Chương 10
Khi bạn phải đứng yên lặng suốt hai thế kỷ trong khi cả thế giới vẫn xoay vòng, có rất nhiều chuyện xảy ra. Hầu hết cuộc đời của tôi tràn ngập những sự việc tốt đẹp. Tán lá rộng của tôi là địa điểm yêu thích cho những người dã ngoại thú vị, và cả những màn cầu hôn tỏ tình lãng mạn. Bên dưới những cành nhánh này, biết bao lời thề đã được thốt ra, biết bao trái tim đã được chữa lành. Dưới thân mình tôi từng là những kẻ ngủ gật say giấc, và cả những kẻ mộng mơ thả hồn bay bổng. Tôi đã chứng kiến những nỗ lực vươn mình, đã lắng nghe những câu chuyện bất tận.
Và tiếng cười! Những tiếng cười thường trực chẳng bao giờ dứt dưới bóng mát của tôi.
Nhưng thi thoảng, có những chuyện không tốt đẹp lắm xảy ra. Những lúc ấy, tôi hiểu rằng, đôi khi ta chẳng thể làm được gì, ngoài việc đứng thật vững, và cắm rễ xuống thật sâu.
Như tôi đây, đã từng bị chặt phá, bị khắc lên, bị dùng làm đích phóng phi tiêu. Tôi từng thiếu nước tới khô hạn, từng bị cắt tỉa và bón phân quá đà, có khi lại bị bỏ quên, chẳng ai màng tới. Tôi từng bị sấm sét đánh tả tơi, bị mưa tuyết vùi dập, cũng từng bị đe dọa bởi rìu, bởi cưa, bởi bệnh tật và cả côn trùng.
Tôi đã biết cách khoan dung cho đám móng sắc nhọn của lũ sóc và những cú mổ đau đớn của chim gõ kiến. Tôi đã từng bị mèo trèo lên, bị chó “đánh dấu”.
Cũng như bao kẻ khác, tôi có niềm đau cùng nỗi nhức nhối của riêng mình. Năm ngoái, tôi bị một đàn bọ phá hoại đến gần như phát điên, lá thì phồng rộp và nhiễm nấm mốc, thân thể héo rũ, úa tàn. Tôi đã nếm trải nhiều rồi.
Nhưng dù sao, cây cối vẫn may mắn hơn con người. Chỉ khoảng một phần trăm của cái cây là thực sự sống động thôi, phần lớn cơ thể tôi được cấu tạo từ những tế bào gỗ đã chết. Và điều đó, hiển nhiên là khiến tôi cứng cáp, mạnh mẽ hơn hẳn loài người các bạn.
Và, ừm, thế đấy, tôi đã chứng kiến rất nhiều chuyện. Và có lẽ tôi sẽ còn thấy rất nhiều điều nữa, biết đâu đấy. Tôi có thể sống tới ba trăm, hay năm trăm năm nữa ấy chứ. Chuyện như thế vẫn xảy ra mà. Sồi đỏ sống rất thọ, thọ hơn nhiều so với những đám bạn xinh xắn như dương liễu, hồng, táo, hay tử kinh.
Thế mà, chỉ vài ngày sau khi nhận được điều ước chứa chan nước mắt của Samar, đã có chuyện xảy ra khiến tôi phải tự hỏi, liệu có phải tôi đã chứng kiến quá nhiều rồi hay không?