Chương 60
Chiếc Pathfinder của Kathryn nghiêng hết bên này sang bên kia trên suốt đoạn đường dốc của Cao tốc 68.
Không phải là một chiếc xe tốt để thực hiện những pha đánh lái như thế.
Và cô cũng không phải một người lái xe cừ để điều khiển chúng. Kathryn có nhiều biệt tài, nhưng lái xe thì không phải một trong số đó.
"Anh đang ở đâu, Michael?"
"Hai mươi phút nữa. Hiện giờ có một chiếc xe tuần tra đang ở đó. Đội tuần tra cao tốc California tình cơ ở gần đó."
"Em sẽ tới nơi trong vòng ba phút."
Chà, một tiếng trượt phanh nhẹ và một tiếng còi ầm ĩ. Bạn được phép bấm còi inh ỏi vào một chiếc Nissan SUV cỡ lớn đi lạc vào làn đường giữa hướng của bạn, thậm chí ngay cả khi có đèn báo xanh nhấp nháy trên mui xe.
Cô ném điện thoại sang ghế bên cạnh. Hãy nghiêm túc nào.
Tấp vào bãi đỗ thấp hơn ở nhà nghỉ, chiếc Pathfinder tăng tốc tới chỗ đội Tuần tra cao tốc. Họ lúc nào cũng ăn vận bảnh bao, giờ đang đứng cạnh cảnh sát vùng Pacific Grove, cũng là người mà cô quen biết.
"Charlie."
"Kathryn."
"Đặc vụ Dance," đội cảnh sát tuần tra chào. "Tôi nhận được điện báo. Đây là kẻ tình nghi vụ quán bar Solitude Creek ư?."
"Chúng tôi nghĩ vậy. Hắn đâu rồi?"
Charlie lên tiếng, "Đi thẳng vào trong ngay sau khi đỗ xe. Hắn không nhìn thấy tôi, tôi chắc chắn."
"Chiếc xe đâu?"
"Đi theo tôi."
Họ đi dọc theo lối đi, qua khu vườn thông và hoa đá. Họ dừng lại đằng sau một bụi cây lớn.
Chiếc Honda màu bạc đang đỗ gần chỗ dỡ hàng của khách sạn lớn này, một tòa nhà bằng đá và kính gồm khoảng hai trăm phòng. Phòng ăn thuộc loại thượng hạng và vào Chủ nhật nơi này luôn ngập tràn thực khách đến ăn trưa. Kathryn và người chồng quá cố của cô, Bill, từng tới đây vài lần để tận hưởng kỳ nghỉ cuối tuần lãng mạn dù vẫn phải làm việc, trong khi ông Stuart và bà Edie sẽ lo phần chăm sóc bọn trẻ.
Có thêm hai xe cảnh sát đang lặng lẽ tiến tới trong đó có ba cảnh sát thuộc Văn phòng Cảnh sát trưởng Quận Monterey. Kathryn vẫy tay chào họ. Thêm một chiếc xe khác tới. Là Michael. Anh bước ra và nhanh chóng đi dọc con đường, đuổi kịp đồng nghiệp của mình.
"Chiếc xe ở đằng kia." Kathryn chỉ.
Michael liếc nhìn cô, rồi nói với những người khác: "Những gì hắn chuẩn bị đánh lừa, gây cháy, gây nổ, bất cứ thứ gì, có thể bản thân nó không hề gây hại tới tính mạng.
Đó không phải là thứ khiến hắn hưng phấn. Hắn muốn giết người bằng sự hoảng loạn, mọi người giẫm đạp lẫn nhau - vì không thể thoát ra ngoài. Các cậu cần phải nói với họ rằng không hề có nguy hiểm thực sự nào cả. Họ có thể sẽ không nghe. Họ sẽ không muốn nghe. Nhưng các cậu phải cố gắng."
"Tuy nhiên, hãy nhớ rằng, ở vụ Bay View hắn có vũ khí. Một khẩu chín mi li mét. Rất nhiều đạn."
Tất cả bắt đầu di chuyển vào bên trong.
Đó là khi, với một tiếng uỳnh vang lên, thực tế lại khá yên lặng, chiếc Honda bắt đầu cháy. Trong tích tắc, ngọn lửa bốc lên dữ dội. Thiết bị đó, dù là gì, đã được để trong cốp. Ngay bên trên bồn chứa xăng. Kathryn tưởng tượng nghi phạm đã khoan hoặc đục một lỗ trong đó, để khiến ngọn lửa cháy to hơn.
Rồi cô thấy khói bắt đầu đi vào hệ thống HVAC, giống y như vụ quán bar Solitude Creek.
"Các cửa thoát hiểm - hắn có thể đã dùng dây buộc cửa đóng lại rồi. Hãy đi mở ngay các cánh cửa ra! Tất cả các cửa."