← Quay lại trang sách

Chương 8

Mẹ YeEun nhìn con gái tò mò hỏi:

- Đi đâu chơi cả ngày với Ara, có vui không hay ở nhà nó?

YeEun cười lấp liếm:

- Vui lắm mẹ à!

- Đi những đâu mà vui thế? Coi kìa ra công viên nằm bãi cỏ sao mà váy dính cỏ khô kìa! Con gái gì mà nằm dưới cỏ như thế chứ!

YeEun giật mình nhưng vẫn cười nói với mẹ:

- Nằm dưới cỏ đâu có sao! Tụi con cũng đi chơi lung tung!

- Đúng là có cái xe nên mới như vậy!

YeEun cười với mẹ và mong rằng mẹ nàng vì nụ cười này mà không để ý đến những khác lạ từ nàng nữa. Nàng tự nhủ thầm mình phải cẩn thận mới được! Nhưng yêu thì có gì là tội? YeEun đã hơn 18 tuổi rồi, đã trưởng thành… đã biết yêu… đã có những nụ hôn đầu đời thật tuyệt vời! Mẹ sẽ hiểu mà!

Tối đó khi đã khuya, YeEun và Jin Seong lại thầm thì nói chuyện.

Jin Seong hỏi nàng:

- Sao em nói nhỏ thế? Em có mệt không?

- Em đâu có mệt! Nhưng đã khuya.. em sợ có ai nghe thấy mình nói chuyện… nên nói nhỏ thôi.

- YeEun à.. Mai đi roller skating nhé?

- Ừ.. nhưng anh à..

Không thấy YeEun nói tiếp, Jin Seong căn vặn:

- Sao vậy? Em muốn nói gì?

- Để Ara đi cùng được không? Một lúc thôi!

- Tại sao em muốn có Ara đi cùng với mình?

- Em.. em cứ phải nói dối khó chịu quá!

Jin Seong phì cười:

- À ra vậy! Được chứ nhưng Ara có muốn không?

- Em chưa hỏi..

Jin Seong nghĩ thầm mong là Ara không nhận lời nhưng chàng vẫn nói với YeEun:

- Em cứ rủ Ara cùng đi chơi! Nhưng nếu cô ấy không muốn thì em đừng thắc mắc vì em đâu có nói dối phải không?

YeEun cười:

- Bộ anh mong là Ara không nhận lời sao?

Jin Seong đùa:

- Anh sẽ cầu xin cho cô ấy từ chối!

- Anh thật!!

Nhưng Jin Seong nói liền:

- Không cần biết có Ara hay không nhưng mình sẽ gặp nhau ở công viên như lần trước rồi em để xe lại. Ngày mai cùng nhau đi ăn trưa rồi sau đó mới đi roller skating chịu chưa? Mười một giờ trưa!

YeEun hoan hỉ:

- Như vậy sẽ vui lắm! Em cám ơn anh…

Jin Seong trêu chọc nàng:

- Phải cám ơn anh sao? Anh phải cám ơn em mới đúng chứ!

- Để em gọi cho Ara ngay! Anh.. ngủ ngon nhé. Ngày mai mình gặp nhau.

Giọng Jin Seong ấm áp khi chúc YeEun ngủ ngon.

YeEun gọi điện thoại cho Ara. Dường như Ara đang chờ nàng gọi để báo cáo.

Ara nửa đùa nửa thật:

- Tại sao bây giờ mới gọi con nhỏ kia? Mê muội quá rồi phải không?

YeEun cười đánh trống lảng:

- Ngày mai đi roller skating không?

Ara ngạc nhiên:

- Tụi mình đâu có đi roller skating bao giờ đâu?

YeEun bật mí:

- Anh Jin Seong rủ mình đi! Anh ấy sẽ dậy cho mình cách đi roller skating!

- Thật sao? Bộ anh ấy không sợ Ara là kỳ đà cản mũi sao?

- Không đâu! Anh ấy mời tụi mình đi ăn trưa rồi sau đó mới đi chơi trò kia.

Ara cười nói với bạn:

- Chơi với người nổi tiếng giầu có cũng được quá nhỉ! Nhưng có chắc hai người muốn sự có mặt của Ara không?

YeEun nói dối:

- Muốn chứ! Đi chơi chung cho vui thôi mà!

Ara tính thay cho bạn:

- Bây giờ như vậy!.. Hay là Ara chỉ đi ăn cùng thôi rồi đi về. Roller skating cũng chẳng thích gì.. rồi nếu không thích lại phiền anh ấy đưa về. Nghĩ sao hả?

YeEun nói ngay:

- Ừ, cứ đi ăn trưa ngày mai rồi tính sau!

Ara tìm cách moi bạn mình:

- Sao? Tiến triển hơn chưa?

Tự dưng YeEun ngượng khi trả lời Ara:

- Ừ..

Ara bất mãn:

- Câu trả lời ừ là sao? Bộ cầu hôn sao mà ừ?

- Nói bậy! Đâu có cầu hôn gì đâu!

- Vậy ừ nghĩa là sao?

- Là.. Ok rồi!

Ara la lên:

- Trời! OK là cái gì vậy! Có màn đụng tay đụng chân hay ôm nhau chưa? Mùi mẫn chưa?

Bây giờ đến phiên YeEun cáu:

- Nói lăng nhăng quá! Người ta lãng mạn và thơ mộng chứ bộ!

Ara đắc chí:

- À có thế chứ! Vậy là bạn tôi chịu rồi, yêu rồi! Mà Jin Seong cũng đáng yêu thật!

YeEun cười:

- Ngày mai, 10 giờ 30 mình đón Ara! Bây giờ đi ngủ đây!

- Hôm nay tha cho đó! Chưa kể chuyện buổi chiều đi những đâu, cho thiếu nợ báo cáo!

*

YeEun đứng ngắm mình trước gương trong phòng. Chiếc quần short mầu xanh bạc trông cũng được đó chớ, nàng thầm nghĩ! Anh Jin Seong nói sẽ thuê những đồ bọc đầu gối để bảo vệ nên có ngã cũng chẳng sao. Nếu mặc quần dài sẽ vướng víu! Nhưng cứ nghĩ sẽ được lướt trên sàn của roller skating rink như bay là YeEun thấy vui quá!

YeEun nói với mẹ là đi chơi với Ara đến chiều mới về. YeEun còn thòng thêm một câu “Con yêu mẹ nhất”.

Lúc ra đến xe, YeEun tủm tỉm cười một mình. Nàng yêu mẹ nhất nhưng mà.. mẹ ơi, con yêu anh Jin Seong nữa! Con yêu anh ấy lắm!

YeEun đón Ara mà chưa bao giờ thấy vui như thế!

Nhìn khuôn mặt hân hoan của YeEun, Ara cười trêu bạn:

- Vui quá hả?

Không để ý là Ara đang trêu chọc mình vì YeEun còn bận tâm nghĩ đến.. anh Jin Seong!

Ara lắc đầu. Yêu là như vậy sao? Nàng tự hỏi đến bao giờ mình sẽ yêu và có những trạng thái cảm xúc như YeEun hiện tại? Vậy có lẽ chỉ nên đi ăn chung với hai người đó thôi! Không nên xen vào giữa hai người này!

Nghĩ như vậy nên Ara nói luôn với bạn:

- Ara chỉ đi ăn với hai người thôi, không đi roller skating đâu!

YeEun ngạc nhiên:

- Sao vậy? Không muốn thử sao? Anh Jin Seong nói sẽ dậy mình.

Ara quay sang nhéo bạn:

- Cái con nhỏ này sao khờ quá! Không cám ơn lại còn hỏi!

YeEun cười phá lên, chun mũi trêu Ara nhưng không nói gì. Nàng lại nghĩ đến chuyện anh Jin Seong mong là Ara không nhận lời đi chơi chung hôm nay! Mong ước của anh được nhận lời rồi đấy!

Quay sang liếc nhìn Ara bằng ánh mắt thầm cám ơn.

Ara tiếp tục chọc phá bạn mình:

- Sao hả? Đúng ý quá rồi mà còn bầy đặt! Chị hai đây biết hết rồi!

YeEun chỉ biết cười.

Tiệm ăn mà anh Jin Seong hẹn ngay trước mặt. Tiệm ăn Việt Nam! Anh ấy quảng cáo là ngon lắm! Cả Ara và YeEun chưa thử món ăn Việt Nam bao giờ.

Như lần trước, Jin Seong đã ngồi đợi. Chàng giơ tay vẫy.

Nhìn thấy YeEun và Ara cùng tươi mát với những chiếc quần ngắn, Jin Seong bỗng thấy vui nhưng lại hơi chạnh lòng khi nhớ đến tuổi tác của mình! Chàng hơn hai cô gái này đến hơn 20 tuổi!

YeEun nhoẻn miệng cười hỏi Jin Seong:

- Anh chờ tụi em lâu không?

Jin Seong cười lắc đầu:

- Anh mới đến! Ngồi đi!

Quay sang Ara, Jin Seong vồn vã:

- Ara khỏe không?

Ara hồn nhiên đáp:

- Cũng OK! Mùa hè không phải đi học thì ngày nào cũng vui cả! Anh sao rồi?

Nhưng không đợi Jin Seong trả lời, Ara nói liền:

- Ara thấy anh là người vui nhất đời, đúng không?

Jin Seong cười thân thiện:

- Đúng thế! Tôi là người hạnh phúc nhất trên đời này! Hôm nay muốn mời Ara và YeEun ăn thử những món ăn Việt Nam. Có thể nói là rất ngon và không ngán, ăn một lần rồi muốn ăn hoài!

YeEun nghiêng đầu nói:

- Vậy anh chọn món ăn đi!

Nhìn thực đơn người phục vụ mang đến với những hình ảnh món ăn bắt mắt, Ara kêu lên:

- Trông hấp dẫn quá nhỉ?

Jin Seong gợi ý:

- Hay Ara và Yeun muốn tự chọn?

YeEun nhìn Jin Seong với ánh mắt thương yêu:

- Anh chọn cho em đi! Còn Ara cô ấy sẽ chọn lấy! Ara thích như vậy!

Ara gật gù chỉ vào thực đơn nói với người phục vụ:

- Đúng đó! Cho tôi món này!

Jin Seong thầm nghĩ YeEun tuy nghịch ngợm nhưng lại thích nũng nịu, chàng thích như vậy! Còn Ara mạnh dạn hơn nhiều!

Trong lúc chờ thức ăn, YeEun tò mò hỏi Jin Seong:

- Mình sẽ đi roller skating ở đâu vậy anh?

- Dairy Ashford roller skate rink! Không xa đây đâu!

Ara nói ngay:

- Anh và YeEun cứ đi roller skating, tôi không đi đâu! Chiều tôi có việc khác phải làm!

Jin Seong hơi nhếch mép cười nhìn Ara. Càng lúc chàng càng có thiện cảm hơn với cô bạn biết điều và tế nhị này của YeEun. Nhưng chàng không nói gì.

Những món ăn được nhanh chóng dọn ra, trông không khác gì như hình ảnh trong thực đơn, còn có phần bắt mắt hơn!

Jin Seong chọn những món khai vị cho khởi đầu với chả giò và cuốn spring rolls. Nhìn những con tôm đỏ au cuốn chung với sà lách xanh tươi và bún trắng phau thật đẹp.

YeEun và Ara vừa ăn vừa khen luôn miệng. Ara còn chụp hình món ăn với sự thích thú.

Ara kêu lên:

- Ngon vậy mà sao bây giờ mình mới biết!

YeEun cười với Jin Seong:

- Đi chơi với anh thích thật! Cái gì anh cũng biết, cũng hay cả!

Ara vừa ăn vừa nói nói với Jin Seong:

- Đúng là ăn một lần nhưng rồi muốn trở lại nhiều lần! Anh nói đúng đó! Nhưng bên Nam Hàn có tiệm bán thức ăn Việt Nam như vậy không anh?

- Cũng có, nhưng không ngon bằng tiệm này! Tôi ăn thử nhiều tiệm Việt Nam, nhưng quán này ngon nhất theo ý tôi! Khi ăn sang món chính, hai cô sẽ còn thích hơn nữa cho mà xem!

Món chính mà Jin Seong chọn cho YeEun là miến thập cẩm với tôm cua và gà xé nhỏ. Nước lèo ngọt nhưng thanh không mỡ.

Món chính của Ara chọn là bún chả thịt nướng.

Jin Seong hỏi Ara và YeEun:

- Sao? Thế nào hả?

Ara cho điểm:

- Ngon! Rất ngon! Tôi thích những món ăn có thêm nhiều rau như vậy! Nhưng còn nước sốt này là gì?

- Đó là thứ đặc trưng của món ăn Việt Nam! Ngon và lạ phải không?

- Ừ, ngon lắm!

Chàng hỏi YeEun:

- Món anh chọn cho em thì sao? Em có thích không?

- Em rất thích! Mình cũng ăn miến nhưng ăn kiểu này lại có nước súp thì khác hẳn! Ngon và không ngán, đúng như anh nói!

Jin Seong cũng chọn cho mình món ăn như chàng đã chọn cho YeEun.

YeEun hỏi Jin Seong với vẻ háo hức:

- Mấy giờ thì mình đi hả anh?

- Ngày thường 2 giờ trưa họ mới mở cửa!

Ara mở phone xem giờ:

- Để coi mấy giờ? Hơn 12 giờ! Nhưng cũng là lúc Ara phải về rồi!

Vừa nói Ara vừa nháy mắt với YeEun rồi nói tiếp:

- Nhưng hai người phải đưa Ara về đã!

Lúc ra đến ngoài, Ara nói nhỏ với Jin Seong:

- YeEun thích ăn kem lắm!

Jin Seong cười:

- Dễ quá mà! Cám ơn Ara nhé!

Chàng nói với YeEun:

- Cũng như lần trước đi! Mình đưa Ara về!

Ara đề nghị:

- Lúc nãy YeEun và tôi đi ngang tiệm sách, hay là cho tôi xuống chỗ đó đi thay vì đưa tôi về nhà!

YeEun nói với Jin Seong:

- Ara là con mọt sách!

- Nhưng rồi cô về nhà như thế nào?

Ara liếc Jin Seong:

- Bộ anh tưởng tôi là con nít chắc? Xe bus thiếu gì!

Jin Seong cười xòa không nói gì thêm.

Nhưng rồi chàng lại nói với Ara:

- Chỉ đường cho tôi đến tiệm sách mà cô muốn!

Khoảng chừng 15 phút sau đến nơi mà Ara muốn tới.

Ngừng xe cho Ara xuống. YeEun còn nói với:

- Cần gì thì gọi nhe!

Ara nhún vai:

- Hai người đi chơi vui! Anh Jin Seong! Cám ơn về bữa ăn trưa quá ngon!

Câu trả lời của Jin Soen là nụ cười hiền hòa.

Khi xe vọt đi là lúc Jin Seong đưa tay nắm lấy tay YeEun:

- Bây giờ thì em là của anh! Không còn Ara nữa!

- Nhưng anh à! Bây giờ còn sớm quá!

- Em muốn đi ăn kem không?

YeEun nhìn Jin Seong với sự vui thích:

- Làm sao anh biết em thích ăn kem?

Jin Seong nháy mắt với nàng:

- Hồi nẫy em mới nói là cái gì anh cũng biết hết không phải sao?

YeEun cười lắc đầu:

- Ara nói với anh đúng không?

- Ừ! Cô ấy vào phe với anh rồi!

- Còn lâu! Cô ấy là bạn thân của em, làm sao lại vào phe với anh được?

- Thì chúng ta cùng một phe! Được chưa?

YeEun trề môi như trêu chọc Jin Seong.

Nhìn đôi môi hồng bĩu ra một cách đáng yêu của nàng, Jin Seong thấy rạo rực. Chàng muốn hôn nàng ngay lúc này cho dù YeEun có cho hay không cho phép!

Có lẽ YeEun đọc được ước muốn của Jin Seong nên nàng ngượng nghịu vuốt tóc quay nhìn ra bên ngoài.

Tất cả những cử chỉ rất con gái của YeEun làm ước muốn của Jin Seong càng mãnh liệt. Chàng sẽ ra sao nếu không có YeEun? Nàng đáng yêu quá!

- Em google tìm tiệm kem nào gần đây đi!

Chỉ vài phút sau YeEun kêu lên

- Em tìm được rồi đây! OK! Gần đây lắm! Để Google map chỉ đường!

Theo lời chỉ dẫn, chỉ hơn 7, 8 phút sau họ đã tìm được tiệm kem như ý muốn.

Tiệm nhỏ xíu, có lẽ người ta vào mua kem chứ không mấy ai ngồi đây ăn kem.

Jin Seong hỏi YeEun:

- Muốn ngồi đây không?

Nàng gật đầu:

- Em muốn ngồi đây!

Jin Seong dịu dàng nói với nàng:

- Chọn loại kem nào em thích đi!

YeEun nghiêng đầu chọn. Nàng có thói quen nghiêng đầu, Jin Seong thấy như vậy.

Nàng quay sang nói với Jin Seong:

- Em thích kem mùi dâu nhưng hôm nay đi với anh em muốn anh chọn cho em! Ngon thì em sẽ thích mà nếu dở thì em sẽ nhớ hoài đó!

Jin Seong phì cười trước câu nói rất trẻ con của YeEun.

- Được rồi! Nhưng anh sẽ chọn loại nào em ăn sẽ ngon và nhớ hoài!

YeEun lại nũng nịu:

- Anh nói xuôi nói ngược gì cũng được!

Jin Seong được thể, ghé sát vào tai YeEun rồi nhân thể lướt môi chàng lên vành tai của nàng nói:

- Anh muốn nhìn em ăn kem! Anh sẽ ngắm từng giây phút môi em hé mở để từng thìa kem lọt vào hòa tan trong miệng em. Môi miệng em sẽ thơm ngọt như vị kem đó!

Toàn thân YeEun nóng bừng lên chứ không chỉ hai má nàng đang đỏ ửng lên vì những lời nói mang rất nhiều ý nghĩa của Jin Seong. Nàng kêu lên nho nhỏ:

- Anh.. thật là..

Nhìn YeEun ngượng nghịu dễ thương quá sức! Jin Seong cứ ngẩn ra nhìn ngắm nàng mà quên trả tiền!

- Để em trả tiền!

Jin Seong bừng tỉnh:

- Không.. để anh trả chứ!

Chàng đã chọn cho YeEun kem có vị dừa lại thêm những hạt chocolate bé ti tí. Còn chọn cho mình, Jin Seong chỉ muốn kem vanilla.

Tiệm nhỏ, bàn ghế cũng nhỏ và chật chội nhưng điều này càng làm cho Jin Seong thấy thú vị hơn.

YeEun ăn hết hộp kem nhỏ. Nàng đưa lưỡi ra liếm cho sạch môi trông rất buồn cười như một đứa trẻ háu ăn và hãy còn thòm thèm.

Jin Seong cười hỏi:

- Ăn thêm một hộp nữa nhé? Hay lần này ăn kem dâu? Kem anh chọn thế nào?

YeEun cười hóm hỉnh:

- Không, đủ rồi! Ngon và em sẽ nhớ hoài!

Jin Seong lập lại:

- Nhớ hoài nhé!

Nàng gật đầu. Nhưng trong thâm tâm YeEun muốn nói là nàng sẽ nhớ hoài tất cả những giây phút này. Nhớ mọi thứ có liên quan đến anh Jin Seong! Nhưng tại sao nàng lại không nói ra nhỉ? Hay là còn muốn cho từng giờ phút này thấm dần dần đến ghi sâu khắc cốt vào tâm tưởng.

Nàng nhắc:

- Đến giờ đi chưa anh?

Jin Seong nhìn đồng hồ tay:

- Đi được rồi!

Khi họ đến Dairy Ashford roller skate rink vừa đúng lúc giờ mở cửa. Ngày thường không đông.

Lần đầu tiên đến đây, cái gì với YeEun cũng thấy lạ lẫm. Nàng thích thú ra mặt. Bên trong bao quanh sàn lượn để đi roller skating là những nơi người ta có thể thuê để tổ chức party với nhiều dẫy bàn ghế. Trên trần gắn nhiều đèn xanh đỏ chớp nháy, có nhạc dập dìu vui nhộn.

Jin Seong nói với nàng:

- Em ngồi đây đi! Anh đi thuê đồ!

Không lâu sau đó, Jin Seong trở lại ôm nhiều thứ trong tay.

Chàng vui vẻ hỏi YeEun:

- Em sẵn sàng chưa?

YeEun gật đầu.

Jin Seong nói với nàng:

- Em ngồi xuống đi để anh mang những thứ này cho em được an toàn.

YeEun ngoan ngoãn ngồi xuống. Jin Seong nhẹ nhàng buộc đồ bảo vệ vào hai đầu gối cho nàng. Đây là lần thứ nhì chàng đụng vào đầu gối nàng. Cảm giác choáng ngợp khi đụng vào da thịt của nàng vẫn như thế nhưng lần này chàng không bối rối như lần đầu tiên đụng chạm.

Nhìn anh Jin Seong sẽ sàng cẩn thận săn sóc mình, YeEun thấy hạnh phúc! Nàng thích được chăm sóc!

Khi cả hai đã xong, Jin Seong nắm tay nàng đứng lên và nói:

- Từ từ đứng lên! Em sẽ cảm thấy trơn trượt nhưng không sao cả, anh đang giữ tay em đây rồi! Không việc gì phải sợ cả!

YeEun nắm chặt lấy tay anh Jin Seong. Nàng thấy như mình là một đứa trẻ đang đang tập đi!

Jin Seong lại nhắc nhở:

- Cứ bám vào anh! Không sao hết! Bây giờ bắt đầu mình hãy bám vào thành chung quanh sàn cho quen đi đã!

Thoạt tiên YeEun bước những bước vụng về và ngần ngại, tay nàng vẫn nắm chặt lấy tay Jin Seong. Nhưng từ từ bàn tay nắm lấy tay Jin Seong của YeEun được buông lỏng dần. Jin Seong hoan hỉ nghĩ thầm chắc nàng có khiếu về môn này nên mới quen nhanh như vậy!

Một tay YeEun bám vào thành của sàn lượn, tay kia vẫn nắm tay Jin Seong nhưng nàng thấy dễ dàng và quen hơn khi họ đi hết một vòng.

Jin Seong cúi xuống hỏi nàng:

- Sao? Em có thích không?

Nhoẻn miệng cười tươi, YeEun nói lớn tiếng vì tiếng nhạc trong đây để rất lớn:

- Thích lắm! Anh à.. bây giờ mình thử đi xa hơn vì em nghĩ em không cần bám vào thành nữa đâu!

- Em giỏi thật! Được thôi!

YeEun lướt chậm trên sàn nhưng nàng thấy tự tin hơn, tay phải vẫn nắm tay anh Jin Seong.

- Muốn thử buông tay ra không?

YeEun gật đầu và buông tay Jin Seong ra. Nàng hơi mất trớn và cúi gập người xuống nhưng gượng lại ngay và tiếp tục lướt trên sàn. YeEun nghĩ thầm môn này cũng cần giữ thăng bằng! Mình sẽ làm được!

Jin Seong luôn bám sát nàng với sự thích thú. Cô bé này học nhanh thật!

Càng lúc YeEun càng thấy dễ dàng hơn. Thật là thích quá! Nhưng nàng chỉ chăm chú nhìn trước mặt không dám quay ngoái lại đầu nhìn phía sau mặc dù biết anh Jin Seong đang ở gần mình. Chao ơi, cảm giác này như mình đang bay, thật tuyệt vời quá!

Jin Seong luôn luôn canh chừng sợ người khác lướt đụng vào YeEun. Nhiều chàng trai trẻ trượt ngang qua cười với YeEun nhưng nàng đang chuyên tâm và không hề để ý.

Không biết bao nhiêu phút đã trôi qua nhưng xem ra YeEun không hề chán và muốn ngừng. Nhìn hình ảnh nàng trượt trên sàn thật yêu kiều! Jin Seong cứ đeo bám nàng nhưng dần dần chàng bắt đầu thấy hết hào hứng với trò chơi này.

Đột nhiên chàng thấy YeEun chuyển hướng trượt gần vào bờ thành của sàn rồi bám lấy thành và dừng lại. Chàng tiến đến sát hỏi:

- Mệt chưa?

YeEun cười gật đầu:

- Mệt rồi nhưng thật thích quá!

Jin Seong khen:

- Em giỏi thật và học cũng nhanh! Lúc anh mới bắt đầu còn té nhiều lần!

- Em nghĩ em hơi mệt vì căng thẳng lúc đầu mặc dù em biết có anh bên cạnh!

- Nếu còn thích thì vào bên trong ngồi nghỉ một lúc rồi ra trượt tiếp! Còn nếu chán thì đi chơi chỗ khác!

Họ vào bên trong tìm chỗ ngồi nghỉ một lúc. Nhưng rồi chính YeEun là người lên tiếng:

- Trở lại sàn trượt một lúc rồi mình đi! Nhưng anh định đưa em đi đâu?

Jin Seong cười âu yếm:

- Đi bất cứ nơi nào em muốn đi!

YeEun đứng lên nhưng nàng loạng choạng suýt ngã.

Jin Seong chụp lấy tay nàng kêu lên:

- Coi chừng!

- Em không sao! Để em thử đi ra một mình! Anh ngồi đây đi!

Jin Seong phản đối:

- Không được! Nhỡ em ngã thì sao? Anh không để mấy thằng nhóc kia đỡ em dậy đâu!

YeEun ôm mặt cười đến chẩy nước mắt. Nàng nói:

- Anh tức cười quá!.. Bộ anh ghen à?

Nói xong nàng lại rũ ra cười.

Jin Seong quàng vai nàng như xác định một gắn bó:

- Ừ anh sẽ ghen đấy!

- Được rồi!

Jin Seong và YeEun trượt trên sàn vài vòng cho đến khi thấy nhạc bị vặn nhỏ và có tiếng nói là họ sẽ tạm dừng nghĩ giải lao mươi phút. Đó cũng là lúc để nơi này bán thức ăn hay nước giải khát cho khách.

Jin Seong nói với YeEun:

- Mình đi nhé?

Nàng gật đầu và chờ Jin Seong đi trả những đồ đã thuê.

Ngồi vào trong xe nhìn đồng hồ đã 4 giờ! Jin Seong lầu bầu:

- Anh ghét cái đồng hồ này! Nó đi nhanh quá! Chắc nó ăn gian đấy!

YeEun cười ngất:

- Anh vừa tức cười vừa dễ thương quá đi!

Jin Seong quay sang cười với YeEun:

- Anh dễ thương thật hả?

YeEun chu mỏ, đặt ngón tay nàng vào môi mình rồi quay sang ịn lên môi Jin Seong.

Jin Seong than phiền:

- Không những cái đồng hồ này ăn gian mà cả em cũng thế!

YeEun khúc khích cười:

- Ừ, em ăn gian đấy, anh làm gì được em nào?

Những lời bỡn cợt của hai người yêu nhau mang những ý nghĩa riêng cho họ mà không ai có thể hiểu bởi vì tình yêu là một thứ gì không thể giải thích mà chỉ có thể cảm nhận và cho đi!

Nhưng khi đứng lên cả YeEun và Jin Seong thấy có mấy người đang xếp hàng để vào chỗ chụp hình lấy ngay, chàng cười hỏi YeEun:

- Chụp hình làm kỷ niệm không?

YeEun hoan hỉ:

- Ừ!

- Chỉ có vài người, chắc chờ không lâu đâu!

Jin Seong nắm lấy bàn tay bé nhỏ của YeEun rồi đưa lên môi hôn.

Nàng rụt bàn tay lại kêu lên:

- Anh kỳ! Người ta nhìn kìa!

- Thì đã sao? Nhìn thì nhìn chứ ăn thua gì! Anh chỉ hôn tay em thôi mà!

Nói xong Jin Seong lại nắm tay nàng bóp nhẹ. YeEun để yên.

Chỉ chừng 10 phút sau đến phiên Jin Seong và YeEun vào chụp hình. Cái phòng được dựng lên nhỏ xíu như một chiếc hộp, bên trong vách sặc sỡ nhiều mầu vui mắt mang cảm giác vui nhộn và khiến người ta phải mỉm cười.

Jin Seong nghiêng đầu sát vào đầu YeEun rồi nói với nàng:

- Cười đi nào!

Thêm một tấm ảnh chụp nữa khi Jin Seong quay sang hôn má YeEun.

Chàng thì thầm vào tai nàng

- Anh yêu em! Yêu những giây phút này!

YeEun nhoẻn miệng cười:

- Em cũng vậy!

Ra đến ngoài, Jin Seong bỡn cợt:

- Cũng vậy là sao?

YeEun dịu dàng nói với chàng

- Là.. em thích anh.. rồi.. em yêu anh lúc nào không biết nữa! Thật mà..

Ở bên nhau, nhìn nhau, nói những lời yêu đương mà chỉ có những người yêu nhau mới hiểu được. Jin Seong và YeEun cũng vậy thôi!

Hai tấm hình chụp bên nhau, Jin Seong giữ tấm chàng hôn má YeEun, còn tấm hình kia nàng giữ.

*

Tối đó YeEun cất tấm thiệp Jin Seong tặng nàng chậu hoa hôm đầu tiên cùng với bức ảnh mớp chụp chung ở Dairy Ashford roller skate rink vào chiếc hộp đựng những thứ nàng yêu thích nhất và cất vào trong ngăn kéo bàn học ở trong phòng riêng. Nhưng rồi nàng lại lấy ra ngắm nghía một lúc. YeEun cũng thấy mình kỳ cục!

Lời chúc ngủ ngon từ anh Jin Seong làm YeEun vẫn còn bâng khuâng, trằn trọc mãi nhưng nghĩ đến ngày mai lại gặp anh ấy và giấc ngủ đến lúc nào không biết nữa.