← Quay lại trang sách

Chương 9

Sáng nay Trung Tướng Sĩ Minh tới văn phòng thật sớm vì từ chiều Thứ Bảy ông đã nhận được mật điện từ Trung tâm Pha tích. Sau khi biệt phái Hồ Anh và Huy Ban về đó, vì giám đốc cơ quan Tình báo Trung ương vẫn theo dõi sát những biến chuyển tại Pha tích và luôn luôn tỏ vẻ lo ngại nhất là từ hôm được tin nữ hóa học gia Lan Anh bị ám hại. Nét mặt ông luôn cau có, bực bội.

Chàng Ba (Huy Ban) bước vào, lên tiếng chào:

- Kính chào Trung tướng. Lâu nay sức khỏe Trung tướng ra sao?

Sĩ Minh cảm ơn, rồi đi ngay vào vấn đề chính yếu:

- Mạc Tư Khoa vừa loan tin rằng họ đã chuẩn bị xong mọi thứ: hành tinh nhân tạo của họ sắp sửa phóng lên quỹ đạo. Chắc họ không bịp đâu, vì đây là một bản tin chính thức loan báo cho toàn thế giới biết.

Chàng Ba thở dài tức tối:

- Vâng, tôi đã đọc bản tin ấy. Bây giờ thì chắc chắn chúng ta không thể đi trước được họ vì mấy nhà bác học đầu não của chúng ta đã bị bọn tay chân của họ thủ tiêu mất rồi. Nếu còn ba nhà bác học ấy thì nay chúng ta cũng đã sẵn sàng như họ. Tất cả đều do tên ngốc Mạc Kiên, đã dốt lại còn kiêu.

- Thôi đừng nhắc tới chuyện ấy nữa. Bây giờ chúng ta phải triệt để bảo vệ những nhà bác học còn lại và canh chừng Trung tâm Pha tích thật gắt gao...

- Tôi chắc rằng chúng không cần bắt cóc thêm người nào nữa, vì chúng đã nhằm vào ba tay đầu não và chúng đã thành công rồi. Bây giờ ta phải tìm ra ba nhà bác học đại tài như ba tay đó, để thay thế họ... Và phải tìm ra thật sớm để có thể tiếp tục công cuộc. Sau đó phải thúc đẩy thật mạnh, hết tốc độ... có thế mới đuổi kịp được Nga-Xô. Có tìm được mấy tay tổ "siêu hạng" thì bọn gián điệp Nga mới hoạt động trở lại, và lúc đó ta mới bủa lưới chụp bọn chúng được.

- Anh có chắc như vậy không?

- Thưa Trung tướng, nhất định như vậy. Vì Mạc Tư Khoa muốn độc quyền việc chế tạo và phóng hánh tinh nhân tạo. Họ không chịu để cho Hoa Kỳ thực hiện được việc này.

Tướng Sĩ Minh trình bày sau khi nghe Huy Ban trình bày, nhưng ông vẫn chưa hiểu ý định của chàng.

- Mất ba nhà bác học siêu hạng mà chưa tìm ra vết tích, nay lại định tìm người thay thế, tìm đâu ra và ai dám đến Pha tích nữa nếu họ không được hoàn toàn bảo đảm?

Ngừng một lúc rồi ông nói tiếp:

- Không biết chúng đã thủ tiêu Yên Lịch, Y Văn và Y Tân chưa? Nếu thủ tiêu rồi thì chúng làm cách nào mà êm ru được như vậy? Hay chúng đã đưa họ sang Liên Xô?

- Thưa Trung tướng, theo ý tôi thì ba nhà bác học đã bị thủ tiêu rồi. Vì hiện Nga- Xô hiện giờ có dư khoa học gia, nguyên tử và thám hiểm không gian, họ không cần sang đây cướp người của ta mang về mà chỉ cần triệt hạ các đầu não của ta trong ngành khoa học để ta không tài nào đuổi kịp được họ.

- Nhưng tại sao họ lại giết Lan Anh? Cô ta có phải là một nhà bác học siêu hạng đâu?

Huy Ban giải thích ra ngay:

- Cô ta bị giết vì lý do khác. Hôm nay tôi về gặp Trung tướng chính là về việc đó. Hồ Anh và tôi đã dùng Lan Anh làm mồi để nhử bọn chúng vào bẫy, nhưng không ngờ đêm hôm ấy trời mưa gió lớn giúp chúng hành động dễ dàng mà hai nhân viên của ta phục tại đó lại kém... thủ đoạn. Bởi vậy tên sát nhân đã thoát êm.

Tướng Sĩ Minh thở dài bực bội, vài phút sau ông lại hỏi:

- Chàng Ba về đây chỉ vì cái chết của Lan Anh thôi à?

- Thưa, đó chỉ là việc phụ. Còn vấn đề chính yếu quan trọng hơn nhiều.

Trung tướng quắc mắt nhìn Huy Ban đợi chàng trình bày:

- Anh định làm gì bây giờ? Đã có kế hoạch chưa?

- Thưa, lần này phải liều mạng mới có thể tìm ra bọn chúng. Bản lãnh chúng cao cường lắm, nhân viên thường của ta không làm gì nổi chúng đâu. Phải dùng quỷ kế để bắt chúng phải lộ mặt...

- Tôi vẫn chưa hiểu anh định hành động thế nào?

- Bây giờ chúng ta phải đưa ra một nhà bác học trứ danh để làm mồi nhử bọn chúng - người đó sẽ trở thành một anh hùng hoặc một... nạn nhân, tùy theo sự thắng bại của ta trong keo này...

- Tìm đâu ra một con người như vậy? Khó lắm!

Huy Ban mĩm cười, trả lời:

- Thưa, có sẵn rồi, xin Trung tướng đừng ngại. Chỉ cần Trung tướng chấp nhận cho tôi thi hành kế hoạch đó.

Tướng Sĩ Minh vô cùng ngạc nhiên, quắc mắt hỏi:

- Anh định đùa với tôi đấy à? Đào đâu ra một nhà bác học siêu hạng như vậy?

Huy Ban điềm tĩnh trả lời:

- Đâu có dám đùa với một câu chuyện tày trời... quốc gia đại sự.

- Có lẽ anh đã tìm được một nhà bác học đại tài nhưng vẫn mai danh ẩn tích nên chưa ai biết tên tuổi?

- Thưa không... Vì phải là một khoa học gia lừng lẫy tiếng tăm thì Liên Xô mới sợ và hạ lệnh cho bọn gián điệp của họ tìm cách bắt cóc để bí mật đưa về bên đó. Còn đám người chưa có tên tuổi thì họ không cần lưu ý tới dù họ có tài giỏi đến đâu.

- Vị đó là ai? Anh đã tìm được ở đâu?

- Thưa, nhà Vật lý học Lý Đan - người nước Đức.

Một lần nữa Tướng Sĩ Minh lại ngạc nhiên, quắc mắt lên:

- Anh lại nói giỡn... Ông ta tử nạn trên đường Luân Đôn - Oslo vì máy bay rớt xuống Bắc Hải hồi tháng trước mà?

- Vâng, đúng thế. Nhưng tôi đã đọc tập hồ sơ việc này do Sở Tình báo Anh quốc ngầm chuyển cho chúng ta. Máy bay có rớt xuống biển thật, nhưng chẳng có làm chứng cớ... Người ta chỉ ước đoán và tin chắc như vậy mà thôi, vì chiếc phi cơ chở ông ta bay qua Bắc Hải và mất tích tại đó, nhưng người ta chưa thu lượm được vết tích nào trên mặt biển...

- Như vậy... anh làm thế nào mà tìm ra được ông Lý Đan?

- Ông ấy chết rồi... nhưng bây giờ ta phao lên rằng Hoa Kỳ đã mời được ông ta về Pha tích trước ngày xảy ra tai nạn máy bay. Hôm đó chỉ là một người bà con của ông đi thế chân trên chuyến phi cơ và tử nạn. Hiện ông đang đứng điều khiển Chương trình Thám hiểm Không gian của Hoa Kỳ...

- Nhưng lấy đâu ra Lý Đan, vì chúng sẽ dò xét, và nếu không thấy con người ông ta bằng xương, bằng thịt?

Huy Ban mĩm cười trả lời:

- Thưa, tôi sẽ đóng vai Lý Đan, sẽ ngụy trang và thay hình đổi dạng biến thành Lý Đan để đánh lừa chúng.

Tướng Sĩ Minh tỏ vẻ ngần ngại:

- Phải có đủ dữ liệu về diện mạo, hình dáng và điệu bộ của ông ta. Việc này đâu có dễ! Anh đừng quên rằng, hồi nhà bác học Lý Đan chạy sang Luân Đôn lánh nạn độc tài Hít le, bom bay V2 đã nổ sát bên nhà làm cho hai chân của ông ta đều bị tê liệt hoàn toàn, tai và mắt đều hỏng. Ông ta đã trở thành một phế nhân đui, què, mù, điếc... nhưng trí óc vẫn minh mẫn và hai tay vẫn nguyên vẹn, bởi vậy ông ta vẫn suy nghĩ và viết lách được.

- Thưa, tôi đã sưu tầm đầy đủ hình ảnh về ông ta, và có thể ngụy trang được. Chỉ cần vài ba ngày để nghiên cứu cách ngụy trang và tập dượt các điệu bộ, cử chỉ...v...v.. Tôi sẽ ngồi trên một xe phế nhân, sẽ không nói gì với ai, sẽ có một bà "vợ" giống hệt như Lý Đan phu nhân để săn sóc, đỡ đần và thông ngôn... vì tôi sẽ vừa đui què, vừa mù điếc... Người đàn bà đó phải rất tinh khôn, nhanh nhẹn và cũng thông thạo môn ngụy trang... vì hàng ngày tôi phải đổi lốt nhiều lần lúc là Thiếu Tá Diên Phi, lúc là nhà bác học Lý Đan.

Tướng Sĩ Minh phì cười:

- Được lắm! Nhưng bọn chúng rất tinh khôn, chưa chắc anh đã bịp được. Phải suy nghĩ cho thật kỹ, đừng để bị "lột mặt nạ" thì nguy đấy.

Huy Ban tỏ vẻ khó chịu.

- Trung tướng quá cẩn thận, cho tới nay tôi chưa bao giờ bị kẻ địch "lột mặt nạ", trái lại, đã nhiều lần "lột mặt nạ" chúng.

Tướng Sĩ Minh vẫn chưa thỏa mãn, ông hỏi tiếp:

- Nhưng tôi không hiểu tại sao anh lại lựa chọn ông Lý Đan (Leeder)? Còn nhiều nhà bác học tên tuổi khác vẫn còn sống mà ta có thể mời sang Hoa Kỳ miễn là họ được hậu đãi và trọng vọng...

- Sở dĩ tôi không cho các nhà bác học khác là vì Liên xô đã có đủ người tài giỏi như họ. Còn Lý Đan, ông là người đã tìm ra phương pháp biến đổi điện từ lực thành cơ động lực để tạo ra một môi trường luân hành. Đó là nguyên lý vận hành các "đĩa bay". Liên xô đã tìm mọi cách để mời ông sang Mạc Tư Khoa trước ngày ông bị tử nạn...

- Nhưng đâu phải chỉ có ông ta mới là nhà bác học gia đã khám phá ra nguyên lý ấy. Bên Nga - ông Vệ Li Cơ (Velikosky) cũng đã tìm được nguyên lý ấy rồi mà?

- Thưa Trung tướng, tìm ra được nguyên lý là một chuyện, nguyên lý chỉ là lý thuyết, nhưng áp dụng cụ thể nguyên lý lại là chuyện khác. Tôi muốn nói rằng, Lý Đan đã tìm được phương pháp áp dụng nguyên lý trên trong việc phi hành không gian, tức là để chế tạo "đĩa bay". Nếu hoàn thành được, "đĩa bay" chúng ta có thể tung hoành trong vũ trụ không cần tới các loại siêu hỏa tiễn và hành tinh nhân tạo nữa. Vài tuần trước khi bị nạn, Lý Đan đã chế tạo được cái máy biến một làn sóng điện từ 3cm thành một môi trường luân hành làm cho cái máy di động được, và có nhiều nhà bác học đã chứng kiến cuộc thí nghiệm đó...

Nét mặt Tướng Sĩ Minh trở nên tươi vui. Ông sung sướng mĩm cười.

- Sáng kiến tuyệt hảo! Liên xô sẽ tìm mọi cách để cướp cho được nhà bác học Lý Đan của Trung tâm Pha tích.

Huy Ban tiếp lời:

- Vâng. Bọn chúng sẽ không thủ tiêu nữa mà sẽ phải bắt cóc Lý Đan - "nhà bác học mù"... tức là bắt cóc chính thằng tôi đây.

Tướng Sĩ Minh yên lặng một lúc rồi kết thúc câu chuyện:

- Tôi hoàn toàn chấp thuận đề nghị ấy. Nhưng trước khi bắt tay vào việc, yêu cầu anh thảo một bản kế hoạch ghi đầy đủ các chi tiết về chương trình, diễn tiến nhân sự, phương tiện...v...v.. Hai, ba tuần nữa mới khởi sự cũng kịp.

Huy Ban đứng lên cáo biệt "chủ tướng" và hẹn sẽ trở lại đệ trình bản kế hoạch trước khi trở về Pha tích.