Chương 23
Tôi chăm chú nhìn qua cửa sổ. Tôi không thể chần chừ hơn. Vài ngày nữa, đồng đội của tôi sẽ ở đây, sẵn sàng trở về Venda. Họ sẽ gào ầm lên như một bầy chó nếu nhiệm vụ vẫn chưa xong, háo hức được trở về và tỏ ra khinh bỉ vì tôi phải tốn quá nhiều thời gian cho một nhiệm vụ cỏn con. Cắt cổ một đứa con gái. Ngay cả Eben cũng có thể làm được.
Nhưng đó không chỉ là một đứa con gái. Tôi phải giết cả hai.
Tôi đã theo dõi họ ngủ. Komizar nhận định tôi có đôi mắt tinh như mèo, có thể nhìn thấy trong bóng tối, còn người khác thì không. Có lẽ đó là điều đã đưa tôi tới với nhiệm vụ này. Griz là một con bò tót và phù hợp hơn với những nhiệm vụ ồn ào bằng rìu trên cầu hoặc một cuộc đột kích đẫm máu giữa ban ngày.
Anh ấy không dành cho công việc này. Không dành cho những bước chân lặng lẽ của một con thú đêm. Không thể trở thành một cái bóng lao tới với độ chính xác cao. Nhưng họ lại ngủ chung giường, tay chạm nhau. Ngay cả tôi cũng không thể tĩnh lặng tới vậy. Cái chết tạo ra những tiếng động của riêng nó.
Tôi nhìn cổ họng của Lia. Trần trụi. Phô ra. Dễ dàng. Nhưng lần này sẽ không dễ.
Sau lễ hội. Tôi có thể đợi cho đến lúc đó.