nữa?” Khuôn mặt già nua khổng lồ hỏi.
Toàn thân Khổ Trà đã run lên: “Ngươi... Ngươi không phải lão tổ!”
Hắn rốt cuộc phản ứng lại.
Không có một vị lão tổ nào, vừa không biết Huyết Tổ vừa không biết Man Tổ.
Mình bị lừa rồi!
“Ồ, vẫn bị ngươi nhìn ra sao?” Tiếng tiếc nuối quen thuộc từ từ vang lên.
Mây mù hóa thành khuôn mặt già nua khổng lồ cuộn ngược thu về, hiện ra khuôn mặt mỉm cười của Tô Trầm.
“Tô Trầm!” Khổ Trà kinh hãi kêu to.
Vừa nghĩ đến mình thế mà cứ như vậy bị Tô Trầm lừa, còn đem Huyết Tủy cũng lừa đi, trong lòng hắn vừa sợ vừa giận: “Ngươi dám gạt ta, ta liều mạng với ngươi!”
Đã nâng lên một luồng sát khí màu xanh đâm về phía Tô Trầm.
“Ô.” Tô Trầm lẩm bẩm một tiếng: “Tuy ta không phải lão tổ nhà các ngươi, nhưng tin tưởng ta, ở trên vấn đề bóp chết ngươi, ta và lão tổ của các ngươi lại không khác nhau nhiều.”
Cùng lúc nói chuyện, hắn thuận tay vỗ một chưởng.
Một chưởng này vỗ ở trên sát khí màu xanh, trực tiếp đem sát khí chụp tán, cánh tay tiếp tục tiền thân, liền như vậy xuyên qua không gian giới hạn, trực tiếp nhéo vào Khổ Trà cảnh tử thượng.
Rõ ràng chỉ là nhẹ nhàng bâng quơ bóp một cái, Khổ Trà lại hoàn toàn không dùng được sức nữa.
Tô Trầm nói không sai, nếu Khổ Trà là con kiến, nguyên thú là con voi khổng lồ, Tô Trầm sẽ là mèo chó, tuy so với nguyên thú vẫn kém quá xa, nhưng đối phó con kiến, lại vẫn như cũ là tùy ý nhào nặn.
Bóp cổ Khổ Trà, Tô Trầm nói: “Ta quả thực không nên dối gạt ngươi, ta nên bắt lấy ngươi, hung hăng đem ngươi tra tấn một phen, ép ngươi nói ra chuyện ta muốn biết, như vậy có lẽ càng thêm trực tiếp, càng thêm hiệu quả. Ngươi đã không thích cách làm nhẹ nhàng, như vậy chúng ta liền dùng loại này?”
Theo hắn nói chuyện, một luồng lực lượng nóng rát tiến vào trong thân thể gã, Khổ Trà chỉ cảm thấy cả người mình như bốc cháy lên, từ trong tới ngoài tản ra đau đớn bị thiêu đốt. Đáng sợ là, thân thể gã lại hoàn toàn không sao, chỉ là đơn thuần thống khổ, đang một đợt tiếp một đợt thổi quét đến.
Vì thế Khổ Trà đã hiểu chuyện thứ hai: khi một kẻ địch cường đại dùng phương pháp lừa gạt đối phó ngươi, ngươi nên cảm nhận được là may mắn mà không phải khuất nhục. Bởi vì khi âm mưu không có hiệu quả, theo nhau mà đến sẽ chỉ là tra tấn lớn hơn nữa.
Đáng chết!
Hắn ở trong lòng liều mạng mắng mình.
Tư duy theo quán tính hại chết người ta, sớm biết kết cục của việc cảnh giác thê thảm như thế, mình tình nguyện không nhìn thấu.
Thanh âm Tô Trầm đã thản nhiên truyền đến: “Bây giờ, có thể tiếp tục nói cho ta biết điều ta muốn biết rồi chứ?”
“Ta nói, ta nói, ta tất cả đều nói!” Khổ Trà hô to: “Man Tổ là Man hoang bạo quân, có lực lượng khổng lồ vô biên, tính tình hung dữ, xúc động hiếu sát.”
“Vậy mới ngoan chứ.” Tô Trầm mỉm cười.
Như đã nói, lừa gạt chỉ là thủ đoạn, sở dĩ sử dụng phương thức này, chỉ vì Tô Trầm cảm thấy vui, cũng thú vị hơn chút.
“Cho nên ngươi bây giờ đi qua, là muốn mời Man Tổ ra tay?”
“Đúng vậy.”
“Vì sao Huyết Tổ không đi? Hắn không phải đã tỉnh sao?”
“Huyết Tổ chưa tỉnh, hắn vẫn luôn ngủ say.”
“Vậy hắn bảo ngươi đi đánh thức Man Tổ, còn cho ngươi Huyết Tủy như thế nào?”
“Huyết Tổ hóa thân ngàn vạn, có được khả năng phân hồn. Khi bản thể hắn ngủ say, có thể phân ra một luồng phân hồn thức tỉnh lại, xử lý việc lớn, tử vong cũng sẽ chỉ là một luồng phân hồn này. Nhưng thời gian không thể quá dài, nếu không bản mạng vẫn sẽ bị ảnh hưởng mà thức tỉnh. Hắn cũng là lão tổ duy nhất bây giờ có thể ở trong lúc ngủ say giữ liên hệ với chúng ta.”
“Cho nên các ngươi hành động đều do hắn truyền lệnh? Bao gồm năm đó Chúc Long thức tỉnh, cũng là hắn đánh thức?”
“Đúng vậy. Thời kì thượng cổ, Huyết Tổ có lẽ không phải nguyên thú mạnh nhất. Nhưng trong lúc ngủ say, Huyết Tổ lại là kẻ vô địch duy nhất.” Vì mạng nhỏ, Khổ Trà cái gì cũng bán.
“Ô. Như vậy à!” Tô Trầm buông tay, sờ cằm suy tư.
Hắn chưa động vào Khổ Trà, Khổ Trà cũng không dám trốn, chỉ là run rẩy nhìn Tô Trầm. Đáng thương đường đường Yêu Đế, ở trước mặt Tô Trầm lại như con thỏ.
Nhưng đây là sự thật, sự thật thảm thiết.
Tài không bằng người ta, chỉ có nước tiếp nhận số mệnh.
Tô Trầm suy nghĩ chốc lát, đột nhiên nói: “Ngươi biết, thời kì thượng cổ, các nguyên thú, hoang thú ngủ say kia có bao nhiêu không?”
Khổ Trà nghĩ một chút rồi trả lời: “Theo ta được biết, thời kì thượng cổ, lão tổ có ước chừng hơn ba trăm vị, đại tông gần vạn. Nhưng ở sau khi trải qua nhiều năm như vậy, lão tổ đại tông đại bộ phận điêu linh, hôm nay lão tổ còn sót lại đại khái không đủ ba mươi, đại tông không đủ con số ba trăm.”
“Ba mươi cùng ba trăm sao? Cũng không ít.” Tô Trầm tự nói.
Khổ Trà to gan nói: “Phải, tùy tiện một vị lão tổ hiện thân, đều có thể quét ngang Nhân tộc. Tô Trầm, ta biết ngươi lợi hại, nhưng ngươi lợi hại nữa, cũng không có khả năng là đối thủ của lão tổ. Cho dù ngươi hôm nay giết ta, tương lai vẫn sẽ có Yêu tộc đi đánh thức lão tổ...”
“Ồn ào.” Tô Trầm vung tay lên, Khổ Trà không mở miệng nổi nữa: “Chưa hỏi ngươi cái này.”
Sau đó Tô Trầm nói: “Nơi các lão tổ cùng đại tông kia ngủ say, ngươi chung quy biết chứ?”
Khổ Trà kinh hãi, trợn mắt nhìn Tô Trầm.
Hắn làm sao lại không hiểu ý tứ Tô Trầm.
Nhìn bộ dáng, là muốn thăm dò nơi nguyên thú cùng hoang thú ngủ say, sau đó bố trí mai phục công kích.
Nguyên thú mạnh nữa, dù sao cũng đang cơn ngủ say, đối mặt Nhân tộc xâm nhập thật sự không chống đỡ được. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Yêu tộc chống đỡ hết nổi, các lão tổ vô luận như thế nào cũng phải xuất hiện, dù sao đám Yêu tộc kia là người thủ hộ trên mặt đất của bọn chúng.
Sau đó Khổ Trà liều mạng lắc đầu, phát ra tiếng ô ô.
“Không biết?” Tô Trầm phất phất tay, Khổ Trà liền có năng lực nói chuyện.
Khổ Trà đã nói: “Nơi các vị lão tổ đại tông ngủ say đều là bí mật, ta sao có thể biết?”
Tô Trầm hỏi: “Vậy ngươi làm sao lại biết địa điểm Huyết Tổ cùng Man Tổ ngủ say?”
Khổ Trà trả lời: “Nơi Huyết Tổ ngủ say, toàn bộ Yêu tộc đều biết, là nơi duy nhất công khai, cho nên nơi đó cũng là cấm địa của tộc ta. Vô luận chiến tranh xảy ra đến tình trạng nào, đều không thể để các ngươi đánh tới chỗ lão tổ. Về phần nơi lão tổ cùng đại tông khác ngủ say, đều là Huyết Tổ biết. Nếu có chuyện gì, thì đến kêu gọi Huyết Tổ, Huyết Tổ sẽ nói cho chúng ta biết nên đi đánh thức vị lão tổ hoặc đại tông nào, đây là phương thức Yêu tộc vạn năm qua truyền thừa. Đương nhiên, ngoài ra ta còn biết chỗ Thụ Tổ, nhưng đó là bởi vì ta trong lúc vô ý ăn một trái bồ đề từ cành của Thụ Tổ, do đó biết được, cho nên biết tung tích Thụ Tổ, cũng là chỉ trùng hợp. Dù vậy, cũng không dám hướng bất cứ Yêu tộc nào để lộ.”
“Thì ra là như thế. Như vậy con chim ưng khổng lồ màu vàng kia thì sao, Linh tộc lại là làm sao biết địa điểm nó ngủ say, do đó đánh thức?”
Khổ Trà trả lời: “Vị đại tông kia hẳn không phải tồn tại ngủ đông ở vùng đất Man hoang.”
Tô Trầm đã hiểu.
Thời kì thượng cổ, Yêu tộc thống trị đại địa, cho nên khi nguyên thú và hoang thú ngủ say cũng không chọn chỗ, tùy tiện ngủ lung tung, chỉ cần thông báo Huyết Tổ một phen là được.
Nhưng vạn năm biến thiên, Yêu tộc dần mất đi diện tích, rất nhiều địa bàn đã đánh mất, không lấy về được, theo đó mất đi còn có các hoang thú, nguyên thú ngủ say ở trong lòng đất.
Các thượng cổ cự thú đó chôn ở trong lòng đất quá sâu, sẽ không bị phát hiện dễ dàng, nhưng theo thời gian chuyển dời, ruộng bể nương dâu biến thiên, chung quy có một số sẽ bại lộ. Các đại trí tộc mai phục bẫy chết một bộ phận, còn có bộ phận thì xuất phát từ đủ loại nguyên nhân chưa bị bẫy chết, mà vẫn tồn tại.
Ví dụ như nguyên thú của Điêu Vong Chi Vực, Vạn Độc Thiềm Thừ của Vạn Độc Sơn vân vân.
Con chim ưng khổng lồ màu vàng kia hẳn là thuộc loại tình huống này, nó thật ra đã sớm không ở dưới sự bảo hộ của Yêu tộc, mà có khả năng là ngủ say ở địa giới Linh tộc, nhưng mãi không bị đánh thức cùng giết chết.
“Cho nên trừ phi ngươi thống trị toàn bộ Man hoang, nếu không không có khả năng tìm được tất cả bọn họ. Hơn nữa mặc dù thống trị, nếu muốn lần lượt tìm được cũng rất khó.” Khổ Trà nói.
“Ta biết.” Tô Trầm mỉm cười: “Ta cũng không muốn làm như vậy. Vị Huyết Tổ kia cũng đã rõ ràng, vậy không bằng chúng ta đi gặp Huyết Tổ đi.”