Chương 39
Đây rồi," Michael O'Neil nói, đỗ chiếc xe thuê vào bãi đỗ của khu căn hộ của Stan Prescott ở Tustin, California.
Họ đỗ cách chỗ ở của Stanley vài khối nhà để đợi một người đại diện Quận Cam tới đi cùng.
Trong lúc chiếc máy bay công vụ lao vùn vụt đưa Kathryn và Michael từ sân bay vùng Monterey tới sân bay John Wayne, Quận Cam, tổ kỹ thuật của Michael đã có được danh tính của người đăng đoạn clip về những thương vong vụ quán Solitude Creek.
Stanley Prescott, còn được biết đến với cái tên Ahmed, là một nhân viên pha chế, bốn mươi tuổi. Độc thân. Thông tin thu thập được còn cho thấy ông ta đang làm việc ở câu lạc bộ của mình tại bãi biển Long Beach vào thời điểm xảy ra vụ quán Solitude Creek và Trung tâm Bay View, vì thế ông ta không phải là nghi phạm kia.
Tài khoản Facebook và trang blog cá nhân cho thấy ông ta thực sự là một kẻ cuồng tín. Rõ ràng là ông ta đang tố cáo vụ quán bar và những thảm họa khác là tác phẩm của những người Hồi giáo để kích động tinh thần chống Hồi giáo.
Người ta có thể ngốc nghếch như thế đấy.
Tin này thật đáng thất vọng, vì ông ta có lẽ không có bất cứ sự liên hệ nào với những vụ tấn công đó và chỉ đơn giản là lấy những tấm hình và đoạn băng một cách ngẫu nhiên từ trên mạng xuống rồi đăng lại. Nhưng, vì giờ họ đang ở đó rồi, họ sẽ nói chuyện với ông ta. Có lẽ nghi phạm kia đã gửi thư điện tử hoặc đăng thứ gì đó lên trang blog của ông ta.
Khi hai người đang đợi đại diện Quận Cam tới, Michael nghe điện thoại. Anh gật đầu và Kathryn để ý thấy anh nhướng một bên mày lên. Anh nói chuyện khá nhanh, rồi cúp máy.
"Otto Grant. Nhớ không?"
Dĩ nhiên là cô nhớ. Người chủ trang trại bị tịch thu đất dưới hình thức trưng mua của nhà nước. Vụ nghi ngờ tự tử.
"Cảnh sát Santa Cruz đã tìm thấy một thi thể dưới nước cạnh bến tàu. Là nam. Cùng độ tuổi và dáng người. Họ sẽ tiến hành khám nghiệm hiện trường và gửi cho anh báo cáo."
Thật đáng tiếc, cô nghĩ. "Ông ta có gia đình không?"
"Ông ta là một người góa vợ. Con cái đã trưởng thành. Chăm sóc trang trại hẳn là toàn bộ cuộc sống của ông ta, có lẽ là tất cả những gì còn lại của ông ta."
"Ông ta chọn cách ra đi thật khó khăn. Chết đuối."
"Anh không biết nữa," Michael ngẫm nghĩ. "Trong làn nước đó ư? Người ta sẽ không còn cảm giác sau ba, bốn phút. Sau đó thì... không biết gì hết. Có nhiều cách tồi tệ hơn để chết thay vì chìm vào giấc ngủ ở Vịnh này."
Kathryn và Michael chỉ mất một vài phút để đợi người đại diện Quận Cam tới. Họ vẫy tay với anh ta. Người đàn ông rắn chắc trong bộ đồng phục kia là Rick Martinez.
"Chúng tôi đang theo dõi đường dây về tên tội phạm của các bạn. Vụ quán bar Solitude Creek. Và cả vụ kia nữa. Buổi ký sách của tác giả. Tối qua. Ôi, kinh khủng thật đấy. Tôi chưa từng nghe điều gì tương tự như thế. Đây có phải phần tử khủng bố không?" Một cái hất hàm về phía căn nhà. "Liệu Prescott có phải là kẻ gây án?"
Kathryn nói, "Chúng tôi biết không phải ông ta làm. Nhưng chúng tôi đang hy vọng có khả năng có liên kết gì đó giữa ông ta và nghi phạm mà chúng tôi đang tìm kiếm."
"Chắc chắn rồi. Anh muốn xử lý nó như nào?" Anh ta đang nói với Michael.
"Đặc vụ Dance sẽ đợi ở đây. Tôi sẽ đi tới trước cửa, anh vòng ra cửa sau, nếu anh đồng ý. Khi không có trở ngại gì, Đặc vụ Dance sẽ tiến hành thẩm vấn."
Đợi ở đây. Môi cô mím chặt lại.
"Không có lệnh khám xét. Ông ta đã có một lần say rượu và gây mất trật tự cách đây mấy năm, cả hành hung nữa, ông ta còn có vũ khí, vì vậy chúng ta phải hành động một cách thận trọng."
Hai người đàn ông đi lên vỉa hè, qua một bụi cây chết khô nhưng những cây hoa đá lại tươi tốt, một minh chứng khác cho những vấn đề liên quan tới nước ở Golden State.
Michael đợi ở gần cửa ra vào nhà Stanley Prescott, khuất khỏi tầm nhìn từ lỗ nhìn trộm và bên cạnh cửa sổ đang được che rèm. Rick Martinez, người đàn ông cao lớn và oai vệ, tiếp tục đi vòng ra đằng sau ngôi nhà.
Michael đợi khoảng ba, bốn phút, rồi gõ cửa. "Stanley Prescott? Phó Cảnh sát trưởng đây. Mời mở cửa ra."
Lặp lại một lần nữa.
Anh thử đẩy cửa. Nó không khóa. Anh quay lại nhìn Kathryn. Giữ ánh mắt nhìn cô một lúc. Sau đó đẩy cửa đi vào.
Chưa đầy một phút sau, cô nghe thấy hai tiếng súng nổ, tiếp thêm một phát nữa.