← Quay lại trang sách

Chương 88 Vào ở trong Đạo Tử viện

Trong đại cung phủ Lam Linh, đèn đuốc sáng trưng, cung nữ đi qua lại.

Có mấy người đang ngồi bên trong.

Trong đó có người nói: "Giáo dụ mới tới đã lấy danh sách đạo sư từ chỗ Văn Thư, các ngươi nói hắn sẽ tới mời chúng ta hay không?"

"Tất nhiên rồi." Có người cười đáp.

"Không đến mời chúng ta thì ai đến dạy cho hắn?"

"Như vậy chúng ta vẫn cứ từ chối, trừ phi hắn đáp ứng yêu cầu của chúng ta?"

"Cứ nhìn xem sao...."

♣ ♣ ♣

Một ngọn đèn, một bóng người.

Tượng thần dưới ánh đèn Mặc Lam Liên Hoa đăng tản ra một tầng thần quang màu đỏ.

Đêm như lụa mỏng, phủ xuống nhân gian. Rồi Nghê Hồng tiên tử xuất du, kéo sa trướng xuống, mắt sáng dưới ánh dương.

Lúc Triệu Phụ Vân đi vào Đạo Tử viện, nơi này đã có rất nhiều người rồi, hắn nhìn những người này, có đạo tử cũng có cả trưởng bối của đám đạo tử này.

Điều này khiến Triệu Phụ Vân có hơi bất ngờ, nhưng nghĩ tới trong những đạo tử này có cả hài đồng nữa, thì hắn cũng không bất ngờ lắm.

“Sao mọi người lại không đi vào?" Triệu Phụ Vân hỏi.

Có người trả lời rằng không có chìa khóa, không mở được cửa. Nhưng mà với người tu hành này mà nói, một ổ khóa nhỏ thì làm sao khóa được cái gì?

Triệu Phụ Vân đi đến cạnh cửa, thò tay kéo gãy khóa. Bởi hắn cũng không có chìa.

Tất cả mọi người cũng đi vào Đạo Tử viện. Bên trong này có không ít phòng ốc, trong mỗi phòng đều bày đủ bàn thấp. Trên cửa đều có treo thẻ bài, viết theo thứ tự Giáp, Ất, Bính, Đinh.

Bên dưới còn có Kim, Thủy, Hỏa, Thổ, Mộc, Phong, Lôi.

Triệu Phụ Vân Đi vào trong một phòng học lớn nhất, nói: "Đợi ta mời các đạo sư đến lại, sẽ thông báo cho mọi người ngày khai đạo thụ pháp."

Lời Triệu Phụ Vân nói không có gì hùng hồn, cũng không có gì hứa hẹn. Chẳng qua lúc hắn hỏi thêm có ai muốn đến Đạo Tử viện làm việc, mọi người trầm mặc một hồi mới có hai thiếu niên giơ tay lên.

Người nọ là Tôn Thừa Trạch, còn một người là Triệu Quảng Điền.

Tựa hồ mọi người cũng không có nhiều tín nhiệm với giáo dụ mới tới, Triệu Phụ Vân cũng không để ý.

Sau đó hắn phân phó Tôn Thừa Trạch cùng Triệu Quảng Điền thay hắn điền vào thư mời, gửi đến các đạo sư lúc trước, mời đến dạy tại Đạo Tử viện lại.

Chỉ là không có người đáp ứng, thậm chí còn còn phong thanh cười nhạo hắn truyền ra. Chẳng qua chỉ truyền quanh những nhóm nhỏ, thậm chí còn có lời đồn nhãn lực giáo dụ mới cũng bình thường, còn không phá nổi Huyễn Hóa thuật.

Mỗi ngày Triệu Phụ Vân vẫn tu hành, còn vận động một chút quanh phủ Quảng Nguyên, đặt bước tới một số quán rượu quán trà, hoặc vài tiệm mì nhỏ.

Hắn phát hiện trong phủ Quảng Nguyên này có không ít đạo tràng.

Những đạo tràng này không chỉ thuần túy của một cá nhân dựng nên mà là nơi thu đồ truyền pháp. Triệu Phụ Vân không cần nghe ngóng cũng biết những đạo tràng này phân chia toàn bộ tu hành phủ Quảng Nguyên.

Người nơi này muốn tu hành, trừ phi ra khỏi châu phủ nếu không cũng chỉ có thể đến những đạo tràng này. Nếu có người từ ngoài đến, muốn mở đạo tràng ở đây cũng phải cần những người nơi này đồng ý. Không được tự mình khai quan, tự mình thu đồ.

Sau khi Triệu Phụ Vân hiểu rõ rồi, trong lòng không khỏi sinh ra một cảm giác quen thuộc. Hắn hiểu được mâu thuẫn lớn nhất giữa Đạo Tử viện cùng tu sĩ bản địa là từ đâu rồi.

Tất cả bộ phận chủ quan trong phủ nha bản địa đều xuất thân từ những đạo tràng này, kỳ thật bọn họ không thuần túy là thế gia, mà là dạng bán giáo phái dưới danh nghĩa là đạo tràng. Giữa bọn họ có khế ước cùng xác nhận với nhau, bá chiếm phủ Quảng Nguyên này.

Khó trách người của Kinh Khuyết cung phải xám xịt trở về.

Đạo Tử viện xem như đã động tới lợi ích của bọn họ.

Thậm chí bởi vì tất cả bộ phận chủ quan bên trong nha đều có những mối quan hệ rắm rối khó gỡ với các thế lực bản địa, cho nên triều đình Đại Chu cũng không cách nào nắm chắc được bản địa.

Đương nhiên, Triệu Phụ Vân cũng lí giải được điều này. Quá trình Đại Chu lập quốc cũng giống với đại đa số vương triều thế gian khác, như địa phương mà nước Đại Chu đang thống trị hiện nay vốn do Huyền Tâm phái xưa kia thống trị.

Huyền Tâm phái trước kia không ngừng bức ép các môn phái nhỏ và các gia tộc khác. Đại Đế khai quốc nước Đại Chu mới liên hợp rất nhiều gia tộc và môn phái cùng nhau đẩy ngã Huyền Tâm phái, rồi thành lập nên nước Đại Chu.

Năm đó lúc ông ta liên hệ mọi người, cũng đã hạ minh ước tuyệt đối không như Huyền Tâm phái nghiền ép mọi người, luật pháp Đại Chu đều thừa nhận mọi sơn điền linh địa của mọi người, chỉ cần nước Đại Chu còn ngày nào thì sẽ có thể thế tập ngày ấy.

Cho nên nước Đại Chu mới được mọi người ủng hộ.

Mà lúc đó núi Thiên Đô chẳng qua chỉ là tiểu phái mới khai phái được hơn hai trăm, khu vực núi Thiên Đô nằm sát bên Nam Hoang. Núi sông Nam Hoang có yêu quỷ hoành hành cho nên núi Thiên Đô mới được dựng nới đó, cũng là vì Huyền Tâm phái cảm thấy núi Thiên Đô có thể hỗ trợ ngăn cản yêu quỷ Nam Hoang.

Khi Hoàng Đế khai quốc Đại Chu đánh đổ Huyền Tâm phái, nghe nói đã đích thân lên núi Thiên Đô, không biết đã nói chuyện gì nhưng núi Thiên Đô đã trợ giúp cho Chu Vũ Hoàng, trong lúc mấu chốt nhất chặn đứng đòn ám sát của Huyền Tâm phái, dùng lực lượng toàn phái ngăn cản Chưởng môn Huyền Tâm phái.

Khoảng thời gian sau đó, núi Thiên Đô từng bước một phát triển lớn mạnh, yêu quỷ trên núi kia cũng chầm chậm bị tiêu diệt hoặc lần lượt bỏ đi, mà đệ tử núi Thiên Đô xuống núi du lịch thì thường thường ghé nước Đại Chu đầu tiên.

Nhưng cũng chính vì thệ ước ban đầu này đã khiến khắp nơi bên trong nước Đại Chu đều có từng cỗ thế lực chiếm giữ. Thế lực này có thể là môn phái, hoặc là thế gia.

Đương nhiên Triệu Phụ Vân cũng biết ngoại trừ núi Thiên Đô thì những môn phái trợ giúp Chu Vũ Đế khai quốc đều đã phát triển thành thế gia cả rồi. Tuy rằng còn treo tên tuổi môn phái nhưng đã sớm thành môn phái một nhà một họ, cho dù cũng có họ khác trong môn phái nhưng cũng chỉ là phụ thuộc. Bởi những người không muốn thần phục đã rời đi, hoặc đã chết rồi.

Triệu Phụ Vân viết một tấm bố cáo chiêu mộ đạo sư tán tu, không ai đến nhận chiêu mộ. Mà chuyện này cũng đã thành chuyện vui cười trong những buổi tiệc rượu trong nhóm tu hành phủ Quảng Nguyên này.

Nhưng mà trong lúc hai người Tôn Thừa Trạch cùng Triệu Quảng Điền đầy uể oải, đám đạo tử cũng cảm thấy chán nản không thôi thì đã có một đám người tới.

Đám người này có nam có nữ, chừng hơn mười người, đều mặc đạo bào đồng nhất đi vào trong Đạo Tử viện.

Không hề có dấu hiệu trước, Đạo Tử viện một lần nữa thụ khóa.

Rất nhiều người ở Phủ Quảng Nguyên phải kinh ngạc. Kỳ thật Triệu Phụ Vân cũng kinh ngạc. Hẳn chỉ thử truyền tin tức về nói bên trong Đạo Tử viện phủ Quảng Nguyên không có đạo sư giảng bài, cũng không nói cần người đến, thế nhưng người cứ như vậy mà đến.

Trong Đạo Tử viện, Triệu Phụ Vân ngồi xuống cùng hơn mười vị đệ tử Hạ Viện núi Thiên Đô, hắn ngồi vị trí trước nhất, nhìn mười người bên dưới.

Hắn không biết một ai trong đây, nhưng đệ tử núi Thiên Đô đều tự có khí độ riêng mình.

"Hoan nghênh các vị sư đệ đã đến, vậy chúng ta sẽ cùng ở chỗ nơi này giảng pháp luận đạo, ấn chứng sở học bản thân. Hi vọng sau khi chư vị hoàn thành nhiệm vụ của mình, tu hành càng thêm tiến bộ, giải hoặc trong lòng, minh hiểu đạo lý."

"Vâng, cẩn tuần lời sư huynh."

Cứ như vậy, Đạo Tử viện phủ Quảng Nguyên mở lại.

Mà cơ hồ là trong vòng một đêm, Đạo Tử viện biến thành thế lực núi Thiên Đô, như thể một cái đinh đóng thẳng vào nơi này.

Có người bên trong Phủ Quảng Nguyên cũng nghĩ tới, lập tức có người đến liên hệ với Triệu Phụ Vân.