← Quay lại trang sách

Chương 15 Jonas.

Eudes, cái thằng rất khỏe và rất thích đấm vào mũi bọn bạn, có

một người anh tên là Jonas và anh ấy đã đi lính. Eudes rất tự

hào về anh trai nó và nó lúc nào cũng nói chuyện anh nó với chúng

tôi.

- Nhà tao đã nhận được một bức ảnh anh Jonas mặc quân phục,

một hôm nó bảo chúng tôi. Anh ấy thật là khủng! Mai tao sẽ mang

ảnh cho chúng mày.

Và Eudes mang cho chúng tôi bức ảnh, và anh Jonas trông rất

được, với cái mũ bê rê và nụ cười sảng khoái.

- Anh mày chả có quân hàm gì, thằng Maixent nói.

- Ờ thì tại vì anh ấy là lính mới, thằng Eudes giải thích, nhưng

anh ấy chắc chắn sẽ trở thành sĩ quan và sẽ chỉ huy hàng đống lính.

Mà dẫu sao, anh ấy cũng có một khẩu súng trường.

- Anh mày không có súng lục à? thằng Joachim hỏi. - Dĩ nhiên là không rồi, thằng Rufus nói. Súng lục chỉ dành cho

các sĩ quan mà thôi. Lính thì chỉ có súng trường.

Điều này đã làm thằng Eudes không hài lòng.

- Mày thì biết cái gì? nó nói. Anh Jonas có một khẩu súng lục,

bởi vì anh ấy sắp trở thành sĩ quan.

- Đừng có làm tao phải phì cười, thằng Rufus nói. Bố tao ấy à,

bố tao có một khấu súng lục.

- Bố mày đấy à, thằng Eudes quát lên, bố mày không phải là sĩ

quan! Bố mày là cảnh sát. Mà cảnh sát thì làm quái gì có ai không

đeo súng lục chứ!

- Một cảnh sát thì cũng như là một sĩ quan, thằng Rufus hét lên.

Thế với lại bố tao có cả mũ kê pi! Anh mày có mũ kê pi không vậy?

Và thằng Eudes với thằng Rufus đánh nhau.

Một lần khác, Eudes kể với chúng tôi rằng anh Jonas đã đi tập

trận với trung đoàn của mình và anh ấy đã làm hàng đống thứ kinh

khủng, và anh ấy đã giết hàng đống kẻ thù và ông tướng quân đã

khen ngợi anh ấy.

- Trong các buổi tập trận thì làm gì có chuyện giết kẻ thù, thằng

Geoffroy nói.

- Người ta giả vờ thế, thằng Eudes giải thích. Nhưng mà rất là

nguy hiểm.

- À! không, à! không, thằng Geoffroy nói. Đã giả vờ thì còn tính

làm quái gì! Như thế là quá là dễ!

101

DRAFT

- Mày muốn ăn một quả đấm vào mũi hử? thằng Eudes hỏi. Mà

quả này không phải giả vờ đâu!

- Mày thử xem! thằng Geoffroy bảo nó.

Eudes thử luôn, nó thành công, và bọn chúng nó đánh nhau.

Tuần trước, Eudes kể cho chúng tôi rằng anh Jonas đã được trực

gác lần đầu tiên, và rằng nếu người ta chọn anh ấy trực gác, thì đó

là bởi vì anh ấy là lính xuất sắc nhất của trung đoàn.

- Thế chỉ lính xuất sắc nhất của trung đoàn mới trực gác thôi à?

tôi hỏi.

- Chứ sao nữa! thằng Eudes bảo tôi. Mày hẳn là không muốn

người ta giao việc gác cả một trung đoàn cho một thằng đần đấy

chứ? hay là cho một thằng phải bội để kẻ thù xâm nhập vào doanh

trại?

- Kẻ thù nào kia? thằng Maixent hỏi.

- Những cái đấy ấy mà, toàn là chuyện bốc phét, thằng Rufus

nói. Tất cả lính đều trực gác hết, ai cũng đều đến lượt cả. Bọn đần

cũng gác như những người khác.

- Tao cũng nghĩ đúng là như thế, tôi nói.

- Với cả trực gác cũng chẳng có gì là nguy hiểm, thằng Geoffroy

nói. Ai cũng làm được!

- Tao thách mày làm đấy, thằng Eudes hét lên. Phải ở một mình,

suốt đêm, cứ thế mà gác cho cả trung đoàn.

102

DRAFT

- Cứu một người chết đuối, như tao đã làm trong mấy kì nghỉ hè

vừa xong, còn nguy hiểm hơn nhiều! thằng Rufus nói.

- Đừng có làm tao phải phì cười, thằng Eudes nói, mày chả cứu

ai sất, và mày là một thằng điêu toa. Thế với cả chúng mày có biết

chúng mày là ai không hả? Cả lũ chúng mày là đồ ngu!

Thế là cả lũ chúng tôi đã đánh nhau với thằng Eudes, và tôi đã

bị một quả đấm rất mạnh vào mũi, và thầy Nước Lèo, chính là giám

thị của chúng tôi, đã bắt cả bọn ra đứng phạt.

Cái thằng Eudes này bắt đầu làm cho chúng tôi bực cả mình với

ông anh của nó.

Và sáng nay, thằng Eudes đến lớp, căng thẳng hết sức.

- Ê bọn mày! Ê bọn mày! nó kêu lên. Bọn mày biết sao không?

Nhà tao sáng nay nhận được một lá thư của anh tao! Anh ấy được

nghỉ phép! Hôm nay anh tao về đến nhà! Bây giờ anh ấy phải ở

103

DRAFT

nhà rồi. Tao ấy à, tao muốn ở nhà đợi anh ấy, nhưng bố tao không

thích thế. Nhưng bố tao hứa với tao sẽ bảo anh Jonas đến đón tao ở

trường trưa hôm nay! Mà chúng mày có biết điều tuyệt nhất là gì

không? Nào, hãy đoán xem!...

Vì chả đứa nào nói gì, thằng Eudes lại gào lên, tự hào hết sức.

- Anh ấy được thăng cấp! Anh ấy là binh nhất!

- Đấy đâu phải là thằng cấp, thằng Rufus nói.

- Thế mà nó cũng nói được không phải là thăng cấp, thằng Eudes

vừa nói vừa cười. Chính xác đấy là thăng cấp, và anh ấy có quân

hàm trên tay áo. Anh ấy đã viết cho nhà tao thế!

- Thế binh nhất thì làm cái gì? tôi hỏi.

- À thì cũng như là một sĩ quan ấy, thằng Eudes nói. Cứ chỉ huy

một đống lính, rồi ra các mệnh lệnh, trong chiến tranh thì chính anh

ấy sẽ dẫn quân ra trận; quân lính sẽ phải chào khi anh ấy đi qua.

Chính xác đấy thưa mày! Quân lính sẽ phải chào anh trai tao khi

anh ấy đi qua! Như thế này này!

Và thằng Eudes đưa tay lên sát đầu để chào.

- Thế thì hết sảy nhỉ! thằng Clotaire nói.

Tất cả chúng tôi hơi ghen tị với Eudes, cái thằng có một ông anh

trai mặc quân phục, đeo quân hàm, và tất cả mọi người đều chào.

Thế nhưng mà chúng tôi cũng rất vui khi được gặp anh ấy khi tan

học. Tôi ấy à, tôi đã gặp anh trai Eudes một hoặc hai lần, nhưng đấy

là trước đây, khi anh ấy chưa phải là lính và chả có ai chào cả. Anh

104

DRAFT

ấy rất khỏe và rất tốt bụng.

- Mà thôi, tan học thì chính anh ấy sẽ kể cho bọn chúng mày

nghe, thằng Eudes bảo chúng tôi. Tao sẽ cho chúng mày nói chuyện

với anh ấy.

Chúng tôi đi lên lớp mà rất là bồn chồn, nhưng đứa bồn chồn

hơn hết thì dĩ nhiên chính là thằng Eudes. Ngồi trên ghế mà nó cứ

cựa quậy và nó cứ ngó nghiêng để nói chuyện với những đứa ngồi

ở những ghế xung quanh.

- Eudes! cô giáo kêu lên. Cô không biết em có chuyện gì sáng

nay, nhưng em thật là không chịu nổi! Nếu em còn tiếp tục cô sẽ bắt

em phải ở lại lớp!

- Ôi! không, thưa cô! Không! tất cả chúng tôi cùng kêu lên.

Cô giáo nhìn chúng tôi, ngạc nhiên lắm, và thằng Eudes đã giải

thích cho cô rằng anh trai nó, người đã được thăng cấp, sẽ tới đón

nó khi tan trường.

Cô giáo cúi người xuống để tìm cái gì đó trong ngăn kéo; nhưng

mà chúng tôi đều biết, ai mà chẳng biết rằng khi nào cô làm thế,

chính là khi cô buồn cười quá; thế rồi cô nói:

- Được rồi. Nhưng các em phải trật tự. Nhất là em Eudes, em

phải ngoan để xứng đáng với một người anh trai bộ đội!

Buổi học đối với chúng tôi sao mà dài kinh lên được, và khi

chuông réo lên, tất cả cặp sách đã đóng xong hết và chúng tôi cùng

chạy ra ngoài.

105

DRAFT

Trên vỉa hè, anh Jonas đang đứng đợi chúng tôi. Anh ấy không

mặc quân phục; anh mặc một cái áo sợi chui đầu màu vàng và một

chiếc quần xanh kẻ sọc, và chúng tôi đã thấy hơi thất vọng một tí.

- Ê, đầu bò đầu bướu kìa! anh ấy kêu lên khi thấy Eudes. Em lớn

ghê chưa kìa!

Và anh Jonas ôm và hôn chụt chụt vào hai má thằng Eudes, anh

ấy xoa đầu nó và anh ấy làm như thể cho nó một quả đấm. Anh trai

thằng Eudes hết sảy kinh lên được. Tôi thích có một anh trai như

anh ấy quá!

- Tại sao anh không mặc quân phục hả Jojo? thằng Eudes hỏi.

- Nghỉ phép mà mặc á? Em đùa à! anh Jonas nói.

Thế rồi anh ấy nhìn chúng tôi và anh nói:

- A, các bạn em đây nhỉ. Kia là Nicolas... Còn thằng bé to béo

kia là Alceste... Còn tên kia, thì là... thì là...

- Maixent! thằng Maixent kêu lên, tự hào hết sức vì anh Jonas có

vẻ nhận ra nó.

- Anh nói xem nào! thằng Rufus nói. Có thật là anh có quân hàm,

anh chỉ huy lính ở trên chiến trường không?

- Ở trên chiến trường ư? Jonas cười toét. Trên chiến trường thì

không, nhưng mà ở nhà bếp thì anh giám sát việc nhặt rau. Anh

được phân vào trong bếp. Không phải lúc nào cũng khoái nhưng

mà bọn anh ăn rất ngon. Có đầy thức ăn thêm.

Thế là thằng Eudes nhìn anh Jonas, nó trở lên tái nhợt toàn thân

106

DRAFT

và nó bỏ chạy.

- Eudes! Eudes! anh Jonas kêu lên. Ô cái thằng này làm sao ấy

nhỉ? Chờ anh đã, cái thằng đầu bò đầu bướu! Chờ anh đã!

Và anh Jonas chạy theo sau thằng Eudes.

Còn chúng tôi, chúng tôi cũng đi luôn, và Alceste nói rằng thằng

Eudes phải tự hào vì có một ông anh thằng tiến đến như thế trong

quân đội.