Chương 12 Sự phản bội tối cao
Phản bội có lắm kiểu, chẳng phải chỉ có ngoại tình
“Ít nhất là tôi không ra ngoài chung chạ với người khác” - anh Dexter “phun” những lời đó vào mặt cô Mona - vợ anh - khi hai người tranh cãi.
Đúng là anh ta không làm thế, nhưng bù lại, anh ta liên tục bạo hành, lên lớp và châm biếm nỗi sợ đi máy bay của vợ. Anh thậm chí còn dần có thói quen đưa con đi du lịch bằng máy bay, bỏ vợ ở nhà.
Anh là người cha tốt, luôn chu cấp đầy đủ tiền bạc cho gia đình nhưng Mona chẳng biết một tí gì về tài chính của gia đình. Anh nói rằng vợ mình luôn có rất nhiều tiền trong tài khoản nhưng giọng nói của anh cho thấy rõ ràng anh nghĩ vợ mình bất tài vô dụng.
22 năm qua, cô Mona cảm thấy cô đơn và bé mọn khi sống dưới trướng ông chồng độc tài rộng lượng này. Rồi một ngày nọ cô gặp Robert - anh chàng trẻ hơn cô 10 tuổi - người đã giúp cô hiểu thế nào là một người đàn ông tử tế và cũng giúp cô nhận ra bản thân cô cũng có vài điều hay ho.
Cô Mona bắt đầu thể hiện chút ít sự tự tin trước mặt chồng, dám lên tiếng phản đối những lời chê bai của chồng. Sự “lột xác” của người vợ vốn dĩ yếu đuối khiến Dexter cảm thấy bất an và nghi ngờ có điều gì mờ ám. Anh đặt một máy định vị vào xe của vợ và phát hiện vợ có nhân tình. Anh liền tận dụng tội lỗi này làm lý do chính đáng cho việc mình đối xử tệ hại với vợ bấy lâu nay, và cảm thấy mình hoàn toàn có thể tăng gấp đôi mức độ xúc phạm vợ, thậm chí sẵn sàng gọi vợ là “con điếm”, “con đĩ”.
Hệ tư tưởng hiện tại của Mỹ quan niệm rõ ràng: ngoại tình chính là điều tồi tệ nhất có thể xảy ra trong một cuộc hôn nhân. Trong một khảo sát năm 2013 của Gallup, 91% người Mỹ trưởng thành trả lời rằng ngoại tình là “sai về đạo đức”. Con số 91% này cao hơn rất nhiều so với bất cứ tỷ lệ “kết án” mọi hành vi nào khác trong bảng khảo sát: đa thê (3%), nhân bản con người (83%), tự tử (77%), và, thú vị nhất, ly hôn (24%).
Khi phân tích khảo sát này, Eleanor Barkhorn của tờ Atlantic đánh giá rằng: “Rất khó nghĩ ra bất cứ hành vi tương đối phổ biến và không vi phạm pháp luật nào khác mà bị nhiều người phản đối hơn việc ngoại tình”.
Tuy thế, các tình huống như của cô Mona đã khiến tôi hoài nghi về giả định rằng sự thiếu chung thủy chính là sự phản bội tối cao.
Kinh nghiệm làm nghề tư vấn cho các cặp đôi đã giúp tôi khắc cốt ghi tâm rằng không bao giờ được cho một người như anh Dexter là thanh cao hơn người khác chỉ vì anh... không ngoại tình. Cái thương hiệu thủy chung của anh nằm mấp mé giữa sự hận thù và mong muốn người khác phụ thuộc. Việc anh ấy đối xử tệ hại với vợ mình suốt bao năm qua cũng chính là phản bội.
Thật vậy, có rất nhiều người đối xử tệ hại với vợ/chồng mình, nhưng rồi sẵn lòng bêu riếu rằng vợ/chồng mình đã lừa dối, và mình chính là nạn nhân tội nghiệp. Họ tự tin rằng họ sẽ giành phần thắng vì xã hội vốn sẵn định kiến ghét người ngoại tình. Ngoại tình đúng là gây đau đón, nhưng khi chúng ta trao cho nó một vị trí quá đặc biệt trong trật tự cao thấp của các hành vi sai phạm trong hôn nhân thì có thể chúng ta đã vô tình cho phép nó che lấp những hành vi sai trái đã diễn ra trước hành vi ngoại tình đó, hoặc thậm chí là nguyên nhân dẫn đến hành vi ngoại tình đó.
Ngoại tình có nhiều hình thù khác nhau, thế nên thiếu chung thủy trong tình dục chỉ là một trong số đó. Tôi thường gặp những người mà trung thành về tình dục là điều họ dễ dàng duy trì, dù ngày nào cũng phá vỡ tan nát bao cam kết khác trong hôn nhân. Nạn nhân của chuyện ngoại tình không phải lúc nào cũng chính là nạn nhân của hôn nhân.
Vì sao cô Mona không ly hôn? Cô đã nghĩ đến chuyện ấy, thậm chí nói ra điều đó nhiều lần, nhưng chỉ tổ khiến chồng cô rủa xả. “Cô định sẽ đi đâu? Có người đàn ông nào lại muốn một phụ nữ vô dụng bất tài, tuổi ngoài năm mươi như cô chứ?”.
Tình cảm giữa cô và nhân tình Robert cho cô sức mạnh cần thiết để cô nhận ra cô hoàn toàn có thể “tháo cũi số lồng”. Hiện nay, cô Mona đang đâm đơn ly hôn, cô không “ngán” những thủ pháp đe dọa của chồng nữa. Bạn của cô đã giúp cô tìm được một luật sư phù hợp để “khắc chế” chồng cô.
Dùng “người thứ ba” để chấm dứt một cuộc hôn nhân kém lành mạnh có thể là hành vi hèn nhát nhưng cũng có thể là hành vi đầy can đảm. Đôi khi chúng ta cần thật sự ở cạnh ai đó để cảm nhận được một cuộc sống ngọt ngào hơn, rồi từ đó ta quyết tâm theo đuổi cuộc sống đó.
Với những ai đang bị vợ/chồng mình “tra tấn cảm xúc” với những hình thức như: từ chối, lãnh đạm, đe dọa, căm ghét, phản đối, khinh khi... thì ngoại tình có thể là một biểu hiện của sự tự vệ và tự quyết. Đôi khi, ráng chung thủy trong một cuộc hôn nhân tồi tệ cho thấy ta yếu đuối hơn là ta có đạo đức. Ta đừng nhầm lẫn giữa sự mắc kẹt trong hôn nhân và sự chung thủy.
Với những người đang bị vợ/chồng bạo hành thể xác, có người đã dám ngoại tình dù biết có thể sẽ bị vợ/chồng đánh đập tả tơi, tức họ sẵn sàng đổi nắm đấm (trong hôn nhân) để lấy tình thương (trong chuyện tình lén lút). Đó chính là một hành vi phản kháng mạnh mẽ.
Ở mức độ cá nhân cũng như ở mức độ chính trị, sự vi phạm đôi khi là cánh cửa cần thiết để chúng ta tiến đến một trật tự xã hội mới. Tôi không định “đổi trắng thay đen” để biện minh cho chuyện ngoại tình mà chỉ đơn giản muốn nhấn mạnh những tác động đa dạng của việc bất cân xứng quyền lực trong hôn nhân đối với vấn để phản bội, tức một người đầy quyền lực còn người kia chẳng có chút quyền lực nào.
“Ai đã phản bội ai trước?” là câu hỏi rất xác đáng nhưng nhiều người lại sợ nêu ra.
Anh Rodrigo không thể nặn ra được một lời xin lỗi vợ — cô Alessandra - dù biết mình đã làm vợ tốn thương khi kết hợp công tác với... ngoại tình. Mỗi khi anh định mở lời “Anh xin lỗi” là anh lại nghĩ đến chuyện vợ anh chẳng thèm đếm xỉa đến chuyện gần gũi anh suốt những năm qua, thế là anh lại “nổi máu”muốn biện hộ cho việc mình “ăn vụng”. Anh thường thắc mắc: “Ai mới thật sự cần nói xin lỗi ở đây? Là tôi hay là vợ tôi?”.
Cô Julie viết cho tôi rằng: “Chồng tôi đã ngoại tình tư tưởng suốt 20 năm qua”. Nhưng cô ấy không hề có ý nói về một người phụ nữ khác. Cô viết: “Anh ấy bỏ tôi ở nhà một mình suốt vì bận tham gia các buổi hòa nhạc, các bữa tiệc tối, các chuyến nghỉ mát. Tóm lại, đối với anh ấy, công việc luôn là ưu tiên hàng đầu. Chị gái tôi nói rằng, ít ra thì chồng tôi chưa có ngoại tình, nhưng rõ ràng những việc ấy đang ngốn của anh nhiều thời gian, tâm trí hơn bất cứ cô nhân tình nào. Giờ thì tôi đã gặp được một người đàn ông có vô khối thời gian dành cho tôi, vậy tôi là người không chung thủy sao?”.
Ngoại tình có muôn hình vạn trạng, và không phải cứ ngoại tình là dan díu với một con người thật. Chị Connor nói: “Bạn đời chính của chồng tôi là ma túy đá. Suốt mấy năm nay tôi đã van nài anh hãy cai nghiện và tìm cách điều trị, nhưng rõ ràng anh ấy thích phê pha hơn là thích có tôi. Ấy vậy mà giờ đây anh ấy lại buồn bã vì tôi đã tìm thấy một người đàn ông thật sự yêu thích tôi”.
Vì sao cùng là phản bội mà có lúc bị gọi là chà đạp lòng tin của người khác, lại có lúc được diễn đạt bằng những từ ngữ đẹp đẽ hơn? Thoạt nghĩ, người ta ngoại tình chẳng qua là vì muốn tìm kiếm tình dục, nhưng thật ra họ còn tìm kiếm cả sự sâu sắc, sự trân trọng, những ánh mắt quyến luyến. Ta có thể gọi đó là sự thân mật, là sự kết nối con người và đó chính là điều khiến ta cảm thấy mình quan trọng.
Câu hỏi đầu tiên thường nảy sinh trong đầu nhiều người khi biết một cặp vợ chồng có chuyện ngoại tình là: “Vì sao họ không ly dị?”, và câu hỏi dễ đoán tiếp theo chính là: “Hai người ấy đã thử bàn về chuyện ly dị chưa?”. Trong thời đại giao tiếp dân chủ giữa các cặp đôi ngày nay, chúng ta tin tưởng việc chữa trị bằng lời nói. Và rõ ràng là chỉ có những cuộc đối thoại thân tình mới có thể thật sự khiến ta cảm thấy mình đang được lắng nghe và thấu hiểu trọn vẹn. Nhưng khi bạn đời “bưng tai” trước những lời ta thán của ta, ta sẽ cảm thấy sự cô đơn còn tệ hại hơn cô độc. Ăn uống một mình không buồn, không đau đón bằng ăn uống cùng một người tuy ngồi đối diện ta nhưng chẳng hề lắng nghe ta nữa.
Nhiều người vợ/chồng bị bỏ bê đã thử đủ mọi cách để bày tỏ những nỗi lòng của mình với người bạn đời. Ban đầu, họ nói năng nhẹ nhàng, cân nhắc, sau đó họ nổi điên rồi “lui binh”. Họ ngừng van xin tình yêu và quyết định trao trái tim đang tổn thương của mình cho một người khác. Đến lúc này người bạn đời thờ ơ của họ mới bắt đầu quan tâm đến họ. Liệu họ còn có cách nào để lấy lại sự quan tâm của bạn đời không? Dĩ nhiên là có. Và ngoại tình là cái chuông báo thức lợi hại nhất có thể làm thức tỉnh một cặp đôi đang lạnh nhạt với nhau.
Sự nổi dậy của người bị chối từ tình cảm
Bị ai đó lừa dối khiến ta cảm thấy mình bé mọn. Nhưng nếu suốt nhiều năm trời cảm thấy mình bé mọn, ta có thể sẽ lừa dối ai đó.
Ta có thể sẽ ngã vào vòng tay của người đàn ông nào đó trân trọng ta chỉ vì suốt nhiều năm qua, ông chồng của ta chỉ siêng la cà xem bóng đá với bạn bè chứ không siêng phụ ta chăm bầy con nheo nhóc.
Ta có thể sẽ ngoại tình khi vợ chồng cứ đụng mặt nhau là đem chuyện cơm áo gạo tiền ra nói, rồi sau đó càu nhàu, càm ràm, mắng mỏ nhau.
Ta có thể sẽ lên mạng tìm nhân tình khi ông chồng ngày nào cũng đúng 6 giờ tối “phi” ra quán bia quen thuộc để cụng ly với chiến hữu, bỏ mặc ta lủi thủi ở nhà một mình. Ông chồng sẽ say vì bia, còn ta có thể say vì tình với ai đó.
Khi ta mỏi mệt vì cứ suốt ngày cãi nhau với vợ mấy chuyện linh tinh, vớ vẩn trong nhà, “đùng một cái”, có một đồng nghiệp trân trọng khiếu khôi hài của ta, ta lập tức nhận ra ta từng là một con người khá hơn cái phiên bản hiện tại rất nhiều.
Vì bị bạn đời gây ức chế, công kích cá nhân và chối bỏ nên ta có nhu cầu tìm kiếm một chốn nghỉ ngơi bên ngoài nhà mình. Vì hôn nhân ảm đạm nên ta muốn tẩu thoát. Và chưa bao giờ có nhiều cuộc hôn nhân thiếu vắng tình dục như ngày nay.
Việc làm tình với người khác có vẻ hiển nhiên là vi phạm các cam kết trong hôn nhân. Nhưng chúng ta phải nghĩ ra sao đây về tình huống chiếc giường hôn nhân có treo tấm biển “Cấm vào” trên đầu giường?
Tôi không định nói về sự suy giảm chung của tần suất quan hệ xuống chỉ còn một tuần một lần hay thậm chí một tháng một lần. Ở mức độ nào đó, suy giảm ham muốn là điều tự nhiên sẽ xảy đến trong một mối quan hệ lâu dài. Sẽ luôn có sự chênh lệch về ham muốn giữa hai người nhưng điều này có thể kiểm soát được.
Điều tôi đang nói ở đây là những người chồng/vợ đã luôn thờ ơ với những đòi hỏi tình dục của bạn đời suốt nhiều năm hay thậm chí suốt nhiều thập kỷ, dù họ vẫn rất thương yêu, thân thiết, trìu mến đối với người bạn đời. Chẳng ai muốn bị vợ/chồng mình cưỡng bức, cũng chẳng ai muốn phải làm tình vì nghĩa vụ, nhưng chúng ta cũng cần công nhận rằng khi một bên đơn phương quyết định rằng sẽ chấm dứt quan hệ tình dục, hoặc quan hệ tình dục rất ít với người kia thì đó chẳng còn là đơn giao nữa mà là sống độc thân cưỡng ép.
Chúng ta nên làm gì khi mất đi hứng thú tình dục? Có lẽ sẽ quá đơn giản nếu ta chỉ nghĩ rằng đó là do sức khỏe tình dục có vấn đề, nhưng vẫn phải ghi nhận những tác động của khía cạnh này đến chuyện ai đó mất hứng thú làm tình với bạn đời.
Nền văn hóa của chúng ta có xu hướng xem nhẹ tầm quan trọng của tình dục đối với hạnh phúc lứa đôi. Tình dục được xem là tùy chọn. Việc kết bạn tâm giao vốn có nhiều ưu điểm, và có vô số những người đang nuôi dưỡng các mối quan hệ tương ái mà không bị khổ đau về vấn đề thiếu thốn tình dục. Nhưng khi tình dục thiếu vắng một cách đáng sợ, và cái thiếu thốn này không phải là sự đồng thuận của hai người thì nó có thể sẽ tạo ra một lỗ hổng không thể chấp nhận được trong một mối quan hệ vẫn luôn tốt đẹp. Và khi ta không được động chạm xác thịt suốt nhiều năm trời, ta sẽ rất dễ ngã vào vòng tay của người lạ.
Cô Marlene nói với tôi rằng cô cảm thấy dễ chấp nhận chuyện chồng ngoại tình hơn là chuyện anh ta chẳng thèm chạm đến cô. Cô nói: “Chồng tôi còn không thèm an ủi tôi một câu khi tôi phát hiện anh ấy đang thèm muốn vài phụ nữ nào đó. Tôi cũng chẳng có nhân tình nào của chồng ở đây để sỉ vả”.
Tôi đã nhận vô số lá thư từ những con người khao khát yêu đương thuộc đủ mọi giới tính từ khắp nơi trên thế giới, bày tỏ nỗi niềm đau đáu, tức giận, buồn rầu, thất bại, tự hoài nghi, cô độc, không được nhìn thấy, không được chạm vào.
Sau mười năm kết hôn, vợ chồng Isabelle – Paul làm tình chưa đến 10 lần, tức chưa hết hai bàn tay! Cô Isabelle kể: “Mới kết hôn được hai tuần, anh ấy đã hết sạch hứng thú với vợ. Thế nên tôi tưởng tượng ra đủ thứ lý do: anh ấy ngoại tình, anh ấy đồng tính, anh ấy bị xâm hại tình dục khi còn bé,...?”.
Cô cố gắng trao đổi với chồng về chuyện này, tìm đến các chuyên gia tư vấn, cũng chủ động khơi gợi hứng thú tình dục ở chồng – nhưng tất cả đều vô ích. Sự im lặng của anh Paul thật trùng hợp. Anh đã kiểm tra testosterone, kết quả là bình thường; anh thử dùng Viagra, kết quả là thành công về thể chất nhưng anh cảm thấy ghê tởm.
Sau mọi chuyện, cô Isabelle vẫn gắn bó với chồng vì tin tưởng anh là người tốt và cô trân trọng cuộc hôn nhân này. Mới đây, cô Isabelle gặp một người đàn ông ở nhà thờ và đã... rung động. Cô kể: “Chúng tôi vẫn chưa làm gì cả nhưng tôi đang đứng ở ngay miệng vực rồi”.
Anh Brad cảm thấy mình hoàn toàn bất lực với việc vợ anh chẳng hứng thú gì làm tình với anh. Anh kể: “Mỗi đêm, cái iPad của cô ấy nằm giữa chúng tôi như một tấm lá chắn tình dục. Tôi mua tặng cô ấy một bộ đồ ngủ khiêu gợi, gói lại cẩn thận và đề nghị hãy mặc nó vì tôi. Nhưng suốt bốn tuần sau đó, cô ấy vẫn chẳng thèm mở hộp quà và vẫn mặc kín cổng cao tường khi đi ngủ như mọi khi. Cô ấy chỉ muốn vuốt ve hôn hít, điều đó có nghĩa là ‘Anh vuốt ve em một tí rồi mình đi ngủ nhé!’. Tôi không thể ở trong một mối quan hệ mà tôi cảm thấy bị bức bối về tình dục như thế, nhưng cô ấy bảo không thể làm gì khác được! Cô ấy cảm thấy không xứng đáng với tôi dù ngày nào tôi cũng nói cô ấy rằng cô ấy là tất cả những gì tôi muốn”.
Anh Christophe kể về chuyện vợ chồng anh như sau: “Louise có thai lần thứ tư vì bao cao su bị rách. Tôi muốn vợ phá thai nhưng cô ấy từ chối. Vì là người có trách nhiệm nên tôi biết mình phải ở bên cạnh vợ để chăm sóc cô ấy và lũ trẻ. Nhưng vì quá say sưa làm mẹ nên cô ấy hoàn toàn quên rằng cô ấy còn là một người vợ. Suốt bảy năm qua, cô ấy toàn tâm toàn ý chăm sóc lũ trẻ và bỏ mặc tôi, không thèm âu yếm, không hôn, không làm tình với tôi. Tôi có mối quan hệ ngoài luồng đầu tiên khi con gái thứ hai của tôi được 18 tháng tuổi. Đời sống tình dục của vợ chồng tôi đã khô cạn suốt nhiều năm qua. Tôi rất tức giận khi vợ khăng khăng rằng vì tôi ngoại tình nên hôn nhân mới gặp sóng gió”.
Câu chuyện của cô Samantha cũng gay cấn không kém.
Tất cả những gì cô Samantha muốn là có một người bạn đời để chung bước về già. Cô nói: “Tôi chưa bao giờ hình dung mình có thể ngồi với chồng trên xích đu và trong đầu đeo mang cảm giác tội lỗi đã từng phản bội chồng”. Nhưng sau mười năm làm người vợ thủy chung, cô Samantha bắt đầu tìm kiếm nhân tình. Cô kể: “Tôi đã thay đổi. Chồng tôi bắt đầu ngủ ở giường khác vì anh ấy ngáy và bị đau lưng. Tôi năn nỉ chồng ngủ chung với mình nhưng anh nói rất nhiều cặp vợ chồng vẫn ngủ riêng đấy thôi. Đời sống tình dục của chúng tôi sa sút trầm trọng, chỉ còn những lần làm tình chớp nhoáng trong năm phút, chẳng hề khiến tôi thỏa mãn tí nào. Một tay tôi đã làm ra tất cả, từ tiền bạc, nhà cửa, và một tay tôi chăm sóc lũ trẻ. Tối nào anh ấy cũng về nhà nhưng thật ra cứ như thể đi vắng vậy”.
Cô Samantha gặp gỡ anh Ken thông qua một trang web, anh cũng đã kết hôn và bất mãn với bạn đời của mình. Sau đó, cô Samantha gặp gỡ và cặp kè anh Richard thông qua trang Ashley Madison, cũng cùng cảnh ngộ với cô. Cô nói với tôi: “Bây giờ tôi là một phụ nữ có chồng, có một người bạn tình xã giao đã kết hôn ở cùng vùng và một người bạn trai đã kết hôn ở nơi xa”. Đôi khi cô cảm thấy sốc về bản thân, đôi khi cảm thấy tội lỗi, nhưng cô lại không muốn chấm dứt việc ngoại tình: “Tôi không muốn lòng mình lại chết”.
Các chuyên gia trong lĩnh vực hôn nhân không tình dục đã quyết định rằng quan hệ tình dục dưới 10 lần trong một năm thì coi như... không có quan hệ. Chẳng ai biết họ đã nặn ra con số 10 ấy bằng cách nào. Rõ ràng khoảng 15-20% các cặp đôi ứng với tiêu chí này. Vậy nếu ta quan hệ tình dục 11 lần một năm thì hãy tự xem rằng mình có phước! Nếu ta muốn nhìn thấy số phận ta suýt kẹt vào đó, hãy thử vào xem diễn đàn Deadbedrooms của Reddit (nơi hiện có hàng chục ngàn thành viên). Chuyên gia phân tích dữ liệu Seth Stephen Davidowitz tường thuật trong tờ New York Times rằng các kết quả tìm kiếm trên Google về “hôn nhân không tình dục” nhiều hơn kết quả tìm kiếm liên quan đến bất cứ vấn đề hôn nhân nào khác.
Rõ là có rất nhiều người đang thương tiếc cái chết của thần ái tình trong cuộc hôn nhân của mình. Nhưng số lượng những người đáp ứng tiêu chí về tần suất quan hệ tình dục nhưng... không thỏa mãn còn nhiều hơn. Ngày nào tôi cũng nhận được những e-mail than vãn những chuyện như thế. Cô Willa viết cho tôi rằng: “Chồng tôi chẳng có chút hứng thú gì với cơ thể của tôi ngoài chuyện giao hợp. Khi anh ấy dạo đầu, tôi cứ tưởng anh ấy đang khởi động một cái ô tô cũ rích, tức trông anh ấy rất chán ngán. Mới dạo đầu được mấy phút, anh ấy đã vội kiểm tra xem tôi đã ướt hay chưa. Tôi đã thử nói chuyện với anh rất nhiều lần về việc làm tình, nói kiểu nhẹ nhàng và tâng bốc anh ta ngút trời, về những thứ tôi thích và khiến tôi hứng thú. Kết quả là anh ấy bảo tôi rằng chưa từng có ai càm ràm với anh ấy như thế. Sau nhiều năm chung sống với chồng, tôi lo lắng rằng đến một lúc nào đó tôi sẽ cho phép nỗi sợ hãi cô đơn của mình lấn át cả lòng tự trọng và tôi sẽ làm gì đó”.
Cô Willa kể rằng cô tiếp tục làm tình với chồng nhưng chẳng thấy hào hứng hay kết nối gì cả: “Tôi làm tình như thể đó là việc phải làm, dù đó là việc chẳng vui bằng... làm việc nhà. Rồi một ngày nọ tôi ngộ ra rằng có lẽ mình không ghét làm tình mà mình chỉ ghét làm tình với chồng mà thôi. Tôi đã thử... ngoại tình để kiểm tra giả thuyết này. Và chị có thể tưởng tượng ra rằng tôi... đã đúng!”.
Anh Gene tâm sự rằng: “Khi làm tình, tôi muốn chơi đùa, chậm rãi một chút nhưng vợ chỉ thích đánh nhanh, thắng nhanh, hạ màn nhanh. Thiệt mất hứng!”.
Những con người đang héo hon này cần phải làm gì đây?
Tôi đã dành nhiều giờ đồng hồ để khơi lại ham muốn tình dục trong các cặp đôi đã đánh mất lửa tình. Chúng tôi bắt đầu với các nguyên nhân phổ biến có thể dẫn đến việc không muốn làm tình, ví dụ như bị cha mẹ bạo hành, bị bạo hành tình dục từ bé, bị phân biệt chủng tộc, nghèo đói, bệnh tật, mất mát, thất nghiệp,... Chính những điều đáng buồn này khiến con người cảm thấy quá nguy hiểm khi tin tưởng ai đó hay tận hưởng khoái lạc với ai đó.
Tôi khám phá những mẫu hình tình dục của họ, cách họ thể hiện những cảm xúc xa xưa trong hành vi tình dục. Khi trị liệu, tôi thường gợi cho thân chủ: “Hãy cho tôi biết bạn đã được yêu thương như thế nào, tôi sẽ biết cách bạn làm tình ra sao”. Khi đào xới các vấn đề này, ta có thể giải phóng họ khỏi cái nhà tù giam cầm tình dục do họ tự dựng xây.
Tôi cũng tháo gỡ những ùn tắc trong mối quan hệ của các cặp đôi, giúp họ vượt qua những bất bình tích tụ lâu ngày. Tôi dạy họ cách biến những chỉ trích phê bình thành những lời đề nghị, biến những bức bối thành lời phản hồi, cách trở nên cởi mở và “yếu đuối” hơn trước mặt người kia.
Khi những nút thắt ấy đã được tháo ra, các cặp đôi có thể học cách dùng trí tưởng tượng để nuôi dưỡng khoái cảm. Tôi khuyến khích họ ngừng nghiêm trọng hóa chuyện tình dục, thay vào đó hãy vui đùa với nhau, hãy khiến hai người trông ngóng nhau, hãy tạo ra những bí ẩn cả bên trong lẫn bên ngoài phòng ngủ.
Ngoài ra, tôi có làm một cẩm nang giúp con người kết nối lại với sự thiêng liêng, nhục dục, xúc cảm của việc gần gũi, thân thiết với nhau. Cẩm nang này hướng dẫn rất nhiều cách thức chứ không chỉ có việc hai người trò chuyện với nhau. Để thực hiện cẩm nang này, tôi đã hợp tác với các nhà giáo dục tình dục, các nhà trị liệu tư vấn chấn thương, những người thực hành tình dục kiểu Tantra, những chuyên gia dạy cách làm tình, những giảng viên dạy nhảy, nhà tư vấn thời trang, chuyên gia châm cứu, chuyên gia dinh dưỡng. Tình dục vốn liên quan đến tất cả những lĩnh vực này.
Có những cặp đôi đã hâm nóng thành công đời sống tình dục nhưng cũng có những cặp dù rất dày công vẫn cứ... trắng tay. Có phải những cặp đôi không may này buộc phải chấp nhận rằng họ không thể nào có tất cả, không thể vừa có tình yêu lẫn tình dục viên mãn, rằng đôi khi phải đánh đổi tình dục để duy trì một gia đình vững chắc? Hay tình dục là một phần cực kỳ quan trọng trong cuộc sống, nếu thiếu nó thì một cuộc hôn nhân vốn đầy ắp yêu thương cũng sẽ tan tành?
Khi không còn tình dục, quan hệ giữa vợ chồng có thể tốt đẹp đến mức nào? Ở đây, tôi không chỉ đang nói về việc làm tình (khúc dạo đầu, giao hợp, cực khoái, ngủ say) mà tôi đang muốn nói đến năng lượng tình dục, đến sự ham muốn giúp phân biệt tình yêu đôi lứa với tình anh em hay tình bạn thân. Liệu có phải một cuộc hôn nhân không tình dục là điều kiện đương nhiên để ta ngoại tình?
Miễn là cả hai bên đều cảm thấy hài lòng với sự nguội lạnh chuyện gối chăn thì tình yêu vẫn có thể nảy nở, hôn nhân vẫn cứ ổn định như bàn thạch. Nhưng nếu lòng dạ một trong hai người chất đầy những ngóng trông tình dục chưa được đáp ứng suốt năm này sang tháng khác, thì người đó sẽ như bụi cây khô đang chờ tia lửa ái tình. Nếu ta vừa phải ráng kiêng khem tình dục, vừa phải chung thủy trong chuyện tình dục với vợ/ chồng mình thì chẳng có gì ngạc nhiên khi một lúc nào đó ta sẽ “vùng lên” đi “ăn vụng”.
Anh Matt chẳng thể nhớ được từ khi nào vợ chồng anh không còn làm tình nữa. Anh và cô Mercedes cưới nhau được mười năm, có hai con, một bé bảy tuổi, một bé bốn tuổi. Họ gặp nhau khi cả hai hơn 30 tuổi, rồi nhanh chóng kết hôn. Thoạt đầu họ làm tình vì say mê nhau, sau đó họ làm tình để sinh con đẻ cái, sau đó nữa thì họ làm tình cầm chừng vì có còn hơn không, sau cùng thì “tịnh” hẳn.
Khi tôi đến thăm gia đình họ thì cô Mercedes đang ngủ với đứa con nhỏ, còn anh Matt đang nghiến răng ngủ trên ghế bành. Cô Mercedes muốn mình cũng có đôi chút ham muốn tình dục, nhưng cô không nhớ nhung gì mấy chuyện làm tình với chồng. Thực tế là cô chưa bao giờ ưa thích tình dục. Và lúc này đây thì cô ấy đang có những ưu tiên khác.
Rõ ràng, hai vợ chồng họ đã tổ chức cuộc sống xung quanh sự ham muốn của anh và sự từ chối của cô. Ban đầu, anh háo hức đeo đuổi cô, cô đóng vai người đáp lại. Cô chào đón các đòi hỏi tình dục của anh. Dần dà, cô hết hứng thú làm tình, chuyển sang kháng cự chồng, khiến chồng từ ham muốn chuyển sang đòi hỏi vợ. Chồng càng đòi hỏi, cô càng muốn thoái lui. Chồng càng năn nỉ, cô càng cụt hứng. Cô càng “cấm vận”, chồng càng đòi hỏi. Trong cuộc rượt đuổi này, mỗi người đều đang củng cố cái hành vi họ ghê tởm nơi người kia.
Đôi khi cô Mercedes tự vấn: “Mình có vấn đề gì không nhỉ? Chồng lúc nào cũng sẵn sàng cho chuyện đó còn mình thì luôn cảm thấy khó khăn”. Đôi khi anh Matt khuyến khích vợ: “Em đừng lo lắng quá! Lần làm tình vừa rồi anh thích lắm! Em sẽ quen thôi”. Rủi thay, cô Mercedes đáp lại: “Anh đừng có ép em! Chuyện đó chẳng có gì hấp dẫn hết!”.
Vào thứ Hai, anh Matt nói rất rõ với vợ những khao khát của anh. Vào thứ Tư, anh chỉ đơn thuần gợi ý chuyện đó để không khiến vợ nhọc lòng hay để không kích hoạt cái ý nghĩ mình không có nhiều ham muốn tình dục bằng chồng. Vào thứ Sáu, anh khẽ chạm nhẹ vào cô, nhẹ đến nỗi nếu cô không đáp lại thì anh có thể vờ như anh chưa làm gì.
Tiếp theo, anh thử chạm đến lòng cảm thông của vợ: “Anh xin lỗi vì em đang cảm thấy thế này. Anh ước gì chuyện làm tình có thể dễ dàng hơn với em”. Cô cảm ơn anh vì đã thấu hiểu mình. Cô nhẹ nhàng hôn anh rồi... quay lưng tắt đèn đi ngủ. Mất hết cả hứng, anh Matt qua phòng làm việc cọc cạch gõ máy tính.
Tất nhiên, anh Matt sẽ ngày càng phẫn uất vợ. Vì sao lúc nào anh cũng phải theo luật chơi của vợ? Cô ấy chẳng biết mình đang hành hạ anh sao? Anh ngẫm nghĩ, anh đau đớn, rồi anh cố gắng kìm nén cơn giận. Thường vào dịp cuối năm, nhìn lại một năm dài, anh hay nổi xung với vợ: “Anh chán cái sự xàm xí của em lắm rồi! Em bất công và ích kỷ lắm!”. Anh biết rằng nghe xong những lời ấy, vợ vẫn sẽ chẳng thèm làm tình với anh, nhưng đằng nào thì cô ấy cũng bỏ bê anh, thế thì anh đâu có gì để mất! Ít nhất là anh đã nói ra được những gì muốn nói.
Nhưng với vợ anh thì những lời thóa mạ này đã khiến cô... hết thấy cắn rứt lương tâm vì “bỏ đói” chồng bấy lâu. Cô phản pháo: “Sao anh dám sỉ nhục em như vậy? Anh tưởng anh làm như vậy thì em sẽ có hứng sao?”.
Một năm hai lần, vào kỷ niệm ngày cưới và sinh nhật của anh Matt, vợ anh sẽ “chiều” anh chuyện đó. Nhưng tiếc thay, anh kể: “Cô ấy chỉ nằm phè ra và ban ơn cho tôi”. “Tình dục bố thí” nào có phải là thứ anh mong ngóng bấy lâu!
Cô Mercedes không phải hoàn toàn không lo lắng việc vợ chồng cô ít ái ân. Những người phụ nữ trong đại gia đình gốc Mexico của cô thường nói với cô rằng: “Nhiệm vụ của vợ là thỏa mãn các nhu cầu của chồng”. Nhưng khi cô tâm sự với cánh chị em bạn dì người Mỹ thì cô nhận được những lời khuyên còn tuyệt hảo hơn những gì cô muốn nghe: “Cô không nên làm chuyện ấy khi không muốn”, “Chồng em thật ích kỷ khi muốn em cảm thấy mặc cảm vì một chuyện em không thể làm được”, “Anh ta khôn hồn thì đừng đi ngoại tình!”.
E sợ chồng sẽ đi “ăn vụng”, cô Mercedes bèn tham gia một số buổi trị liệu. Thành thật mà nói, hai vợ chồng đã rất cố gắng. Họ loại bỏ những chấn thương tâm lý trong quá khứ, nỗi đau kinh niên, vấn đề về sự tin tưởng lẫn nhau,... Nhưng cô vẫn chỉ thấy tình dục có ý nghĩa... sinh sản, chấm hết! Cô vốn là một phụ nữ đầy nhục cảm, vốn ưa thích nhiều thứ, ví dụ như thích nhảy múa, nhưng cô chưa bao giờ thích làm tình, cũng chưa bao giờ cảm thấy vì sao mình nên làm tình. Cô nói: “Tôi đã chấp nhận chuyện chồng tôi ăn chay, thế thì sao anh ấy không chấp nhận chuyện tôi không thích làm tình? Hai chuyện đó có gì khác nhau sao?”.
Trong nhiều năm, anh Matt cam chịu chung sống với người vợ không tha thiết chuyện gối chăn. Anh thử hạ bớt các kỳ vọng bằng cách “tự sướng”, tham gia thể thao ba môn phối hợp, lao đầu vào công việc,... Tất cả các biện pháp này cũng không sao lấp nổi cái hố cô đơn thiếu thốn, cũng không thể đè nén nổi cái khát khao tình dục ngày càng leo thang do đã bị hắt hủi nhiều năm trời. Và rồi anh gặp cô Maggie – một phụ nữ trưởng thành, sôi nổi, cùng tham gia thể thao với anh, đã kết hôn gần mười năm qua với một ông chồng chỉ nghiện... xem ti vi chứ không nghiện vợ. Hai người như “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”. Cuộc tình vụng trộm với cô Maggie khiến anh bừng lên sức sống, tràn trề hy vọng.
Anh Matt không định phản bội vợ, nhưng anh không còn có thể chịu đựng được cảnh bị vợ lạnh nhạt chuyện ái ân. Ở bên nhân tình, anh được nếm trải sự nồng nhiệt, hàng giờ ve vuốt dạo đầu, được tận hưởng cả cái cảm giác thời gian như kéo dài vô tận. Anh bảo đảm với tôi rằng tuy không còn chung thủy, nhưng anh vẫn luôn trung thành với vợ như mọi khi.
Sau 14 tháng ngao du cùng nhau ở thiên đường tình dục, cả anh Matt và cô Maggie đều rất hạnh phúc vì tìm thấy một cách để thoát khỏi sự cầm tù tình dục tại nhà mà không cần phải đập vỡ tổ ấm đang có. Chuyện này không phải là không phổ biến.
Khi ngoại tình giúp gìn giữ hôn nhân
Góc nhìn của anh Matt và cô Maggie nghe có vẻ... méo mó nhưng cũng có lý của nó. Nhiều người ngoại tình với người khác không phải để thoát khỏi hôn nhân mà là để... ở lại với hôn nhân.
Cô Gina nói với tôi: “Ba năm nữa là các con tôi sẽ đủ khôn lớn và có thể sống riêng, và tôi sẽ có thể thoải mái ly hôn. Chắc chắn cuộc ly hôn sẽ không diễn ra trong không khí hòa bình hay thân tình, vì chồng tôi rất tự kiêu và thích chiếm hữu. Tôi muốn các con ra sống riêng trước khi tôi chọn nước đi ly hôn này”.
Trong một hội thảo gần đây, một phụ nữ nói với tôi rằng vì con, cô và chồng quyết định vẫn ở với nhau dù chẳng còn tình cảm gì nữa. Con của vợ chồng cô bị khuyết tật, cần được cả cha lẫn mẹ chăm sóc và nhất là phải gom thu nhập của hai người thì mới đủ chăm sóc đứa trẻ. Bây giờ vợ chồng cô là bạn tốt của nhau, thế thôi. Mỗi tuần, cô ra ngoài “nhảy nhót” hai lần. Cô nói: “Anh ấy chẳng bao giờ hỏi tôi về chuyện đó nên tôi thấy rất thoải mái”.
Lần cuối cùng cô Daphne bắt gặp chồng – tức anh Martin – xuất tinh là khi anh xem phim khiêu dâm, và cô đã xổ một tràng từ ngữ chỉ trích, bêu rếu anh. Điều đó chẳng khiến anh ngừng làm chuyện ấy mà chỉ khiến anh che giấu giỏi hơn. Vì hai người không ngủ chung suốt hai năm nay nên anh rất dễ giấu chuyện mình ngoại tình.
Thấy vợ ra khỏi nhà là anh lẻn đi xem vũ công nhảy thoát y. Anh gọi các cô gái ấy là “thuốc bổ mắt”. Anh biết vợ mình sẽ không chấp nhận chuyện này nhưng anh lập luận như sau: “Cô ấy thích kiểu nào hơn? Thích tôi ở nhà và tơ tưởng đến cô thư ký 20 tuổi của tôi gập người trên bàn làm việc của tôi hay sao? Tôi chỉ đi xem các vũ công thoát y. Các cô ấy chỉ đang hành nghề thôi. Còn cô thư ký của tôi hoàn toàn có thể quyến rũ tôi. Với vợ tôi thì vũ công thoát y hay cô thư ký thì cũng như nhau cả thôi. Nhưng tôi nghĩ điều tôi đang làm là bảo vệ hôn nhân ấy chứ. Cô ấy còn muốn điều gì hơn nữa?”.
Trong khi anh Martin thực dụng thẳng tưng về chuyện tòm tem của mình thì cô Rachel Gray lại thi vị hóa chuyện ngoại tình. Cô kết hôn đã 23 năm. Hai vợ chồng cô ít hòa hợp trong chuyện tình dục nhưng lại chia sẻ được nhiều giá trị, bạn bè và những sở thích chung. Cô gửi tôi một đoạn thơ do cô sáng tác để giải thích vì sao cô lại có nhiều mối quan hệ ngoài luồng. Nguyên văn như sau:
Through periods of doubt
When his lights are out,
Mine are flaming through the day.
You saw it right away.
Dance with me. I’m not confused,
Feeling taken for granted, and used.
Embrace me tightly, fill part of what’s missing,
Like the rote lovemaking without kissing.
You want it too for reasons of your own.
Let’s keep in touch. Call my cellphone.
I may spin away but I won’t let go.
My heart says yes, but my head says no.
A gentle hug will pull me back in
For another dance. Is it such a sin?
Tạm dịch:
Qua những tháng ngày đầy hoài nghi
Khi lửa tình trong người ấy đã tắt ngấm
Lửa tình trong em vẫn rực cháy khôn nguôi.
Anh thấy đấy, đó sẽ là cách tốt
Khiêu vũ cùng em.
Em không hoang mang đâu,
Không cảm thấy mình bị xem nhẹ và sử dụng.
Hãy siết chặt em, khỏa lấp những phần thiếu thốn
Vồn vã si mê đến quên cả nụ hôn.
Anh cũng muốn điều đó vì những lý do riêng
Hãy giữ liên lạc nhé. Hãy gọi cho em.
Em có thể ngoảnh đi nhưng sẽ không để vuột mất cơ hội này
Con tim em nói có, nhưng lý trí bảo không
Cái ôm dịu dàng của anh sẽ mang em trở lại
Cho một điệu vũ hoan say khác. Đấy phải chăng là tội lỗi?
Anh Matt không nghĩ ngoại tình là tội lỗi. Anh thấy giằng xé khi nghĩ đến việc vợ mình sẽ cảm thấy thế nào nếu biết chồng ngoại tình, nhưng anh không sẵn lòng chấm dứt chuyện ngoại tình, cũng như không muốn ly hôn. Khi đã biết rõ mình đang thiếu thốn điều gì, anh không còn cảm thấy có nhu cầu chọn lựa nhân tình hay gia đình nữa, anh muốn có cả hai!
Người thứ ba giúp quan hệ vợ chồng lấy lại cân bằng. Chuyện ngoại tình giúp anh Matt tránh đánh mất cả bản thân và cả gia đình. Nhà phân tích Irwin Hirsch chỉ ra: “Đôi khi ngoại tình mang đến các khoảng cách cảm xúc có thể dung hợp tình yêu, tình dục và các mối quan hệ gia đình kém hoàn hảo, để chúng được tồn tại hoặc bền bỉ theo thời gian”.
Hai nhà tâm lý Janet Reibstein và Martin Richards mô tả “quan điểm chia nhỏ” này là “phản ứng dễ hiểu với trải nghiệm thật của hôn nhân”. Họ suy luận các kỳ vọng xa vời thời nay của chúng ta về hôn nhân đã khiến “rất nhiều người đã kết hôn cảm thấy rằng hôn nhân đã làm họ thất vọng theo cách này hay cách khác”.
Khi một số phần của hôn nhân vận hành trơn tru còn các phần khác lại không, điều ta nên làm là chia nhỏ những phần đang có trục trặc, và thường thì đó là về tình dục. Chiến thuật “chia nhỏ” đời sống tình dục sẽ giúp làm vơi bớt gánh nặng phải thỏa mãn tất cả các nhu cầu của ta trên đôi vai bạn đời.
Cách xử lý này đặc biệt phổ biến khi một trong hai vợ chồng có một sở thích tình dục nào đó mà người kia không có, hoặc thậm chí người kia cảm thấy tởm lợm, hoặc khi vợ chồng chênh lệch tuổi tác quá nhiều. Cách này cũng phổ biến khi một trong hai vợ chồng là người khuyết tật hoặc có bệnh mãn tính. Không nỡ từ bỏ bạn đời nhưng cũng không muốn sống thiếu thốn tình dục, người ấy bèn lặng lẽ đi tìm nhân tình.
Anh Sonny đã quá quen thuộc với chiến lược này: “Nói thật tình thì tôi vẫn yêu vợ. Cô ấy cực kỳ xinh đẹp, nhưng tôi chưa bao giờ có cái cảm giác man rợ như muốn chơi cô ấy. Hai vợ chồng tôi thích kiểu tình dục ngọt ngào, nhẹ nhàng, tử tế, nhưng tôi còn thích cả những kiểu quan hệ dữ dội và hơi kỳ dị khác. Nhưng vợ tôi cứ cười nhạo cái ý nghĩ đó của tôi. Tôi ráng chấp nhận kiểu làm tình của vợ. Nhưng rồi tôi nhận ra rằng khổ dâm, bạo dâm không chỉ là món tôi ưa thích mà còn chính là một phần con người tôi”.
Anh Sonny đã tìm đến các web của những người giống anh để thỏa mãn các xu hướng tình dục này. Anh không định “phân thân”: một người cha tận tụy với gia đình song hành cùng một người chơi gái thích bạo lực; nhưng anh cho rằng đó là giải pháp tốt nhất.
Những người đang làm những điều như anh Sonny thường giấu nhẹm mọi việc với người bạn đời, tức giữa hai người đã có sự bế tắc đối thoại. Song với những cặp đôi đồng tính và những người thuộc cộng đồng đa ái thì những người trong cuộc vẫn hoàn toàn có thể đối thoại với nhau dù chuyện tình dục có thể đang bế tắc.
Nhiều cặp đồng tính nam mà tôi từng trị liệu thường dễ thỏa thuận với nhau về việc có quan hệ tình dục với người ngoài hay không. Nếu chọn đơn giao, thì tức là chỉ quan hệ tình dục với nhau mà thôi. Thế nên, đơn giao cũng đồng nghĩa với việc kiêng khem làm tình với người ngoài. Quan hệ đa giao có đồng thuận có nghĩa là cả hai người đều có quyền bình đẳng đi chỗ khác giải quyết những nhu cầu tình dục chưa được đáp ứng.
Trái lại, ngoại tình là một quyết định đơn phương, tức một người bí mật chọn lựa điều có lợi nhất cho riêng họ. Họ hình dung rằng đó chính là chọn lựa tốt đẹp nhất cho cả hai bên vì giúp bảo toàn hôn nhân và phá vỡ cái thế tắc nghẽn tình dục. Nhưng hóa ra, những gì họ làm chỉ là ráng “vượt quyền” người bạn đời đang còn chưa biết mình bị “cắm sừng”.
Khi một ông chồng nói: “Khi đêm nào vợ cũng từ chối làm tình với tôi thì tôi còn có tiếng nói gì nữa không? Ai mới đang là người đưa ra các quyết định đơn phương ở đây chứ?”, anh ta đã có lý. Do đó, khi những người vợ/chồng không thiết tha gì chuyện ân ái với bạn đời kể với tôi rằng họ cảm thấy đau đớn thế nào khi bạn đời đi ngoại tình, tôi bèn nhẹ nhàng lái sự tập trung của họ ra khỏi việc bạn đời của họ đã làm, giúp họ tập trung chú ý đến những việc họ đã không làm với bạn đời của mình.
Ta thường dễ kết tội người đã phản bội ta, nhưng ta rất khó nhận ra chính việc ta nguội lạnh ân ái với họ bấy lâu đã vô tình biến ta thành “kẻ đồng lõa”trong vụ ngoại tình đó. Ta cần nhìn nhận mọi khía cạnh của câu chuyện để có cái nhìn trung thực hơn.
Ly hôn hay những lựa chọn thay thế?
Khi cô Mercedes phát hiện chồng mình đang dan díu với cô Maggie, mọi chuyện bắt đầu rối tung lên. Cả hai vợ chồng đều không muốn ly hôn, thế nên chúng tôi bắt đầu thảo luận về sự cam kết, sự tin tưởng để mở rộng khái niệm về sự trung thành, chung thủy ra khỏi cái khung ý nghĩa chật hẹp là không quan hệ tình dục với ai khác ngoài vợ/chồng mình.
Vợ chồng Mercedes – Matt minh họa cho tình huống tiến thoái lưỡng nan tiêu biểu. Họ chia sẻ nhiều năm buồn vui, thăng trầm cùng nhau. Họ hồ hởi nhớ lại lần cả hai dọn vào căn hộ một phòng ngủ đầu tiên và biến cái tủ quần áo thành một nhà trẻ, và họ tự hào vì đã cùng nhau góp sức thuê được một căn nhà nhỏ nhắn có sân đầy nắng ở trong phố. Họ đã đỡ đần sự nghiệp của nhau, chia nhau giấc ngủ, công việc, và thay nhau chăm sóc con cái để cả hai có thể được thăng chức. Ba cái chết của cha và mẹ hai bên, hai cuộc sinh nở, một lần sẩy thai, một mối sợ ung thư đã đến và đi, còn họ vẫn vững chãi bên nhau. Hy vọng và ước mơ đã dệt đan cùng nhau – một cabin giữa rừng vào kỳ nghỉ, một chuyến đi châu Phi, một con cún con cho hai đứa trẻ chơi cùng. Ngay cả hôm nay, hớp cà phê ấm sau vườn cùng nhau vẫn còn là một thú hàng ngày. Họ yêu thương nhau theo tất cả các kiểu như thế, chỉ là không làm tình cùng nhau thôi.
Liệu những cặp vợ chồng thắm thiết thế này nên phá bỏ toàn bộ cơ ngơi hôn nhân của mình hay nên chọn việc không bao giờ làm tình lần nào nữa? Trong một nền văn hóa đang xem hôn nhân là tất cả thì dường như chỉ có hai lựa chọn hợp thức: ly hôn hoặc im lặng chấp nhận cuộc hôn nhân như thế! Chính điều này khiến ta chẳng ngạc nhiên khi chuyện ngoại tình ngày càng phổ biến. Như Pamela Haag quan sát: “Đầu tiên, chúng ta phá vỡ những quy tắc chẳng còn tác dụng nữa đối với hôn nhân, rồi sau đó ta mới để tâm điều chỉnh chúng”.
Hôn nhân cần có những chọn lựa mới ngoài hai lựa chọn là ly hôn hoặc im lặng chấp nhận. Chúng ta thường vội kết luận rằng ngoại tình là nguyên nhân khiến các mối quan hệ đổ vỡ, nhưng có lẽ yếu tố gây tàn phá hôn nhân dữ dội nhất chính là việc cương quyết muốn độc chiếm tình dục bằng mọi giá, tức muốn bạn đời chỉ làm tình với ta mà thôi. Có lẽ một số đôi vợ chồng đã không ly hôn nếu họ sẵn lòng giải quyết những nhu cầu tình dục khác biệt của nhau và hiểu ý nghĩa của các nhu cầu này trong đời sống hôn nhân của họ. Tuy nhiên, điều này có thể sẽ tuyên chiến với lý tưởng lãng mạn: quan hệ đơn giao, tức chỉ một vợ một chồng.
Tôi không có ý nói quan hệ đa giao, tức cho phép vợ/ chồng mình làm tình với người khác để giải tỏa nhu cầu, là giải pháp cho mọi vết thương, cũng chẳng phải là cái hàng rào ngăn chặn phản bội. Nhưng khi thấy nhiều người phải đau đớn đưa ra những quyết định khiến cả hai người trong cuộc bị tổn thương, tôi muốn gợi ý với họ một lựa chọn khác.
Mẹ tôi vốn là thợ may, và từ lâu tôi đã thấy công việc trị liệu của mình cũng giống như may quần áo. Tôi không tìm cách may cùng một bộ quần áo cho tất cả các cặp đôi. Nhiều người lập tức tỏ ra khó chịu khi nghe đến những mối quan hệ mở về tình dục. Ít có chủ đề nào trong phạm trù hôn nhân lại có thể gợi ra phản ứng bản năng như thế. Họ sẽ tự hỏi ti tỉ điều: Nếu cho phép vợ thoải mái quan hệ tình dục lung tung, lỡ vợ yêu người nào đó thì sao? Lỡ vợ bỏ đi luôn thì sao? Chẳng lẽ chồng tôi không quý trọng những điều tốt đẹp hai vợ chồng đã có với nhau? Chẳng lẽ chồng tôi không thể chấp nhận rằng không phải cái gì muốn cũng đạt được?,...
Hôn nhân là một thỏa thuận. Thế nên nhiều người không thể chịu đựng nổi ý nghĩ vợ/chồng mình yêu và làm tình với một người khác. Chúng ta sợ khi người ấy vượt quá một giới hạn thì sẽ “càn” qua luôn mọi giới hạn còn lại. Có lẽ đúng là thế. Nhưng cũng có rất nhiều người đã nhận ra rằng một cuộc hôn nhân đóng cũng chẳng phải là bức tường vững chắc có thể ngăn ngừa ngoại tình.
Ngoài ra, tôi không muốn thông đồng với những hứa hẹn giả dối. Có nhiều người giả vờ rằng đang tìm cách hâm nóng lại ham muốn tình dục của đôi bên. Họ thích cái ý nghĩ ấy nhưng lại không thật sự muốn chấp nhận thực tại. Họ muốn giữ vững gia đình, muốn giữ gìn quan hệ vợ chồng và cuộc sống hai người đã cùng nhau xây đắp, nhưng họ lại không thật sự muốn cùng bạn đời làm những chuyện bản năng.
Liệu phương án quan hệ đa giao có thể mang lại những kết quả tốt đẹp cho chúng ta hơn là phương án ly hôn? Sự miễn cưỡng thường sẽ chỉ làm tan vỡ trái tim những người vợ/chồng và hủy hoại những gia đình hạnh phúc, ổn định.
Vào một lúc nào đó, các cặp vợ chồng thắm thiết như anh Matt và cô Mercedes có thể sẽ quyết định chia tay nhau, sớm hoặc muộn, hoặc có thể sẽ chẳng bao giờ ly tán. Tôi chỉ hy vọng rằng mọi quyết định của họ đều dựa trên sự thấu hiểu những nhu cầu của nhau.
Tôi chắc chắn rằng với người trong cuộc, chia tay vẫn tốt hơn là chịu đựng việc người ấy lại ngoại tình lần nữa. Khi ai đó ngoại tình đến lần thứ hai thì sẽ dễ bị người khác quy kết “ngựa quen đường cũ”, tức người ấy có thói trăng hoa. Nhưng đôi khi sẽ có một lý giải chính xác hơn: người ấy ngoại tình lần nữa vì có một vấn đề cốt yếu nào đó trong hôn nhân vẫn chưa được giải quyết rốt ráo.
Vội vàng kết án chuyện ngoại tình sẽ dễ khiến chúng ta bỏ quên những vấn đề đích thực đang ẩn sau mối quan hệ và tạo ra một thứ hạng cao cố định cho cái tội ngoại tình trong bảng xếp hạng những vi phạm trong hôn nhân. Sự khước từ cảm xúc và tình dục trong hôn nhân chưa được mổ xẻ nhiều như chuyện ngoại tình. Khi chúng ta xem ngoại tình là loại hình phản bội cao nhất trong hôn nhân, tức là chúng ta đang phủ nhận sự phức tạp của hôn nhân, trên phương diện các cặp đôi lẫn phương diện văn hóa. Và tất nhiên, chúng ta rất cần phải thừa nhận rằng hôn nhân phức tạp vô cùng!