← Quay lại trang sách

8. HẮC THỦ VÀ CON MẮT THỦY TINH Ở EARLIMART:-GÓC NHÌN CỦA KẺ SÁT NHÂN- Christian CiPollini

Ngày 30 tháng Chín năm 2009 khởi động giống như bao ngày khác - thời tiết ôn hòa và vùng ngoại ô của thị trấn Earlimart, bang California khá yên ổn, cho đến khi hai chủ trại gia súc đang ngồi trên lưng ngựa phát hiện ra thứ gì đó hơi kỳ lạ trong bàn chải. Mặc dù không lạ khi trông thấy những món đồ linh tinh bị vứt dọc theo rìa những cánh đồng cỏ linh lăng và những con đường mòn bằng đất gần giao lộ của đại lộ 72 và đường 144 (người qua đường thường sử dụng khu vực chung này làm bãi rác), nhưng có gì đó ở vật thể lạ này khiến hai người cưỡi ngựa phải ngạc nhiên. Vào cuối ngày, một con đường đất chẳng mấy ai biết gần ngoại ô thị trấn Earlimart đột ngột “nhuốm” bầu không khí tà ác. Băng rào chắn rực sáng hoàn toàn đối lập với những bụi cây xanh lá pha nâu, ngăn cách con đường mòn đầy bụi khỏi lòng sông cạn và khiến nó lộ ra… thứ gì đó xấu xa đã xảy ra ở đây.

Cảnh tượng diễn ra vào lúc 7 giờ tối, khi đó, hai người chủ trại gia súc tò mò quay trở lại lòng sông cạn để nhìn kỹ hơn vật dị thường. Phía dưới bờ kè cách rìa con đường đất không quá năm mét, hai người họ trông thấy thứ gì đó giống với đôi ủng lao động thò ra từ bên dưới một tấm chăn. Một trong hai người gọi to vì họ đoán thấy thứ ấy là từ một con người. Không ai trả lời. Cả hai thận trọng và đánh bạo tiến lại gần tấm chăn hơn một chút, mặc dù họ không kéo tấm chăn xuống hoặc làm xáo trộn khu vực gần đó. Họ không cần làm vậy. Chỉ riêng mùi hôi thối đã nói lên tất cả, và thế là hai người nhanh chóng đến nhà của một người bạn khác để báo cảnh sát.

Sĩ quan cảnh sát được điều đến và bố trí phong tỏa hiện trường ở bờ phía nam của sông Deer Creek, khoảng một mét rưỡi dưới con đường dẫn lối đầy bụi.

Báo cáo giám sát bổ sung của Sở cảnh sát trưởng hạt Tulare cho biết:

Điều tra viên Hart, Điều tra viên Swanson, Trung sĩ Parker và tôi tới hiện trường vụ án. Tại đây, tôi thấy đầu của thi thể hướng về phía tây bắc và chân hướng về phía đông nam. Tôi quan sát thi thể được phủ (không phải được quấn) trong một tấm chăn màu nâu vàng nhạt pha đỏ với một số loại hoa văn (có thể là một con công). Khi vén tấm chăn lên, thi thể hiện ra. Theo tôi quan sát, nạn nhân là nam giới, người gốc Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha, khoảng 40-50 tuổi. Nạn nhân mặc một chiếc áo sơ mi sọc trắng và xanh/ đen, quần jean xanh dương, đi ủng màu nâu. Tôi đã thấy dấu giày và vết lốp xe trong khu vực hiện trường. Điều tra viên Fredericks (văn phòng điều tra viên) đến. Kiểm tra thi thể thì không có ví hoặc bất kỳ giấy tờ tùy thân nào. Tu quần bên phải của nạn nhân có một chiếc đèn pin nhỏ màu bạc. Tôi còn thấy nạn nhân đeo một chiếc vòng cổ, với mặt dây chuyền là một cây thánh giá màu vàng. Cổ tay của nạn nhân được buộc bằng “dây buộc kiểu khóa kéo” màu trắng.

Earlimart là một thị trấn nhỏ, náu mình trong hạt Tulare và bị Tuyến đường 99 chia cắt. Người dân chủ yếu làm nông. Nơi này được những cánh đồng bao phủ và vào lúc đó, dân số có khoảng 8.500 người (91% là người La tinh/gốc Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha). Để đến thị trấn Delano - anh bạn hàng xóm to bự gần thị trấn Earlimart nhất - phải mất 10 phút lái xe về phía nam. Việc phát hiện một thi thể trong khu vực rìa của một thị trấn xa xôi và có dân cư thưa thớt chắc chắn không bình thường. Vào lúc đó, ở nơi này, tội phạm bạo lực cũng không phải là chuyện thường ngày. Tỷ lệ giết người tồn tại ở toàn bộ hạt Tulare cao hơn tỷ lệ của tiểu bang từ năm 2005 đến năm 2017. Tuy nhiên, trong vài năm, những nơi bên ngoài thị trấn nhỏ Earlimart không biết gì về toàn bộ phạm vi và đông cơ của vụ án này. Chuyện xảy ra trong buổi chiều muộn của một ngày cuối tháng Chín năm 2009 sau này hóa ra chỉ là “muối bỏ biển” - một tội ác bi thảm và hung tàn trong hằng hà sa số những tội ác tàn bào, dai dẳng và khiến người ta kinh hồn bạt vía.

Vào ngày mùng 2 tháng Mười, những bức ảnh của nạn nhân đã được đưa vào hệ thống in ấn tự động và nhân viên điều tra đã tiến hành khám nghiệm tử thi:

Thi thể NN1 [nạn nhân] đang trong giai đoạn phân hủy.

Những bộ phận cơ thể của NN1 xuất hiện màu xanh lá và những phần da đang bong tróc.

NN1 đeo một chiếc vòng cổ nhiều màu.

Khuôn mặt của NN1 xuất hiện vết thâm.

Mũi của NN1 hơi cong vẹo. Sauk hi kiểm tra kỹ, khuôn mặt anh ta không có mắt phải.

Lưỡi của NN1 thè ra ngoài miệng và xung quanh đầu và cơ thể anh ta có rất nhiều giòi bọ.

NN1 chỉ có một ít tóc trên đầu và có vẻ không có lông mặt.

NN1 có vẻ có một cái lỗ nhỏ ở quai hàm bên trái và phải, gần dái tai.

NN1 cũng có vẻ có một cái lỗ phía sau tai phải.

Kết quả dấu vân tay xác định “John Doe17” là Joaquin Lopez Barragan (45 tuổi), người của thị trấn Earlimart. Kết luận khám nghiệm tử thi cho thấy Barragan bị bắn hai phát chí mạng. Một viên đạn bắn vào cổ xuyên qua cả hai động mạch cảnh. Viên còn lại bắn vào sau tai phải và vẫn nằm trong hộp sọ (kích cỡ nòng súng sau đó được xác định là 0,38 inch). Sau khi xác thực được danh tính và những dấu hiệu cho thấy đây là một vụ giết người theo kiểu hành quyết, các điều tra viên bắt đầu thẩm tra bạn bè, gia đình và những người quen biết của nạn nhân. Tin đồn đã lan truyền khắp thị trấn rằng ai đó muốn giết Joaquin Barragan. Chuyện này có liên quan đến việc người đã mất từng là một tay buôn ma túy trong một khoảng thời gian ngắn và cũng có thể là một tên nghiện ma túy. Một vài người đủ can đảm đề cấp đến những cá nhân có hiềm khích với Barragan, không phải ai cũng thoải mái khi kể một cách chi tiết. Vài người sợ ảnh hưởng đến an nguy của bản thân và giữ im lặng, trong khi những người khác chỉ nói những thông tin thực chất tương đương với tin đồn. Cuối cùng, nỗ lực của các điều tra viên đã có kết quả, bởi thông tin lượm lặt được quy về một mối, đó là cái tên “Mano Negra”.

17. Theo tự điển Oxford, John Doe là tên dùng để đặt cho một người cần được giữ bí mật về danh tính hoặc một nam giới chưa biết danh tính, đặc biệt được dùng trong tòa án.

Trước khi chúng ta tiếp tục, tôi nên cung cấp một chút thông tin giới thiệu cơ bản về nhân vật mà bạn sẽ biết sau đây. Đầu năm 2018, một người đồng nghiệp thay mặt cho José Manuel Martinez - người đàn ông đang bị giam giữ - liên lạc với tôi. Người đồng nghiệp giải thích rằng Martinez - một kẻ bị buộc tội giết người - có hứng thú kể câu chuyện của anh ta và muốn hỏi tôi liệu việc này có thể hay không. Trong vài tháng, chúng tôi trao đổi thư từ, gọi điện thoại và gọi “video hỏi thăm”. Tôi ngày càng hứng thú hơn với chuyện này và thành thật mà nói, tôi thấy anh ta cuốn hút. Không phải theo kiểu “người hâm mộ nam” (fanboy) qua thư tín, mà chúng tôi gọi nhau là “anh bạn” (amigo). Martinez không cố gắng thuyết phục tôi rằng anh ta sống cuộc đời của một nạn nhân và chưa một lần anh ta yêu cầu tôi đồng tình với quá khứ phạm tội của mình. Mặc dù anh ta hoàn toàn chấp nhận sự thật rằng anh ta phải trả giá cho tội ác của mình, nhưng anh ta tự nhận thức rất rõ một điều: nếu có thể quay lại quá khứ, anh ta vẫn sẽ làm như vậy. Có lần, Martinez nói với tôi rằng anh ta thật sự là một “con quái vật” và chắc chắn “sẽ phải xuống địa ngục”. Mặt khác, anh ta là một người đàn ông tận tâm với gia đình. Trong hai năm qua, Martinez đã cung cấp cho tôi hàng trăm trang hồi ký viết tay gồm những chi tiết tỉ mỉ và chú thích, cùng với ảnh hiện trường vụ án và ảnh cá nhân, thêm vào những bản sao báo cáo của cảnh sát và điều tra viên. Cả những lúc rõ ràng và những lúc mập mờ, tôi đã quan sát thấy mặt tốt song song với mặt xấu của anh ta. Anh ta có thể là một kẻ khoác lác và cũng có thể là một kẻ không biết ăn năn (nếu có). Nhưng anh ta có hai mặt khác biệt rõ rệt - một người đàn ông không biết hối lỗi và một người đàn ông, trong khoảnh khắc ngắn ngủi, đã bày tỏ sự đồng cảm với gia đình của các nạn nhân. Nhưng không có nghĩa là điều này sẽ an ủi được những mất mát của họ.

Vào năm 2013, José Martinez là cái tên gây được sự chú ý, sau khi anh ta khiến nhà chức trách Alabama sốc nặng vì lời thú nhận không chỉ thực hiện vụ giết người đang được điều tra, mà còn thực hiện hơn 30 vụ giết người trong nhiều thập kỷ và khắp các bang (thậm chí còn có một số ít bang ở Mexico). Cơ quan thực thi pháp luật quốc gia không mất nhiều thời gian để xác nhận những tuyên bố của Martinez liên quan đến nhiều nạn nhân bị sát hại (từ năm 1980). Những vụ án vẫn chưa có lời giải từ bang California cho đến bang Florida được mở lại và xác thực dựa trên những chi tiết tỉ mỉ do người đàn ông được mệnh danh là “El Mano Negra” - Hắc Thủ cung cấp.

Truyền thông ngay lập tức phong cho Martinez những biệt danh giật gân, chưa bao giờ có với “kẻ sát nhân hàng loạt” tàn ác nhất thế giới. Ngược lại, các điều tra viên chuyển sự chú ý của họ sang một giả thuyết khác. Đôi khi, những mẩu tin nhỏ tiết lộ những chuyện khó hiểu, mơ hồ và ít hướng đến kẻ sát nhân hàng loạt, thay vào đó là mối quan hệ giữa thế giới ngầm tội phạm. Chúng nhấn mạnh lời tường thuật của kẻ thú nhận giết người. Mặc dù Martinez sẵn sàng và có vẻ háo hức muốn tiết lộ từng chi tiết nhỏ nhất về tội ác của mình, nhưng anh ta vẫnkhông cung cấp quá nhiều thông tin (nếu) có khả năng gây tổn hại cho một số người và tổ chức mà anh ta làm việc. Anh ta nói với nhà chức trách về chủ đề đó nhiều nhất, rằng gần như công việc của anh ta phải phối hợp với những người khác. Một lưu ý phụ liên quan đến vụ sát hại Joaquin Barragan (và những người khác mà Martinez thú nhận đã sát hại ở bang California) là hạt Tulare đã ghi nhận sự hiện diện của băng đảng và hoạt động thỏa thuận.

Bây giờ, hãy cùng tôi bước vào dòng hồi ức của gã sát nhân tự thú này, để xem câu chuyện tàn bạo xảy ra như thế nào từ góc nhìn của kẻ thủ ác. Những đoạn văn sau đây gần như không “bẻ cong” ý tứ của những lời mà El Mano Negra đã nói (tôi dùng từ “gần như” là bởi có chỉnh sửa một số lỗi ngữ pháp, chính tả, một số câu nói lặp lại, nhưng tóm lại lời tường thuật này vẫn còn “thô”, nguyên vẹn và người nói không hề tỏ ra ăn năn, hối lỗi), cũng không trích từ cuộc thẩm vấn hoặc lời thú tội với cảnh sát. Sau đây là một đoạn, cũng có thể gọi là một chương, trích từ lời tường thuật dài dòng mà anh ta viết trong khoảng thời gian chấp hành những bản án (và anh ta vẫn tiếp tục dính tới pháp luật) với những chú thích nguệch ngoạc trên bản sao báo cáo của cảnh sát và/hoặc một vài nhận thức sâu sắc mà anh ta chia sẻ trong suốt những cuộc nói chuyện qua điện thoại.