Chương 1438 Thần chiến (hạ)
Một khắc Phù Mỹ Lạp ngã xuống, toàn bộ thần quốc đều phát ra chấn động kịch liệt, sau đó ầm ầm sụp đổ.
Đúng vậy, Phù Mỹ Lạp ngã xuống còn ở trước khi thần quốc sụp đổ, nói cách khác, Tô Trầm không phải dựa vào thần quốc sụp đổ giết chết Phù Mỹ Lạp, mà là cứng rắn dựa vào lực lượng của mình giết chết Phù Mỹ Lạp, trái lại xúc tiến thần quốc sụp đổ.
Điều này làm bọn Lâm Thiểu Hiên đều cảm thấy rất mất mặt.
Em gái nó, không phải nói ngươi phụ trách cản lại, chúng ta tấn công điểm yếu của ả, cho đến khi ả tử vong sao?
Kết quả ngươi cường công tiêu diệt đối thủ, chúng ta đánh điểm yếu của ả tính là gì?
“Thôi thôi, đừng để ý, hắn là Tô Trầm mà.” Thuộc hạ an ủi hắn như thế.
Bây giờ lưu hành một loại cách nói không chịu trách nhiệm, gọi ‘hắn là Tô Trầm mà’.
Giống như gọi cái tên này, hắn chính là thần.
Nhưng nói từ tình huống trước mắt, thần tuy không phải, kẻ giết thần lại đã đúng rồi.
“Chung quy nhờ các ngươi suy yếu ả, mới có thể nhanh như vậy.” Tô Trầm an ủi Lâm Thiểu Hiên một phen, tùy vẫy tay một cái, một hạt châu lóng lánh thần quang đã rơi vào trong tay hắn.
Phù Mỹ Lạp chết rất sạch sẽ, ngay cả thần thi cũng chưa giữ lại, nhưng thần cách ngưng tụ thần lực tinh hoa của nàng ngược lại được bảo tồn.
“Đây chính là thứ tốt.” Mọi người nhìn đều rất quen mắt.
Đến từ thần để lại, đều là lợi ích Thần cấp.
“Hả, quay về chia, hẳn là có thể tạo nên một đám Kim Đan, Báo Tử Cương Nham Tiên Dao cũng sắp rồi. Đúng rồi, nhớ rõ để lại chút cho Phong Hàn và Nhạc Phong.” Tô Trầm tùy tay giao cho Cố Khinh La.
“Bản thân chàng không cần?” Cố Khinh La kỳ quái.
Tô Trầm lắc đầu: “Ta bây giờ không thiếu tiên nguyên, cần là con đường đi tới. Tấn thăng mới, không phải dựa vào tiên lực tích lũy có thể đạt thành, cần phương hướng mới, chỉ dẫn mới, cảm ngộ mới.”
Nói đến đây, Tô Trầm lại thở dài: “Phù Mỹ Lạp quá yếu, có thể cho ta trợ giúp có hạn.”
Mọi người đều không nói nên lời.
Ngại một vị thần quá yếu, lời này cũng chỉ Tô Trầm có thể nói.
Đừng nhìn Tô Trầm đánh Phù Mỹ Lạp như trêu trẻ con, đó là tồn tại cấp hoang thú, là năm đó cần một quốc gia mới có thể đối kháng.
Chỉ có thể nói, bây giờ Tô Trầm đã cường đại đến mức càng thêm khủng bố, thật sự là một người địch lại cả quốc gia.
Ánh mắt Tô Trầm đã bắt đầu đi tuần tra.
Đối chiến Phù Mỹ Lạp khiến hắn tiêu hao không ít tiên nguyên, nhưng ở chỗ khắp nơi đều là thần lực này, hắn chuyển hóa khôi phục ngược lại cũng không khó như vậy, cho nên rất nhanh lại khôi phục được rất nhiều.
Tô Trầm rất nhanh đã lại tìm được một mục tiêu.
Phong Bạo Chi Thần A Khắc Lỗ Đan Ba, cũng chính là kẻ nọ trước đây từng bị Tô Trầm diệt phân thân.
A Khắc Lỗ Đan Ba là hạ vị thần, nhưng là hạ vị thần tương đối đặc thù.
Bởi vì hắn lúc ban đầu là thượng vị thần.
Niên đại từng xưng hùng Nguyên Hoang, Phong Bạo Chi Thần cũng là cường thần, đại thần tiếng tăm lừng lẫy.
Đáng tiếc sau khi tiến vào Côn địa, hoàn cảnh đặc thù nơi này lại khiến Phong Bạo Chi Thần gặp rất nhiều sự không thích ứng.
Côn địa hoàn cảnh có hạn, hàng rào các vị thần tồn tại, khiến Phong Bạo Chi Thần mất đi năng lượng gió cường đại hắn dựa vào mà hoành hành, hơn nữa làm nguyên tố thần, ngay cả tín ngưỡng cũng ít ỏi không có mấy. Cho nên Phong Bạo Chi Thần cũng là kẻ đầu tiên từ thượng vị thần ngã xuống. Giống hắn từ thượng vị thần ngã xuống còn có mấy vị, ví dụ như Tử Thần, Chính Nghĩa Chi Thần, Quang Huy Chi Chủ, Thời Quang Chủ Thần vân vân.
Có kẻ thê thảm hơn hắn, ví dụ như Tử Thần, đến nơi này, ngay cả Minh hà xử trí người chết cũng không thể nối tiếp, Tử Thần trực tiếp hạ thấp, cuối cùng ở trong hoàng hôn của các vị thần hóa thành tro bụi, sót lại một luồng tàn hồn tiến vào Nguyên Hoang.
Cũng có kẻ ổn hơn hắn, ví dụ như Cuồng Bạo Chi Chủ Long Cách, cũng từng là thượng vị thần thần lực bậc cao, cuối cùng hạ đến thần lực bậc trung, nhưng ít ra không tiếp tục rơi xuống, ở trong hội nghị các vị thần coi như có chút địa vị. Chỉ là tính chết không hối cải, thường chống đối lại ba thủ lĩnh, cho nên cũng thường bị giáo huấn.
Tóm lại, A Khắc Lỗ Đan Ba làm vị thần cổ xưa thần cách hạ xuống thần lực xói mòn, cuộc sống không ổn lắm.
Nhưng chung quy từng là thượng vị thần, tuy thần lực hạ xuống, thủ đoạn thượng vị thần ngày xưa lại vẫn như cũ tồn tại. Cho nên ở trong hạ vị thần, chiến lực của hắn là cực mạnh, thực lực chân thật cũng không chênh lệch nhiều với trung vị thần.
Phù Mỹ Lạp nếu đánh với A Khắc Lỗ Đan Ba, vậy cơ bản là vận mệnh bị A Khắc Lỗ Đan Ba một chưởng đập chết mười người như vậy.
Tô Trầm lựa chọn hắn làm mục tiêu, lựa chọn này có chút ngông cuồng, nhưng cũng có đạo lý của hắn—— Phù Mỹ Lạp quá yếu, thật sự không thể cho hắn đủ trợ giúp.
Hắn cần một mục tiêu mạnh hơn để kích thích mình.
Nhưng khiến hắn không ngờ là, còn chưa đợi Thiên Không thành chuyển hướng, các vị thần lại đã có động hướng mới.
“Rời khỏi nơi này! Mảnh không gian này không thích hợp chúng ta phát huy!” Nguyệt Chi Nữ Thần Lai Lạp nói.
Rốt cuộc phát hiện đánh tiếp như vậy không phải đối thủ sao?
Không gian hạn chế khiến các vị thần không thể thật sự phát huy thực lực của mình, bọn họ cần kéo chiến trường lớn, cần không gian lớn hơn nữa.
Luận lực lượng, nguyên thú xưng cường, nhưng nếu các vị thần chạy đi, vậy nguyên thú thật sự không có cách nào tốt cả.
Theo mệnh lệnh này, các vị thần tính cả thần quốc của bọn họ đồng thời hướng phía sau rút lui, kéo theo Chúng Thần chi điện kia cũng bắt đầu nhạt đi.
Thấy một màn như vậy, Tô Trầm chưa truy kích, ngược lại hướng phương xa nói nhỏ: “Ngươi không tính cản bọn họ sao?”
Một lát sau, Tô Trầm mỉm cười: “Hiểu rồi, như vậy cũng tốt, vậy từ từ đến đi.”
Sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía Thủ Hộ Chi Thần Y Nhĩ Trạch.
Các vị thần đã lui, mục tiêu ban đầu của mình A Khắc Lỗ Đan Ba cũng chạy rồi, chỉ có vị Thủ Hộ Chi Thần này xui xẻo bị giữ lại —— hắn bị Yểm Ly cuốn lấy.
Bản thể Yểm Ly là một con rắn bay không có đầu, quanh thân vĩnh viễn lượn lờ sương khói màu đen. Sương khói này có năng lực ăn mòn thật lớn, có thể thẩm thấu mục tiêu, đem mục tiêu chuyển hóa thành thứ sinh mệnh của mình cần. Yểm Ly là nguyên thú hiếm có không dựa vào lực lượng cường đại thủ thắng, mà là ăn cắp sinh mệnh. Mặc dù là ở trong lúc nó ngủ say, địa vực chỗ nó cũng là khu vực tử vong có tiếng, bất cứ kẻ nào tiến vào khu vực này, đều sẽ bị thong thả hút sinh mệnh, dùng cho bù lại nhu cầu sinh mệnh của Yểm Ly, do đó khiến nó có thể tồn tại đến bây giờ.
Thủ Hộ Chi Thần bị Yểm Ly bò lên, mặc dù thần lực cũng không thể ngăn cản, chịu nó ăn mòn ảnh hưởng, trên cơ thể thần lực cũng xuất hiện vết xám loang lổ, không ngừng tăng lên.
Nhưng sương mù đen của bản thân Yểm Ly cũng đang không ngừng giảm bớt, với nó mà nói, mài mòn những thần lực kia là một sự kiện cực kỳ phiền toái.
“Một tên hạ vị thần, không mạnh như A Khắc Lỗ Đan Ba, nhưng ít ra mạnh hơn Phù Mỹ Lạp nhiều. Được rồi, chính là ngươi.” Tô Trầm nói nhỏ một câu, bay tới nói: “Đối thủ này giao cho ta.”
Yểm Ly không thèm để ý.
Nó đường đường nguyên thú, sao có thể thực sự để ý ý kiến của một nhân loại.
Vẫn là Huyết Tổ nói: “Giao cho hắn đi, Yểm Ly, để chúng ta xem xem, một nhân loại có thể làm tới tình trạng gì.”
Yểm Ly lúc này mới không cam lòng rời khỏi.
Y Nhĩ Trạch lúc này nhìn thấy, quanh thân đã không có thần linh khác.
“Cho nên, ta bị vứt bỏ rồi sao?” Y Nhĩ Trạch phát ra tiếng gầm buồn bực tràn ngập oán khí.
“Đừng kỳ quái, đây vốn là hành vi rất bình thường. Bây giờ, để ta tới cảm thụ một phen lực lượng của thần đi.” Tô Trầm hoạt động cổ tay nói.
“Hoang đường!” Y Nhĩ Trạch quát.
Theo tiếng quát này, một lưỡi đao ánh sáng thần lực tự dưng xuất hiện, chém về phía Tô Trầm.
Nhưng lưỡi đao ánh sáng này chỉ chém ở trước người Tô Trầm cách đó không xa, liền tự động biến mất.
“Không gian pháp tắc?” Y Nhĩ Trạch giật mình: “Thì ra ngươi cũng nắm giữ lực lượng pháp tắc.”
“May mắn.” Tô Trầm trả lời.
Sắc mặt Y Nhĩ Trạch nghiêm túc: “Có thể nắm giữ pháp tắc đến loại trình độ này, chỉ cần thành lập giáo phái, hấp thu tín ngưỡng, là có thể nháy mắt phong thần, ngươi không biết sao?”
“Ta biết chứ.” Tô Trầm gật gật đầu.
Y Nhĩ Trạch nói không sai, lấy sự nắm giữ của hắn bây giờ đối với pháp tắc, chỉ cần hấp thu lực lượng tín ngưỡng, rất nhanh có thể hoàn thành hành động vĩ đại phong thần.
Nhưng hắn vì sao phải làm như vậy?
Thành thần không phải điều hắn theo đuổi.
Diệt thần mới đúng.
Hắn mỉm cười: “Đáng tiếc, thứ ta muốn không phải thành thần, mà là thành tiên.”
“Thành tiên?” Y Nhĩ Trạch ngạc nhiên.
“Đúng! Thành tiên, như ngươi thấy.” Trên người Tô Trầm, lực lượng tiên nguyên bùng nổ, một làn sóng tiên khí dần dần lan tràn ra.
“Lực lượng cấm kỵ!” Y Nhĩ Trạch rít gào khe khẽ: “Cho nên, ngươi là kiên định con đường nghịch thiên này đi đến cùng sao?”
Tô Trầm ngược lại đã hơi hiểu: “Các ngươi là các vị thần, đang ở trên trời cao cao. Các ngươi giỏi về vận dụng pháp tắc, giỏi về nắm giữ thiên địa. Các ngươi cảm thấy mình chính là thiên. Mà tiên lực, nó là thân thể con người tự thành một thế giới, không cầu bên ngoài, tiêu dao vật ngoại, nghịch thiên mà đi, thành tựu đại đạo. Cho nên, các ngươi gọi nó là cấm kỵ. Bởi vì nó là lực lượng nghịch thiên, thậm chí còn có thể cắn nuốt chuyển hóa thần lực của các ngươi... Các ngươi sợ nó?”
“Câm mồm!” Y Nhĩ Trạch rít gào thành tiếng, thủy triều ánh sáng thần lực một đợt tiếp một đợt ập tới.
Tô Trầm khinh thường: “Câm mồm? Chỉ bằng ngươi? Cũng xứng bảo ta câm mồm? Vẫn là ta tới bắt ngươi, làm đá kê chân thành tựu cho ta đi.”
Pháp tướng Vạn Thú Càn Khôn lại lần nữa thi triển ra, Chúc Long xoay tròn, uy năng pháp tướng tuôn trào vô biên.
Lấy lực lượng tiên nguyên làm căn bản thi triển ra Vạn Thú Càn Khôn pháp tướng, uy nghiêm to lớn của nó khiến thế giới cũng vì vậy run rẩy, mặc dù là Y Nhĩ Trạch vị Thủ Hộ Chi Thần này, cũng có loại cảm giác run rẩy sợ hãi phát ra từ trong lòng.
Nhưng lúc này, hắn đã không còn sợ hãi.
Thủ Hộ Chi Thần đặt mình trong tuyệt cảnh, ở lúc này biểu hiện ra ý chí cường đại thật sự, một vị chân thần ứng có khí phách.
Hắn ngửa mặt lên trời thở phào: “Các tín đồ của ta! Thiêu đốt đi, đi cùng nhau chiến đấu quang vinh đi!!!”
Theo hắn hò hét, toàn bộ chiến sĩ thần quốc trong thủ hộ thần quốc đồng thời phát ra tiếng ngâm xướng to lớn.
Tiếng tụng niệm vang khắp trời đất, tiếng cầu nguyện quanh quẩn không dứt.
Ở trong sóng triều cầu nguyện to lớn, từng chiến sĩ thần quốc hóa thành tro tàn biến mất.
Bọn họ là đang hiến tế!
Mà trên thân Thủ Hộ Chi Thần, thần quang tăng vọt. Thần thể từng bị Yểm Ly ăn mòn đã bắt đầu nhanh chóng khôi phục, cũng thể hiện ra uy thế lớn hơn nữa.
“Đây là muốn liều mạng sao?” Huyết Tổ từ từ nói.
“Ngươi cảm thấy tiểu tử kia có thể ngăn được sao?” Thụ Tổ bên cạnh dùng giai điệu độc đáo phát ra dò hỏi.
“Có thể ngăn trở hay không, đều không quan trọng nữa.” Huyết Tổ thản nhiên nói: “Ta chỉ biết là, nhân loại này, đã đánh vỡ giới hạn của Nhân tộc, tương lai Nhân tộc, nhất định không thể hạn lượng.”
Phép tu tiên, đã sớm truyền bá ra trong Nhân tộc.
Trong cuộc sống tương lai, sẽ có nhiều người hơn tu hành đến cảnh giới bây giờ của Tô Trầm.
Nói cách khác, sẽ có càng nhiều Tô Trầm hơn.
Thụ Tổ trầm mặc: “Ta không thích như vậy.”
“Ngươi không cần thích, chỉ cần thích ứng. Thế giới biến hóa, là sẽ không để ý ngươi có thích hay không.” Huyết Tổ thản nhiên nói.
Trên trời, Tô Trầm và Y Nhĩ Trạch đã bắt đầu kịch chiến.
Chỉ là trận chiến này, vô luận quá trình thế nào, kết quả đều đã là định sẵn.