← Quay lại trang sách

CUỘC PHIÊU LƯU THỨ BA Renard lừa những người buôn cá

Đã từ lâu rồi, bàn ăn ở nhà Renard chẳng mấy khi được bày ra.

Mùa đông lạnh đến mức mọi con mồi đều ẩn mình thật kĩ trong hang, và có tìm thật xa cũng chẳng thấy bóng dáng một sợi lông thú hay lông chim nào.

Việc tìm kiếm thức ăn ở chuồng thỏ hay ở chỗ gia cầm lại không phải là điều nên nghĩ tới. Những người nông dân ở nhà vì không thể ra ngoài trồng trọt sẽ sớm phát hiện ra trộm và hẳn là sẵn lòng truy đuổi chúng như một trò tiêu khiển trong mùa đông buồn tẻ. Ermeline và những đứa con héo hon đi trông thấy, và Renard cảm thấy mệt mỏi đến nỗi nó không còn nghĩ đến việc châm chọc kẻ khác nữa.

Một buổi sáng, nó rời khỏi lâu đài, kiên quyết chỉ trở về nhà với nhiều đồ ăn.

Nó ra khỏi rừng, đi vào trong đầm lau sậy để tìm những con tôm cá nào đấy bị đẩy ra khỏi mặt nước vì sự khắc nghiệt của thời tiết.

Nó tìm... Nó bới... Nó rình. Không có gì cả. Nó kiếm được đường trườn vào cái rãnh: có thể là một con chuột, một con chuột chũi, hay một con chuột chù sẽ xuất hiện đây. Một con bé tẹo cũng được! Trong lúc đói kém này, không thể khó tính kén chọn. Nhưng than ôi! Cái rãnh này cũng trống trơn như đầm lau sậy. Renard trèo lên trên sườn dốc, và ở đó, ẩn mình dưới hàng rào để tránh gió bấc, nó quan sát bên phải, bên trái... Vẫn không có gì. Tuy nhiên, một lúc sau, nó nghe thấy tiếng bánh xe kẽo kẹt của một chiếc xe lớn.

Cái gì thế? Renard biết rất rõ con đường này và những ai thường qua lại.

- Những người bán cá! - Nó tự nói một mình, với một niềm hy vọng được nhanh chóng chuyển thành một quyết định mạnh mē.

Sẽ uổng công nếu một cơ hội tốt ngay trước mắt lại bị bỏ qua. Nó lên nhanh kế hoạch và thực hiện còn nhanh hơn.

Nó nằm dài ra đường, duỗi chân, những cái răng chìa ra và cái lưỡi thõng xuống.

Những người lái buôn nhìn thấy nó.

- Một con cáo! - Họ kêu lên. - Con cáo thật đẹp với bộ lông tuyệt vời! Rõ là cái lạnh đã làm nó cóng lại. Xuống thôi, miếng mồi này thật là dễ kiếm.

Họ xuống xe tay cầm gậy thận trọng lại gần Renard, tất cả đã sẵn sàng để đánh chết nó.

Mặc dù rất sợ, Renard vẫn không động đậy một chút nào. Những người lái buôn đẩy chân nó, kéo nó lại, lay nó mà nó vẫn không nhúc nhích.

- Việc bắt nó còn dễ hơn chúng ta nghĩ. - Họ nói với nhau.

- Đồ ranh mãnh đã chết.

Họ ném Renard một cách khá tàn nhẫn vào trong xe, rồi trò chuyện thân mật về món hời sẽ thu được từ bộ lông của Renard.

- Nó đáng giá 4 livrez* - một người nói.

* Livre là một đơn vị tiền ngày xưa ở Pháp.

- Phải 5 livre, - người khác đáp lại. - Nó dày thế cơ mà. Mọi người đang chuộng lông thú. Chúng ta sẽ bán nó một cách dễ dàng.

Nhưng giữa nói và làm là cả một chặng đường dài”. Những người buôn cá sẽ được kiểm chứng điều đó.

Không bị phân tán bởi cuộc trò chuyện của họ, Renard lén trườn lên phía trước tới chỗ những cái thùng, kéo tấm phủ ra và nhìn thấy đầy những con cá trích tươi trong đó.

Bằng vài miếng lớn, nó làm nguôi đi cái đói đang giày vò. Sau đó, nghĩ tới gia đình, nó bắt đầu thực hiện nhiệm vụ thu xếp đồ ăn cho vợ con.

Cái thùng bên cạnh chứa đầy những con cá chình và cá mút đá. Nó chọn những con to đẹp nhất. Bao nhiêu là cá. Nhưng làm sao để mang chúng đi? Renard là một kẻ tinh ranh. Nó nhìn thấy những cái que xiên cá để ở một góc. Nó lấy những đủ số nó cần và xiên vào đầu những con cá chình.

Bây giờ, vấn đề là rời khỏi đây mà không bị trở ngại nào. Chiếc ô tô đi gần khu rừng, con đường hoàn toàn vắng vẻ... Đây là giây phút thuận lợi. Cặp mồi giữa hai răng, Renard nhảy xuống nhanh chóng và đến bìa rừng.

Đỡ đói, nó lấy lại thói pha trò và giễu cợt của mình.

- Rất cảm ơn các ngài buôn cá, và chúc chuyến đi tốt đẹp!. Nó hét lên chào những người lái buôn. - Nhờ các ngài, tôi đã có một bữa tối tuyệt vời, và tôi sẽ còn có một bữa ăn đêm ở nhà thịnh soạn hơn. Các ngài sẽ thấy, ít ra, tôi đã chia sẻ đồ ăn với các ngài. Nếu tôi lấy những con cá to đẹp nhất, thì tôi cũng đã để lại nhiều con nhất.

Những người lái buôn giận dữ hét to vào kẻ ăn cắp xảo trá:

- Cáo! Cáo!

Nhưng không có ai trên đường. Trước khi họ xuống được khỏi xe, Renard đã kịp ẩn náu trong rừng cây to.

Những người đánh cá rầu rĩ nói với nhau:

- Ôi! Nó đã lừa chúng ta! Đã tưởng được 5 livre với bộ lông cáo, nhưng lại bị nó ăn trộm ít nhất 10 đến 12 livre tiền cá.