Chương 12
Tôi sẽ kể bạn nghe về cách chúng tôi gặp Josh. Hôm ấy, chúng tôi tổ chức một buổi picnic trà-và-gấu-bông ở sân sau nhà. Chúng tôi có trà và bánh muffins. Buổi tiệc tổ chức ở sân sau để không bị ai nhìn thấy. Khi ấy tôi 11 tuổi, quá lớn để tham gia buổi tiệc, và Margot thì 13, quá quá già. Ý tưởng làm một buồi tiệc nảy ra khi tôi đọc một quyển sách. Tôi muốn dành bữa tiệc này cho Kitty và thuyết phục Margot tham gia. Mẹ mất một năm trước đó, và Margot hiếm khi nói không với những thứ mà chúng tôi làm cho Kitty.
Chúng tôi bày biện mọi thứ lên trên một cái chăn cũ của chị Margot dùng hồi còn bé. Nó màu xanh da trời, có vài chỗ phồng lên hình dấu chân sóc. Tôi bày ra bộ ấm trà sức mẻ của Margot, những chiếc bánh muffins mini trang trí với đường và quả việt quất đen mà bố mua cho tôi trong siêu thị, và mỗi đứa ôm một con gấu bông. Chúng tôi còn đội cả mũ, vì tôi đã thuyết phục mọi người. "Chúng ta phải đeo mũ thì mới giống một bữa tiệc trà," tôi ra rả như thế cho đến khi Margot chịu đội mũ lên đầu. Chị ấy đội mũ rơm làm vườn của mẹ, Kitty đội mũ lưỡi trai đánh tennis, và tôi có vẻ quý phái với một chiếc mũ lông của bà có gắn hoa nhựa trên đỉnh.
Khi tôi đang rót trà từ ấm giữ nhiệt, Josh trèo lên hàng rào và thấy chúng tôi. Một tháng trước, từ trên tầng hai, chúng tôi trông thấy nhà Josh chuyển đến. Chúng tôi hy vọng nhà ấy có con gái, nhưng sau đấy người bốc vác mang một chiếc xe đạp cho con trai, nên chúng tôi lại quay lại chơi với nhau.
Josh ngồi trên hàng rào, và không nói gì, Margot thì cứng đơ vì xấu hổ; má chị ứng đỏ nhưng chị vẫn đội mũ. Kitty là người bắt chuyện với Josh. "Chào anh," con bé nói.
"Xin chào," anh đáp lại. Tóc anh bù xù, và cứ phải vuốt tóc cho không bị vướng vào mắt. Anh mặc áo ba lỗ màu đỏ.
Kitty hỏi, "Anh tên là gì?"
"Josh."
"Anh nên qua đây chơi với tụi em, Josh," Kitty nói như ra lệnh. Và anh sang.
Lúc ấy tôi không lường trước được tầm quan trọng của anh với tôi cũng như với những người tôi yêu quý nhất. Nhưng nếu tôi có biết đi chăng nữa, tôi có thể làm gì được khác nào? Sẽ không có chuyện gì giữa tôi và anh. Dẫu thế...