Chương 23
Phần còn lại của kế hoạch được tiến hành khi Samar rời khỏi nhà.
Cô bé dừng trước tôi như vẫn thường làm, để nói xin chào với Bongo. Và Bongo, cũng như mọi ngày, nói xin chào lại. Nhưng lần này, Bongo khiến Samar ngạc nhiên bằng việc đậu lên vai và tặng cô bé một tờ giấy nhàu nhĩ.
Samar cầm lấy tờ giấy. “Cái này có tên của Stephen này. Làm thế nào mà bạn lại có vậy?”
“Còn lâu,” Bongo nói thay cho câu trả lời.
“Ồ, tớ đảm bảo sẽ trả lại tận tay cậu ấy,” Samar khẳng định.
Bongo khẽ quạ một tiếng rồi bay lại phía tôi.
Hoàn hảo. Một kế hoạch đơn giản, được tiến hành trơn tru tuyệt vời.
Samar sẽ đưa lại bài tập cho Stephen. Chúng sẽ chuyện trò về một con quạ thần kinh sống trên cây sồi già. Chúng sẽ cùng cười, cùng chia sẻ, cùng nhận ra thật nhiều điểm chung ở nhau.
Ten ten ten tèn! Thế là một tình bạn ra đời.
Đó là một kế hoạch xuất sắc.
Trừ một việc xảy ra ngay sau đó. Samar thấy một người bạn của Stephen đi ngang qua, cô bé vội chạy theo và nhờ cậu ta trả lại bài tập cho Stephen.
Và thế là xong chuyện.
“Kế hoạch can thiệp có vẻ không dễ như tôi tưởng nhỉ,” tôi thú nhận với Bongo.
“Này, tôi đã làm xong nhiệm vụ của mình rồi đấy.”
“Cô đã làm rất xuất sắc,” tôi nói. “Chà, chúng ta phải cố thử lần nữa thôi. Không còn nhiều thời gian nữa.”
“Đỏ à,” Bongo thở dài, “làm ơn đừng nhắc tôi về chuyện đó nữa”.