Chương 30
Tôi đã cảm nhận được họ từ rất lâu trước khi tôi nhìn thấy họ.
Mẹ tôi gọi nó là dự cảm. Nó khiến đầu ngón tay bạn ngứa ran, tóc gáy bạn dựng đứng, nó chạm vào trái tim bạn và thêm một nhịp đập, và nếu bạn luyện tập, nó có thể nói chuyện với bạn. Dự cảm của tôi mạnh mẽ nhất khi nó hướng về những điều xa lạ, lộn xộn hoặc khẩn cấp, và ở Terravin không gì lộn xộn hoặc khẩn cấp hơn Griz, Malich, Eben và Finch.
Tôi nhìn lướt qua đám đông và dễ dàng thấy đầu của Griz lấp ló phía trên những người khác. Anh ấy đội chiếc mũ trùm đầu kéo thấp để che khuất khuôn mặt. Những vết sẹo của anh ấy chắc chắn sẽ khiến bọn trẻ con thét lên và những người đàn ông trưởng thành tái mặt. Khi tôi chắc chắn rằng anh ấy cũng đã nhìn thấy tôi, tôi len qua đám đông và lẩn vào một con đường yên tĩnh, biết rằng họ sẽ đi theo.
Khi chúng tôi đã cách đám đông một khoảng an toàn, tôi quay lại: “Các anh có bị làm sao không? Các anh đang làm gì ở đây?”
“Bao lâu thì mới cứa cổ xong một đứa con gái vậy?” Finch gầm gừ.
“Mọi người đến sớm đấy. Và có nhiều chuyện khác đã xảy ra.”
“Mặc xác!” Griz nói. “Cứa cổ cô ta tối nay và đi thôi.”
“Để em!” Eben nói.
Tôi bắn cho Eben một cái nhìn đầy đe dọa và quay lại nhìn Griz. “Tôi vẫn đang thu thập thông tin. Nó có thể hữu ích cho Komizar.”
Griz nheo mắt và nhướng một bên mày đầy sẹo tỏ vẻ nghi ngờ. “Thông tin gì cơ?”
“Cho tôi thêm một tuần. Công việc sẽ hoàn thành và chúng ta sẽ gặp nhau vào đúng thời gian và địa điểm tôi đã nói với mọi người. Đừng xuất hiện ở đây nữa.”
“Một tuần,” Finch rên rỉ.
Malich nhìn xung quanh một cách đầy mỉa mai. “Thật vui khi được ngủ trên giường, ăn thức ăn nóng từ nồi, và tận hưởng những thú vui nào ai biết. Tôi muốn tham gia –”
“Một tuần,” tôi lặp lại. “Nhưng tôi luôn có thể nói với Komizar rằng các anh đã mất kiên nhẫn và tôi phải từ bỏ thông tin có lợi cho Venda.”
Malich trừng mắt. “Tôi nghĩ anh đang cố gắng kiếm gì đó khác không chỉ là thông tin.”
“Cái gì vậy?” Tôi chế nhạo.
Malich chưa bao giờ giấu giếm việc anh ta khinh thường tôi. Tôi cũng cảm thấy như vậy với anh ta. Anh ta ganh ghét địa vị được ưu ái của tôi bên cạnh Komizar và việc tôi được sắp xếp ở trong tháp pháo đài thay vì ở khu hội đồng, nơi anh ta sống. Tôi không thích cách thức quá sốt sắng của anh ta. Nhưng anh ta có năng lực. Chém giết, khôn ngoan và trung thành. Anh ta đã cứu tôi hơn một lần - vì lợi ích của Venda, chứ không phải vì tôi.
Griz bỏ đi mà không nói với tôi một lời, gõ vào gáy Eben lúc rời khỏi đó. “Đi thôi.”
Finch càu nhàu. Anh ấy là người duy nhất trong số chúng tôi có vợ ở nhà. Anh ấy có lý do để căm ghét sự chân chừ này. Chúng tôi đã rời nhà được gần một năm trời rồi. Malich xoa phần râu được cắt tỉa tỉ mỉ trên quai hàm, dò xét tôi kĩ càng trước khi quay lại và đi theo những người khác.
Một tuần.
Tôi đã nói dối. Một tuần chẳng làm nên điều gì khác biệt. Không có thông tin. Không có lý do gì để trì hoãn. Trong bảy ngày, tôi sẽ cắt cổ Lia vì Venda có ý nghĩa với tôi hơn cô ấy. Bởi vì Komizar đã cứu tôi khi không có ai khác thèm đếm xỉa. Tôi không thể bỏ dở công việc này. Cô ấy là một trong số chúng, và một ngày nào đó cô ấy sẽ trở lại với chúng.
Nhưng hiện tại, tôi còn bảy ngày nữa.