CHƯƠNG 25
Bí kíp quá giang vào Ngân Hà viết về hành tinh Golgafrincham như sau:
Đó là một hành tinh với lịch sử lâu đời và bí hiểm, đầy truyền thuyết, thẩm đẫm màu đỏ, và đôi khi là cả màu xanh, của máu những người tự thuở ngàn xưa đã tìm cách chinh phục nó; một vùng đất khô cằn và hoang vu của bầu không khí ngọt ngào và ẩm ướt chở nặng mùi hương của những dòng suối thơm ngát chảy qua những tảng đá nóng rực bụi bặm để nuôi dưỡng những tảng địa y tối sẫm tỏa mùi xạ hương bên dưới; một vùng đất của những vầng trán cháy bỏng và trí tưởng tượng đê mê, đặc biệt là ở những người đã nếm thử món địa y; đó cũng là vùng đất của những ý nghĩ bình thản mát mẻ hơn ở những người đã học cách tránh xa món địa y và tìm được một cái cây để ngồi nghỉ; đó cũng là vùng đất của thép và máu và chí anh hùng; vùng đất của thân thể và tâm hồn. Đây là lịch sử của nó.
Và trong toàn bộ lịch sử lâu đời và bí hiểm này, những nhân vật bí hiểm hơn cả chắc chắn phải là các Đại Thi Sĩ Vòng Tròn ở Arium. Các Thi Sĩ Vong Tròn này thường sống ở các hẻm núi biệt lập nơi họ thường nằm rình các nhóm nhỏ lữ khách bất cẩn, vây tròn lấy họ, rồi ném đá vào họ.
Và khi các lữ khách kêu lên, bảo sao họ không đi đi và tiếp tục làm thơ thay vì quấy nhiễu mọi người với cái trò ném đá này, thì họ sẽ đột ngột dừng lại, và bắt đầu ngâm một trong số bảy trăm chín mươi tư Thiên Sử Thi Vassillian. Các bài sử thi này đều là những kiệt tác phi thường, dài còn phi thường hơn, và tất cả đều rập theo một khuôn mẫu.
Phần thứ nhất trong bài sử thi sẽ kể rằng ngày xưa từ Thành Vassillian, năm hoàng tử thông thái dã lên đường với bốn con ngựa. Các hoàng tử, tất nhiên là rất dũng cảm, cao quý và khôn ngoan, đã du hành đến những miền xa xôi, chiến đấu với những con quỷ khổng lồ, theo đuổi những triết lý kỳ khôi, uống trà với những vị thần quái lạ, cứu những quái vật xinh đẹp khỏi các công chúa phàm ăn, rồi cuối cùng tuyên bố là họ đã được giác ngộ và những hành trình của họ đã thành công.
Phần thứ hai, và là phần dài hơn nhiều trong bài sử thi, kể về việc họ cãi cọ xem ai sẽ phải đi bộ về.
Tất cả những việc này đều nằm trong quá khứ xa xôi của hành tinh. Tuy nhiên, một hậu duệ của một trong những thi sĩ gàn dở kia chính là người đã bịa ra những chuyện dối trá về việc hành tinh sắp bị diệt vong, để người dân Golgafrincham có thể tống khứ một phần ba số dân vô tích sự. Hai phần ba còn lại ở nguyên tại nhà và hưởng cuộc sống trọn vẹn, phong phú, hạnh phúc, cho đến khi tất cả bọn họ đột ngột tuyệt diệt vì một bệnh truyền nhiễm lây qua một cái điện thoại bẩn.