- IV - BẤT ĐẮC CHÍ: ĐẠI TÁ PHẠM NGỌC THẢO
Ông Phạm Ngọc Thảo sinh năm 1922 là một sĩ quan việt cộng hồi chánh dưới thời Ngô Đình Diệm. Ông Thảo về vùng quốc gia không được trọng dụng suốt 2 năm đầu. Ông dự định xoay qua nghề buôn bán ở mạn Biên Hòa-Thủ Đức. Ông thường lui tới Bác Sĩ Trần Kim Tuyến Giám Đốc Sở Nghiên Cứu Chánh Trị Phủ Tổng Thống dưới quyền điều khiển của ông Cố Vấn Ngô Đình Nhu.
.
Bác Sĩ Tuyến tiến cử ông Thảo với ông Ngô Đình Nhu và mong muốn ông Thảo làm việc cho Sở Nghiên Cứu Chính Trị. Nhưng ông Ngô Đình Nhu lơi là mãi và dường như không quan tâm đến hồi chánh viên Phạm Ngọc Thảo. Mặc dầu khi về vùng quốc gia, ông Thảo đã cung cấp một số tin tức tình báo quan trọng những hoạt động của việt cộng trong Đô Thành Sài Gòn-Chợ Lớn-Gia Định và vùng Tỉnh Biên Hòa.
Mãi đến thời kỳ Tổng Thống Diệm thay đổi một loạt các tỉnh trưởng trên toàn quốc, ông Nhu mới đồng hóa sĩ quan quân đội cho ông Phạm Ngọc Thảo với cấp Thiếu Tá và bổ nhiệm giữ chức Tỉnh Trưởng Kiến Hòa.
Dưới thời Tổng Thống Diệm, Tỉnh Kiến Hòa là vùng việt cộng hoạt động mạnh mẽ nhất. Ông Thảo đã từng giữ chức tiểu đoàn trưởng việt cộng nằm vùng hoạt động tại tỉnh nầy. Ông Thảo đã cầm quân đánh phá vùng nẩy và có lần đụng độ với một Đại Đội Việt Nam Cộng Hòa do Đại Tá Dương Văn Đức chỉ huy (nay là cựu Trung Tướng).
Trận nầy được mô tả đẫm máu quyết liệt. Nguyên do nầy là một phần thúc đẩy Tướng Dương Văn Đức lúc giữ Tư Lệnh Quân Đoàn IV kéo quân về Thủ Đô ‘’Phô trương với Tướng Khánh và kết tội Tướng Khánh nuôi dưỡng việt cộng trong Phủ Thủ Tướng (Đại Tá Thảo phát ngôn nhân của Tướng Khánh (năm 1965)
Nhận chức Tỉnh Trưởng Kiến Hòa với cấp bậc sĩ quan đồng hóa. Thiếu Tá Phạm Ngọc Thảo làm việc rất hăng say và chẳng mấy chốc nổi tiếng.
Ông Phạm Ngọc Thảo từ lúc là cán bộ cộng sản nằm vùng lâu năm đã thông thuộc địa dư Tỉnh Kiến Hòa. Đồng thời ông am hiểu chiến lược, chiến thuật của việt cộng và các địa điểm nuôi quân của địch trong vùng nầy, nên Phạm Ngọc Thảo đã bình định một phần lớn Tỉnh Kiến Hòa.
Từ ngày Phạm Ngọc Thảo giữ chức Tỉnh Trưởng Tỉnh này đã làm cho việt cộng điêu đứng. Phủ Tổng Thống khen Phạm Ngọc Thảo vô cùng. Và một thời gian sau Thảo được ông Ngô Đình Nhu đề bạt lên cấp bậc Trung Tá.
Trong thời kỳ giữ chức Tỉnh Trưởng Kiến Hòa, ông đã vị Tướng Huỳnh Văn Cao Tư Lệnh Quân Đoàn IV ghét bỏ. Tướng Cao cho rằng Phạm Ngọc Thảo là cộng sản nằm vùng, việt cộng không khuấy phá Kiến Hòa là Thảo để yên ổn cho việt cộng hoạt động âm thầm, nên việt cộng không dại gì khuấy phá ông Thảo.
Tướng Huỳnh Văn Cao ghét Thảo ra mặt. Đã có lần Tướng Cao trình bày với Tổng Thống Diệm và ông Ngô Đình Nhu là phải loại bỏ Thảo ra ngoài cấp chỉ huy chánh phủ. Ông Nhu không bằng lòng thái độ của Tướng Cao. Ông Nhu đã có lần nói: ‘’Đứa nào làm việc với tao, tao cũng cảm hóa được’’. Thành ra Tướng Cao cụt hứng chống đối Phạm Ngọc Thảo. Nhưng trong thâm tâm Tướng Cao hiềm khích Thảo càng ngày càng trầm trọng. Trong cuốn Lòng Ái Quốc của Tướng Cao, ông viết; mỗi khi ông Thảo đến thăm đồn bót nào xong là việt cộng đánh phá đồn bót ấy.
Trong những người quen biết thân với Phạm Ngọc Thảo thì cho rằng Tướng Cao ghét bỏ Thảo là một điều quá đáng. Trong sự ghét bỏ đó còn có sự ganh tị của Tướng Cao, Tướng Cao được Tổng Thống Diệm và ông Nhu thương yêu như ‘’con cái trong nhà’’. Tướng Cao muốn dành riêng cho mình những ‘’âu yếm’’ đó. Nên khi thấy Tổng Thống Diệm cũng như ông Nhu biệt đãi Thảo thì đem lòng hờn giận, căm thù.
Nghĩ về Tướng Cao như thế, không phải là điều giả tưởng. Vì người ta xét, Thảo không làm một nguyên cớ nào cho Tướng Cao ghét giận đến như thế.
Những việc làm của Thảo dưới thời Ngô Đình Diệm đã cung cấp cho chính phủ như một nhân viên tình báo chống chiến lược việt cộng hơn là một ông Trung Tá đứng đầu Tỉnh.
Thảo thuộc vào lớp sĩ quan cấp tiến. Những năm cuối cùng của chế độ Diệm, Thảo thường than thở là chế độ quá cũ không đáp ứng nguyện vọng dân chúng. Từ đó Thảo đâm ra cực đoan. Trong đám bạn bè, Thảo thường tâm sự ao ước một xã hội hoàn toàn đổi thay. Một ảo mộng lý tưởng mỗi ngày mỗi khuếch tán trong trí Thảo.
Sau Cách Mạng 1.11.63 Thảo trở thành cấp sĩ quan với cấp bậc Đại Tá. Ông là một trong chi nhánh của cuộc đảo chánh hạ đổ chế độ Ngô Đình Diệm. Đại Tá Thảo đã tổ chức đảo chánh vào trung tuần tháng 9 năm 1963 với Bác Sĩ Trần Kim Tuyến. Giai đoạn nầy Bác Sĩ Tuyến bị ông Ngô Đình Nhu cất chức Giám Đốc Sở Nghiên Cứu Chính Trị Phủ Tổng Thống.
Ông Tuyến được cử giữ chức Đại Sứ tại Le Caire. Nhưng ông Tuyến đi Hồng Kông rồi qua Thái Lan ở lại đó mà không đến Thủ Đô Ai Cập của Tổng Thống Nasser.
Thảo kết hợp với Bác Sĩ Tuyến làm đảo chánh nhưng khi ông Tuyến rời Sài Gòn, Thảo cũng cảm thấy cô đơn lắm. Tuy nhiên Thảo cũng cố gắng làm tròn nhiệm vụ và bắt đường liên lạc với Bác Sĩ Tuyến qua liên lạc Hồng Kông-Thái Lan.
Về sau cận ngày 1.11.63 Thảo bắt liên lạc với nhóm Tướng Trần Văn Đôn và Đại Tá Đỗ Mậu đang dự định đảo chánh, Thảo yên trí gia nhập. Nên đảo chánh 1.11.63 Thảo cũng bỏ vào đó công lao khá lớn.
Những năm cuối cùng của chế độ Diệm, Thảo không mấy được tin dùng, mầm mống chán nản từ đó làm Thảo đâm ra chống chế độ. Và cố nhiên Thảo dựa vào phong trào Phật Giáo đấu tranh một biến động đưa đến Cách Mạng 1.11.63.
Sau ngày đảo chánh 1.11.63 thành công, Đại Tá Phạm Ngọc Thảo trở thành một sĩ quan quá khích. Bất mãn chế độ Diệm, nhưng Thảo không đồng ý sự giết ông Diệm và Nhu. Thảo cho hành động đó là thất đức. Hơn nữa Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng không thực thi đúng cách mạng làm cho Đại Tá Thảo chán nản, nên sau ngày chỉnh lý 30.1.64 Thảo theo Tướng Nguyễn Khánh mong thực hiện cao vọng chính trị lẫn binh nghiệp trong đời mình.
Theo một vài Tướng lãnh tham gia Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng hồi bấy giờ cho rằng, Thảo không được trọng dụng vì người ta nghi ngờ ông ta có óc cộng sản (một hình thức nằm vùng) Thảo bực mình vì thấy mình có công với cách mạng mà bị hờ hững, nên tìm cách chống với Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng.
Dịp may đến cho Thảo là Tướng Khánh Tướng Thi được Tướng Khiêm hậu thuẫn mở một giai đoạn mới. Giai đoạn mới đó là chỉnh lý, một hình thức ‘’Tái đảo chánh’’ không một tiếng súng nổ trong Sài Gòn (đọc 4 Tướng Đà Lạt đã xuất bản thành sách).
Thảo về với Tướng Khánh và giữ chức phát ngôn viên cho Phủ Thủ Tướng. Trong các cuộc họp báo sau ngày chỉnh lý, người ta thấy Đại Tá Thảo dịch ra Anh ngữ những lời tuyên bố của Tướng Khánh cho báo chí ngoài nước.
Lúc bấy giờ nhiều Tướng Tá đã cho Tướng Khánh biết Thảo là tên phản bội; ăn cháo đá bát nguy hiểm gian hùng. (Quan niệm lưỡng mục bất đồng hiện rõ trên khuôn mặt). Tướng Nguyễn Khánh không quan tâm đến những lời xuyên tạc dị nghị đó. Vì Tướng Khánh tự hào mình là người biết dụng nhân. Tướng Khánh đã nhiều lần khen Đại Tá Thảo là vị sĩ quan có tài nhưng là con ngựa chứng.
Nhiều Tướng lãnh, các sĩ quan cấp Tá đã kết tội ngầm Tướng Nguyễn Khánh đã nuôi cộng sản trong Phủ Thủ Tướng. Những chuyện này đã đến tai Nguyễn Khánh nhưng không mấy lung lạc ý chí cương quyết dùng Phạm Ngọc Thảo. Tuy Khánh cũng đã từng nói, Thảo chỉ là người giai đoạn mà thôi. Khánh dùng Thảo để khai thác tài năng, và những sáng tạo mà Thảo sẵn có.
Trong lúc đó Phạm Ngọc Thảo rất lo lắng Tướng Khánh dùng thủ đoạn diệt trừ mình. Cho nên Thảo đêm ngày đứng ngồi không yên trong những công việc ở Phủ Thủ Tướng. Theo những người Công Giáo thân thiết bạn bè đồng chí với Thảo thì ông chuẩn bị cướp chính quyền bằng cách hạ bệ Khánh cho bằng được rồi công chuyện đi đến đâu thì đến.
Thời gian nầy tuy làm việc dưới quyền Tướng Khánh nhưng Thảo chê bai Khánh đủ điều. Thảo nói Khánh thủ đoạn, gây chia rẽ giữa Phật Giáo. Khánh oa trữ sinh viên, mua chuộc Tướng lãnh Vùng, Sư Đoàn. Khánh tham nhũng cùng với Tướng Nguyễn Cao tự Albert Cao chuyển ngân ra ngoại quốc hằng trăm triệu Đô-la. Khánh mua nhà ở Paris, Tây Ban Nha, Thụy Sĩ v.v...Nên không thể để Khánh ngồi ở chức vị Thủ Tướng và Tổng Tư Lệnh Quân Đội được.
Thảo liên lạc với các Tướng lãnh có đầu óc chống Khánh mà thiên về phía Công Giáo và các chính khách. Thảo hợp lực với Tướng Lâm Văn Phát và Giáo Sư Nguyễn Bảo Kiếm làm đảo chánh loại trừ Tướng Khánh.
Cuộc đảo chánh của Thảo không mấy nổ bùng sâu rộng. Dinh Thủ Tướng trên đường Thống Nhất-Nguyễn Bỉnh Khiêm bị quân đội bao vây. Bến Bạch Đằng thuộc Bộ Tư Lệnh Hải Quân cũng bị phong tỏa. Vì ở đây là Tư Dinh của Khánh trú ngụ bên cạnh.
Trong lúc ấy Thảo dùng xe thiết giáp mở nắp đứng ló mình ra phía ngoài chỉ huy quân sĩ tiến từ Dinh Thủ Tướng xuống đường Cường Để vào Tư Dinh của Nguyễn Khánh để bắt Khánh cho kỳ được.
Một số chánh khách họp ở Tòa Tỉnh Trưởng Gia Định (vị Tỉnh Trưởng bị quản thúc), bàn kế hoạch lập chế độ mới.