CUỘC PHIÊU LƯU THỨ BẢY Nụ hôn của chim sẻ
Một con chim sẻ đến làm tổ rồi sinh con trên chạc ba của cây sồi. Bốn chú chim non đã bắt đầu hót ríu rít. Còn một vài ngày nữa chúng sẽ biết bay.
Mẹ chúng đang chạy ngược chạy xuôi để tìm thức ăn thì bắt gặp Renard.
Không chần chừ, nó bay vội lên.
- Này!... Này!... Bà chị họ của tôi, điều gì khiến chị như vậy? Sao phải bay nhanh thế?
- Renard, tôi không phải là chị của cậu.
- Chị thấy bị xúc phạm khi tôi gọi như vậy à?
- Trước hết là cậu nói dối... ắt hẳn là để khỏi bị mất đi cái thói quen đó. Và tôi sẽ rất buồn nếu là chị họ của một gã tồi như cậu.
- Được thôi! Chim sẻ đáng yêu. Chị có vẻ không được nhã nhặn lắm, tôi đành chấp nhận thôi.
- Trước tiên, cậu làm gì ở xa vùng đất của cậu thế?
- Tôi đến thăm chị và mang đến cho chị một tin tốt lành.
- Tin gì thế, Renard?
- Hòa bình cho muôn loài đã được ký kết.
- Tôi biết điều đó. Chanteclair, người mà cậu thông báo tin đó hôm trước, đã nhanh chóng cho tôi biết.
Nghe tên Chanteclair, kẻ đã đánh lừa mình, Renard nhăn mặt. Nhưng nó không để chim sẻ nhìn thấy vẻ thất vọng của mình và nó nói thêm:
- Cầu trời cho hòa bình được dài lâu.
- Điều đó thật đáng ao ước. Đi đi, Renard, hãy để cho tôi khoảng đất tự do, để tôi có thể tìm thấy thức ăn cho các con của tôi.
- Hóa ra tôi cản trở chị à?
- Cậu cản trở tôi xuống đất để tìm sâu và côn trùng, những thứ mà các con tôi cần.
- Tôi làm chị sợ à?
- Tất nhiên.
- Nhưng hòa bình đã được tuyên bố.
- Tôi không tin điều đó. Renard, cậu nên ngoan ngoãn trở về Maupertuis, ở đó Ermeline yêu quý đang buồn rầu vì sự vắng mặt của cậu.
- Tôi sẽ không đi khi chưa trao cho chị nụ hôn của hòa bình.
- Không.
- Vậy vì sao?
- Có những tin đồn không hay về cậu. Nhìn này, chỉ riêng đôi mắt của cậu cũng đã đủ làm tôi sợ.
- Chỉ là điều đó thôi à?... Tôi sẽ nhắm mắt lại.
- Chắc chắn chứ?...
- Hãy nhìn này.
- Được rồi, tôi bay xuống. Nhưng chú ý không được mở mắt.
- Tôi sẽ giữ mắt nhắm tịt.
Chim sẻ khôn ngoan lấy một cọng rêu trong mỏ của nó và nhẹ nhàng đến vuốt ve ria mép của Renard. Ngay lập tức, Cáo há miệng ra và nhảy về phía trước. Nhưng prrrt!... Chim sẻ đã bay đi.
- Này! Các bạn có thấy chàng sứ giả của hòa bình đẹp đẽ này chứ. Nếu mà cậu ấy chỉ quan tâm đến các bạn thôi, thì hiệp ước hòa bình đã bị phá bỏ rồi.
- Ê! - Renard nói.
- Đó chỉ là để cho vui. Tôi muốn biết liệu chị có sợ không.
- Úi dà.
- Nào! Chúng ta bắt đầu lại. Đây này, tôi nhắm mắt rồi.
- Diễn trò này cho người khác thôi!
- Vậy chị cho rằng có cái bẫy nào ở đây à? Trước khi hòa bình được tuyên bố thì như vậy là tốt.
Cáo cứ tiếp tục dụ dỗ mãi, nhưng chim sẻ nhất quyết không rời khỏi cây sồi nữa, và nó chế giễu kẻ lừa đảo.
Đột nhiên, có tiếng cửa lớn.
- Đó là những tay thợ săn. - Chim sẻ nói. - Hãy đợi họ, cậu có thể trao nụ hôn hòa bình cho các con chó săn của họ. Chúng sẽ rất hài lòng vì cậu.
Renard không trả lời. Đuôi cụp vào giữa chân, tại dựng đứng, nó nghe ngóng xung quanh để xác định hướng chạy trốn.
- Có gì mà cậu phải sợ? - Chim sẻ nói một cách quả quyết. - Hòa bình đã được tuyên bố rồi cơ mà.
- Đúng thế, nhưng tôi sợ họ chưa được thông báo.
Có thể nghe thấy những tiếng hô rất gần của toán thợ săn:
- Cáo!... Cáo!... Bắt lấy con cáo!...
Renard lao đi như một mũi tên. Nhưng một bầy chó săn cố sức đuổi theo. Nó chạy, nhảy, bò xuyên qua bụi gai, bộ lông của nó rách tả tơi. Nó băng qua những cái hào đầy bùn làm cho nó suýt chết đuối. Mệt mỏi, đói và buồn rầu, nó trở về Maupertuis vào buổi tối. Ermeline chung thủy chào đón nó với lòng cảm thông sâu sắc.
- Chuyện gì đã xảy ra mà anh bị như thế này, phu quân của em?
- Đó là lỗi của con chim sẻ xấu xa, kẻ mà anh đã mang đến tiếng nói hòa bình. Hãy nhìn những gì mà anh đã phải trả giá vì muốn làm điều tốt. Ôi, vợ thân yêu của anh, lòng tốt lại được đền đáp tồi tệ thế này sao!