← Quay lại trang sách

Chương 33

Josh có bạn gái mới: Liza Booker, một cô gái trong câu lạc bộ truyện tranh của anh. Liza có mái tóc nâu xoăn, đôi mắt đẹp, ngực to và đeo niềng răng. Chị ấy là học sinh năm cuối như Josh và cũng thông minh như Josh. Tôi vẫn chưa thể tin được chuyện Josh lại sánh đôi cùng một cô gái khác mà không phải là Margot. Nếu đứng cạnh chị gái tôi thì đôi mắt đẹp và bộ ngực đầy của Liza Booker cũng chẳng là gì cả.

Gần đây tôi để ý có một chiếc xe lạ hay đậu trước cửa nhà Josh. Trong lúc ra lấy thư hôm nay, tôi bắt gặp Liza và Josh bước ra khỏi nhà, anh ấy dẫn Liza ra xe và hôn tạm biệt. Giống hệt như trước đây anh hôn chị Margot.

Tôi chờ đến khi Liza lái xe đi khỏi và Josh chuẩn bị bước vào nhà thì mới cất tiếng gọi. "Giờ anh và Liza là một cặp à?"

Josh quay người lại, ít nhất cũng còn tỏ vẻ xấu hổ. "Ừ, bọn anh đang qua lại. Chưa có gì nghiêm túc. Nhưng anh thích cô ấy." Josh bước lên trước vài bước.

Tôi không thể kìm được nên nói luôn, "Đúng là không thể hiểu khẩu vị của từng người. Ý em là, ai ngờ được anh lại chọn chị Liza thay vì Margot?" Rồi tôi bật ra một tiếng cười dằn dỗi, khiến chính tôi cũng ngạc nhiên, vì tôi với Josh đang rất ổn - dù không được như xưa nhưng cũng ổn. Ý tôi cũng không phải chê bai gì Liza, người tôi thậm chí còn chả quen. Tôi chỉ là nói thế vì chị gái tôi, vì những gì mà Josh và Margot đã có cùng nhau.

Josh từ tốn nói, "Anh không chọn cô ấy thay vì Margot và em biết điều đó. Bọn anh còn gần như không quen nhau cho đến hồi tháng Một."

"Được rồi, thế thì tại sao không phải là chị Margot?"

"Vì mọi việc đâu có xảy ra như anh muốn. Anh vẫn quan tâm đến Margot. Anh vẫn mãi mãi yêu cô ấy. Nhưmg cô ấy đã đúng khi quyết định chia tay anh trước khi đi học. Níu kéo thêm chỉ làm cho mọi việc trở nên khó khăn hơn mà thôi."

"Nhưng chuyện đó không đáng để thử xem sao à? Ít nhất cũng để biết rằng có đến đâu không?"

"Thực ra chuyện bọn anh cuối cùng cũng sẽ kết thúc thế thôi, ngay cả khi Margot không đi Scotland chăng nữa."

Mặt Josh đanh lại; cằm thu vào trong. Tôi biết là anh sẽ không nói thêm gì nữa. Cuối cùng thì đây cũng chẳng phải việc của tôi, không thực sự là chuyện của tôi. Đó là chuyện giữa anh Josh và chị Margot, và có lẽ chính Josh còn chưa hiểu hết.