← Quay lại trang sách

Chương 6

Ngày nghỉ cuối cùng trước khi quay lại trường học, tôi và Kitty nằm xem video trong máy tính của tôi. Jamie Fox-Pickle nằm thu lu như quả bóng bông dưới chân giường. Kitty đắp cho con chó một chiếc chăn, chỉ ló ra phần mặt. Jamie chắc đang mơ vì nó liên tục rùng mình. Không hiểu là giấc mơ tốt hay xấu nữa.

"Chị có nghĩ là bọn mình nên bắt đầu quay video cho Jamie chưa?", Kitty hỏi tôi. "Con chó giờ đã rất xinh rồi."

"Ừ, nó rất xinh. Nhưng nó chưa thể hiện biệt tài nào hay có khả năng gì kỳ quặc cả. Từ "kỳ quặc" làm tôi nhớ ngay đến Peter khi có lần cậu nói rằng "tôi đáng yêu một cách kỳ quặc." Không biết bây giờ Peter còn nghĩ như thế không. Tôi nghe người ta nói rằng khi bạn thích ai đó thật sự, bạn sẽ thấy người ấy xinh đẹp hơn rất nhiều.

"Jamie đã nhảy cao như một con hươu con," Kitty nhắc lại cho tôi nhớ.

"Hừm, ý chị không phải kiểu đó. Hành động ấy không giống như kiểu nhảy cao vào thùng carton, chơi piano hay làm mặt cau có."

"Cô Rothschild sẽ giúp em huấn luyện Jamie. Cô ấy nghĩ Jamie có khả năng đặc biệt." Kitty bấm chuột vào một video khác, một con chó hú lên khi nghe bài Thriller của Micheal Jackson. Kitty và tôi cười nghiêng ngả, và xem lại lần nữa.

Sau đó, bọn tôi xem thêm video quay một chú mèo vắt trên cổ một phụ nữ, trông nó như thể một chiếc khăn choàng. Rồi tôi hỏi Kitty, "Nhưng này, em đã làm hết bài tập về nhà chưa?"

"Em chỉ phải đọc hết một quyển sách thôi."

"Thế em đọc xong chưa?"

"Gần hết ạ," con bé rúc người lại gần tôi.

"Em có cả kỳ nghỉ Giáng sinh để đọc mà, Kitty." Tôi luôn muốn em là người thích đọc như tôi và chị Margot, nhưng con bé lại thích xem ti vi hơn. Tôi nhấn vào nút STOP để dừng đoạn video và đóng laptop lại. "Thôi không xem video nữa. Em đi đọc nốt sách đi." Tôi bắt đầu ủn con bé ra khỏi giường, còn Kitty thì đang cố nắm lấy chân tôi.

"Chị gái yêu quý, xin đừng đuổi em đi!*" con bé nói giọng tự hào, "Của Shakespeare đấy chị ạ. Vở Romeo và Juliet, nếu như chị chưa đọc."

* Nguyên văn là "Ôi mẹ thân yêu, xin đừng đuổi con đi" - "O sweet my mother, cast me not away!" là lời Juliet nói với mẹ để xin được hoãn đám cưới với Bá tước Paris.

"Em đừng có hợm hĩnh như thể em đã đọc Shakespeare thật nhé! Chị đã trông thấy em xem phim này mấy hôm trước."

"Nhưng đấu có quan trọng là em xem phim hay đọc truyện đâu. Thông điệp vẫn vậy." Kitty lại trườn người lên cạnh tôi.

Tôi vuốt tóc em. "Vậy nói chị nghe thông điệp là gì?"

"Là đừng để mình bị chết bởi một cậu con trai."

"Hoặc là một người con gái," Kitty tán thành. Rồi con bé lại mở máy tính. "Một video về mèo nữa thôi rồi em đi đọc sách."

Điện thoại tôi có tin nhắn từ Chris.

Mày xem Instagram của Anonybitch đi, NGAY BÂY GIỜ.

Anonybitch là tên của một tài khoản giấu tên trên Instagram. Người này chuyên đăng ảnh scandal và video trai gái gần gũi nhau và tiệc tùng say khướt trong vùng. Không ai biết chủ tài khoản là ai. Năm ngoái, trang này đăng một tấm ảnh được lan truyền nhanh khắp nơi - đó là ảnh một cô gái học cấp Ba chiếu đèn vào xe cảnh sát. Nghe đâu sau đấy cô gái này bị đuổi học.

Điện thoại tôi lại rung.

NGAY BÂY GIỜ!

"Em chờ chút Kitty, chị phải xem cái này tí." Tôi nói, ấn tạm dừng video Kitty đang xem. Rồi tôi vào Instagram và nói với Kitty, "Nếu em muốn ngồi lại đây thì em phải nhắm mắt đến khi chị cho phép em mở mắt nhé!"

Kitty vâng lời.

Đoạn video mới nhất là của một cậu con trai và một cô gái đang vui vẻ với nhau trong bể nước nóng. Anonybitch đặc biệt hay đăng các video cặp đôi hay trong bể nước nóng như thế này. Người đó đặt tên cho video là #đùi-chạm-đùi. Độ phân giải của video khá thấp như kiểu nó được ghi lại từ xa Tôi ấn Play. Video bắt đầu với cảnh cô gái ngồi trên đùi của cậu con trai, toàn bộ cơ thể ép sát vào cậu ấy, chân cô ta quấn quanh eo cậu, tay thì ôm quanh cổ cậu. Cô gái mặc bộ đồ ngủ màu đỏ, và nó phồng lên trên mặt nước. Chàng trai hơi khuất sau đầu cô gái. Tóc cậu ta dài, và đuôi tóc nhúng xuống nước như là đầu bút lông được nhúng trong mực. Tay cậu vuốt ve dọc xương sống cô gái, như thể đang chơi một cây đàn cello.

Tôi tập trung đến mức đã không để ý là Kitty cũng đang xem cùng tôi. Bon tôi dán mắt và màn hình, cố gắng hiểu xem là cảnh bọn tôi đang xem là gì. "Em không nên xem cái này," tôi nói.

"Hai người ấy đang làm chuyện ấy với nhau hả chị?" con bé hỏi.

"Rất khó nói vì cô gái đang mặc đồ ngủ." Nhưng cũng có thể như thế?

Rồi cô gái chạm vào má bạn trai, rồi tay cô vuốt ve lên mặt cậu ta như thể cô ấy đang đọc chữ nổi Bray. Giống hệt như vậy. Tôi bắt đầu thấy lạnh ở gáy, và tôi rùng mình nhận ra một điều.

Người con gái đó chính là tôi. Tôi và Peter, ở bể nước nóng trong chuyến đi trượt tuyết.

Chúa ơi!

Tôi kêu lên.

Chị Margot chạy lên, mặt đang đắp mặt nạ dưỡng da. "Gì vậy em?"

Tôi cố lấy tay che màn hình vi tính nhưng chị gạt tay ra và cũng hét lên như tôi. Chị làm rơi cả mặt na. "Trời ơi, đây là em sao?"

Trời ơi, trời ơ, trời ơi!

"Chị đừng để Kitty xem cái này!" tôi ra lệnh.

Mắt Kitty thì đang mở to. "Lara Jean, em đã nghĩ chỉ là kẻ đạo đức giả đấy!"

"Đúng thế đấy!" tôi hét lên.

Margot nuốt nước bọt. "Nó... nó trông như là..."

"Em biết. Chị đừng nói ra nhé!"

"Đừng lo Lara Jean," Kitty xoa dịu tôi. "Em đã xem nhiều cảnh kinh hơn thế này nhiều trên các chương trình truyền hình bình thường, chưa kể trên kênh HBO."

"Kitty, em về phòng đi!" Margot quát lên. Kitty thút thít và tiến lại gần tôi.

Tôi không thể tin vào những thứ mình vừa xem.. Lời chú thích của video còn được viết là Gái ngoan Lara Jean đã quan hệ với Kavinsky trong bể nước nóng. Liệu bao cao su có phát huy tác dụng dưới nước hay không? Hãy chờ xem kết quả! Và hàng tá các comments kèm hình mặt cười mắt mở to ngạc nhiên hay lol*. Ai đó tên là Veronica Chen mà tôi không quen còn viết Đúng là đồ con gái hư hỏng! Cô ta người châu Á à?

*Lol:laugh out lound, là một từ viết tắt hay được sử dụng để viết comment trên các mạng xã hội, nghĩa là cười thành tiếng.

"Ai có thể làm việc này với em cơ chứ?" tôi rền rĩ, ấn tay vào má. "Em không sờ được mặt em nữa. Mặt em vẫn còn đấy chứ hả?"

"Anonybitch là ả nào vậy?" Margot hỏi.

"Không ai biết chị ạ," tôi nói. Tai tôi ù đến mức mà tôi không nghe được cả giọng mình. "Mọi người cứ thế chia sẻ các post của cô ta. Hay anh ta. Mà em đang nói to quá đúng không?" Tôi vẫn bị sốc. Giờ thì đến lượt chân tay tôi không còn cảm giác nữa. Tôi bị choáng váng. Tôi không biết mình còn sống hay không.

"Chúng ta phải gỡ video xuống ngay em ạ. Có chỗ nào trên web để mình thông báo nội dung không phù hợp không nhỉ? Bọn mình phải báo cáo việc này!" Margot lấy chiếc máy tính từ chỗ tôi. Chị ấn vào ô "Nội dung không hợp lý". Rồi đọc lướt qua những comment, chị nói, "Bọn họ thật là khốn nạn! Có lẽ chúng ta phải gọi luật sư. Chuyện không thể như thế này được."

"Không!" Tôi hét lên. "Em không muốn bố xem cái này!"

"Lara Jean, chuyện này rất nghiêm trọng. Em không muốn những đồng nghiệp của em, gõ google tìm tên em trên mạnh và họ xem được đoạn video này đúng không nào? Hay là công ty mà sau này em xin việc làm..."

"Gogo, chị đang làm cho em thấy tệ hơn!" Tôi với lấy điện thoại gọi Peter. Peter luôn biết phải làm gì. Bây giờ là 5 giờ, cậu ấy vẫn đang trong buổi tâp bóng vợt, nên tôi đành nhắn tin.

Gọi cho tớ ngay nhé!

Rồi có tiếng bố gọi tôi. "Bố cần ai đó nghiền khoai tây. Ai giúp bố nào?"

Trời đất, giờ ăn tối có nghĩa là tôi phải ngồi đối diện với bố, trong khi cái video thì vẫn ở trên mạng. Đây đâu phải là cuộc sống mà tôi muốn!

Margot và Kitty nhìn nhau, rồi nhìn tôi. "Không ai trả lời bố sao?" tôi thúc hai chị em. "Nhiệm vụ là của em đấy, Kitty."

Nó nhìn tôi ra vẻ tủi thân. "Em biết là lúc nào em phải lên tiếng mà!"

"Chị xin lỗi," tôi lí nhí. Tim tôi cứ đập nhanh quá lại làm tôi cảm thấy đau đầu. Tôi không thể nào nghĩ được gì rõ ràng cả.

Tôi cảm thấy dạ dày bị đảo lộn hết lên khi ăn tối, và tôi dường như không nuốt nổi miếng khoai tây nghiền nào. May mắn là có Kitty và Margot thay nhau nói, nên tôi không phải mở miệng. Tôi cứ gẩy gẩy đĩa thức ăn, và thi thoảng lại cúi xuống đút cho Jamie Fox-Pickle dưới bàn. Khi mọi người ăn xong, tôi lẩn ngay lên nhà và kiểm tra điện thoại. Vẫn chưa có hồi âm gì của Peter. Chỉ có tin nhắn của Chris và một tin nhắn từ chị họ Haven.

Chúa ơi, có phải em không???

♥♥♥ (Truyện được re-up tại tudinhhuong512.wordpress.com)

Tôi thật tình không biết ai là cô gái trong video. Tôi không nhận ra bản thân tôi nữa. Vì tôi đâu có phải là một cô gái như thế. Đó giống như một người lạ mà tôi chẳng hề quen biết. Tôi đâu có phải là loại con gái mà mặc cả váy ngủ để chui vào bể nước nóng với các bạn trai, ngồi trên đùi họ và hôn họ nồng nhiệt như vậy. Những ít ra thì tối hôm đó tôi đã làm vậy với Peter. Và dù gì thì gì, đoạn video này cũng không phản ánh sự thật.

Tôi lẩm bẩm tự nói với bản thân mình rằng bọn tôi không trông như đang quan hệ với nhau trong đoạn video đó. Và tôi cũng không khỏa thân, mà chỉ có vẻ như khỏa thân thôi. Điều mà tôi nghĩ đến lúc này là mọi người ở trường đã đều xem đoạn video này, đoạn video quay lại khoảnh khắc lãng mạn của tôi và Peter. Và bọn tôi đã bị quay phim bởi một người nào đó. Ngoài Peter và tôi ra, đã có ai khác ở đó, như một kẻ thích xem phim khiêu dâm trốn trong rừng. Giây phút lãng mạn ấy giờ không còn là của riêng bọn tôi nữa. Tôi cảm thấy giờ nó đã trở nên vô giá trị. Giây phút mà tôi đã từng thấy được thả lỏng, hơi phiêu lưu một chút, và thậm chí cả hơi sexy nữa. Tôi chưa từng biết thế nào là cảm giác sexy và giờ thì tôi chẳng còn ham muốn gì nó nữa.

Tôi nằm ngửa trên giường, nhìn lên trần nhà và để điện thoại bên cạnh. Margot và Kitty đã cấm tôi không được xem lại đoạn phim. Hai chị em còn không muốn tôi dùng cả điện thoại nữa, nhưng tôi nói là tôi cần phải liên lạc với Peter. Tôi lén lút xem lại đoạn video. Giờ thì nó đã có tới hơn 100 comment, và chẳng comment nào trong số đó là hay ho cả.

Chris gõ cửa sổ phòng tôi khi thấy Kitty đang chơi với Jamie Fox-Pickle trên sàn nhà và Margot thì đang liên lạc với Instagram. Margot mở cửa cho con bé. Chris nhảy vào bên trong, run rẩy và má ửng lên vì lạnh. "Con bé ổn không chị?"

"Em nghĩ là chị ấy bị sốc," Kitty nói.

"Chị không bị sốc," tôi nói. Nhưng có khi là tôi sốc thật. Người thì như bị tê cứng, còn các giác quan thì lại nhạy cảm quá mức.

Margot nói với Chris. "Mà sao em không vào nhà từ cửa trước?"

"Vì không ai mở cửa." Chris tháo giày và ngồi lên sàn cạnh Kitty. Vuốt ve Jamie, Chris nói, "Lara Jean này, thứ nhất là mày không cần phải thú nhận đó là mày. Và thứ hai, đoạn phim rất gợi cảm, nên mày chẳng nên cảm thấy xấu hổ. Ý tao là, trông mày rất tuyệt vời!"

Margot làm giọng hơi khinh bỉ. "Điều em nói thật chẳng giúp ích gì."

"Em chỉ đang cố gắng nói sự thật. Khách quan mà nói thì điều này chả có gì hay ho, nhưng mà cũng một cách khách quan thì Lara Jean trông rất tuyệt trong đoạn video đó."

Rúc dưới chăn, tôi nói, "Tao tưởng mày nói là khó có thể nhận ra tao trong đó. Tao đã biết ngay từ đầu là không nên tham gia chuyến đi ấy. Tao ghét bể tắm nước nóng. Tại sao tao lại chui vào đó cơ chứ?"

"Này nhóc, mày nên cảm thấy may mắn vì mày vẫn mặc váy ngủ đấy," Chris nói. "Vì có khi mày đã trần truồng rồi ấy chứ!"

Tôi ngẩng đầu lên và lườm Chris. "Tao sẽ không bao giờ khỏa thân nhé!"

Chris khụt khịt. "Không bao giờ? Người nào bảo họ không bao giờ khỏa thân thì lúc tắm họ vẫn mặc quần áo sao?"

Tôi quay đầu sang phía khác, nhích rẫ khỏi Chris một chút.

Rôi Margot trèo lên giường khiến nó nghiêng hẳn sang một bên. "Mọi việc sẽ ổn thôi," chị nói và kéo chăn. "Rồi đoạn video sẽ được gỡ xuống."

"Điều đó đâu có quan trọng," tôi nói. "Mọi người đã xem nó, và họ đều nghĩ em là một đứa hư hỏng."

Chris nhíu mắt. "Thế ý mày nghĩa là một cô gái quan hệ với một chàng trai trong bể nước nóng là một người hư hỏng sao?"

"Không phải vậy. Tao không nói là tao nghĩ thế, mà là mọi người sẽ nghĩ thế về tao."

"Thế là mày thì mày nói gì?" Con bé hoạnh họe.

Tôi nhìn Kitty đang tết tóc cho Chris. Con bé giữ im lặng đến nỗi chẳng ai trong bọn tôi để ý là nó đang ở đây. "Tao nghĩ là đến khi mày cảm thấy sẵn sàng và biết là mày muốn gì và biết bảo vệ mình, thì mày sẽ ổn và mày cứ làm việc mà mày muốn thôi."

Chris nói, "Xã hội thường lên án phụ nữ khi họ hành động theo khoái cảm nhưng lại tán thưởng đàn ông. Ý tao là chỉ có những comment nói mày hư hỏng chứ có ai nói gì đến Peter đâu. Peter chỉ đơn giản là người đàn ông đang làm chuyện ấy với cô gái mà thôi. Và chuyện này thật nực cười."

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến điều đó.

Rồi Chris nhìn xuống điện thoại. "Ví dụ từ nãy đến giờ đã có đến 3 tin nhắn gửi cho tao cái video này."

Tôi bắt đầu rơi nước mắt. Margot nói, "Chris, điều em đang nói không giúp ích được gì cả." Rồi chị quay sang nói với tôi, "Nếu ai đó có nói gì với em thì em cứ làm ngơ đi thôi, như là em không hề quan tâm gì hết."

"Hoặc là cứ coi nó như là đúng đi," Chris nói.

Từ phía sau, Kitty thêm vào, "Sẽ không ai nói gì với Lara Jean hết vì chị ấy là bạn gái của anh Peter. Có nghĩa là chị ấy được anh Peter bảo vệ, giống như trong phim Gia đình Soprano* ấy.

*Gia đình Soprano (tiếng Anh: The sopranos) là tên một series phim truyền hình của Mỹ được thực hiện những năm 1997-2007, kể về cuộc sống của gia đình mafia Ý sống ở Mỹ. Phim sử dụng nhiều tiếng lóng nên không được khuyến khích cho trẻ em xem.

Nghe vậy Margot hốt hoảng nói, "Trời đất ơi, em đã xem phim Gia đình Soprano rồi sao? Làm sao em xem được? Trên tivi có còn thiếu khi thấy nữa đâu."

"Em xem ở kênh truyền hình yêu cầu mà. Em xem đến phần 3 rồi."

"Kitty! Em không được xem phim ấy nữa nhé!" chị Margot nhắm mắt và lắc đầu. "Thôi được rồi, đằng nào chuyện ấy giờ cũng không quan trọng. Chị em mình sẽ nói chuyện với nhau sau. Kitty, Lara Jean không cần ai bảo vệ cả."

"Không, em nghĩ Kitty có ý đúng," Chris nói. "Không phải vì Peter là đàn ông. Mà vì Peter là hot boy còn Lara Jean thì không. Nên Peter có thể làm gì đó. Lara Jean, đừng giận tao nhé!"

"Không hề," tôi nói. Chris nói tôi không nổi tiếng như Peter có vẻ hơi hạ thấp tôi một chút nhưng cũng đúng. Hơn nữa, tôi không nên làm tổn thương mình bởi một đoạn video cỏn con, chẳng so sánh được với những đoạn phim sex thật.

"Thế Kavinsky nói gì về chuyện này?" Chris hỏi.

"Chưa gì cả, vì cậu ấy vẫn đang trong giờ tập bóng vợt."

Rồi điện thoại tôi rung, ba bọn tôi nhìn nhau, mắt mở to. Margot cầm điện thoại lên trước và nhìn màn hình. "Đó là Peter!" Chị đưa ngay cho tôi, nhanh như thể đang cầm phải củ khoai nóng. "Hãy để cho hai người ấy chút riêng tư," nói rồi chị thúc tay Chris. Nhưng Chris nhún vai gạt đi.

Tôi trả lời điện thoại, mặc kệ Chris và Margot chọc ngoáy nhau. "A lô." Giọng tôi mỏng dính.

Peter bắt đầu nói rất nhanh. "Tớ đã xem đoạn video. Và điều tớ sẽ nói với cậu đầu tiên là cậu đừng lo lắng anh đang ở rất mạnh giống như kiểu đang chạy không lo lắng sao làm sao mà tớ lại không lo lắng." Peter đang thở rất mạnh, giống như kiểu đang chạy.

"Không lo lắng sao? Làm sao mà tớ không lo lắng được. Chuyện thật quá tồi tệ. Cậu có biết là mọi người comment gì về tớ không? Rằng tớ là đồ hư hỏng. Mọi người nghĩ bọn mình đã quan hệ với nhau trong đoạn video ấy đấy Peter."

"Vậy thì đừng có đọc những dòng comment đó, Covey! Đó là nguyên tắc đầu tiên của..."

"Tớ sẽ dập máy nếu cậu muốn nói đến Fight Club?"

"Tớ xin lỗi. Thôi được rồi, tớ biết điều này chẳng hay ho gì, nhưng..."

"Điều này không phải là không hay ho gì, và nó là cơn ác mộng với tớ. Rằng mọi người đang hả hê xem giây phút riêng tư của tớ. Tớ cảm thấy bị xúc phạm. Và rồi những điều mà mọi người viết ra..." Giọng tôi vỡ oà. Kitty, Margot và Chris nhìn tôi với ánh mắt buồn bã, và điều này làm tôi lại thấy thê thảm hơn.

"Xin cậu đừng khóc, Lara Jean. Tớ xin cậu đấy. Tớ hứa là tớ sẽ giải quyết chuyện này. Tớ sẽ bắt người tên Anonybitch kia phải gỡ nó xuống."

"Bằng cách nào? Chẳng ai biết đó là ai. Hơn nữa tớ nghĩ là cả trường đã xem nó rồi. Cả các thầy cô giáo nữa. Tớ biết là các thầy cô cũng xem post của Anonybitch. Vì một lần tớ nghe thầy Filipe và cô Ryan nói chuyện với nhau là nó đang làm xấu đi hình ảnh của trường mình. Thế rồi hội đồng xét duyệt để vào Đại học, hay công ty trong tương lai mà tớ sẽ làm việc?"

Peter cười rũ ở đầu bên kia. "Công ty trong tương lai? Covey, tớ chưa nghĩ là tệ thế đâu. Tớ đã từng xem những bức ảnh về tớ tệ hơn như thế, trên mạng. Cậu nhớ bức ảnh tớ chui đầu vào bồn cầu không, vào tớ hoàn toàn không mặc gì."

Tôi rùng mình. "Tớ chưa bao giờ thấy bức ảnh đó. Hơn nữa đó là ảnh của cậu mà, đâu phải của tớ. Tớ không làm những việc ấy."

"Nên cậu chỉ cần tin tớ thôi, được không nào? Tớ hứa là tớ sẽ giải quyết êm thấm vụ này."

Tôi gật đầu. Peter rất quyền lực. Nếu phải có ai đó giải quyết chuyện này thì người ấy phải là Peter.

"Giờ tớ phải đi đã. Huấn luyện viên sẽ nổi cáu nếu nhìn thấy tớ đang nói chuyện điện thoại. Tớ sẽ gọi cậu tối nay được không? Đừng đi ngủ nhé!"

Tôi không muốn dập máy. Tôi ước được nói chuyện lâu hơn một chút. "Được rồi," tôi thì thầm.

Tôi tắt điện thoại. Margot, Chris và Kitty nhìn tôi chằm chằm.

"Vậy là?" Chris nói.

"Cậu ấy bảo cậu ấy sẽ giải quyết việc này."

Kitty cất giọng tự mãn, "Em đã nói mà."

"Thế nghĩa là sao cơ, 'Cậu ta sẽ giải quyết việc này'?" Margot hỏi. "Cậu ta còn chưa nhận trách nhiệm của mình trong sự việc này nữa là."

"Đó không phải là lỗi của Peter," tôi và Kitty nói đồng thanh.

"Ôi, em biết chính xác ai là người có trách nhiệm trong việc này," Chris nói. "Đó là người chị họ đọc ác của em."

Câu nói của Chris như làm tôi tỉnh giấc. "Gì? Tại sao lại thế?"

Chris nhìn tôi ngờ vực. "Vì mày đã cướp bạn trai của cô ta."

"Genevieve đã phản bội Peter, và đó là lý do họ chia tay nhau. Đâu có phải tại tao!"

"Đâu cần liên quan! con bé lắc đầu. "Mày có nhớ chuyện con bé làm với Jamila Singh? Chỉ vì con bé dám hẹn hò với Peter mà Genevive đã nói với mọi người rằng gia đình Jamila có người hầu người Indonesia? Ý tao nói là chỉ có con Gen làm chuyện xấu xa này.

Trong chuyến đi chơi, Genevieve nói với tôi là có biết nụ hôn của tôi và Peter hồi lớp Bảy, chứng tỏ là Peter đã kể cho con bé. Điều duy nhất tôi nghi ngờ là khả năng Peter nói cậu ấy là người chủ động hôn tôi, trong khi thực tế là như thế. Nhưng dù thế nào, tôi cũng thấy khó có thể tin là Genevieve có thể đối xử độc ác với tôi đến vậy. Jamila Singh và Genevieve chưa bao giờ ưa nhau. Còn tôi và Gen cũng từng là bạn thân của nhau. Dù bây giờ, chúng tôi không còn chơi với nhau nữa, tôi vẫn biết Gen cũng đã từng rất trung thành với bạn bè.

Vậy thì đêm hôm ấy, biết đâu hôm ấy có người nào đó ở trong phòng chơi hoặc có thể là... Tôi không biết diễn tả thế nào. Bất kỳ ai cũng có thể ở đó!

"Chị chưa bao giờ tin con bé đó cả!" Margot nói. Rồi quay ra nói với Chris,:Em đừng giận nhé! Chị biết Genevieve là em họ em."

Chris khụt khịt. "Sao em lại giận chứ? Em cũng không chịu nổi con bé ấy."

"Chị khá chắc con bé đã làm xước xe của bà chị một lần," Margot nói. "Em nhớ không Lara Jean?"

Xước xe là lỗi của Chris, nhưng tôi không nói ra. Còn Chris thì cắn móng tay, đưa mắt lo lắng nhìn tôi. Tôi nói, "Em không nghĩ Genevieve là người đã đưa video lên mạng. Có thể là ai đó đã vô tình nhìn thấy bon em hôm ấy thôi."

Margot choàng tay ôm tôi. "Đừng lo lắng Lara Jean. Chúng ta sẽ bắt họ gỡ nó xuống. Em chưa đến tuổi vị thành niên."

"Em bật lại video đi," tôi nói. Kitty nhấp chuột vào nút play. Tôi vẫn có cảm giác như bị chìm xuống nước như lúc mới xem lần đầu. Tôi nhắm mắt lại để không phải nhìn. Cũng may mắn làm sao âm thanh phát ra chỉ là tiếng của rừng cây và bong bóng nước. "Cảnh này có tệ như em nhớ không? Ý em là trông có giống như bọn em đang quan hệ với nhau không? Mọi người nói thật lòng đi." Tôi mở mắt.

Margot nhìn chăm chú hơn, rồi nghiêng đầu. "Không, hoàn toàn không. Nó chỉ trông như..."

"Trông như màn vuốt ve hơi nóng bỏng chút thôi."

"Đúng vậy,: Marogt gật đầu đồng ý. "Như là một màn vuốt ve thôi."

"Hai chị em thề đi!"

"Thề!" Margot và Chris cùng nói.

"Kitty?" tôi hỏi.

Con bé cắn môi. "Với em thì nó trông như một cảnh quan hệ, nhưng em là người duy nhất ở đây chưa biết việc ấy là thế nào, nên em không có ý kiến gì." Margot đột nhiên thở gấp. "Em xin lỗi nhưng em đã đọc nhật ký của chị." Margot đét vào mông con bé làm nó bò nhanh ra góc khác.

Tôi thở sâu. "Được rồi, vậy thì em sẽ đương đầu với việc này. Ai thèm quan tâm đến chuyện vuốt ve nóng bỏng, đúng không? Nó chỉ là một phần của cuộc sống. Với cả trong đấy chỉ ngờ ngợ là mặt em thôi. Phải là người quen em thì mới biết đó là em. Với nữa là trên đấy cũng chỉ viết có Lara Jean, chứ không phải là tên đầy đủ. Trên đời này có rất nhiều Lara Jean, đúng không nào? Mọi người thấy đúng không?"

Margot gật đầu cảm kích. Chị chưa thấy ai lại có thể bước ra khỏi tai họa nhanh như thế. Sức bật của em thật đáng kính nể."

"Cảm ơn chị," tôi nói, đôi chút cũng cảm thấy tự hào.

Đến đêm, mọi người đã ngủ. Tôi nói chuyện với Peter trước khi đi ngủ và nghe cậu ấy trấn an hàng nghìn lần là mọi việc sẽ không sao. Tôi lại mò mẫm lên xem Instagram và đọc các comment. Và rồi tôi lại xuống tinh thần trở lại.

Lúc nói chuyện tôi có hỏi Peter liệu ai là người đã làm việc đó; Peter nói cậu không biết. Chắc là một thằng điên nào đó, Peter nói vậy. Tôi đã không hỏi câu hỏi vẫn ám ảnh tôi là liệu đó có thể là Gen hay không? Chả lẽ con bé lại ghét tôi đến nỗi muốn làm tổn thương tôi đến vậy.

Tôi nhớ ngày xưa khi bọn tôi trao đổi nhau vòng tay tình bạn. "Vật này chứng tỏ bọn mình là bạn thân nhất của nhau," con bé nói. "Chúng ta thân với nhau hơn tất cả những người khác có thể thân nhau."

"Thế còn Allie thì sao?" tôi hỏi. Vì trước đây bọn tôi luôn là bộ ba, cho dù Genevieve thường qua nhà tôi chơi hơn. Lý do là do mẹ của Allie thường ý kiến về chuyện chơi với tụi con trai và xem lung tung trên mạng.

"Allie cũng đáng yêu nhưng tớ quý cậu hơn," con bé nói. Nó làm cho tôi thấy hơi có lỗi nhưng vinh hạnh lắm. Genevieve thích tôi hơn tất cả. Chúng tôi thân với nhau, thân nhau hơn với tất cả mọi người. Chiếc vòng tình bạn chứng minh cho điều đó. Thế mới thấy ngày xưa tôi đã bị Genevieve mua rẻ như thế nào, chỉ với một chiếc vòng làm bằng dây nhựa.