← Quay lại trang sách

Chương 74

Trên đường tới Salinas.

Kathryn Dance đang chắp nối các dữ liệu để hình thành bức chân dung về người đàn ông mà giờ bị tình nghi đã thuê nghi phạm vụ quán bar Solitude Creek. Cô đang online. Michael O'Neil thì lái xe.

Daniel Nashima, Nghị sĩ Quốc hội bốn mươi mốt tuổi đã đại diện cho đến hiện tại là Khu vực Nghị viện thứ Hai mươi của California trong tám nhiệm kỳ. Ông ta là một đảng viên Đảng Dân chủ nhưng là một người ôn hòa, ủng hộ các quan điểm tích cực về tự do xã hội, như kết hôn đồng giới và quyền được lựa chọn của phụ nữ, nhưng lại đồng tình với việc hạ thấp các loại thuế cho người giàu ("Hầu hết những người thuộc top 1% này trở nên giàu có nhờ làm việc chăm chỉ, không phải nhờ vào tiền thừa kể').

Bản thân Nashima là một minh chứng sống của triết lý đó. Ông ta kiếm được rất nhiều tiền thông qua hoạt động khởi nghiệp trên Internet và kinh doanh bất động sản. Tuy nhiên, mục tiêu về thành công tài chính không hề làm lệch đi quan điểm sống thiện lành, dĩ nhiên rồi. Hơn bất cứ điều gì, lòng vị tha có vẻ luôn là trọng tâm sự chú ý của ông ta. Bạn có xu hướng không nghĩ về khối tài sản của một người khi ông ta cố nâng những khối bê tông nặng gần hai chục cân ra khỏi người những nạn nhân bị mắc kẹt trong đống đổ nát của một vụ động đất.

Màn thể hiện của Nashima ở Quốc hội vô cùng xuất sắc. Ông ta có đa số phiếu bầu, ông đối thoại với các phe, ông ta phục vụ ở những ủy ban mẫn cán, Đạo đức và An ninh Nội địa, mà không hề than phiền. Nhiệm kỳ của ông ta chưa từng bị vấy bẩn bởi bất cứ vụ bê bối nào: ông ta đã li dị trước khi bắt đầu một mối quan hệ lãng mạn với một người vận động hành lang (người này không hề có một sự kết nối gì với ông ta về mặt công việc), và trong cuộc chạm trán gần nhất với tội phạm, được biết rằng quản gia nhà ông ta đã sử dụng thị thực giả - ông ta cũng bị lừa như những người khác. Kathryn và Michael đi cùng với Albert Stemple và một cảnh sát nữa thuộc Văn phòng Cảnh sát trưởng Quận Monterey. Dance biết rằng Nashima là một thợ săn và có giấy phép mang vũ khí.

Hiện giờ họ đã tới văn phòng của ông ta ở Santa Cruz. Trong một dãy trung tâm mua sắm, bên cạnh một cửa hàng bán và cho thuê ván lướt sóng, những tấm áp phích quảng cáo gợi ý rằng bạn có thể đi tới Maverick, là điểm lướt sóng chính hiệu nhất ở bờ Tây (cách tám mươi ki lô mét về phía bắc).

Albert Stemple đứng chờ ở bên ngoài, quan sát, ba người còn lại bước vào bên trong. Trợ lý của ngài Nghị sĩ là một phụ nữ Mỹ gốc Nhật xinh xắn, nhỏ bé, nhìn lướt qua họ, vẻ không thân thiện, rồi đi ra phía sau căn phòng. Một lúc sau cô ta quay trở lại rồi dẫn họ vào trong.

Sau màn giới thiệu, ông Nashima bình tĩnh thăm dò tất cả bọn họ. "Vậy tôi có thể giúp gì cho các bạn?."

Phù hiệu xuất hiện, nhận dạng được cung cấp.

Nashima vẫn đang dò xét Kathryn khi cô mở lời. "Ngài Nghị sĩ, chúng tôi muốn hỏi về sự liên quan của ngài với vụ Solitude Creek."

"Tôi không hiểu." Người đàn ông ngả lưng ra sau, thư giãn dù khuôn mặt tối sầm lại. Sự chuyển động và cử chỉ của ông ta rất chuẩn xác.

"Làm ơn. Sẽ dễ dàng hơn cho tất cả mọi người nếu ông chịu hợp tác."

"Hợp tác? Về điều gì? Cô bước vào đây, trên mặt cô thể hiện sự buộc tội. Rõ ràng cô nghĩ rằng tôi đã làm điều gì sai. Tôi không hề biết đó là gì. Cho tôi chứng cứ đi."

Sự phẫn nộ của ông ta có thể tin được. Nhưng đó là đặc điểm chung của những người nói dối theo kiểu High Machiavellians -chuyên gia lừa dối - khi họ bị lật tẩy lời nói dối.

Cô vẫn kiên trì một cách bình tĩnh, "Ông đang cố mua khối tài sản ở nhánh sông Solitude ngoài Cao tốc số Một phía bắc, nhà và đất đai mà quán bar đó nằm trên đúng không?."

Ông ta chớp mắt. Đây có phải là lúc mà ông ta sẽ yêu cầu một luật sư?

"Sự thật là, tôi không, không."

Cụm từ đầu tiên thường là một dấu hiệu nói dối. Giống như: "Tôi thề." Hoặc "Tôi sẽ không nói dối bạn."

"Tốt thôi, nhưng luật sư của ông đã đề nghị một khoản cho đống tài sản đó."

Im lặng. Có thể sắp có một lời nói dối và ông ta đang cố đoán xem họ đã biết được những gì. Hoặc ông ta tức giận.

"Có phải thế không? Tôi không biết gì về chuyện đó."

"Ông đang phủ nhận việc Barrett Stone, luật sư của ông, đã nói chuyện với Sam Cohen và đưa ra một đề nghị mua lại khu đó?"

Ngài Nghị sĩ thở dài. Và hạ thấp đầu. "Dĩ nhiên, cô đang điều tra về vụ án khủng khiếp ở quán rượu." Ông ta gật đầu. "Tôi nhớ ra cô rồi, Đặc vụ Dance. Cô đã ở đó vào ngày tiếp theo."

Michael nói, "Và ông quay lại vào một vài ngày sau đó để xem xét nơi mà ông muốn mua lại."

Ông ta gật đầu. "Anh đang nghĩ rằng tôi đã dàn xếp vụ tấn công này để hạ thấp giá trị của quán rượu đó. À, và có lẽ cuộc tấn công thứ hai tại Cannery Row là để che đậy động cơ cho cuộc tấn công đầu tiên. Làm cho nó trông giống như kiểu do một tên tâm thần gây ra. Ồ, bệnh viện cũng vậy, chắc chắn rồi."

Ông ta đang nói với vẻ tự tin một cách kỳ lạ. Nhưng, ông ta còn định nói gì nữa?

"Tôi có chứng cớ ngoại phạm cho một hoặc tất cả những vụ việc đó... Ồ, nhưng tôi chắc là đó không phải những gì cô đang nghĩ. Không. Cô đang nghĩ rằng tôi đã thuê tên tâm thần này."

Kathryn vẫn im lặng. Xét trong việc thẩm vấn và phỏng vấn, nhiều cảnh sát thường hay phản ứng lại trước những lời bình luận hoặc câu hỏi do đối tượng nêu ra. Hãy giữ yên lặng và để họ nói. (Kathryn từng có một lần nhận được toàn bộ lời thú nhận bằng cách hỏi một kẻ bị tình nghi giết người, "Vậy, anh tới Monterey thường xuyên à?").

Giờ Daniel Nashima đứng dậy. Ông ta nhìn cả hai người thi hành luật một cách kỹ lưỡng. Ông ta đặt bàn tay lên bàn. Khuôn mặt không thể hiện cảm xúc hay bất cứ điều gì khi ông ta nói, "Được rồi. Tôi sẽ thú nhận. Tôi sẽ thú nhận tất cả. Nhưng với một điều kiện."