← Quay lại trang sách

Chương 4

Margot đi shopping để mau bốt mới với chị Casey, bố đi làm, còn tôi & Kitty thì như hai con mèo lười ngồi xem TV. Điện thoại tôi rung lên, có tin nhắn của Peter. Tối nay đi xem phim không? Tôi nhắn lại Đồng ý, thêm dấu chấm than. Nhưng rồi tôi lại xóa dấu chấm than đi, vì sợ nó thể hiện sự phấn chấn của tôi. Đồng ý không thôi cũng đủ rồi. Tôi gõ thêm mặt cười và gửi đi trước khi thay đổi lại tin nhắn thêm lần nữa.

"Chị nhắn tin với ai thể?" Kitty ló mặt ra từ phòng khách, tay đút bánh pudding vào miệng. Jamie cố liếm bánh nhưng Kitty đã gạt nó ra và mắng, "Mày biết là mày không được ân socola mà!"

"Chị đang nhắn tin với anh Peter. Bánh em ăn có thể không phải là socola thật đâu, có thể chỉ là vị socola thôi Em đọc nhãn xem."

Trong số ba chị em tôi thì Kitty là người nghiêm khắc nhất với Jamie. Con bé không bế con chó khi nó nhõng nhẽo đòi; con bé còn té nước vào mặt Jamie nếu nó cư xử không phải. Kitty học những thứ đó từ cô Rothschild, người mà hóa ra lại có thể nói chuyện với chó. Trước đây cô có đến ba con, nhưng khi cô và chồng li dị thì cô chỉ giữ mỗi con Simone, loại Golden Retriever, và chồng cô thì giữ hai con còn lại.

"Thế anh Peter lại là bạn trai của chị rồi chứ?"

"Ừm, chị không biết nữa." Sau khi Margot nói với tôi là nên từ tốn và cẩn thận với trái tim mình, rằng không có điều gì là không thể làm lại được, tôi nghĩ chuyện giữa chúng tôi là một trạng thái không chắc chắn... Với lại rất khó để định nghĩa một điều không chắc chắn. Chúng tôi chỉ là hai người giả vờ thích nhau, giả vờ làm một cặp đôi, và bây giờ thì bọn tôi là gì của nhau? Có cách nào để biết là bọn tôi thích nhau thật chứ không phải là giả vờ? Và liệu chúng tôi có thể là người yêu của nhau hay không? Có lẽ chẳng ai trong chúng tôi biết được điều này.

"Ý chị là sao, chị không chắc chắn à?" Kitty nhấn mạnh câu hỏi. "Chả nhẽ chị không biết mình có phải là bạn gái của ai đó hay không sao?"

"Bọn chị chưa nói gì đến chuyện này cả. Đại khái là thế."

Kitty chuyển kênh TV. "Chị nên tự tìm hiểu vấn đề này đi!"

Tôi dịch người sang bên và nằm chống tay. "Nhưng liệu biết sâu hơn thì có thay đổi được gì không? Bọn chị đều thích nhau. Chuyện thích nhau thật và dán mác là có người yêu thì có gì khác nhau không nhỉ? Có thay đổi gì không nhỉ?" Kitty không thèm trả lời. "Này em!"

"Ôi em xin lỗi, chị đợi chút rồi nói lại với em khi bắt đàu quảng cáo được không? Em đang xem dở."

Tôi ném gối vào con bé. "Thế thì chị đi tâm sự với Jamie vậy." Tôi vỗ tay. "Tới đây nào cún cưng!"

Jamie ngẩng đầu lên nhìn tôi, rồi lại nằm xuống phía bên Kitty. Tôi chắc nó đang chờ đợi ăn bánh pudding.

Tối qua khi ở trong xe ô tô có vẻ như Peter chẳng mảy may nghĩ gì về chuyện của bọn tôi cả. Cậu ấy vẫn vui vẻ và vô tư như bình thường. Tôi thì lại là người hay quan trọng hóa mọi việc. Có lẽ tôi nên học ít nhiều kiểu sống trôi-theo-dòng-đời của Peter.

"Em có muốn giúp chị chọn quần áo để đi xem phim với Peter tối nay không?" tôi hỏi Kitty.

"Em đi cùng được không?"

"Không!" Thấy Kitty bắt đầu tỏ vẻ hờn dỗi, tôi sửa sai, "Lần sau chị sẽ cho em đi nhé!"

"Được rồi. Thế chị mặc thử hai bộ, rồi em sẽ nói với chị bộ nào hợp hơn."

Tôi chạy lên phòng và bắt đầu ngắm nghía tủ quần áo. Đêm nay có lẽ sẽ là lần hẹn hò chính thức đầu tiên của bọn tôi, và tôi muốn gây ấn tượng với Peter. Nhưng cậu ấy đã nhìn thấy hết những bộ đẹp của tôi rồi, nên tôi nghĩ cách duy nhất là mặc quần áo của chị Margot. Chị có áo len màu kem mang về từ Scotland mà tôi có thể mặc cùng quần tất và đi bốt. Chị còn có cả một chiếc áo len trang trí hoa văn thổ cẩm của vùng Fair Isle * mà tôi rất thích; tôi có thể mặc nó với một chiếc chân váy màu đỏ vang và một chiếc nơ màu vàng trên tóc; tôi sẽ uốn nhẹ tóc vì Peter nói với tôi là cậu ấy thích tóc tôi hơn quăn.

Fair Isle là tên một hòn đảo phía bắc Scotland. Áo len Fair Isle là tên một loại áo len được làm ở đảo và có hoa văn kiểu thổ cẩm rất màu sắc.

"Kitty," tôi gọi to. "Em lên đây và ngắm hộ chị với."

"Chờ quảng cáo đã!" con bé nói với lại.

Trong lúc chờ đợi tôi viết tin nhắn cho Margot:

Chị cho em mượn chiếc áo len màu kemhay chiếc áo Fair Isle được không?

Được.

Kitty chọn bộ với áo len Fair Isle. Nó nói là bộ quần áo trông như để đi trượt băng và tôi khá đồng tình với con bé. "Chị có thể mặc bộ này khi bọn mình đi trượt băng," con bé nói. "Chị, em và anh Peter."

Tôi cười to. "Được rồi."