Chương 28
Gửi John(ny)
Trước tiên, tớ muốn nói cảm ơn vì cậu và đã trả lời thư tớ. Đó thực sự là một ngạc nhiên rất thú vị. Và thứ hai... là chuyện tại sao có bức thư. Tớ viết nó từ hồi lớp Tám, nhưng tớ không chủ ý viết để gửi đi cho cậu. Cậu thấy buồn cười, phải không, nhưng tớ vẫn thường làm thế. Khi thích một ai đó, tớ sẽ viết thư cho cậu ấy và giấu nó trong chiếc hộp màu xanh cổ vịt. Những bức thư ấy được viết chỉ dành cho tớ. Nhưng rồi cô em út Kitty - cậu vẫn nhớ con bé chứ? Gầy gò và bướng bỉnh - đã gửi chúng đi tháng Chín năm ngoái. Một trong số ấy đã được gửi đến cậu.
Tớ vẫn nhớ cuộc thi nhảy lần ấy. Hình như Peter đã thắng. Nhưng dù gì thì gì, cậu ấy đã lấy phần kẹo lạc to nhất. Nhưng cậu nhớ là Peter đã luôn là người ăn phần bánh pizza cuối cùng không? Thật là xấu tính. Cậu có nhớ lần cậu ấy và Trevor đã tranh nhau và làm rơi miếng pizza và chẳng ai được ăn hết. Hay cậu có nhớ khi bọn tớ đến nhà cậu chia tay trước khi cậu chuyển đi. Tớ làm bánh sô-cô-la phủ bơ lạc. Tớ đã chỉ mang theo một con dao, và bát đĩa của nhà cậu thì đã bị gói đi sạch, nên bọn mình đã ăn bánh bằng tay ở thềm nhà cậu. Rồi khi về đến nhà, tớ mới nhận ra là xung quanh miệng tớ vẫn đầy sô-cô-la. Và tớ đã vô cùng xấu hổ. Chuyện xảy ra như thể đã lâu lắm rồi.
Tớ không tham gia Mô phỏng Liên Hợp Quốc, nhưng hôm ấy tớ đã có mặt ở đó và tớ đã trông thấy cậu.
Thành thật mà nói thì từ trước đó tớ đã có cảm giác là cậu sẽ tham gia, vì tớ nhớ cậu đã rất thích chương trình này từ hồi cấp Hai. Tớ xin lỗi vì đã không lại gần để chúng ta có cơ hội gặp nhau. Tớ nghĩ lúc đó tớ đã rất xúc động vì chúng ta đã không gặp nhau từ quá lâu rồi. Cậu trông vẫn như xưa. Trừ việc cậu đã cao hơn rất nhiều.
Tớ muốn hỏi cậu một điều - liệu cậu có thể đưa lại cho tớ bức thư không? Mấy bức kia đã tìm đường về lại được với tớ, và tớ đoán bức thư còn lại cũng đang mong chờ ngày trở về. Tớ rất muốn giữ những gì tớ đã viết.
Bạn của cậu, Lara Jean.