← Quay lại trang sách

Chương 5 1-

Ngồi dưới chân một trong tám chiếc giường trong khu trị liệu đặc biệt, tay ông đặt trên cổ chân bà Hope, đầu ngón trỏ và út áp sát mạch. Khu này đêm nay vắng tanh, ngoại trừ người bệnh đang hấp hối trong lồng dưỡng khí và đứa trẻ đẻ non đang được bơm nước biển từ một chai thủy tinh treo cao. Phòng bệnh không có người trông coi. Tiếng động duy nhất là tiếng đếm nhịp từ máy móc tự động, và tiếng nước nhỏ giọt đều đặn.

♣ ♣ ♣

Alan lái xe đến nhà Donna. Chàng bấm chuông mãi nhưng không có ai trả lời. Một cặp vợ chồng vào nhà, và chàng theo họ vào trong, đấm cửa thình thịch cho đến khi cô bạn gái cùng phòng Donna ra mở. Alan nài nỉ nàng cho biết Michael đang ở đâu. Cô gái nói:

- Làm sao tôi biết được? Hắn không có ở đây.

Alan đi ra, chui vào chiếc xe hiệu Karmann-Ghia, ngồi ngửa người lên ghế, và ngủ thiếp. Chàng không biết đi đâu nữa.

♣ ♣ ♣

Mãi khi về đến nhà Cy mới nhớ lại mẩu giấy viết điện tín vẫn còn trong túi. Ông thay quần áo, nhờ chút ánh sáng từ phòng ngủ chiếu ra, nhìn Corky. Nàng hơi hé mắt và nhìn chiếc đồng hồ cạnh bàn ngủ, nói:

- Anh đi đâu khuya quá vậy?

Nàng ngủ mất trước khi ông kịp trả lời. Cy lấy tấm giấy ra, đọc lại. Chúng nó lấn ông quá, cái văn phòng tổ hợp luật sư chó chết ấy, ông cảm thấy vậy. Chẳng lẽ với ông mà chúng vẫn theo nguyên tắc nắm đầu những ai làm việc với chúng từ đầu. Vậy thì đây cũng là một vấn đề có tính nguyên tắc của ông, là không nên để bất kỳ ai nắm đầu mình. Ông quyết định không gửi nữa, và xé mẩu giấy, rải những mảnh vụn xuống chân.

Đột nhiên ông rất muốn thắng trong vụ án Flores.

♣ ♣ ♣

Đêm nay không có chương trình tin tức thường lệ trên truyền hình địa phương, và chẳng hiểu ai ở đây đã có sáng kiến làm một phóng sự truyền hình về những gì đang diễn ra tại Tang nghi quán Phương Nam. Tin này truyền đi. Vào lúc mười một giờ khuya, những kẻ sống về đêm, những người lập dị, những tên bất lương, sinh viên trốn học, những kẻ hoang đàng, kẻ quá khích, nhân công bốc dỡ hàng, những người làm ca đêm của sở hỏa xa, những tên điên và say, bọn anh hùng xa lộ và bọn buôn lậu, những tên vô gia cư, vô nghề nghiệp, những tên lang thang... tất cả bắt đầu dàn cảnh.

Tin này đầu tiên đến tai đám taxi gần như bắt buộc phải qua lại khu này để kiếm chuyến chót cho đủ tiền xăng, sau khi chở dân khiêu vũ đêm về nhà.

Tin này chạy qua từng phòng ký túc xá Đại học, ra đến đám sinh viên ngổn ngang trên bãi cỏ. Hầu hết bọn này chẳng cần phải tìm một lý do để bỏ học, nhưng dù sao thì đây cũng là một lý do, và hơn nữa, phần lớn chúng lại có xe để đến khu phố phía nam.

Tin này bay đến phòng đấm bóp gần cái khách sạn mà một nhóm cầu thủ đang ở. Hai cầu thủ và ba lái buôn vừa làm xong cái việc giống đực, và cả bọn quyết định ra ngoài xem trò vui.

Tin này làm tan sớm một tiệc đính hôn ở đầu kia thành phố, làm cho khách khứa chỉ nghĩ đến chuyện bỏ đi xem sao.

Tin này lan đến khu phố của người Mehico. Trong đám dân lai có tên khoe quen với Cesario Flores, trèo lên một xe thùng và chạy đi kiếm trò vui.

Tin này ùa vào quán rượu ở đường El Paso, ở đó, một ban nhạc vừa thành lập đang sống đắp đổi qua ngày. Đêm đó, số thu lại càng kém, và họ quyết định bỏ chơi nhạc để đi ra ngoài.

Tin này đến tai đám bảy tên buôn lậu ma túy vừa đến vùng này để bày tỏ lòng trung thành với tên trùm. Phán đoán của họ với nền luân lý của thị xã ư? Không có phản ứng! Họ chỉ mong có dịp giải trí.

Và tin này đến căn cứ không quân, trong đó có trò giải trí duy nhất của những phi công trong phi đội phản lực chiến đấu vừa từ Côn Minh trở về là xem phim The Gold Bug của Walt Disney. Juana cũng đang ở trong căn cứ, và khi nghe tin này, nàng lập tức đòi gã bạn chở nàng đi xem. Đến nơi, nàng ngồi trong xe để không bạn cũ nào có thể thấy được.

Trong đám híppi, cần sa và heroin chuyền nhau miễn phí. Nhưng một vài tên buôn bán cò con đã đánh hơi ra, và quyết định tăng liều bằng những thứ nặng cân. Một số tên biết chúng đến đây để ở lại lâu, đã dốc hầu bao mua tất cả số thuốc có thể mua được.

Cảnh sát ngồi trong các xe tuần tiễu, áo phanh ngực, vừa hút thuốc lá vừa nhìn cuộc mua bán ma túy công khai, cách thức cuốn cần sa vào giấy, và cách thức bắt tay nhau giữa bọn híppi. Họ thấy những tên đã bị vào sổ đen, mà họ đã gặp trong những dịp ít vui vẻ hơn thế này nhiều, bèn gật đầu chào hỏi và cũng được đáp lễ bằng chào hỏi và gật đầu. Đêm đó hình như những kẻ thừa hành uy quyền quốc gia quyết định ngưng thi hành bất cứ thứ uy quyền gì.

Từ một khoảng cách đủ xa để trở thành khả kính, hai vị linh mục đứng nhìn. Họ sống trong căn nhà đối diện với Tang nghi quán. Tiếng nhạc đã đánh thức họ dậy, song họ vẫn bình thản chuyện phiếm với nhau.

Làn gió nhẹ từ núi thổi về, đem lại chút hơi mát.

Suốt thời gian đó, Irene vẫn ngồi trong yên lặng, như một nữ hoàng được tấn phong. Hal đứng sau lưng bà, sẵn sàng đỡ, nếu cần. Gã phóng viên truyền hình đang phỏng vấn Irene:

- Những người kia là ai vậy?

Bà nhìn Michael đang ngồi dưới chân. Gã nói:

- Có những anh em biết hắn là ai, và có những đứa chỉ mới nghe nói về hắn. Nhưng tất cả đều là bạn của Vinnie. Hắn bị giết, và họ không biết phải làm gì.

♣ ♣ ♣

Nửa đêm, Don Wheeler giật mình tỉnh giấc. Mạch cổ chân Hope không còn đập nữa, bàn chân lạnh băng, và nói cho đúng thì bàn chân bà đã bắt đầu lạnh từ trưa. Ông nhìn lên. Một sinh viên nội trú mà ông chưa từng gặp đang đứng đầu giường, cầm cổ tay bà Hope, nghe ngóng, rồi đặt bàn tay bà xuống ngực, kéo tấm vải đắp phủ lên mặt bà. Rồi cậu ta thì thầm với ông, đại ý ông có ở lại cũng chẳng ích lợi gì nữa. Wheeler lắc đầu.

♣ ♣ ♣

Chiếc xe truyền hình đã bỏ đi. Đám khách tò mò cũng biến dần. Quanh Tang nghi quán yên tĩnh trở lại. Khoảng ba giờ sáng, Irene thiếp ngủ ngay trên chiếc thùng nhỏ đang ngồi. Hal, với sự tiếp tay của Michael bế bà lên xe hơi của hắn, và lái xe đi.

Vài đứa nằm ngủ trong những góc tối, đứa khác thì ngả ngớn trong những chiếc xe đang đậu, hoặc giữa lòng đường.

Còn bọn thân nhất với Vinnie thì đi về phía con đường dẫn tới sa mạc, nơi ngày mai đám tang diễn ra.

♣ ♣ ♣

Sau bữa ăn sáng với bánh nướng và trứng tự làm lấy, Gavin đọc kỹ trang thể thao, rồi gấp báo lại, khoác lên người chiếc áo thể thao đẹp nhất chàng có.

Betty vẫn đang nằm trên giường:

- Anh đến nhà thương một chút. Em có muốn đi với anh không? – Chàng hỏi, tuy thâm tâm không thích dẫn Betty theo khi chàng gặp ông Wheeler.

- Không. Em muốn nằm muộn một chút. Anh coi giùm em con Pup ở đâu. – Betty trả lời.

- Đừng lo. Chắc nó ở đâu đó, đang làm công việc giống như chúng ta làm đêm qua.

Chàng mỉm cười và khép cửa lại. Pup là con chó to cao và béo. Lúc chàng mở cửa lớn thì thấy nó nằm ngay dưới chân, bụng bị đâm nát bằng những nhát dao lớn, ruột gan lòng thòng trên bậc cầu thang.

Michael, trong chiếc xe của Donna, dẫn đầu. Ngồi ở băng trước cùng gã là Irene. Bà đòi đi theo, nhưng ngủ suốt chặng đường. Rosalie và Lonnie ngồi ở băng sau, cũng đang ngủ. Sandy thức, nhưng không nói chuyện, cung không ngẩn ngơ vì phê thuốc.

Tiếp sau là chiếc xe tang của Izzy Bulgaros, do chính ông ta lái, dù đã dự tính dùng gã tài xế thường làm công việc này, mặc đồng phục, đeo huy hiệu, đội cát két đàng hoàng. Nhưng tên đó lại không chịu hiểu cho trường hợp đặc biệt này, cứ đòi tiền nhiều, vì hôm nay là chủ nhật. Cuối cùng là xe của Hal. Từ một bên, người ta tưởng chiếc xe chẳng chở ai khác ngoài người lái nhưng thật ra, nó chật ních, vì Hal đã lượm theo sáu tên, và tất cả ngồi ở băng sau, hay dưới sàn xe, ngủ.

♣ ♣ ♣

Lúc Gavin đến bệnh viện thì Wheeler đã về nhà, và bà Hope đang được chở đến nhà tang lễ Bryant.

Gavin tạt qua văn phòng, đoán mò có thể Wheeler ghé đó. Sự phỏng đoán ấy đúng. Don Wheeler đang ngồi sau bàn làm việc của mình, cái bàn mà ông luôn giữ cho sạch sẽ, ngăn nắp, không hề có các thứ thông dụng như lịch để bàn, tranh ảnh, khay đựng văn thư. Chỉ là một mặt phẳng sạch sẽ – và trên đó, bây giờ, có một lá thư, viết bằng nét chữ đàn bà, và một phong bì đã đề tên.

Wheeler gật đầu, làm như ông ta chờ chàng vậy.

- Tôi hết sức đau buồn. - Gavin nói.

Wheeler cầm lá thư mà ông tìm thấy dưới gối bà Hope lên. Thư viết từ trước đây một tháng, trên phong bì là dòng chữ XIN MỞ THƯ KHI EM QUA ĐỜI. Ông đọc to:

Dee-Dee yêu của em! Rất buồn vì căn bệnh của em kéo dài quá lâu, và làm, phiền anh quá nhiều. Nhưng bây giờ thì em đã ra đi, và anh được rảnh rang rồi đó. Xin anh làm cho em một việc cuối cùng nữa. Đừng tổ chức đám ma. Em ghét lắm. Thực ra em chẳng có bạn bè nào cả, và cũng không thân quyến gì có thể quan tâm khi hay tin em mất. Em không thể chịu nổi cái cảnh đông người vây quanh, và toàn những người em không muốn quen biết, đến ngồi đó, cố làm bộ buồn rầu, chỉ vì anh là một nhân vật quan trọng. Xin anh hãy đem tất cả những gì còn lại của em đến phòng hỏa thiêu ngay khi em mất, nếu có thể được, ngay trong ngày đó. Lúc họ hỏa thiêu em, em không muốn có một ai khác ở đó, ngoài anh và em, như ngày xưa, như em vẫn thích, lúc còn sống. Chẳng có gì nhiều của em còn lại trên đời này, vì vậy chắc cũng chẳng lâu lắm. Lúc đó, xin anh hãy nhớ, nhớ lại thật sự, rằng trọn đời, em đã yêu anh, và không đòi hỏi gì hơn ở anh, và em không có một chút ân hận nào ngoài việc có thể anh không còn làm tình với em một lần nữa. Và xin anh biết cho em tin anh, tin mọi lời anh nói với em, và em luôn luôn hãnh diện được làm vợ anh. Em không tin vào cuộc sống sau này, hay những gì tương tự, vì thế, xin anh bảo họ hãy ném nắm tro của em vào chỗ họ ném tro của mọi kẻ khác. Vẫn của anh, Hope.

2

Trong lúc xác Vinnie vẫn nằm trong chiếc xe đòn thì bọn con trai thay phiên nhau sử dụng cặp xẻng để đào huyệt trong một trũng sâu phía bên kia ngọn đồi nhỏ. cách ngôi nhà bỏ hoang một khoảng.

Sandy và Rosalie quấn xác chết bằng những tấm vải trải giường, vốn là của Sandy được viền, móc ở cạnh và thêu huy hiệu của bà nội nàng.

Dưới đáy huyệt, hai chiếc chăn của người da đỏ đã trải ra. Vinnie được từ từ hạ xuống, đặt lên đó. Rồi khuôn mặt và ngực được mở ra.

Hai tên đi xe máy chẳng hiểu hái đâu được ít hoa, xếp quanh xác Vinnie. Ông Bulgaros đã đem theo những vòng hoa của một đám ma mới nhất để lại. Nói cho cùng thì những vòng hoa đó trông không tệ lắm.

Chúng đều say thuốc, và say vì những gì đang diễn ra. Chẳng có ai tổ chức nghi lễ, nhưng mọi người đã ném đủ thứ xuống huyệt, với ý thầm kín là dự trữ cho Vinnie trong tương lai. Vài đứa tin vào thuyết hồi sinh thì bỏ xuống những cái bùa để che chở cho người chết, và tên đi xe máy bỏ xuống cả chiếc răng gấu treo đầu sợi dây da. Chiếc bùa này đã giúp gã an toàn vượt qua chín mươi ngàn dặm đường. Tên đi xe máy khác, sau khi đọc những trích dẫn, phần lớn rút từ cuốn sách dạy bảo dưỡng, sửa chữa xe gắn máy, đã ném cuốn hướng dẫn về xe máy Harley Davidson xuống huyệt.

Để biết chắc Vinnie sẽ không bao giờ thiếu thứ mà hắn cần để say sưa, hay chỉ vì đó là thứ giá trị nhất mà phần lớn chứng có, từng nắm cần sa được ném xuống huyệt. Những tên không có nhiều hoặc không có nhiều tiền để mua nhiều, thì ném một phần mà họ có thể dành ra được. Vài tên chỉ bỏ xuống một hai điếu.

Một cô gái lấy ra chiếc máy thu thanh tí hon từ chiếc thắt lưng quần, nhẹ nhàng đặt cạnh tai Vinnie.

Một gã trai mười sáu tuổi mà không ai biết mặt, và không ai hiểu từ đâu đến, ném xuống bộ đồ cắt và cuốn cần sa. Sandy tháo đôi hoa tai hình con voi, quì xuống, đặt lên con mắt nhắm kín của Vinnie.

Ông Bulgaros không có gì để dâng hiến. Chúng bảo không cần, vì ông đã làm nhiều việc thay vào. nhưng cuối cùng, sau nhiều do dự, ông ném xuống đồng tiền Tàu mà ông giữ như một lá bùa may mắn. Rồi ông lên chiếc xe đòn và lái về.

Một cô gái trẻ có chiếc mũi hếch và nhiều lúm đồng tiền trên má chưa từng gặp Vinnie bao giờ, cởi chiếc quần lót ném xuống.

Rosalie có bức ảnh nhỏ của Lonnie trong ví, hỏi chàng có được không, rồi cúi đặt lên ngực Vinnie.

Một người đàn ông ba mươi tuổi vừa ở tù sáu tháng ra vì tội tham gia vào một cuộc vui có liên quan đến hai cô gái mười lăm tuổi, xé dấu hiệu chữ Vạn trên tay áo và ném xuống huyệt. Một người đàn ông khác xé huy hiệu sư đoàn Hai thiết giáp ném theo.

Một gã sống ở miền Tây với thiếu phụ da đen, lôi ra từ túi đeo lưng của hắn chiếc mũ chỏm nhọn, kiểu mũ của quân đội Đức Giáo hoàng, vật duy nhất mà ông bố để lại cho con. Gã đặt chiếc mũ gần đầu Vinnie.

Một đứa từng đã sống trong ngôi nhà đường Nữ Vương thì cắt tóc của hắn ném vào. Hắn đang say nặng.

Một gã da đen từng được Vinnie giúp, nhớ lại cái lúc hắn bị vỡ nợ và được Vinnie giúp cho những thứ hắn cần, dùng mũi dao chích vào cổ tay, để máu nhỏ xuống huyệt.

Cái gã đêm qua cứ hát đi hát lại điệp khúc duy nhất, lôi cuốn khoảng hai chục người vào điệu nhạc, đập chiếc ghi ta của hắn vào bờ huyệt.

Một gã láng giềng vừa tình cờ tham gia với bọn này nhưng đã lập tức khoái, đặt dao găm và bao dao bằng da lên bụng Vinnie. Một cô thấy thế bèn bỏ thằng bồ của nàng, đến hôn và ở lại với gã. Cái tên đã đem nàng tới đây không quan tâm, ít ra là trong hôm nay.

Một cô gái có mái tóc dài đen và chiếc mũi cao, quặp xuống, đôi kính cận thị, đứng bên cạnh huyệt, nói lên thông điệp của nàng:

- Tình dục là điều tối quan trọng trên phương diện chính trị. Những ai bị ẩn ức tình dục thì cũng bị khống chế về mặt chính trị.

Không sự kiện nào, trong các sự kiện được mô tả trên đây, diễn ra nhanh chóng và liên tục. Những biểu dương của buồn thảm, tôn thờ, mất mát, thương yêu và hứng khởi xảy ra bất thường, không đều đặn.

Đến buổi chiều, nhiều kẻ tham dự cuộc tiễn đưa cuối cùng này đã say thuốc nặng. Vài cuộc tranh luận bên lề diễn ra. Một cô gái nêu thắc mắc lúc này có phải là cơ hội tốt để giết những đứa bé da trắng hay không, xét đến tình hình thế giới hiện nay.

Gã trai đứng cạnh nói rằng đó chỉ là chuyện khỉ.

Một cậu bé, thật bé, đứng cạnh huyệt, dứt cái dấu hiệu hòa bình treo lủng lẳng trên cổ, ném vào huyệt. Trông cậu ta có vẻ đứng không vững, và đôi mắt thì đầy thù hận, như muốn nói, “Quốc gia này có bốn nhóm quyền lực, Một, bọn chủ nhân các bất động sản. Hai, bọn nhà binh, riêng trong căn cứ này đã có đến gần hai chục nghìn, gồm cả hai trăm năm mươi phi công Nam Triều Tiên đang được huấn luyện. Ba, các đại học được cả quốc gia biết đến như một thứ trường nhồi sọ, và trường dành riêng cho những tên ăn chơi. Và cuối cùng là kỹ nghệ khai thác mỏ đồng. Đó là những thực tế của đời sống chúng ta.”

Trong một lúc, mọi người im lặng.

Michael quyết định lấp huyệt.

Mặt trời đã xuống thấp, thật đỏ, thật nóng. Một số đã tản đi tìm bóng mát, hay tìm chỗ vắng.

Nhưng tất cả đã cùng xúm lại khi nghe tiếng khóc thê thảm của Irene. Người đàn bà say rượu suốt hai ngày liền, giờ được những biểu dương xung quanh gợi hứng khởi, và xúc động vì đang được nâng lên bệ cao, vì là mẹ của một thánh tử vì đạo. Nếu ở vào thời đại khác, bà có thể vật mình để được chôn sống với người thân yêu. Hal phải giữ không cho bà tụt xuống huyệt. Bà cấu xé, nhưng hắn giữ chặt bà, chờ những người khác đến giúp. Irene là người đàn bà từ miền Tây, gốc Ireland, và cha là phu đập đá, vì vậy khá khỏe. Cuối cùng, tiếng khóc của bà, và tiếng khuyên ngăn của người xung quanh đã kéo Michael đến. Gã nói với bà gì đó. Bà nắm tay gã, hôn lên tay gã, và trở lại yên tĩnh.

Bà bảo Hal lấy cho ly rượu. Hắn nói đã hết. Bà nài nỉ kiếm cho chai khác. Hiệu bán thực phẩm gần nhất cũng cách sáu dặm. Hal không dám bỏ bà lại một mình. Hắn lên xe làm bộ đi mua rượu, nhưng không nổ máy.

Ngay lúc Hal quay lưng đi, Irene bám lấy Michael, mà bà nặng hơn gã những mười lăm kí, thì thầm vào tai gã, “Tôi không làm tình với tên ngu đần đó đâu. Tôi muốn cậu biết điều đó.”

Đã đến lúc phải lấp huyệt. Michael bảo Irene hãy ném xuống nắm đất đầu tiên. Rồi đuổi xa tất cả những ai muốn tiếp tay, gã một mình dùng xẻng xúc đất phủ lên xác chết, rồi mình gã dùng chân nện lên lớp đất trên xác Vinnie, cho đến khi bằng phẳng.

Nhớ đến lối chôn xác của người da đỏ, gã ném lên những đoạn cây xương rồng, những rễ khô, đá, xương khô và bất cứ thứ gì có thể dùng để ngụy trang nấm mộ. Gã làm vậy nhiều lần. Cuối cùng rồi cũng xong.

Cái nóng trong sa mạc càng nóng hơn, nóng nhất vào cuối ngày, cả bọn đều đi tìm bóng mát, cạnh chiếc xe, hay che lên người tấm chăn.

Khắp nơi đều có âm nhạc và cần sa. Gần trăm trai gái trong tình trạng phê chiều tối hôm đó. Và ngay lúc mặt trời chưa tắt đã có những đôi làm tình giữa trời.

Tất cả đều hòa hợp, không ai cạnh tranh, không ai lớn lối. Song chuyện lủng củng rồi cũng xảy ra, như bắt buộc nó phải xẩy ra, do Sandy gây nên. Trong tinh thần của ngày đặc biệt này, nàng có mong muốn mãnh liệt được phóng xe máy. Song chiếc xe hai bánh mà nàng chọn lại không phải là chiếc xe bình thường.

Sandy biết cái gì là tốt, khi nàng nhìn thấy. Chiếc Suzuki TM400R là xe đua, và chỉ là thế thôi, không có gì khác. Trên bất cứ đoạn đường bằng phẳng nào, người lái cần nằm rạp trên xe, để giữ cho bánh trước bám đất. Và chạy trên cát thì nó cũng chỉ làm bụi tung lên thôi. Rất ít tay lái biết phải làm sao xài cho hết bấy nhiêu mã lực trong một chiếc xe hai bánh, làm cách nào giữ cho nó bám đường, mà họ không nằm rạp trên xe.

Đây là chiếc TM400R đầu tiên trong vùng, và chủ xe không để ai đụng đến nó, vì vậy, khi nghe tiếng xe nổ, hắn lao tới, nhanh như báo vồ mồi. Sandy thường quen được có những gì nàng muốn, và nàng lại không quen chịu nhịn. Tên chủ chiếc xe kéo Sandy ra, xô nàng văng xa hai thước.

Sandy vớ cục đá, ném lại. Nó trúng chiếc xe mới tệ, làm móp một tý, xước sơn một tý. Thà nó trúng chủ xe...

Không ai biết những kẻ xông tới là vì Sandy bị tát vào giữa mặt. hay vì nóng, vì say thuốc... song ai cũng thấy dao được rút ra, và không ai có thể trách gã chủ xe lôi chiếc thắt lưng ra, với cái khóa to bản và nặng.

Cuộc ẩu đả từ trên cao nhìn xuống trông như cảnh vật lộn giữa hai con rắn, đầu khóa vào nhau, đuôi vẫy phía này, phía kia.

Màn cuối của vụ đánh lộn diễn ra sát chỗ Michael ngồi, và gã không làm một động tác nào để ngăn chặn. Vai trò lãnh tụ của gã đã hết. Gã thậm chí không ngẩng mặt lên, có vẻ như không chờ ẩu đả chấm dứt.

Tên chủ xe bị đâm vào mặt, không sâu lắm.

Một mảng da đầu và tóc của gã bạn Sandy bị khóa dây lưng giật tung. Gã loạng choạng, rồi ngất xỉu, hoặc có thể nặng hơn.

Tên chủ xe quay đi, mó máy chiếc xe yêu quí của y, xem xét chỗ bị xước sơn vì cục đá. Vết thương trên mặt rỉ máu, y lau những giọt máu nhỏ xuống chiếc xe.

Đối với Michael thì chuyện này chấm dứt ở dây. Nguyên nhân kéo đám người này lại với nhau, tạo cho chúng một vẻ nhất trí nào đó, hay một ý nghĩa gì, thì nay không còn. Vinnie đã nằm trong lòng đất.

Michael đứng lên và đi theo con đường đất đến ngôi nhà hoang, nơi có lần gã và Vinnie đã dự tính sẽ đến sống, bây giờ đen tối như nơi ở tử thần. Gã đứng trước ngôi nhà và hồi tưởng. Rồi gã quay đi, và bước vào sa mạc cho đến khi mọi vật sau gã biến mất.

Gã nằm xuống ở đâu đó, như một con vật, và ngủ.