Chương 15
Tôi thức dậy rất háo hức vì hôm nay là ngày đầu tiên của năm học mới. Tôi thích ngày này hơn là ngày bế giảng. Những lần đầu tiên là tuyệt vời nhất vì tất cả đều là sự mở đầu.
Trong khi bố và em Kitty đang đánh răng rửa mặt trên gác, tôi chuẩn bị bánh Pancake chuối, món mà Kitty thích. Bữa ăn sáng trong ngày tựu trường đã rất quan trọng với mẹ, và chị Margot đã duy trì nó, giờ thì đến lượt tôi. Pancake không dày, không mỏng, mịn như chị Margot làm. Và cà phê... thì có màu nâu nhạt như màu của cacao. Vừa xuống tầng một, giọng bố sảng khoái, "Bố ngửi thấy mùi cà phê!". Và giơ ngón tay cái tán thưởng khi uống. Nhưng tôi nhận ra bố nhấp có mỗi một ngụm. Và tôi đã tự rút là ra tôi hợp với thợ làm bánh hơn là người pha cà phê.
"Chị trông như một cô gái làm việc ở trang trại," Kitty giễu cợt, Và tôi biết con bế vẫn còn hơi gận tôi
"Cảm ơn em," tôi nói. Tôi mặc quần yếm màu bạc và áo cổ tròn. Đúng là phong cách tôn-nữ, nhưng tôi tiếp nhận nó theo hướng tích cực. Margot để lại đôi giầy cao cổ màu nâu, nhưng rộng hơn chân tôi nữa size. Xỏ thêm tất thì tôi mới đi vừa khít. "Em có thể tết tóc một bên cho chị được không?" Tôi hỏi Kitty.
"Chị không xứng đáng để được em tết tóc," con bé nói và liếm chiếc đĩa của nó. "Hơn nữa nếu chị tết tóc thì sẽ không hợp.
Kitty mới chín tuồi nhưng rất biết cách ăn mặc.
"Bố đồng ý," bố nói với lên, mắt vẫn dính vào tờ báo.
Ăn xong, tôi thả đĩa vào bồn rửa bát và đặt túi đồ ăn trưa của Kitty vào cạnh con bé. Bữa trưa có đủ các món nó thích: Bánh sandwich với phô mai Brie, khoai tây chiên giòn vị thịt nướng, bánh quy cầu vồng và nước táo.
"Chúc con có một ngày học tốt lành," bố nói thỏ thẻ. Rồi bố giơ má cho tôi thơm. Tôi cúi người, thơm vào má tạm biệt bố. Tôi cũng đã cố thơm cả Kitty nhưng nó quay mặt đi.
"Chị đã chuẩn bị cho em nước táo và sandwich Brie mà em thích nhất rồi đấy nhé," tôi nói với nó giọng cầu khẩn. Tôi không muốn chúng tôi bắt đầu năm học mới khi hai chị em vẫn còn giận nhau như thế này.
"Cảm ơn chị," nó khụt khịt.
Trước khi Kitty có thể ngăn tôi lần nữa, tôi ôm nhanh lấy em, thật chặt cho đến khi con bé rên lên. Sau đấy thì tôi lấy cái cặp hoa, và đi ra cửa. Hôm nay là ngày đầu của năm học mới. Tôi có cảm giác đây sẽ là một năm đầy may mắn.
Josh đã ở trong ô tô. Tôi chạy đến mở cửa và chui vào trong.
"Em đã đúng giờ," Josh nói. Anh giơ tay high-five và tôi cũng đập tay đáp lại. Tiếng hai bàn tay vỗ đét vào nhau làm cho chúng tôi rất hài lòng. "Cú đập rất tốt," Josh nói.
"Ít nhất phải được tám điểm," tôi đồng tình. Chúng tôi đi qua bể bơi, biển báo của khu nhà, rồi đi qua nhà của Wendy.
"Kitty hết giận em chưa?"
"Chưa hoàn toàn ạ. Nhưng em hy vọng nó sẽ nguôi giận sớm."
"Không ai có thể giận lâu như Kitty," Josh nói và tôi gật đầu đồng ý. Và tôi cũng chẳng thể nào giận ai được lâu thế, nhưng Kitty thì nuôi giận giỏi lắm, giống như kiểu cuộc đời nó cần mấy cơn giận ấy.
"Sáng nay em làm cho con bé bữa trưa cho ngày đầu tiên ở trường, nên em nghĩ nó cũng giúp ích phần nào." Tôi nói.
"Em là một người chị tốt."
Tôi ngân nga hát "tốt như Margot ư?", và sau đó hai đứa đồng thanh "Không ai có thể sánh được với Margot."