← Quay lại trang sách

Chương 56

Antioch March đang nghĩ về Calista Sommers.

Cảnh sát vẫn chưa biết tên cô ta. Trên truyền thông, cô ta được biết với cái tên Jane Doe. Một bức hình đã được công bố. Cái chết của cô ta có thể là do bị ám sát hoặc một hình thức bạo dâm quái đản.

Hắn chỉ tình cờ lái xe tới gần quán bar nơi hắn đã đón cô ta vào đầu tuần.

Một ly martini cho cô ta, một ly nước ép dứa cho hắn.

Cô ta sẽ vẫn còn sống nếu cô ta không bạo gan liều lĩnh cố mở tung tủ quần áo của hắn để lấy một chiếc áo choàng. Khiêm tốn. Đó là những gì đã giết cô ta. Cô ta hẳn đã nhìn thấy bộ quần áo mà hắn mặc lúc ở nhánh sông Solitude, khi hắn lái chiếc xe tải đỗ chắn các cửa thoát hiểm. Lúc đó, vẫn chưa có thông báo về việc một nhân chứng đã nhìn thấy hắn - do đó hắn đã không nghĩ gì về nó. Không lâu sau, lúc ở rạp chiếu phim, hắn biết rằng công chúng đã biết. Tại sao họ lại công bố nhận dạng của hắn, thì hắn không thể hiểu được.

Sự tiết lộ của cảnh sát không chỉ cứu hắn ở vụ việc rạp chiếu phim, nó còn khiến Calista phải chết. Ngay khi hắn rời tiệm McDonald's gần rạp phim, sau khi được biết về Đặc vụ Dance, hắn đã lái xe tới nhà nghỉ của Calista ở Carmel. Hy vọng rằng cô ta chưa nghe những mô tả trên bản tin. Nhưng không. Cô ta đã rất ngạc nhiên khi thấy hắn. Hắn hỏi liệu cô ta có muốn lái xe một chút không. Và khi họ ở trên đường, một cuộc phiêu lưu thì sao nhỉ? Vài nhà nghỉ nhỏ không ai biết?

"Anh thật là một cậu bé hư..."

Anh thực sự rất đẹp trai.

Và rồi.

Rất tiếc, Calista.

"Không, không."

Hắn chụp hình cô ta đang nằm trên sàn tại một nơi rẻ tiền, run rẩy khi hấp hối. Chiếc túi ni lông được kéo trùm qua đầu cô ta. Nó chỉ mất khoảng năm, sáu phút.

Hắn giờ giấu đi kỷ niệm vui vẻ và tiếp tục tới một trong những nơi mà hắn tìm được vài ngày trước, một địa điểm hoàn hảo cho vụ tấn công tiếp theo: sảnh khánh tiết ở một nhà thờ.

Hắn thật sự choáng váng với số người bị giết trong các vụ giẫm đạp liên quan tới tôn giáo.

Thánh địa Mecca. Không bao giờ làm với Thánh địa Mecca.

Việc ai đó có thể xoay xở để giữ vững niềm tin sau khi nghe về những cái chết ấy hoàn toàn nằm ngoài sự hiểu biết của hắn. Hàng nghìn người đã chết.

Ấn Độ cũng rất tệ, đám đông hàng trăm nghìn người. Ôi, những gì hắn có thể làm với một bầy người như thế...

Phía trước, hắn có thể nhìn thấy nơi mà hắn đã kiểm tra trước đó. Có một bữa ăn tập thể của nhà thờ được tổ chức tối nay. Nơi này đặc biệt tốt. Hai cửa thoát hiểm có thể bị đóng bằng dây bó hoa. Hoàn hảo.

Cũng tình cờ đây là một nhà thờ của cộng đồng Mỹ-Phi. Và ai đó ở khu vực này, thật là thuận tiện làm sao, đang nhắm vào những nơi liên quan tới chủng tộc. Điều đó tức là mọi người sẽ thực sự bấn loạn và nhanh chóng thoát thân nếu có bất kỳ dấu hiệu đe dọa nào.

Nhanh chóng chèn ép những đồng loại của họ để thoát thân.

Hắn sẽ châm một ngọn lửa nhỏ bên ngoài, giống như hắn đã làm ở quán bar Solitude Creek. Thế là đủ, khói sẽ bay vào trong. Họ sẽ nghĩ những tên theo chủ nghĩa tân Phát xít đã quay trở lại và, chán ngán với những hình graffiti đơn giản trong tâm trí, giờ có ý định làm một điều thực sự. Thiêu chúng thành tro. March nghĩ nó sẽ là...

Nhưng, không, đây là gì?

Hắn để ý một biển thông báo phía trước.

Bữa tối với chúa Jesus bị hoãn. Hãy tham gia với chúng tôi vào tuần tới. Hãy cầu nguyện cho những nạn nhân ở quán bar Solitude Creek và Trung tâm Bay View.

Antioch thở dài. Nhẽ ra hắn phải đoán trước được điều này. Những địa điểm lớn hơn có lẽ đang tự động gọi những người giữ vé và hủy các buổi diễn.

Hắn tự hỏi liệu có phải Kathryn đứng sau vụ này không.

Có lẽ không phải đứng sau. Mà là nhúng tay vào.

Tốt thôi, hắn chắc chắn chưa thể rời khỏi nơi này trong thời gian tới. Vì thế phải làm gì đây? Phải mưu trí hơn họ, mưu trí hơn Kathryn yêu dấu. Tốt thôi, những địa điểm trình diễn bị hủy, sảnh khánh tiết cũng thế. Có lẽ những bữa tiệc cưới sẽ vẫn tổ chức nhưng có thể đã được dời ra bên ngoài - thời tiết khá ôn hòa.

Địa điểm nào sẽ không bị đóng cửa đây?

Rạp chiếu phim, nhưng chúng không hiệu quả. Sau nỗ lực chết yểu ngày hôm đó, chắc chắn những cụm rạp chiếu phim với lượng người đáng kể sẽ có bảo vệ, nếu không thì là cảnh sát.

Còn nơi nào mở cửa nữa?

À, đợi chút. Đây là một ý tưởng: quản lý các khách sạn chắc chắn sẽ từ chối đóng cửa vào một chiều Chủ nhật đẹp trời như thế này, mọi người tới dùng bữa gần trưa hoặc xế chiều.

Khách sạn hoặc nhà nghỉ... Đúng.

Một vài ý tưởng bắt đầu hình thành. Tốt, một kế hoạch rất ổn.

Nhưng hắn sẽ theo đuổi nó chỉ sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ trước mắt - một việc bị cản trở vì chuyến đi tới Quận Cam sau vụ Bay View.

Nhiệm vụ làm chậm lại, nếu không muốn nói là dừng hoàn toàn, những kẻ truy đuổi hắn.

À, một người truy đuổi thôi. Số ít.

Hắn cười. Phải, thực sự là số ít.

Còn từ nào tốt hơn để miêu tả Kathryn, người mà hắn đã mơ về thật lâu vào đêm qua?